Vô Hạn Tương Lai

Chương 34: Bố cục của Lăng Tân! (nhị)





Ngay sau khi Lăng Tân được đưa lên trên xe, mấy tên vệ sĩ liền gọi điện thoại ngay cho họ Lâm kia, chỉ là bọn hắn đứng ở phía sau, lại có hai tên vệ sĩ bị thanh sắt đâm chết, cho nên cụ thể là xảy ra việc gì bọn hắn cũng không rõ lắm, nhưng mà vẫn báo cáo lại hậu quả, lúc này mấy người anh em họ Lâm kia đang cùng nhau tập trung họp, bàn bạc với nhau về tổ chức, các sự việc của La thị tập đoàn, cho đến khi nghe được cú điện thoại, bọn họ đều có chút sững sờ.
- Kỳ Kỳ bị người ta tấn công.
Người nghe điện thoại rõ ràng là lão đại trong đám người họ Lâm, hắn nghe xong cú điện thoại khuôn mặt liền trầm ngâm nhìn về phía mọi người xung quanh, tiếp theo hắn đưa những chuyện nghe được nói ra, mấy người còn lại liền bắt đầu ồn ào bàn luận, mấy người đều bàn luận tự nói theo ý của mình, cho đến khi lão đại người ngồi chủ vị trong nhóm kia vỗ mạnh xuống bàn, tất cả mọi người mới yên lặng trở lại. Người đàn ông ngồi chủ vị này, chính là người đã gặp Lăng Tân ở trong tòa nhà này, đương nhiệm chủ tịch tập đoàn La thị, bây giờ hắn trầm giọng nói:
- Bất kể mọi chuyện là như thế nào, quả thật là Kỳ Kỳ bị tấn công, nhưng vẫn chưa biết được tình huống cụ thể ra sao, có hai vệ sĩ chết tại đó, một vệ sĩ đang kiểm tra giấu vết vụ nổ, cụ thể sự việc ta nghĩ phải hỏi Phác Mỹ Chân, cô ta đến Thượng Hải cùng chúng ta nói chuyện hợp tác làm ăn ngoài ra liền luôn luôn ở bên cạnh Kỳ Kỳ, rất có thể cô ta biết những việc mà chúng ta chưa biết...
- Đại ca, anh nói là... Nửa tờ giấy?
Một người trong đám họ Lâm liền vội vàng nói. Lão đại họ Lâm kia liền gật đầu, hắn nói:
- Rất có thể là vật kia, chúng ta cũng biết, trước kia La Phú Nhân gặp chuyện quan trọng gì hắn liền thích đợi ở thư phòng, cả chúng ta vào báo cáo hắn cũng không cho phép, thật vất vả đi theo Kỳ Kỳ nào biết được hắn cầm nửa tờ giấy đang nhìn mọi việc, chúng ta bí mật vào thư phòng tìm kiếm cũng không phát hiện ra được tờ giấy kia, hơn nữa sau lần đó La Phú Nhân liền đẩy chúng ta về nông thôn, ta cảm thấy vật kia chính là mấu chốt khiến hắn thành công... Nhưng mà hắn đã chết, nửa tờ giấy kia cũng không thấy, dù cho chúng ta đã trở lại thư phòng tìm kiếm cũng không tìm được, ta dám khẳng định, mảnh giấy kia đã bị hắn giấu mất rồi, mà manh mối nhất định có trên người Kỳ Kỳ, các ngươi nghĩ xem, Phác Mỹ Chân cũng đến bên cạnh Kỳ Kỳ, cái tên sinh viên Lăng Tân kia cũng muốn đến bên cạnh Kỳ Kỳ, rất có thể bọn họ đều phát hiện ra manh mối gì đó, có thể giờ phút này đang tìm kiếm chăng?
