Vô Hạn Khủng Bố

Chương 30: Trời xanh, biển xanh ngực và điềm gở




i>" Vì sao cự tuyệt?"
" Vì sao đồng ý?"
Hai cô gái cũng không khách khí, liền lớn tiếng trực tiếp chất vấn nhau.
Triệu Anh Không thản nhiên nói:
"Chẳng sao cả, bởi vì điểm thưởng của ta phải giữ lại để cường hóa tố chất thân thể hoặc là hoán đổi một ít vũ khí vừa tay. Ta sẽ không ngu ngốc đem điểm thưởng đi phung phí xa xỉ...."
Chiêm Lam hừ một tiếng nói:
"Cái gì kêu là phung phí xa xỉ? Ta mấy ngày nay tới giờ vẫn luôn phập phòng lo sợ, sau khi trở về lại chỉ nhìn thấy cái không gian "Chủ thần" nhất thành bất biến này, cứ như vậy ta muốn phát điên cả người lên mất. Dùng một trăm điểm thưởng đổi lấy mười ngày an tĩnh nghỉ ngơi, ta cảm thấy điều này rất hữu ích! Nếu không, ngươi cho rằng "Chủ thần" vì sao lại tuyển chọn nhiều phim kinh dị như vậy?"
Triệu Anh Không lạnh lùng nói:
"Ta không biết, ý chí của ngươi yếu đuối quá, đừng nói còn có thời gian mười ngày nghỉ ngơi trong không gian "Chủ thần", mặc kệ là không có thời gian mười ngày nghỉ ngơi này, liên tục không ngừng một tháng thậm chí càng lâu hơn, cả người liên tục không ngừng vật lộn để sinh tồn, vẻn vẹn chỉ vì sống sót, ngay sau khi ngươi mở ra toàn bộ tiềm năng, di chứng đau đớn đó.... ngươi căn bản chẳng biết dek gì!"
Chiêm Lam đỏ bừng mặt lên, nàng bỗng nhiên quay đầu lại nổi giận đùng đùng nói với Trịnh Xá: "Này, đây chính là đề nghị của ngươi mà, không muốn nói câu nào sao?"
Trịnh Xá thoáng xấu hổ nói:
"Kỳ thực ta cũng không nghĩ gì cả, chỉ là người nào muốn đi du lịch thì đi, ai không muốn đi thỉ ở lại trong không gian "Chủ thần" này là được rồi. Thứ nhất, ta trong phim The Grudge mới mở ra năng lượng huyết tộc, mong muốn có nhiều thời gian một chút để nắm giữ được thuần thục. Thứ hai, ta xác thực cũng muốn thần kinh được thư dãn thoải mái một chút, có buông lỏng nghỉ ngơi mới có thể làm cho ta khôi phục trạng thái tốt nhất. Ta không có ý tứ khác, chỉ tốn một trăm điểm thưởng mà thôi, mười ngày nghỉ ngơi mà thôi, nếu như tất cả mọi người muốn đi cùng nhau, chúng ta sẽ cùng nhau đi là được."
Chiêm Lam vội vã gật đầu nói:
"Ừm, ta trước đây vẫn muốn đi bãi biển Hawaii, thế nhưng vẫn chưa có cơ hội, nếu chỉ tiêu phí một trăm điểm thưởng, ta sau khi hoán đổi "Nại Lực thuật" cũng còn có đủ điểm thưởng để cùng đi mà..."
Trịnh Xá có chút bối rối không dám nhìn Chiêm Lam, hắn vội vã quay đầu hỏi những người còn lại:
"Còn các ngươi? Tốn một trăm điểm thưởng là có thể đi giải sầu mười ngày, ta xác thực rất muốn có thể thả lỏng thần kinh một chút, không biết ý kiến các ngươi thế nào?"
Zero không nói thêm cái gì, hắn chỉ là thản nhiên gật đầu, điều này trái lại khiến cho mọi người xung quanh vô cùng kinh ngạc. Còn Trương Kiệt ha ha cười vui vẻ, nói khẳng định sẽ đi. Tề Đằng Nhất thì sau khi suy nghĩ rất lâu rốt cuộc cự tuyệt cùng mọi người đi Hawaii. Thứ nhất, thực lực của hắn là kém cỏi nhất trong mọi người, thứ hai điểm thưởng hắn đạt được cũng là ít nhất. Cho nên so sánh một chút, hắn thật sự là không dư giả cùng người khác đi thư giãn một chút.
