Võ Hiệp Thế Giới Đích Ngoạn Gia

Chương 16: Nhiệm vụ tuần tra




"Tới làm gì?"
Trước mặt là một nam tử chừng bốn mươi tuổi, trong tay cầm một cây bút vừa ghi vừa nói.
"Gần đây có nhiệm vụ tuần tra không?" Giang Trần nhìn đối phương, nhẹ nhàng nói.
Nhiệm vụ tuần tra? Người kia ngẩng đầu lên nhìn Giang Trần, cũng không muốn nói nhiều, chỉ nói:" Đem lệnh bài đệ tử đến đây."
"Được." Giang Trần cũng sớm chuẩn bị xong lệnh bài liền đưa cho đối phương.
Nhiệm vụ tuần tra chính là kiểm tra trị an của một địa phương xem thế nào, mặc dù thiên hạ nhìn như yên bình, nhưng những mạch nước ngầm trong đó vân chảy mãnh liệt, mẫu thuẫn của Tứ Đại Vương Triều cùng Võ Lâm thiên hạ cũng đủ để cho dân chúng chịu không nổi.
Nếu không phải gần đây không có đại sự gì phát sinh, chỉ sợ thiên hạ cũng đã sớm rồi loạn!
May Tứ Đại Vương Triều cùng Võ Lâm thiên hạ cũng thông minh, trước lấy yên dân làm chủ, nếu không trong hoàn cảnh này mà để cho dân chúng cơm ăn không đủ nó, áo mặc không đủ ấm, cuộc sống đầu đường xó chợ thì chắc cũng đã loạn từ lâu!
Võ Lâm thiên hạ thì sao? Có thế giết sạch người trong thiên hạ sao?
Tứ Đại Vương Triều thì như thế nào? Có thể diệt tận người trong thiên hạ sao?
Mặc dù như thế, nhưng các loại Phỉ Tặc vẫn hoạt động không ngừng nghỉ, dù sao thì trời đất bao lao, cường long không áp được địa đầu xà, mà kiểu nhiệm vụ tuần tra chính là muốn ép địa đầu xà một chút, ngươi bình thường kiêu ngạo ức hiếp dân chúng còn không nói, nhưng mà dám gây ra cũng chuyện khiến Thần linh cũng phải phẫn nộ thì cứ mà chờ các đại tông môn tìm đến cửa đi.
"Vừa mới nhập môn một tháng?"
Bình thường đệ tử nhập môn ba tháng cũng không nhận nhiệm vụ này, đầu tiên nhiệm vụ này địa điểm thường khá xa, tiếp đó không cẩn thận sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm.
Võ Đang tuy là thiên hạ đại phái, nhưng mà có người xóa sạch dấu vết, như vậy cho dù là giết chết đệ tử thì có thể làm gì?
Hằng năm danh sách đệ tử mất tích cũng không dưới mấy trăm người, cho nên mới có Chấp Pháp Đường, một là đi điều tra nhưng chuyện mất tích, hai là giết chết những người dám bất kính với Võ Đang!
Ở tất cả nhiệm vụ, thì nhiệm vụ đuổi bắt là nhiệm vụ nguy hiểm nhất, tiếp theo đó là nhiệm vụ tuần tra, một lần sơ sẩy liên đánh mất cả tính mạng, tất nhiên mỗi lần thực hiện nhiệm vụ cùng là kết đoàn đội mà đi!
Nhiệm vụ càng khó khăn thì thù lao càng thêm phong phú!
Nhiệm vụ bình thường hoàn thành một lần được năm đến mười điểm cống hiến, mà nhiệm vụ tuần tra hoàn thành được một trăm điểm cống hiến, chênh lệch gấp mười lần!
"Phải! Đệ tử nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ này, sẽ cố gắng phát huy danh vọng của phái Võ Đang ta, kính xin sư huynh điều đến khu vực mà có nhiều Lưu Phỉ một chút." Giang Trần mỉm cười nói, một vài đệ tử ký danh nghe được thì mặt mũi đều biến sắc!
Nhiệm vụ tuần tra thì cũng thôi đi, còn đặc biệt chọn nơi có nhiêu Lưu Phỉ!
Lưu Phỉ là ai, là đám người mà đầu giắt trên lưng quần, là đối tượng có thể cùng tồn tại với Triều Đình và Võ Lâm, hơn nữa Thất Thập Nhị Động chính là lão tổ tông của Lưu Phỉ, còn một ít môn phái lánh đời nghe nói cùng Lưu Phỉ có một chút quan hệ!