Những người còn lại đều gật đầu, chỉ có một người đàn ông trẻ nhất trong nhóm đang sờ lồng ngực của mình, nhưng mà phản ứng của hắn cũng không có sơ hở gì, rốt cục cũng khống chế được cảm xúc của mình, cũng phụ họa gật đầu theo.
- Như vậy việc này đã rõ ràng, chúng ta chỉ cần phái người giám sát bên cạnh Kỳ Kỳ, nhất định có thể tìm ra manh mối về tờ giấy, đồng thời...
Đúng lúc này, bỗng nhiên oành 1 tiếng vang lên, làm tất cả mọi người hoảng sợ, ai cũng đều chấn động cả người, sau đó đều nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chứng kiến một con chim bồ câu đập vào kính rơi xuống, nhưng cũng làm vỡ ra một cái khe, máu của con chim bồ câu dính ở ngoài cửa sổ thủy tinh.
- Con bồ câu chết tiệt.
Mỗi người thầm mắng trong lòng một câu, tiếp theo bọn hắn quay đầu lại thì thấy lão đại đang thống khổ nắm lấy chân của mình sau khi ngã xuống đất, nguyên lai vừa rồi bồ câu va chạm, thân thể hắn bị chấn động, làm cho chiếc ghế ngồi bằng gỗ bị gãy, cũng không biết là do chiếc ghế này bị lỗi khi mang đến đây hay có nguyên nhân gì khác, nghiêng xuống dưới làm hắn bị ngã sang bên. Lão đại họ Lâm này vốn là người thường, hắn chỉ có thể theo bản năng chống bàn tay về phía trước, nhưng trong lúc vội vàng không thể nắm bắt được lực, làm cho cổ tay bị trật khớp, đau nhức,hắn lại theo bản năng buông lỏng tay ra, tiếp theo một chân bị va chạm cũng bị trật luôn, vì thế sau khi hồi phục tinh thần trước mặt mọi người hắn liền băng bó tay chân, mặc dù không có la hét gì, nhưng nhìn hắn đau đớn đến ngay cả mồ hôi cũng chảy ra đầm đìa, có thể tưởng tượng được sự đau đớn này không phải khó chịu bình thường.
- Đại ca?
- Đại ca ngươi không sao chứ?
Ba người họ Lâm bên cạnh liền khẩn trương lên, tất cả đều vây lại nhìn về phía lão đại, mà lão đại cũng chỉ lắc đầu nói:
- Không có việc gì, vừa rồi bị con bồ câu kia làm hoảng sợ, cái ghế này cũng có vấn đề, phải hỏi cái tên ngu ngốc nào mua cái ghế này, khẳng định hắn đã thu không biết bao nhiêu tiền hoa hồng, đem hắn khai trừ đi... Các người đến phòng cứu thương kêu bác sĩ đến đây.
Ba người lúc này mới yên tâm lại, trong đó người nhỏ tuổi nhất trong đám anh em họ Lâm gật đầu nói:
- Đại ca, đệ đi gọi bác sĩ.
Nói xong, hắn liền chạy ra khỏi phòng họp, mấy người còn lại thì đều tự tìm một vị trí ngồi xuống, lại bắt đầu nói chuyện. Nói đến người nhỏ tuổi nhất trong đám họ Lâm kia, hắn vừa ra khỏi phòng họp, sắc mặt nhất thời trắng bệch, hắn có một phần tám mảnh Phong Thần bảng, đấy là lúc hắn trông Kỳ Kỳ trong bệnh viện trong lúc vô ý bắt được mảnh nhỏ bên ngoài cửa sổ, lúc đầu hắn định vứt đi, nhưng trong đầu chợt nhớ tới La Phú Nhân có nửa tờ giấy, cho nên ma xui quỷ khiến thế nào hắn cầm một phần tám mảnh Phong Thần bảng nhìn qua, vừa nhìn thấy hắn liền xác nhận suy đoán của mình... Nếu một phần tám Phong Thần bảng quả thật là mảnh giấy giống của La Phú Nhân, ít nhất là một bộ phận trong đó, bởi vì nó có ghi chuyện ngày mai phát sinh, như La Thị sẽ phát tin tức mời dự buổi trình diễn thời trang, các quyết định của chủ tịch, buổi nói chuyện, trước mắt đều ghi lại lên đó... Người trẻ tuổi họ Lâm này nhất thời mừng như điên, hắn rốt cục đã biết tại sao La Phú Nhân lại có được thành công khoa trương như vậy, thoạt nhìn giống như những kì tích bình thường, nhưng là nếu như hắn có thể biết trước được tương lai, cái dạng kì tích này cũng có thể hoàn toàn lý giải...