Triệu Anh Không bỗng nhiên nói:
"Ta cũng có thể cùng đi, thế nhưng... Trịnh Xá, tới đây đánh một hồi đi, ta muốn cùng ngươi đọ sức một chút, dưới tình huống không làm tổn thương tới tính mạng đối phương, ta muốn thử xem mức độ mở ra tiềm năng của ngươi rốt cuộc so với ta mạnh hơn bao nhiêu."
Trịnh Xá sửng sốt không biết nên như thế nào trả lời.
Triệu Anh Không tiếp tục nói:
"Ta biết các ngươi gọi là mở ra cơ nhân tỏa gì đó, trong thế giới phim kịnh dị ở đây, bất luận chênh lệch chỉ một chút thực lực đều đủ khiến cho người ta tử vong. Hơn nữa nếu là phải đụng độ cùng tiểu đội của châu lục khác, trong tiểu đội bọn họ hẳn là cũng có ba hoặc là đã từng có ba người mở ra cơ nhân tỏa, ta không muốn thua địch nhân... Cho nên ngươi cùng ta đối chiến một lúc đi, trình độ mở ra cơ nhân tỏa của ngươi hẳn là rất mạnh mới phải, nếu có thể không thua ngươi, như vậy cũng sẽ không sợ thua thiệt nhiều trong tay bọn họ rồi!"
Trịnh Xá gãi gãi đầu, hắn cười khổ mà nói:
"Không nói gạt ngươi chứ trình độ mở cơ nhân tỏa của ta phỏng chừng xác thực là cao một chút, nhưng chính bởi vì thế nên có phần vượt quá khống chế của ta. Cho nên ta mới cần một ít thời gian để rèn luyện điều khiển nó, bằng không ta cũng có chút cố kỵ đối với chuyện xa xỉ đi du lịch như thế này. Lần trước quay về thế giới hiện thực, quả thật là ta đã quá mức đường đột... Nói chung, ta có thể có chút không nắm chắc lực đạo."
Triệu Anh Không thản nhiên nói:
"Không việc gì, then chốt của mở cơ nhân tỏa chính là phải trong nháy mắt giữa sống và chết mới có thể cảm giác được... Ngươi chuẩn bị cho tốt, ta tới đây!"
Trịnh Xá mới vừa kịp "Ồ!" một tiếng, đã thấy hai mắt Triệu Anh Không toàn là một mảng mờ mịt xông tới. Đó chính là bộ dạng đã mở cơ nhân tỏa, mặc dù vóc người nàng xinh xắn lanh lợi, bộ ngực càng là bó chặt bằng phẳng như ngực nam nhân, thế nhưng khi nàng vừa xông tới, một cỗ áp lực tùy ý liền tập kích về phía Trịnh Xá. Cỗ áp lực này thực sự không thua gì một con Ailen. Tuy rằng trên tay nàng không có chút vũ khí nào, ngón tay thoạt nhìn nhu nhược kia trên thực tế chính là vũ khí tốt nhất.
Thần sắc Trịnh Xá tức thời trở nên nghiêm túc, hắn chỉ muốn thử xem trình độ của mình từ trạng thái bình thường tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, mà không phải từ tình huống trong nháy mắt nguy cấp mới tiến nhập vào cái loại trạng thái này. Nhưng ai biết cái cơ hội "thử xem " này tới nhanh như vậy, cỗ áp lực này nương theo ngón tay của Triệu Anh Không tập kích về phía hai mắt hắn, đã đủ đạt đến mức độ để bức bách hắn mở ra cơ nhân tỏa. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
"Đây là giai đoạn thứ nhất..."
