Vô Địch Hắc Thương

Chương 42: Trên đường gặp lưu manh




Đi tới Tiên Tung Lâm đã là ngày hôm sau.
Ngày hôm qua Tinh Tinh mang theo ba người Diệp Sảng đi loạn ở trong thành cả nửa ngày, tuy rằng lãng phí nửa ngày thời gian, nhưng chuẩn bị rất đầy đủ. Mộng Tiên Thành không có con đường giao thông nào tới Tiên Tung Lâm, chỉ có thể bỏ 1 điểm tín dụng tại phục vụ cảng thuê một chiếc Hummer mà đi tới. Loại cho thuê phục vụ người chơi này thật sự là rất tiện lợi, nếu ngươi nửa đường không muốn dùng nữa, chỉ cần thông qua Thông Tấn khí mà liên lạc với hệ thống đầu não, phục vụ cảng sẽ tự động thu xe về.
Xe chạy trên đường đất gập ghềnh đầy bùn sình, chạy được một nửa đường rồi không có cách nào đi tiếp, bởi vì địa hình toàn bộ là triền núi mấp mô liên tiếp, bốn người chỉ có thể vừa đi vừa đánh quái luyện cấp. Ven đường đều là tiểu quái 5 -10 cấp, cái gì Sao biển, Heo rừng, Sói, Diệp Sảng chỉ cần bắn một phát K59, Tinh Tinh bắn một tên, cuối cùng lão Đại bổ xuống 1 đao là chấm dứt chiến đấu. Lão Đại hiện tại đang dùng chính là thanh Kim ti đại hoàn đao mà lúc trước ở Kim Sa trấn nhờ giết Tê Lợi Ca mà rơi ra, mà Tây Môn Xuy Ngưu vì đòi quá thể, Diệp Sảng liền lấy pháp váy lột được của Thiên Thiên đưa cho hắn. (Láng: Bó thịt )
Một đường này toàn là tiểu quái cấp thấp, nhưng bốn người đều cảm thấy bất an, rất nhiều người chơi đối với nguy hiểm đều có một loại trực giác theo bản năng, chính là khác xa với cảm giác.
Tinh Tinh cũng là có trực giác như vậy:
- Đánh tiếp như này, không biết khi nào mới có thể tới được địa phương quỷ quái kia.
Diệp Sảng thật ra không có ý kiến, hiện tại kinh nghiệm của hắn là 10 cấp 92%, sắp sửa lên 11 cấp, giết thêm một đợt nữa cũng chả sao.
Lại giết thêm một đợt như vậy, đi vào trong một mảnh rừng cây tùng, Tinh Tinh đột nhiên dừng lại, đôi mắt đẹp chợt hiện lục quang:
- Phía sau có người tới, là người chơi!
Trong phần lớn chức nghiệp, cung thủ và triệu hoán sư là có cảm giác rất cao, thuộc tính cảm giác càng cao càng khiến cho người chơi dễ dàng cảm nhận được sát khí do quái vật sinh ra, chẳng qua đối với người chơi không có hiệu quả, nhưng mà cảm giác cùng với kỹ năng dò xét như “Ưng nhãn thuật” khiến việc phát hiện ra hành động của người chơi còn dễ dàng hơn người thường, tới một trình độ nhất định thì “Biến màu tiềm hành” của Diệp Sảng dưới cảm giác cao độ cũng không thể che giấu.
Tinh Tinh vừa nói như vậy, ba người Diệp Sảng đương nhiên không hề hoài nghi, vì thế bốn người lặng lẽ tiến vào sâu trong rừng cây. Từ chỗ cây tùng rậm rạp quả nhiên đi tới năm người chơi, mấy người chơi này có trang phục rất quái lạ, không phải là trang phục chiến đấu, mà là một loại trang phục cổ đại – đạo bào, lại không thấy vũ khí nên không thể phân biệt chức nghiệp của bọn họ. Nhưng có thể xác định, đám người kia không phải là chiến sĩ thì là triệu hoán sư. Đội trưởng đội ngũ này đi tới giữa rừng cây liền dừng lại, cúi đầu nhìn xuống cỏ khô trên mặt đất:
- Chỗ này đã có người đi qua!
