Đêm đó Lăng Tân về nhà không nói một câu nào, an tĩnh vô mộng ngủ thẳng cho đến khi trời hửng sáng, nhưng khi hắn tỉnh ngủ bỗng nhiên có một loại cảm giác, giống như hắn yên lặng nhìn thế giới này, lãnh đạm không hề có nhân tính, tâm tình, cảm tình không hề tồn tại, chỉ còn là một người đứng nhìn thế giới này... -...Trước đây đều chưa từng mơ như vậy. Lăng Tân im lặng từ trên giường ngồi dậy, hắn thì thào tự nói với mình, rồi bắt đầu mặc quần áo. Trước đây Lăng Tân thường mơ thấy phần lớn là chuyện cũ ở cô nhi viện, còn sau trận hỏa hoạn năm hắn mười tuổi cho đến khi lấy được mảnh Phong Thần bảng, trong cơ thể hắn giống như có một tư tưởng chưa thức tỉnh, như hôm qua lãnh đạm đối phó với mấy tên côn đồ một loại cảm giác lãnh đạm như không phải của mình, tuy loại cảm giác này khá tốt nhưng bản thân của hắn không thể nhận thức được. Người dù sao cũng không phải là máy móc, dù cho có lại vô tình lãnh đạm này, một người dù cường đại đến đâu, thế nhưng không có tín niệm duy trì, loại cường giả này chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi, khi đạt đến giới hạn thì... cuối cùng sẽ bị kiềm chế tín niệm, bị người cùng một loại lực lượng tương đồng đánh bại... - Những cái này tạm thời không nói đến, Trần Hạo Thao đã đi thực hiện mộng tưởng của hắn, dựa theo tính cách của hắn, nhất định lập tức dùng mảnh Phong Thần bảng dự đoán thị trường chứng khoán, sau đó kiếm nhiều tiền rồi xây dựng tập đoàn công ty... Đương nhiên,nếu như hắn có thể suy luận ra năng lực của Phong Thần bảng, hơn nữa có số điểm nhân quả đủ để sáng tạo ra vật nào đó không thuộc thế giới này thì sẽ khác, mục tiêu của hắn sẽ tập trung vào những mảnh còn lại của Phong Thần bảng, đồng thời cố gắng tìm kiếm nhiều điểm nhân quả, dù sao cũng còn hơn tài phú ở thế giới này, lực lượng trên tay này càng đáng sợ hơn nhiều... Lăng Tân vừa nói một mình vừa mặc quần áo, rồi hắn lấy nước lạnh rửa mặt, nhất thời cảm thấy mát lạnh sảng khoái, tiếp theo hắn liền lấy mảnh Phong Thần ra nhìn kĩ. Trên mảnh Phong Thần bảng có hơn tám trăm điểm nhân quả, còn nhiều hơn tối qua một trăm điểm, xem ra đêm qua có tình huống khác xuất hiện sau khi hắn giải quyết xong a.... ví như con của cục trưởng cảnh sát có chuyện gì đó, hay mấy tên lưu manh kia nói ra cái gì đó giúp tăng thêm điểm, việc này khẳng định vẫn chưa xong... - Xem ra ngày hôm qua thí nghiệm đã thành công, điểm nhân quả đạt được bất luận là thiện ác không quạn trọng, chỉ quan tâm đến nhân quả, điểm này với trong sách theo như lời của thiên đạo rất giống, không quan tâm thiện ác hay đạo lý, với nhân quả chỉ có bắt đầu và kết quả, đúng là thiện và ác chẳng có quan hệ gì ở đây cả... Thôi hôm nay đi thăm cô bé kia cái đã, nàng cũng thật đáng thương, tận mắt thấy mẫu thân chết bên cạnh, phỏng chừng so với ta là cô nhi càng đáng thương hơn, dù sao cô nhi thì đã không có bố mẹ, từ nhỏ đã không có cảm nhận qua tình thương của cha mẹ. Nàng lại tận mắt thấy mẫu thân chết thảm... Lăng Tân thở dài, lại nghĩ một chút về lộ trình hôm nay, tiếp theo hắn mở cửa phòng đi đến trường đại học, bởi vì ngày hôm qua nghỉ, hôm nay lại muốn xin phép nghỉ học tiếp, thì cũng phải giải thích với giáo viên chủ nhiệm mới được. Nhưng mà dù sao Lăng Tân cũng là Trạng Nguyên của trường đại học, lại nhiều lần đi thi nhận giải thưởng lớn, quan tâm gì đến việc