Hai mắt Trịnh Xá trong nháy mắt cũng trở nên mờ mịt, cùng trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, trình độ của hắn tuyệt đối lớn hơn Triệu Anh Không, tốc độ, lực lượng và thần kinh phản ứng lực của bản thân đều rất lớn so với nàng. Chỉ là phương diện kỹ xảo của hắn lại là chỗ thua kém Triệu Anh Không không ít. Chỉ có trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, mỗi một động tác của hắn dựa theo bản năng mà công kích, lúc này mới có thể có đủ lực sát thương chuyên nghiệp.
Bàn tay hắn giơ lên ngăn cản ngón tay đang xỉa tới hai mắt hắn, đồng thời tung một cước đá về phía Triệu Anh Không. Cô bé này xác thực rất khá, ngay tại lúc một cươc đó đá tới, nàng không ngờ đã nương theo lực phản chấn giữa song chỉ và bàn tay của Trịnh Xá mà nhẹ nhàng trở mình đáp xuống đùi của Trịnh Xá. Tiếp theo nàng xoay người tung một cước đánh thẳng hướng về phía yết hầu Trịnh Xá. 𝐓𝐫𝙪𝐲ện ha𝐲? 𝐓ìm nga𝐲 t𝐫ang chính — t𝐫ùmt𝐫𝙪 𝐲ện.V𝘕 —
Tất cả những điều này chỉ phát sinh trong điện quang hỏa thạch, xung quanh thậm chí chỉ có Trương Kiệt và Zero thấy rõ chuyện gì phát sinh, mà một cước kia đã tới sát yết hầu Trịnh Xá rồi.
Bản năng dự cảm nguy hiểm của Trịnh Xá cực mạnh, hắn nhất thời ngả người về phía sau, tránh thoát một cước đá tới sát sạt chỉ một hai phân. Mắt thấy một cước này từ trên cái mũi của hắn thích tới, Trịnh Xá cong lưng đồng thời hai chân khẽ lật, một chân khác đang trụ trên mặt đất cũng đã lăng không rút lên, quất thẳng về phía Triệu Anh Không đang đứng trên đùi hắn.
Thế nhưng một cước này lại cũng không quất trúng Triệu Anh Không, trái lại Trịnh Xá chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại. Triệu Anh Không đã vọt lên, từ trên đùi hắn nhảy về phía trên đầu hắn, tung một cước chẻ thẳng xuống đầu Trịnh Xá. Một cước này nếu là đá trúng, không chết cũng phải mất nửa cái mạng, hơn nữa từ tư thế này mà xem, khả năng trúng là cực lớn.
"Tiểu nha đầu... Đây là cấp độ hai!"
Triệu Anh Không thua rồi, bị thua thật là nhanh chóng, một cước này của nàng rõ ràng đã sắp đá trúng Trịnh Xá, thế nhưng lòng bàn chân nàng đột nhiên truyền đến một cỗ cảm giác rắn chắc, trước khi nàng kịp biến chiêu lần nữa, cặp chân nhỏ kia đã bị Trịnh Xá nắm ở trong tay. Tiếp theo nàng bụng nàng kịch liệt đau buốt, trực tiếp bị đánh cho hôn mê bất tỉnh.
Mọi người Xung quanh lại là nhìn thấy cực kì rõ ràng, cánh tay của Trịnh Xá đột nhiên phồng to lên ngăn cản một cước giáng xuống của Triệu Anh Không. Trong lúc nhất thời thoạt nhìn ước chừng to gấp hai lần cánh tay người bình thường. Không chỉ dễ dàng ngăn lại một cước đá tới của Triệu Anh Không, hơn nữa còn túm lấy cổ chân nàng, tiếp theo cánh tay kia trong nháy mắt đánh vào trên bụng nàng. Cô bé này lập tức đã bị cho đánh hôn mê bất tỉnh.