Mấy người phía sau thất sắc, một tên chiến sĩ đi lên:
- Đại ca, ý của ngươi là…
Hoa Vô Tước sắc mặt ngưng trọng:
- Các ngươi nhìn dấu chân trên mặt đất này, ta nếu đoán không nhầm thì là 3 nam 1 nữ!
Bốn người Diệp Sảng trong bụi cỏ liền chấn động, người này ánh mắt thật là lợi hại, cái này cũng có thể nhìn ra? Nhân tài a!
Chiến sĩ kia lại càng kinh ngạc:
- Ba nam 1 nữ? Chẳng lẽ là Thương Tâm Tiểu Tiễn, Anh Dũng Đả Kích, Mã Phong Oa, Tô Kỳ Nhĩ nhóm 4 tên này?
Diệp Sảng vừa nghe lại càng ngạc nhiên, sao lại thế này? Tô đại bang chủ sao lại cũng tới đây chứ, Diệp Sảng cảm giác trong việc này có gì đó không ổn.
- Về lý thuyết chính là bọn họ, bởi vì người biết tin tức này không nhiều.
Hoa Vô Tước buồn bực nói:
- Nhưng mà hành động của chúng ta là nhanh nhất, bọn họ không có khả năng đến trước chúng ta!
Chiến sĩ kia nói:
- Đại ca, Kiếm Thập Tam cùng Thập Bộ Sát Nhất Nhân ước định thời gian là 9h30 tối nay, nếu giờ chúng ta tới đó còn có một chút thời gian chuẩn bị!
Bọn Diệp Sảng nghe được tên Kiếm Thập Tam mới cảm thấy thực sự kinh hãi, nhân vật oai phong một cõi Kiếm Thập Tam, chính là đệ nhất cao thủ của khu này. Trong cảm nhận của bọn Diệp Sảng, cao thủ của “bảng xếp hạng” không phải rất thần bí thì chính là rất cổ quái, dù sao cao thủ chính là ngưu B, tính cách thích đùa giỡn, quái lạ không bình thường, nhưng ngươi lại không thể cố ý đi chọc vào bọn hắn. Nếu Hoa Vô Tước nói đúng thì dường như không ít cao thủ đang đi tới địa phương này, chẳng lẽ cũng là đang thèm muốn bảo thạch.
- Lão Đại, không tốt, này…
Diệp Sảng vừa mới nói, thanh âm uy nghiêm của Hoa Vô Tước lập tức truyền tới:
- Người bên kia là ai?
Tinh Tinh cả kinh, cừ thật, người này không đơn giản a, xa như vậy cũng có thể cảm nhận được.
Nàng chưa có phản ứng gì, Diệp Sảng đã nhảy ra:
- Ha ha, các vị đại ca, chúng ta là người qua đường thôi.
Hoa Vô Tước ánh mắt càng ngưng trọng:
- Qua đường? Địa phương này trước sau không có đường, có thể tìm đến cũng không dễ dàng, ta thấy chỉ sợ không phải là qua đường đơn giản như vậy nhỉ?
Hắn vừa nói như vậy, những người khác đều trong nháy mắt rút vũ khí ra, khảm đao, pháp trượng, ‘hồng cửu súng lục’, cái gì cũng có, bán hàng rong sao?
Hoa Vô Tước lạnh lùng nói:
- Bốn vị bằng hữu, các ngươi ăn mặc cổ quái như vậy, không biết là thuộc công hội nào?
Diệp Sảng cười ha ha:
- Giỏi lắm, nhãn lực thật tốt, chúng ta là Túy Ngân hội, đến chỗ này làm việc, thật sự là ước hẹn chẳng bằng ngẫu nhiên gặp, liền như vậy gặp phải các vị.