hắn không đến trường, với trí tuệ và tri thức của hắn, cũng đủ tham gia thi thạc sĩ, tiến sĩ rồi. Thật ra trong trường đại học cũng tốt, giống như Lăng Tân vậy, hắn có rất nhiều đặc quyền, hắn rất dễ dàng khi được phụ đạo ôn thi xin nghỉ ở nhà cũng được chỉ cần không quá một tháng, giáo viên cũng chẳng có gì tức giận hắn cả, ngược lại nói trước tình huống đi thi cho hắn, hi vọng hắn có thể đem về giải nhất... Lăng Tân đến trường học thì cũng đã hơn mười rưỡi, giáo viên phụ đạo chỉ nói những thứ trọng yếu trong kì thi, làm hắn phát mệt, nhưng mà hắn cũng chẳng nói gì cả, chỉ gật đầu, vâng vâng dạ dạ, mới miễn cưỡng làm vui lòng giáo viên, chấp thuận cho hắn nghỉ, từ lúc xin phép đến khi xong, giáo viên phụ đạo này nói mất ba tiếng, công lực người này rất là thâm hậu a. Lăng Tân gọi xe taxi rồi hướng bệnh viện Thượng Hải đi, ở trong taxi, lỗ tai của hắn có vẻ như còn nhức nhức, không biết làm sao được, hắn cũng chỉ có thể cười khổ không ngừng. Đến khi taxi đi vào bệnh viện, Lăng Tân mới phục hồi tinh thần lại, tiếp sau đó ở trước cổng bệnh viện mua chút hoa quả, lúc này mới đi đến phòng bệnh có bảo vệ ở ngoài, còn chưa tới phòng bệnh, hắn liền thấy mấy người mặc âu phục thân hình vạm vỡ đứng ở trước cửa phòng bệnh, ngoại trừ mấy người mặc âu phục này ra, chắc chắn còn có cảnh sát ngồi cách đó không xa, tình cảnh như thế làm Lăng Tân ngẩn cả người, nhưng mà hắn cũng bĩnh tĩnh, đi lại chỗ phòng bệnh. - Chờ chút, ngươi tìm ai. Lăng Tân còn chưa đi đến phòng bệnh thì đã bị một người đàn ông lực lưỡng ngăn lại trước mặt. - Xin chào, ta là Lăng Tân, ta là người cứu cô bé ở vụ tai nạn, ta muốn tới thăm nàng. Lăng Tân mỉn cười, đồng thời đem giỏ hoa quả giao cho hắn này. Mấy người đàn ông này rõ ràng được huấn luyện rất quy củ, hắn tiếp nhận giỏ hoa quả liền kiểm tra một chút, rồi gật đầu đưa lại giỏ hoa quả cho Lăng Tân và nói: - Ta muốn đi vào hỏi mấy người cảnh sát, bọn họ có ghi chép vụ tai nạn, chắc chắn nhận ra ngươi, nếu không có vấn đề gì thì người sẽ được vào. Nói xong hắn liền đi vào trong phòng bệnh. Lăng Tân cũng không nói gì cả, hắn đứng ở đó tò mò nhìn vào, cho đến khi người đàn ông này đi lại phía sau đến chỗ hai nhân viên cảnh sát, trong đó một người trung niên cảnh sát nhìn Lăng Tân nói rằng: - Đúng vậy, chính là thiếu niên này làm việc nghĩa, ta còn tưởng ngươi ngày hôm qua sẽ đến thăm, không nghĩ thiên tài này, bài vở bộn bề quá nhỉ? Nghe nói ngươi là người học giỏi nổi tiếng trong trường đại học, tốt lắm. Lăng Tân ngại ngùng cười cười, người đàn ông lực lưỡng kia cũng gật đầu nói: - Được rồi, ta lục soát thân thể ngươi nữa là được. Đừng trách móc, nhiệm vụ của ta chính là bảo vệ an toàn khách hàng. Lăng Tân cũng không nói gì, hắn dang hai tay ra mặc cho người đàn ông này lục soát, rồi hắn mới cùng hai người cảnh sát đi vào trong phòng bệnh. Phòng bệnh Vip này là của người có tiền ở, trừ người bệnh ở trong phòng ra, còn có một phòng tiếp khách cùng người hầu đứng ở trong phòng, giờ phút này ở phòng khách đang có mấy người người nam tử mặc âu phục, cùng vài cảnh sát, sỡ dĩ Lăng Tân nhận ra đó là cảnh sát mặc thường phục vì trên người họ đều đeo thẻ công tác, hiển nhiên muốn vào phòng bệnh này họ phải xuất ra thẻ chứng minh thân phận của mình. Mấy người cảnh sát này đều là người trung niên, chỉ có người cảnh sát nhìn Lăng