Bản thân Trịnh Xá phảng phất như đã tiếp thụ đau đớn rất lớn, hắn đứng ở nơi đó mà thân thể khẽ run rẩy nhè nhẹ. Cánh tay bành trướng dần dần biến trở về nguyên dạng, thế nhưng trên người hắn đã là ướt đãm mồ hôi như dính mưa. Hắn cười khổ đem Triệu Anh Không trong lòng đưa cho Chiêm Lam ôm lấy. Lúc này hắn mới nói với đám người Trương Kiệt:
"Đây đại khái chính là mở ra cơ nhân tỏa giai đoạn hai, thân thể cường hóa trong biên độ nhất định. Có điều, một là khống chế không dễ, hai là tình trạng di chứng so với tình huống bình thường càng nghiêm trọng nhiều lắm... "
Vừa dứt lời hắn đã bắt đầu run rẩy kịch liệt, càng là vội ngồi sụp xuống đất, hơn mười giây sau trên mặt đất đã xuất hiện một bãi mồ hôi, có thể biết được đau đớn này đến tột cùng kịch liệt như thế nào.
Mọi người ngồi vây quanh cùng một chỗ nghỉ ngơi trong chốc lát, không bao lâu sau, cổ điển mỹ nhân của Trương Kiệt cầm một mâm hoa quả đi tới. La Lệ cũng đồng thời đi theo phía sau cổ điển mỹ nhân. Lúc này Triệu Anh Không mới yếu ớt tỉnh lại, nàng vừa tỉnh liền từ trong lòng Chiêm Lam nhảy dựng lên. Cho đến khi nàng thấy rõ tình huống xung quanh, lúc này mới lặng lẽ thở dài một tiếng nói:
"Là ta thua rồi... "
Trịnh Xá cười khổ khẽ xoa xoa cánh tay nói:
"Ngươi xuất thủ thật là ngoan độc a, nếu bị ngươi đánh trúng, vậy cũng không phải đơn giản chỉ là mất đi nửa cái mạng như vậy, khả năng nếu sơ ý một chút thì sẽ phải chết... "
Triệu Anh Không thản nhiên nói:
"Nể nang trong chiến đấu là chuyện đáng sỉ nhục nhất, thà rằng sau khi đánh cho địch nhân mất đi sức chiến đấu rồi hẵng lưu tình, tuyệt đối không thể trong quá trình chiến đấu mà lưu tình... Một quyền đó của ngươi đủ có thể đánh chết ta, trong chiến đấu chân chính nếu như ngươi cũng lưu tình như thế, như vậy người chết sẽ chỉ là ngươi!"
Tiếp tục cười khổ nói:
"Biết rồi, biết rồi, đừng nói thế, bộ dạng ta giống như rất nhu nhược, nhưng lúc nào nên lưu tình, lúc nào nên liều mạng, ta tự nhiên là phân biệt rõ ràng."
"Thế à? Nếu như đối phương cũng là nhân loại giống chúng ta, cũng vật lộn trong thế giới phim kịnh dị này thì sao? Hơn nữa đối phương còn là phụ nữ mềm yếu vô lực thì sao?" Triệu Anh Không vẫn thản nhiên chất vấn.
Trịnh Xá trầm xuống một chút, hắn thở hắt ra một hơi nói:
"Nếu đích xác đủ mức độ uy hiếp tới chúng ta... Ta tất nhiên là... "
Chiêm Lam thấy Trịnh Xá trả lời có phần không lưu loát, nàng vội vã thay đổi chủ đề:
"Ha ha, lúc trước không phải thảo luận đi bãi biển Hawaii du ngoạn sao? Nếu Anh Không cũng bị đánh bại rồi, tất cả mọi người chúng ta đây có thể đi du lịch một chuyến. Ha ha, việc này không nên chậm trễ, không bằng chúng ta lập tức đi đến đó đi, mười ngày một trăm điểm thưởng, mọi người hẳn là cũng đều không có vấn đề gì chứ?"
Tề Đằng Nhất bỗng nhiên cười khổ nói:
"Không phải nói "chủ thần" mỗi mười ngày sẽ tiến hành một phim kịnh dị mới hay sao? Các ngươi đều đi... vậy bộ phim kịnh dị tiếp theo cũng chỉ còn lại một mình ta hay sao?"
Chiêm Lam vừa cười vừa nói:
"Yên tâm đi, thời gian đi nghỉ ngơi trong phim kịnh dị, trong không gian "chủ thần" chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, vô luận chúng ta đi bao lâu, ở chỗ này cũng chỉ là nháy mắt mà thôi. Cho nên ngươi cứ yên tâm đi, chúng ta rất nhanh sẽ trở về."