Triều Đình cùng Võ Lâm thiên hạ nắm trong tay là dân chúng, mà Ma Giáo cùng nhưng thế lực không muốn tiết lộ nội tình ra ngoài, nắm trong tay chính là Lưu Phỉ, tất nhiên không phải là tất cả Lưu Phỉ đều có quan hệ như vậy, phần lớn đều là Lưu Phỉ không có gốc gác!
"Ngươi xác định?" Sư huynh phụ trách ghi chép cảm thấy hứng thú với Giang Trần, rất nhiều đệ tử không dám đi đến thôn trấn mà có Lưu Phỉ, vậy mà Giang Trần lại dám! Điều này không thể không để cho hắn cảm thấy có chút tò mò.
"Xác định!"
"Vậy thì tốt, Bạch Dương thôn cùng Lâm An thôn, gần đây có Lưu Phỉ xuất hiện, quan viên địa phương cũng đã hướng tới Võ Đang cầu cứu, Lưu Phỉ thực lực không mạnh nhưng số lượng lại nhiều nên cần rất nhiều để tử đi trước, ngươi dự định lúc nào xuất phát?"
"Tùy thời!" Giang Trần bình tĩnh trả lời.
"Tốt lắm, sư đệ hùng tâm tráng chí, ngày mai đến Tụ An Đường cùng đám người Trần Nghị sư huynh tụ họp rồi cùng nhau xuất phát, Trần Nghị sư huynh chính là đệ tử ngoại môn, đi theo hắn sư đệ có thể xuất thủ lập được công lao hiển hách!"
Đối phương vừa nói xong, âm thanh quen thuộc của Hệ Thống lại truyền đến.
Leng keng!
Tiếp nhận nhiêm vụ sư môn.
Loại hình: Phụ tuyến
Phần thưởng: Sau khi hoàn thành đạt được một trăm điểm cống hiến + 5000 điểm kinh nghiệm.
Trinh độ: Bình thường cùng khó khăn!

Năm nghìn điểm kinh nghiệm, mà nhiệm vụ tuần tra mất khoảng mười ngày, tất nhiên nếu đem Lưu Phỉ giết hết cũng coi như hoàn thành, còn tại sao lại là bình thường cùng khó khăn, nếu mình gặp Lưu Phỉ bình thường thì chính là nhiệm vụ bình thường, còn đâu mà gặp được các loại kiểu như Đại Đương Gia, Nhị Đương Gia thì chính là nhiệm vụ khó khăn.
Tiếp nhận xong nhiệm vụ, Giang Trân ra khỏi Công Đức Điện.
Giang Trần trở về hỏi qua Vương sư huynh một chút về nhiệm vụ, Vương sư huynh biết được Giang Trần nhận nhiệm vụ cũng không nói gì, dù sao thực lực Giang Trần cũng không yếu, nhiệm vụ tuần tra mặc dù nguy hiểm nhưng môn phái vẫn khích lệ các đệ tử tiếp nhận. Đến lúc đó sẽ có người đi theo bảo vệ, ví dụ đi cùng lần này với Giang Trần chính là Trần Nghị.
Mà chuyện Giang Trần tiếp nhận nhiệm vụ tuần tra cũng được truyền ra, làm cho rất nhiều người đều khâm phục, lại còn chủ động lựa chọn tiêu diệt Lưu Phỉ, loại tâm tính này không phải ai cũng có được, huống chi là một đệ tử mới gia nhập được hơn một tháng.
Mà những người không ưa Giang Trần lại âm thầm giễu cợt.
"Đánh bại được mấy sư huynh liền cho là mình giỏi."
"Đúng vậy, Lưu Phải cùng Sơn Phỉ đều có không ít cường giả, không nói đến Thất Thập Nhị Động, chỉ nói một ít Sơn Đại Vương bình thường cũng đều là Hậu Thiên lục trọng, thật đúng là cuồng vọng a."
"Chỉ sợ sau khi trở lại, bị người ta đánh cho tàn phế đi."
Có người khích lệ, có cười thì cười thầm, cuộc sống chính là như vậy, có cười có khóc! Có tốt có xấu!
Thời gian vội vã trôi qua, chớp mắt sao đã đầy trời.
Giang Trần yên lặng trong phòng nghỉ ngơi, giờ đây hắn có chút kích động bởi vì ngay mai sẽ xuống núi.