Tân thì mới hơn hai mươi tuổi, nhìn qua vị cảnh sát này hình tượng cũng quá tệ hại, đầu tóc rồi xù, cũng không biết buổi sáng ngủ dậy xong có chải đầu không nữa, trên áo sơ mi thì toàn vết dầu, thậm chí còn mấy hạt cơm dính trước mặt,nhưng xem ra hắn cũng sáng sủa, coi như là thiếu niên khôi ngô. - Các vị, chúng ta đã nói rất rõ ràng, vụ đâm xe liên hoàn cùng tập đoàn La thị có quan hệ rất lớn, thậm chí La Phú Nhân chết cùng với vụ tai nạn xe này đã chỉ ra có người sắp đặt, chúng ta phải để người giám thị bên cạnh, nhất định phải điều tra được ai đã làm việc này. Một người cảnh sát bụng phệ lạnh giọng nói. Vài người mặc âu phục kia thoạt nhìn cũng chỉ mới hai lăm, hai sáu tuổi, xem bộ dạng cũng anh tuấn, nhưng mà thần sắc có chút gian xảo, một người nam tử trong đó liên cười lạnh: - Đây là việc của tập đoàn La Thị, không có lý do gì mà các vị phải quan tâm, Kỳ Kỳ là người thừa kế duy nhất của tập đoàn La Thị, tất nhiên sẽ có rất nhiều người đến gây phiền phức, nhưng mà chúng ta sẽ toàn lực bảo vệ an toàn cho nàng, ở bên ngoài đều là người của tập đoàn bảo vệ nổi tiếng, còn hơn mười người phân bố ở khu vực gần bệnh viện, cho dù là ai cũng không thể làm tổn thương Kỳ Kỳ, cũng không phiền đến mấy người quan tâm... Hay là, mục đích của các ngươi không phải là tên tội phạm bí ẩn kia, mà là muốn điều tra tập đoàn La Thị của chúng ta? - Ngươi. Mấy người cảnh sát đều tức giận quát một tiếng, nhưng mà vị cảnh sát bụng phệ kia phất tay làm cho bọn họ bình tĩnh trở lại, tiếp theo hắn mới lên tiếng: - Lần trước có tình huống tố cáo tập đoàn La thị, trong lòng các ngươi cũng đã biết rõ thông tin ta cũng không nói thêm gì cả... Đây là văn kiện đó, các ngươi không thể cự tuyệt, bằng không chúng ta trở lại điều tra các ngươi, nửa năm, một năm, để xem không còn đầu óc La Phú Nhân thì các ngươi còn có thể làm được gì? Tóm lại chuyện này cứ như vậy đi, nơi này ngoài trừ mấy nhân viên cảnh vệ ra, vị này là đội trưởng Hà Thiên Đạo, có việc gì có thể cùng hắn thương lượng là được. Lăng Tân đứng bên cạnh nghe hai bên nói chuyện, trong lòng hắn bỗng có chút cảm giác tỉnh ngộ, La Phú Nhân danh tiếng hắn cũng đã nghe qua, nghe nói danh tiếng có gì đó không trong sạch, nhưng không biết là điều gì, khi hắn đi đến Thượng Hải làm giàu, những chứng cớ chứng minh phạm tội của hắn lúc trước đột nhiên biến mất, cái này cũng chưa nói, sau đó cục kiểm sát tố cáo hắn, hơn nữa còn phái tổ điểu tra trực tiếp vào điều tra tập đoàn La thị của hắn, bản thân của hắn đã bị bắt, xem ra cả tập đoàn La thị sắp xong rồi. Nhưng không ai biết lúc đó chuyện tình thế nào, trong khi La Phú Nhân bị giam thì tổ điều tra lại nảy sinh ra một chuyện, trong đó mấy người nhận hối lộ của hắc đạo bọn đối địch với tập đoàn La thị, tư liệu này bị rơi vào tay của trung ương, tiếp tục là việc thị trưởng Thượng Hải trốn ra nước ngoài, chuyện này làm huyên nào, người ngoài căn bản là không thể tưởng tượng được, chuyện này đã được xác nhận, cộng thêm việc cáo trạng tố cáo La Phú Nhân bị rất nhiều người điều tra vì nhận tiền của hắc đạo mà làm sai sự thật, tiền này đến từ địch nhân của La Phú Nhân, trên giới thượng lưu lại lưu truyền rằng La Phú Nhân giúp đỡ rất nhiều học sinh nghèo khó, đứa trẻ lang thang... rất nhiều việc tập hợp lại, đến cuối cùng La Phú Nhân dành được thắng lợi... Hắn chiếm được