Trịnh Xá vừa nghe bọn họ đối thoại, trong lòng vừa nghĩ nên mang theo những thứ gì tới đó, sau khi suy nghĩ một lát hắn mới nói với Zero:
"Zero, chi phiếu hoán đổi lần trước ngươi vẫn mang ở trên người chứ? Ta sợ tiền trong chi phiếu của ta không đủ tiêu dùng trong mười ngày. Đúng rồi, chúng ta mỗi người tốt nhất là đều mang theo vũ khí bên người, đạn linh loại trong nạp giới của ta còn có một chút, mỗi người mang theo một khẩu tiểu liên mini là được. Zero tốt nhất cứ mang theo khẩu súng ngắm ion, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Như vậy mọi người cuối cùng cũng có chút bảo đảm an toàn... Còn có tình huống gì có thể sẽ phát sinh, mọi người cùng nhau ngẫm lại đi."
Mọi người cũng đều bắt đầu thảo luận, cuối cùng vẫn quyết định mỗi người mang hai lá hộ thân phù, tiện thể còn hoán đổi sáu cái bộ đàm từ "chủ thần". Bộ đàm này so với bộ đàm mà Sở Hiên chế tạo lại càng tiên tiến hơn một chút, không chỉ có thể liên lạc đối thoại mà còn có thể cơ bản hiển thị ra vị trí và phương hướng của đối phương. Hơn nữa giá của một cái cũng chỉ năm mươi điểm thưởng, coi như là vật tốt giá rẻ rồi.
"Ta thủy chung không cách nào tán thành thời gian đi mười ngày."
Cho đến khi tất cả mọi người đã chuẩn bị hoàn tất, Triệu Anh Không bỗng nhiên còn nói thêm:
"Ta cũng biết đạo lý thả lỏng nghỉ ngơi, thế nhưng sức ỳ của con người lại vô cùng đáng sợ. Một khi đến được môi trường thư thái an toàn, con người sẽ sản sinh tâm lý dễ dàng ỷ lại. Nếu như đột nhiên từ môi trường đó trở lại thế giới phim kịnh dị, khi đó muốn lần nữa chiến đấu liều mạng, sức chiến đấu của chúng ta không biết còn lại bao nhiêu. Cho nên thời gian mười ngày du lịch ta tuyệt đối vô pháp tiếp thu... Dù sao máy bộ đàm đã tiêu tốn mất năm mươi điểm thưởng, không bằng chúng ta chỉ đi thời gian năm ngày thôi, đối với du lịch bãi biển mà nói, thời gian năm ngày như vậy đã là đủ rồi."
Chiêm Lam chu miệng định phản bác gì đó, nhưng Trịnh Xá đã cướp lời nàng, gật đầu nói rằng:
"Không sai, ngươi nói rất chính xác... Thời gian năm ngày cộng thêm chín ngày còn lại tại không gian "chủ thần", ta nghĩ hẳn là cũng đã đủ để ta luyện tập kỹ năng mới học được. Hơn nữa lần này du lịch vốn là quyết định xa xỉ của ta, còn liên luỵ làm cho mọi người cùng nhau tiêu pha, thật sự là có chút vô ý... Như vậy sẽ quyết định thời gian du lịch là năm ngày đi."
Nếu như chỉ là vì đi khuây khỏa thư giãn mà nói, thì thời gian năm ngày xác thực cũng đã đủ rồi. Cho nên mọi người còn lại không nói thêm gì nữa. Chỉ là khi mọi người quyết định bắt đầu hoán đổi, Zero lại từ trong phòng hắn dẫn ra một tuấn mỹ thiếu niên khoảng mười một mười hai tuổi. Đó thật đúng là tuấn mỹ không gì sánh được a, từ dung mạo xinh đẹp đó mà xem, thiếu niên này lại là so với mấy nữ hài ở đây còn muốn xinh đẹp hơn, gần như chỉ kém cổ điển mỹ nhân của Trương Kiệt một chút mà thôi. Cho nên trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Zero đều mang theo chút quỷ dị.
Zero thản nhiên nói:
"Đây... là đệ đệ ta."