Trên thực tế, hắn còn cho rằng nếu hắn lấy được cái này thì hắn có thể thể đạt được kì tích to lớn hơn nữa. Cho nên, từ lúc có được Phong Thần bảng đến nay, hắn sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào, thậm chí ngay cả với huynh đệ của hắn cũng không hề nhắc tới, đây là tương lai lớn nhất mà hắn có thể dựa vào, hắn muốn nắm chặt lực lượng này ai cũng không thể cướp đoạt. Mà lúc bệnh viện bị đốt, sau khi cảnh sát bắt được hai người trẻ tuổi kia mới thôi, lúc đó Phong Thần bảng của hắn thường nóng lên, mỗi lần nóng lên là xung quanh hắn sẽ phát sinh ra sự việc gì đó, cho nên hắn cũng khẳng định nóng lên hẳn là người cầm mảnh Phong Thần bảng khác đang tiến hành công kích hắn, những người cầm được ba mảnh Phong Thần bảng khác vẫn có thể tiến hành công kích đối với hắn.
Vừa rồi trong phòng họp, hắn cảm thấy mảnh Phong Thần bảng trước ngực nóng lên, hắn biết chuyện vừa rồi xảy ra trong phòng họp hội nghị không đơn giản, sở dĩ hắn cần chạy nhanh rời khỏi đó do hắn sợ hãi có gì đó dị thường trong phòng, chẳng thà rời khỏi phòng họp, đây là ý tưởng của hắn. Người này tính cách thực là tự đại và ngu ngốc, hắn cũng không hề cẩn thận ngẫm lại, nếu thật có người không cần xuất hiện có thể tấn công hắn, như vậy hắn rời khỏi phòng họp có thể tránh né việc bị tấn công hay sao? Đối phương công kích cũng không phải là phòng họp mà là bản thân hắn! Tại La thị tập đoàn có bảy thang máy, trong đó thang máy đầu tiên chỉ có quản lý cấp cao mới có thể đi, mà phòng chủ tịch ở trên tận tầng thượng, thang máy này dừng lại tại phòng họp, cách đó không xa, người đàn ông trẻ tuổi kia đi ra khỏi phòng họp liền lập tức hút một điếu thuốc, trên tay hắn còn có chút run rẩy, tiếp theo hắn liền đi đến trước cửa thang máy, đợi một lát, thang máy liền mở cửa ra, bên trong một người cũng không có.
- Đi đến phòng cứu thương tầng dưới.
Người đàn ông này vừa định bước vào thang máy, nhưng mà mảnh Phong Thần bảng trước ngực hắn lại nóng lên, trong lúc sửng sốt hắn liền nhanh chóng lui ra khỏi thang máy, vừa rời khỏi thang máy mới chỉ có mấy giây thôi, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, cả thang máy liền trượt xuống dưới, tiếp theo một lát truyền tới một tiếng ầm, thang máy đã nổ tung dưới tầng cuối cùng của tòa nhà. Cho đến lúc này, người đàn ông này mồ hôi lạnh chảy đầm đìa ra ngoài, cả người hắn nằm ngã trên mặt đất, giữa đũng quần cũng thấm nước bắt đầu chảy ra...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.