Hoa Vô Tước ý bảo mọi người thu hồi vũ khí, sau đó liền nở nụ cười:
- Được rồi, các ngươi đang vội phải không, không quấy rầy các ngươi nữa!
Lần này đến lượt bốn người Diệp Sảng giật mình, đây là ý gì? Qua đường chào hỏi sao? Diệp Sảng không hiểu được, nhưng Tinh Tinh cô nương thì quá thông mình, lập tức hiểu được đây là vì sao? Hoa Vô Tước thấy Diệp Sảng mặc áo gió hiệu Hứa Văn Cường lại thêm đeo thắt lưng An Phong, trực tiếp bị hắn coi như là quái nhân thích cởi quần áo, đồng thời cũng khiến hắn hiểu được lời giải thích là “chúng ta là rất phong trần, đến dã ngoại ‘làm’ việc…” Ba nam một nữ còn làm việc gì nữa? 4P? Thế giới thứ hai này rất chân thật, loại người có ý tưởng tốt đẹp này đâu chỉ có nghìn vạn người, cho nên Hoa Vô Tước cũng rất hiểu mà nở nụ cười. Chẳng qua tên chiến sĩ kia vừa thấy Tinh Tinh duyên dáng yêu kiều liền không nhịn được gian nan nuốt một ngụm nước miếng, mỹ nữ này dáng người thanh cao, bộ mặt xinh đẹp, như thế nào cũng không giống loại dâm phụ kia, không thể tưởng được mỹ nữ tiểu thư khuê các như nàng mà lại cùng ba tên quái thai ở vùng hoang vu dã ngoại này tằng tịu với nhau, có thể thấy là trong lòng đê tiện đến mức nào? (Láng: Ôi! Vãi hà quá )
Hắn lập tức liền động ý nghĩ biến thái:
- Đại ca, ta thấy không bằng chúng ta cùng mỹ nữ này…
Hoa Vô Tước vừa thấy thần tình tà ác của hắn, chỉ thản nhiên nói:
- Bỏ đi, thời gian không còn nhiều, chạy đi quan trọng hơn!
- Không sao!
Chiến sĩ cười hắc hắc:
- Tình hình chung là 3 phút chúng ta liền có thể giải quyết chiến đấu, lần trước ở Mật Tinh Hà gặp phải con mụ kia, ta đã phá kỉ lục, trên 2 phút rồi đó…
Mọi người không nhịn được phát ra một trận cười dâm đãng càn rỡ, Hoa Vô Tước thở dài:
- Được rồi, các ngươi làm nhanh lên một chút.
Nghe nói như thế, Tinh Tinh tức giận đến mặt cũng đỏ lên, hôm nay sao lại đen vậy chứ, bảo thạch còn chưa thấy bóng, trước tiên lại gặp phải một bọn dâm côn? Xem ta thu thập các ngươi ra sao!
Nàng đang muốn nổi giận, Diệp Sảng đã phát tác đầu tiên, nhảy lên trước ha ha cười:
- Các vị huynh đệ, có chuyện gì thì thương lượng a.
Chiến sĩ kia cũng mỉm cười:
- Biến!
Diệp Sảng nói:
- Ta sao phải biến?
Chiến sĩ kia cười nói:
- Nữ nhân của ngươi hiện tại là của ta, ta “làm” nàng xong rồi sẽ trả lại cho ngươi!
Diệp Sảng rất buồn bực:
- Ai là nữ nhân của ta?
Chiến sĩ kia cười nói:
- Mỹ nữ sau ngươi kìa!
Diệp Sảng nói:
- Nàng ta? Ha ha, phải nàng thì tốt rồi, đáng tiếc là không phải!
Chiến sĩ kia cười càng xấu xa:
- Không phải cũng thế, hôm nay ta nhất định phải ăn nàng.
Nói xong, hắn giơ trường đao trong tay lóe lên hàn quang, chậm rãi tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.