Nói xong, hắn đã nắm tay thiếu niên đi về phía "chủ thần".
Là mô phỏng theo đệ đệ trong hiện thực mà chế tạo ra sao? Mọi người yên lặng nhìn bóng lưng có chút cô tịch của Zero. Tiếp theo bọn họ đều lục tục đi tới, trong lòng mọi người đều biết, Zero là một người trong nội tâm có cố sự. Kỳ thực mỗi người tới cái không gian này, hẳn là người đối với hiện thực rất thất vọng thậm chí là tuyệt vọng. Trong lòng ai mà chẳng có cố sự chứ? Chỉ là tất cả mọi người không muốn nói ra mà thôi... Sinh tồn cùng tử vong trong cái cấm địa này, mỗi người đều chỉ có thể chôn giấu cố sự trong nội tâm, sau đó nỗ lực sống sót mà thôi!
Căn cứ vào đề nghị của Trịnh Xá, mọi người tất cả đều nắm tay nhau xếp hàng thành một dãy, sau đó cùng nhau hướng "chủ thần" hoán đổi đến thế giới phim The Grudge 1, địa điểm là.... bãi biển Hawaii.
Lại một lần trải qua quá trình nửa tỉnh nửa mê, ngay khi mọi người từ trong trạng thái đó khôi phục lại, bọn họ đã đứng ở một chỗ bãi biển trống vắng, trên mặt đất tràn đầy cát biển màu trắng, trên bầu trời ánh dương quang rực rỡ, trời xanh, mây trắng, biển xanh, một đường chân trời thẳng tắp... Đây chính là bãi biển du lịch phồn thịnh nổi danh trên thế giới - bãi biển Hawaii.
Đây là lần thứ hai Trịnh Xá rời khỏi không gian "chủ thần", hắn đã tương đối quen thuộc với những căn dặn mà "chủ thần" sẽ lưu lại, tỷ như trong năm ngày ở đây cho đến tận lúc quay lại, quy định số một là không thể để lộ tin tức không gian "chủ thần" ra ngoài, nhưng xem ra bởi vì nơi này cũng không phải thế giới hiện thực, cho nên ngay cả "chủ thần" cũng không quan tâm mọi người có để lộ tin tức ở đây hay không.
Mọi người cũng đều từ trong trạng thái mơ hồ khôi phục lại, sau khi bọn họ rõ ràng hết tin tức mà "chủ thần"Lưu lại, ba nữ tử: La Lệ, Chiêm Lam và cổ điển mỹ nữ đều là khẽ hô lên một tiếng. Ba nữ nhân này nhất thời đều là hai mắt lấp lánh, xem dáng dấp đó tựa hồ đối với hoàn cảnh mỹ lệ ở đây thập phần yêu thích. Mà Triệu Anh Không thoạt nhìn tựa hồ rất bình thản, thế nhưng từ trong đôi mắt nàng lại cũng mang theo một tia kích động.
Cậu bé mà Zero mang theo rất xấu hổ, hắn vẫn gắt gao trốn ở phía sau lưng Zero. Khi trông thấy đám người Trịnh Xá nhìn về phía mình, cậu bé này lập tức đỏ mặt lên vội nấp đi. Trông bộ dạng vừa thẹn thùng vừa đáng yêu, cộng thêm dung mạo hắn thật sự là quá tuấn mỹ, bộ dạng đó tuyệt đối có đủ mười phần lực sát thương đối với nữ giới.
"Như vậy... Hì hì, mọi người trước tiên đi dạo một lúc đi, còn khách sạn thì đợi sẽ quay lại sau hãy tìm, nếu như khách sạn không còn phòng mà nói, chúng ta cứ ngủ ngoài trời trên bãi biển thì có làm sao? Hì hì, sớm đã muốn tự do thoải mái một trận như vậy lâu rồi, mọi người cảm thấy thế nào?" Chiêm Lam đứng ở rìa bãi biển, nàng quay đầu lại hì hì cười nói.