nhân hòa, thiên thời, địa lợi tất cả sau đó tập đoàn La Thị phát triển rất nhanh, chỉ trong một năm ngắn ngủi số lượng tài sản đã lên tới một tỷ dollar, tất cả chuyện này đều nói lên La Phú Nhân là một con người truyền kì. Nhưng nhân vật truyền kì đó, không lâu sau bị sét đánh chết trên tầng thượng, chuyện này làm cho Thượng Hải chấn động, Lăng Tân không nghĩ tới, hắn cứu cô bé kia lại chính là cứu con của La Phú Nhân, khó trách vì sao lại được nhiều điểm nhân quả vậy. Lăng Tân trong lòng không ngừng suy nghĩ, hắn chợt thấy cái tên Thiên Đạo đội trưởng đội trọng án nhìn hắn một cái, hắn liền giật mình, lúc này mới bĩnh tình cười nói: - Chào mọi người, ta là người cứu cô bé kia, ta đến thăm nàng... Nói còn chưa xong, mấy người đàn ông mặc âu phục đều nhíu mày, trong đó hai người còn có thần sắc xem thường, người đứng đầu đám người kia nói: - Đúng rồi, còn chưa có cảm tạ việc nghĩa của người, ngươi đã đến đây, như vậy ta kí cho người chi phiếu mười vạn dollar xem như cảm tạ ngươi... Lăng Tân bỗng nhiên nở nụ cười nói: - Vị tiên sinh này xin tự trọng, ta mặc dù là sinh viên, nhưng lúc cứu nàng cũng không biết thân phận của nàng thế nào, cũng không có nghĩ tới việc lấy số tiền kia, tuy ta không có nhiều tiền, nhưng cuộc sống vẫn còn tốt chán, cho nên cũng không làm phiền đến chi phiếu mười vạn này, ta chỉ muốn tới thăm nàng xem nàng có bình an hay không mà thôi. Sau khi Lăng Tân nói xong những lời này, trong đám cảnh sát, có một người trung niên nói: - Mấy người các ngươi đừng tưởng rằng mình nhiều tiền mà có thể vũ nhục người khác, ngươi chính là Trạng Nguyên sinh của trường đại học XX, đi thi trong nước với quốc tế đều đạt hạng nhất, mỗi lần đạt giải nhất giải thưởng cũng được mấy vạn? Người này, đúng là không phải vì chi phiếu mười vạn mà tới. Lúc này mấy người mặc âu phục mới lộ vẻ hơi kinh ngạc, nhưng mà bọn hắn cũng không nói thêm điều gì, người đứng đầu đám mặc âu phục nói: - Vào xem Kỳ Kỳ đi, nhưng mà cũng đừng có quá lâu, nàng gần đây cảm xúc không ổn định. Lăng Tân mỉm cười, xoay người đi vào trong phòng bệnh, ở trong gian phòng đó, một cô bé đang quay lưng về phía cửa sổ, cô đơn ngồi trên giường bệnh, nhìn bộ dáng của nàng tựa hồ muốn xem cái gì đó. Lăng Tân trong lòng thở dài, đối với tiểu cô nương này càng thêm vài phần thương cảm, hắn ho nhẹ một tiếng làm tiểu cô nương này phục hồi lại tinh thần, lúc này hắn mới nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn, khả ái, không đợi hắn mở miệng, tiểu cô nương này bỗng nhiên nhảy xuống giường bệnh, khi hắn còn đang kinh ngạc thì tiểu cô nương đã nhào tới ngực hắn. - Hu hu, ca ca, mẹ ta đã chết rồi, bọn hắn nói mẹ ta chết rồi... Tiểu cô nương ở trong lồng ngực hắn mấy giây, chợt oa khóc không ngừng, nước mắt nước mũi dính hết vào ngực Lăng Tân. - Vậy sao? Cha mẹ nàng đều đã chết... nàng, cũng là cô nhi. Lăng Tân trong lòng càng thương cảm, nhẹ nhàng vuốt tóc của nàng, cứ như vậy, thật lâu sau, tiếng khóc mới dần dần nhỏ xuống, nhưng mà bàn tay nhỏ bé của nàng vẫn nắm chặt lấy áo hắn, mặc dù khóc đến ngủ rồi vẫn không có buông ra. - Đúng rồi, chợt thấy mẹ chết bên cạnh, ta lại là người cứu nàng ra, khi tỉnh dậy thấy ta đầu tiên, khó trách đối với ta sinh ra cảm giác ỷ lại... Hơn nữa nhìn mấy đám đàn ông bên ngoài đối với nàng cũng không tốt đẹp gì, tiền, quyền lực a, ai....