Mấy tháng nay hắn đều ở trong Võ Đang, tuy không phải là khô khan nhàm chán, chẳng qua hắn muốn xem thế giới bên ngoài một chút.
Một đêm yên giấc, rời giường Giang Trần cũng không vội đi Tụ An Đường, mà làm một chút chuẩn bị, ăn song một bữa sáng, tu luyện một bộ võ công trụ cột, ước chừng đến chín giờ sáng bắt đầu đến Tụ An Đường!
Tụ An Đường là nơi mà khi chọn bị thi hành nhiệm vụ buộc phải qua, một chính là lấy tài nguyên do môn phái cung cấp, hai là tụ hợp một chỗ đê thương nghị.
Giang Trần đến nơi, đem lệnh bài thân phận giao nộp, sau đó đối phương hướng dẫn cho Giang Trần đến nơi tập chung.
Tìm được phòng, Giang Trần gõ cửa.
Cũng không lâu lắm bên trong truyền ra một giọng nói.
"Đi vào."
Giang Trần đẩy của ra, không gian bên trong không lớn, chỉ có một cái bàn, thêm một ít chỗ trống để tiện đi lại.
Bên trong có năm người, hai nữ, ba nam.
Nam tử ngồi ở giữa, khí thế hiên ngang, khuôn mặt thanh tú, tầm hai mươi hai tuổi, bên cạnh là một nam tử, khuôn mặt có chút hiền lành, nhìn thấy Giang Trần liền mỉm cười, người nam tử còn lại thì là tỏ ra bất mãn bĩu môi.
Về phần hai người nữ tầm hai tám tuổi, mi thanh mục tú, trên mặt cũng lộ ra một ít bất mãn.
"Ngươi chính là Giang Trần?"
Lúc này nam tử ngồi ở giữa, uống một hớp trà, nhẹ nhàng nói, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ lạnh lùng, cùng một phần chán ghét.
"Gặp qua Trần sư huynh." Giang Trần cung kính nói.
Nghe nói thế, Trần Nghị lạnh lùng cười một tiếng:" Ngươi còn biết gọi ta là Trần sư huynh? Thật không dám nhận a."
Ách, Giang Trần sửng sốt, rất nhanh sau đó Giang Trần liền hiểu ra, có lẽ là bởi mình đến chậm nên đối phương cảm thấy tức giận đi.
"Bẩm sư huynh, bởi vì sư đệ lần đầu tiên đến Tụ An Đường, cho nên không biết đường, làm chậm trễ thời gian, kính xin sư huynh thứ lỗi." Giang Trần tùy tiện tìm một lý do nói.
"Hừ! Đây không phải lý do! Nếu là ở bên ngoài thi hành nhiệm vụ, ngươi đến chậm một chút, không chừng đồng môn sẽ vì ngươi mà chết, ngươi hôm qua nhận được nhiệm vụ, đáng lẽ nên đến nơi này một chuyến, vậy mà bây giờ vẫn ở đây nói sạo, thật hoang đường!"
Trần Nghị vỗ bàn, tỏ ra rất tức giận.
"Sư đệ biết sai." Giang Trần cung kính nói.
"A." Vẻ mặt Trần Nghị bắt đầu dịu lại, tiếp đó nhìn Giang Trần nói:" Ngươi đã biết lỗi, ta cũng không nói thêm gì, vậy chạy quanh Tụ An Đường một trăm vòng, nếu ngươi chạy xong trước khi mặt trời xuống núi thì cho tiếp tục lên đường, nếu không chạy xong thì hôm nay cũng đừng ăn cơm."
Giang Trần sắc mặt hơi đổi, nếu như lúc trước chỉ là cảm giác thì bây giờ Giang Trần có thể xác định Trần Nghị này chính là chĩa mũi vào mình!
Tụ An Đường cũng không lớn, nhưng kêu chạy một trăm vòng có vẻ quá đáng, tất nhiên Giang Trần có thể chạy xong rồi xuống núi, chẳng qua là tiêu hao thể lực quá lớn, mà người không có nghị lực là không thể chạy được.
Nếu như không có gì xảy ra, thời điểm xuống núi, khẳng định còn bắt mình mang đồ!
Giang Trần lẩm bẩm trong lòng, sau đó khẽ mỉm cười nhìn Trần Nghị nói:" Nếu ta không chạy thì sao?"
"Ngươi nói gì?" Trần Nghị mang theo ánh mắt sắc bén nhìn Giang Trần, mặt nhìn thì có vẻ bình tĩnh nhưng nó lại càng thêm đáng sợ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.