Mấy người Trịnh Xá còn không có kịp nói gì, đã thấy nàng đủng đỉnh bắt đầu cởi quần áo, cô gái này hiên tại lại là mặc một bộ váy liền áo màu đen, còn có tất chân màu đen. Nàng cứ đủng đỉnh như vậy cởi quần áo ra. Tuy rằng mọi người đã đoán được nàng mặc áo tắm bên trong, thế nhưng thực sự khi nàng để lộ ra áo tắm và tất chân thì mấy nam nhân vẫn đều là nhịn không được phải liếc mắt nhìn qua. Tiếp theo chỉ thấy Chiêm Lam đem quần áo và tất chân xếp gọn vào, nàng cất tiếng hoan hô rồi nhào ra ngoài khơi. Mà vừa rồi một màn mỹ nhân thoát y lại là làm cho chúng nam nhân thấy hồn xiêu phách lạc.
Vóc người Chiêm Lam vô cùng đẹp, ngực nở eo thon, thế nhưng khi Triệu Anh Không cũng cởi quần áo đi về phía bờ biển, trong đầu chúng nam nhân mới thực sự hiện lên mấy chữ "thân hình ma quỷ". Bộ ngực nở nang cao vút, so với Chiêm Lam càng có vẻ to lớn tròn trịa hơn, vòng eo cực nhỏ như có thể dùng tay nắm lấy, thân thể rắn chắc nhưng không hiện lên cơ nhục, da dẻ thoạt nhìn cũng cực kì trắng trẻo mịn màng. Trong cổ họng mấy nam nhân đều nghe rõ tiếng nuốt nước bọt.
Phảng phất nữ nhân cùng có trực giác giống nhau, ngay cả cổ điển mỹ nữ và La Lệ tiểu nha đầu kia, bên trong đều là mặc áo tắm, thế nhưng các nàng cũng không có mạnh dạn như Chiêm Lam và Triệu Anh Không. Các nàng dắt tay nhau sau khi đi tới một gốc cây cách đó không xa mới bắt đầu cởi quần áo ra, cho đến khi hai người đi trở về, ánh mắt của chúng nam nhân lại một lần nữa bị các nàng hấp dẫn.
Cổ điển mỹ nữ tuy rằng cũng không có vóc người hỏa bạo như hai cô gái trước, có điều dáng dấp mềm yếu của nàng, khí chất thùy mị, ngay cả áo tắm cũng ăn mặc kiểu bảo thủ, trái lại bộ dạng ấy cũng là một phong vị khác biệt. Mà tiểu nha đầu La Lệ kia, tuy rằng thân hình chưa có hoàn toàn trưởng thành, thế nhưng trông vóc người cũng coi như là cũng rất khá. Hơn nữa dáng dấp của nàng ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, chính là độ tuổi thanh xuân mĩ lệ của nữ hài, so với ba cô gái xinh đẹp kia, coi như là mỗi người mỗi vẻ.
La Lệ hì hì cười đi tới bên người Trịnh Xá, nàng hung hăng nhéo bên hông Trịnh Xá một chút, khẽ nói:
"Được nha, bộ ngực to nha, nguyên lai đại sắc lang nhà chúng ta là thích bộ ngực to nha... Hì hì, ta còn cho rằng đại sắc lang là vì giải sầu mà mang ta theo, nguyên lai lại là để tới nơi này ngắm nhìn đám mỹ nữ ngực to nha, nghe nói đám mỹ nữ tóc vàng, bộ ngực mỗi người đều là cỡ D hoặc cỡ E nha." Nói xong, tiểu nha đầu và cổ điển mỹ nữ dắt tay nhau chạy về phía nước biển.
Trịnh Xá nhìn tất cả những điều này, trong lòng hắn bỗng nhiên yên tĩnh lắng xuống, trời xanh, biển xanh, bên hông bị nhéo, trước mắt... thật lớn.... khụ khụ, là bộ ngực, nhưng lại không biết đối với hắn mà nói có phải là điềm đại hung hay không, ha ha....
Trịnh Xá khẽ cười khổ, trong lúc vô tình, hắn trông thấy Chiêm Lam vô ý liếc nhìn về phía hắn, trong cái nhìn đó... phảng phất như mang theo tình ý gì đó.... bộ ngực thật lớn.... quả nhiên lại là điềm gở a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.