Vô Hạn Tương Lai

Chương 148: Trùng kiến (lục)




Clone Sở Hiên chia Phong Thần bảng thành hai nửa, một nửa nằm trong tay hắn, nửa còn lại được chia làm bốn mảnh, theo thứ tự là Lăng Tân có một mảnh, Trần Hạo Thao có một mảnh, Vĩ Thi Thi có hai mảnh, nói cách khác, trừ Lăng Tân cùng Sở Hiên ra, còn có hai người khác giữ Phong Thần bảng.
Bất đồng lớn nhất giữa Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi so với Lăng Tân là hai người bọn họ gần như không có quan hệ gì với tiểu đội luân hồi, nói một cách khác, lựa chọn của bọn họ đối với tương lai cũng hạn hẹp hơn nhiều, nhưng mà có được thì cũng có mất, không phải cùng tiểu đội luân hồi giao chiến với người Sao Hỏa nên có nhiều thời gian để nghiên cứu về Phong Thần bảng hơn, kết quả là khiến cho nhận thức cùng sự thuần thục của hai người đối với Phong Thần bảng vượt xa lăng tân, đặc biệt là phương thức sử dụng đặc thù của Phong Thần bảng...
Địa điểm ẩn nấp của Trần Hạo Thao cũng ở gần Bắc Kinh, chẳng qua là chỗ ẩn nấp này không so sánh được với căn cứ quân sự nằm dưới mặt đất, tại đây là một sơn cốc bí mật, bên trong có một người đang đọc sách, một người nhàn nhã uống trà, bộ dạng vô cùng an nhàn, không hề có chút lo lắng nào, chỉ có Trần Hạo Thao là đang cầm Phong Thần bảng ngồi một chỗ yên lặng ngẩn người.
- Các ngươi đã từng xem qua tiểu thuyết tu chân chưa?
Trần Hạo Thao bỗng nhiên mở miệng hỏi, câu hỏi này xuất hiện cực kỳ đột ngột, nhất thời hai người còn lại đều có chút sững sờ, không hiểu Trần Hạo Thao hỏi như vậy là có ý gì, vài giây sau, nam tử côn đồ mới lên tiếng:
- Tiểu thuyết tu chân? Đã xem qua, gần đây rất thịnh hành, ngươi cũng thích đọc tiểu thuyết sao? Ta nhiệt liệt đề cử...
Nam tử côn đồ còn chưa nói xong, Trần Hạo Thao đã lắc đầu hỏi tiếp:
- Trong những tiểu thuyết tu chân này, người lợi hại nhất là đến mức nào?
Thiếu nữ tóc dài cúi đầu xuống, nàng chưa từng đọc tiểu thuyết tu chân, cũng không có nhiệt tâm đối với các chuyện hư ảo giống như nam nhân, cho nên dứt khoát rót tiếp một ly trà, căn bản không quan tâm hai người còn lại nói gì, chỉ có nam tử côn đồ vẫn tiếp tục nói:
- Lợi hại nhất trong tiểu thuyết tu chân tự nhiên là người tu chân rồi, tuy rằng người tu ma rất lợi hại ở tiền kỳ, nhưng mà hậu kỳ lại gặp hạn chế rất lớn, còn người tu chân thì càng ngày càng lợi hại, gần như không có giới hạn...
Trần Hạo Thao lại cắt đứt lời hắn:
- Nếu như... tu chân thật sự có giới hạn, vậy giới hạn này sẽ là cái gì?
Nam tử côn đồ cau mày suy nghĩ mấy giây, sau đó mới lên tiếng:
- Nếu thật sự có giới hạn, như vậy giới hạn này nhất định là Thánh nhân, trải qua vô lượng kiếp, vĩnh hằng bất diệt, là tồn tại chí cao vô thượng, giơ tay nhấc chân đều có đại uy lực...
Trần Hạo Thao yên lặng nhắm mắt lại nói:
- Ta thật khờ a... Rõ ràng đến bây giờ mới phát hiện, haiz.
Lời nói này vừa nói ra khỏi miệng, thiếu nữ tóc dài liền lập tức ngẩng đầu lên, nam tử côn đồ cũng vô cùng kinh ngạc, lúc đầu hai người còn tưởng những lời của Trần Hạo Thao chỉ là nói chuyện phiếm trong lúc nhàm chán mà thôi, không ngờ rằng Trần Hạo Thao thật sự nghiêm túc, hơn nữa dường như còn là chuyện rất nghiêm trọng. Thiếu nữ tóc dài lập tức hỏi:
- Xảy ra chuyện gì? Trần Hạo Thao, ngươi phát hiện ra điều gì sao?
Trần Hạo Thao mở mắt ra, nhìn hai người trước mặt rồi nói:
- Các ngươi biết tác dụng thực sự của Phong Thần bảng không?
Thiếu nữ tóc dài cùng nam tử côn đồ nhìn nhau, thiếu nữ tóc dài lắc đầu, còn nam tử côn đồ thì gật đầu, tiếp đó thiếu nữ tóc dài gật gật đầu, mà nam tử côn đồ lại lắc lắc đầu, hai người quỷ dị liếc mắt nhìn nhau, biểu hiện hoàn toàn trái ngược.
- Ta hiểu ý của các ngươi, tuy rằng Phong Thần bảng có rất nhiều phương pháp sử dụng, nhưng cũng không có gì hơn là nghịch chuyển nhân quả, tra tìm tin tức, cải biến thực tế. Kỳ thực từ khi bắt đầu chúng ta đã sai rồi, lực lượng chính thức của Phong Thần bảng không phải những thứ này, mà là...
Nói đến đây, Trần Hạo Thao lại không nói thêm gì nữa, đứng lên từ mặt đất, cười khổ một lúc rồi nói:
- Hiện tại mới biết cũng không tính là đã muộn. Đi thôi, vừa rồi Lăng Tân đã liên lạc với ta, giờ chúng ta sẽ đến gặp Vĩ Thi Thi, nếu như ta đoán không sai mà nói, nàng cũng đã cảm giác được sức mạnh chính thức của Phong Thần bảng…
- Nếu như ta không đoán sai... Vật này rõ ràng là...
Cùng lúc đó, tại một sơn cốc xa xôi khác, ở đây cũng có một địa điểm ẩn nấp, lối ra vào cực kỳ hẹp, nhưng vì điều kiện tại đây rất tốt, Trung Quốc lại là quốc gia nhận được tin tức sớm nhất, cho nên trong sơn cốc này có không ít người đang ẩn nấp, Vĩ Thi Thi cũng là một trong số đó.
Xưa nay Vĩ Thi Thi vẫn luôn có một khí chất ưu nhã, ngoại hình cũng vô cùng xinh đẹp, người khác nhìn vào đều thấy một loại cảm giác tĩnh lặng như nước, chỉ là giờ phút này nàng đang nắm Phong Thần bảng trong tay, ngón tay đã nắm chặt đến mức trắng bệch.
- Lăng Tân tìm ta? Trần Hạo Thao cũng nảy lòng tham cùng tham gia? Đây thật là một chuyện thú vị...
Vĩ Thi Thi cười nhạt một tiếng, trong tiếng cười lại mang theo một tia cay đắng, một lúc lâu sau, nàng mới lạnh lùng tự nhủ:
- Trần Hạo Thao, ngươi đang ép ta hận ngươi sao? Còn cả Lăng Tân, hai người các ngươi...
Vĩ Thi Thi có hai phần tám của Phong Thần bảng, hơn nữa nàng lại không giống Trần Hạo Thao, bỏ ra quá nhiều tinh lực trên các phương diện khác, có thể nói trong ba người nàng là người nghiên cứu kỹ nhất về Phong Thần bảng, đối với bí mật ẩn giấu trong Phong Thần bảng, có thể xem như tương đối hiểu rõ, cho nên sau khi biết một số ân oán ngầm giữa ba người: nàng, Trần Hạo Thao, Lăng Tân. Oán hận lúc trước của nàng đối với Lăng Tân đã không còn, thậm chí còn nảy sinh một chút tình cảm khó hiểu, tuy vậy tạm thời bỏ qua những việc này, Vĩ Thi Thi bắt đầu suy tư về bước tiếp theo của hành động.
- Cũng được, gặp mặt các ngươi một lần... Bí mật ẩn giấu của Phong Thần bảng quá lớn, quá đáng sợ, vẫn phải tính toán thật cẩn thận một lần mới được... Cũng coi như cho trả lại một phần nhân tình cho ngươi, Lăng Tân, haiz...
Sau khi thở dài một tiếng, Vĩ Thi Thi lập tức đứng dậy, quay gót bước ra ngoài, dựa vào khả năng của Phong Thần bảng, nàng có thể bước ra khỏi khu vực phòng vệ nghiêm ngặt một cách nhẹ nhàng, sau đó tốc độ bước của nàng dần trở nên nhanh hơn, toàn thân giống như lưu quang chạy về hướng Bắc Kinh với tốc độ cực nhanh, so với xe đua xe thể thao còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, sau mấy phút ngắn ngủi đã đến bên ngoài một khu phế tích.
- Thi Thi, ngươi đã đến rồi sao?
Phía sau bức tường đổ vỡ là ba người Trần Hạo Thao, người vừa mở miệng đúng là Trần Hạo Thao, trong lúc nói chuyện hắn cũng hết sức chăm chú nhìn vĩ Thi Thi, một lát sau mới thở dài nói:
- Quả nhiên ngươi cũng phát hiện ra bí mật ẩn giấu trong Phong Thần bảng?
- Nếu không phải là phát hiện ra bí mật này, vậy tại sao ta lại xuất hiện trước mặt ngươi chứ?
Vĩ Thi Thi lạnh nhạt trả lời. Trần Hạo Thao gật đầu nói:
- Chuyện này quá lớn, không phải muốn che giấu là được, Lăng Tân cũng không phải người bình thường, tuy rằng gần đây hắn không có thời gian nghiên cứu về Phong Thần bảng, nhưng mà còn mấy tháng nữa thế giới phim kinh dị thứ hai mới dung hợp cùng thế giới này, thời gian mấy tháng như vậy hoàn toàn đầy đủ để nghiên cứu một cách thấu triệt, cho nên không có khả năng che giấu... Việc này cần phải tính toán thật cẩn thận, tuy rằng nguy hiểm, nhưng vẫn có một đường sinh cơ, Đại Đạo năm mươi, diễn sinh bốn chín, không có gì là tuyệt đối. Phải xem xem chúng ta có thể nắm được đường sinh cơ này hay không, nếu như thành công... Nguyện vọng của ta và ngươi đều có thể thực hiện, còn nếu như thất bại, ta và ngươi sẽ chết chắc, không, nói không chừng ngay cả muốn chết cũng không thể.
Vĩ Thi Thi cũng gật đầu nói:
- Xác thực, việc này quá lớn, thật là đáng sợ, nhưng mà bỏ qua một cơ hội như vậy thật là đáng tiếc, cần phải tính toán cẩn thận mới được... Cơ hội thành Thánh sao?
- Đúng là như vậy, ta và ngươi đều đã biết, cần gì phải nhiều lời... Cùng đi đi, đến gặp Lăng Tân, giao mảnh Phong Thần bảng cho hắn... Đợi “hắn” tiến vào, sau đó...
- Cướp lấy Thánh vị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.