Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 106: Đánh bại, Cuồng dã Tiêu Linh




“Ầm” âm thanh của tiếng cổng chuồng được mở ra, một con hổ to lớn với khắp thân được bao phủ bởi xương cốt, chỉ nhìn không là biết nó có lực phòng thủ và khả năng oanh tạc to lớn đến thế nào.
Ấy vậy mà cô bé nhỏ đứng trước con hổ không hề lo sợ, khuôn mặt tươi cười khiêu khích, tay trái đưa lên vẫy vẫy đối phương.
Cực Cốt Hổ với cặp mắt màu đỏ máu, hàm răng to lớn và cặp răng nanh sắc bén, nó bị Tiêu Linh khiêu khích mà lao vào cắn xé, một sinh vật nhỏ bé hạ cấp như vậy mà dám khiêu khích nó, con bé này, tuyệt phải cắn chết cô ta.
“Hửm, xem ra hồn thú ngàn năm có khác, tuy có ý thức riêng nhưng vẫn dễ bị khiêu khích quá nhỉ?” Tiêu Linh cười thầm, con hồn thú này hoàn toàn bị cô kích cho nổi điên mất rồi.
Căn khoảng cách cho đến khi Cực Cốt Hổ lao gần về phía Tiêu Linh, bốn cái hồn hoàn sau lưng sáng lên, vàng, vàng, tím, tím, bộ hồn hoàn tiêu chuẩn, không ngờ trong 1 năm qua cô bé này vậy mà đuổi kịp bước tiến của Hình Na, giờ Tiêu Linh đã là chuẩn hồn tông 4 hoàn, xem ra đây là lí do mà cô hoàn toàn tự tin nhỉ
“Hỏa diễm thiêu đốt” hồn kỹ đầu tiên của Tiêu Linh sáng lên, thanh thương bốc lửa, Tiêu Linh không trực tiếp đối đầu với Cực Cốt Hổ, mà cũng không ai điên đi đánh trực diện nó, cô lợi dụng việc hồn thú này có thân thể to lớn, đã phóng lao thì theo lao, cô một chân bước ra bên trái, dùng cây thương đập xuống sàn một phát, vì sàn của đấu thú khu là mặt đất nên rất dễ phá vỡ, đòn đánh của Tiêu Linh tạo ra một cái hố to, sau đó cô bật người ra sau đợi con hồn thú.
Quả nhiên đúng như dự đoán của Tiêu Linh, loại hồn thú có thân thể to xác này rất khó điều khiển tốc độ bản thân, phát hiện phía trước là hố nhưng không thể tránh khỏi, hai chân nó lỡ bước vào phía bên trong, không còn là một mặt phẳng để tiếp tục lao tới, nó bị quán tính và phản lực đập ngược lại, cái hố bị rách thêm càng to.
“Ha ha, quả nhiên súc vật vẫn là súc vật, thật là ngu xuẩn” Tiêu Linh cười phóng khoáng, tranh thủ lúc con hồn thú bị địa hình làm choáng, cô không ngu gì mà để lỡ cô hội trời cho này, mà thực chất là cơ hội cô tạo ra.
“Hỏa diễm thiêu đốt + nhất kích lân lực” cây thương trở nên có thể co giãn, tuy nhiên vẫn giữ được lực công kích bén nhọn, bằng vào tầm nhìn tốt và cách phán đoán chính xác, Tiêu Linh phóng thương vào ngay dưới vùng mép lưng trái cho nó một đâm ngay giữa hai mãnh xương.
Con Cực Cốt Hổ hoàn toàn không đau, nó coi thường đòn tấn công của Tiêu Linh, thân thể nó được bao phủ bởi xương nên hoàn toàn không cảm giác được nỗi đau từ cây Hỏa Lân Thương của Tiêu Linh, nhưng mà nó sai rồi, sai hoàn toàn luôn rồi.

“Ngu xuẩn, vậy mà lại càng để lộ hàng phòng ngự của mình” Tiêu Linh lạnh lùng nhìn đối phương, dùng tay tạo ra một lực xoắn, cô cho cây thương của mình xoắn ngay giữa khúc kẹp 2 thân xương, cơ thể hồn thú là da thịt cho nên dù thế nào thì giữa các mãnh xương cũng phải có khoảng hở, bằng lực đạo cực mạnh cô kéo banh 2 mãnh thân xương ra rồi cho nó một đâm vào điểm yếu hại kích nó bay ra ngoài
“Rốoooooooong” Âm thanh gào lên đau đớn, việc xương cốt của nó bị kéo ra đã tạo cho nó cơn đau to lớn, chưa kể Tiêu Linh cậy bước mà đâm thẳng vào thân da thịt của nó nữa, đau đớn đến điên cuồng, nó cắn răng đứng muốn lao vào tấn công nhưng e ngại vì đòn lừa hồi nãy, tốc độ có giảm xuống một tý để dễ điều chỉnh phương hướng.
“Hừm, xem ra có biết rút kinh nghiệm đấy” Tiêu Linh cười lạnh, nhưng mà giảm tốc độ xuống? vừa hợp ý cô, bản thân là cường công, so với việc đọ sức mạnh thì cô không hề sợ đâu.
Bây giờ đến lượt Tiêu Linh tiến lên phía trước, cô dẫn động bắt đầu hồi 2 cuộc chiến, con hồn thú bất ngờ trước sự lao tới của cô, tuy nhiên nó phản ứng rất nhanh, hàm răng nanh dài ra, xương cốt toàn thân bỗng trở nên sắc bén hơn bình thường, nó sẵn sàng chờ đợi Tiêu Linh lao tới để cắt nát thân thể cô.
“Hồn kỹ thứ 3: Lân bom bạo tạc”
Hồn hoàn thứ 3 sau lưng Tiêu Linh sáng lên, cô cười đểu nhìn về đối phương, muốn cô đối diện trực tiếp đánh với nó, nằm mơ đi.
Đầu cây thương hóa sáng màu đỏ cam, Hỏa Lân Thương va chạm với Cực Cốt Hổ, phần xương nó dài cản lại cây thương của Tiêu Linh, nhưng đúng như hồn kỹ của Tiêu Linh, đầu phía võ hồn của cô phát sáng lên, bạo tạc.
“Oành” âm thanh to lớn phát ra, khắp thân con hổ là lửa, sân trường bị hồn kỹ của Tiêu Linh làm cho nóng rực, vì sở hữu nguyên tố cấp cao, cô bộc phát như vậy làm cho đối phương vừa không thể phòng ngừa vừa phải chịu tổn thương cơ thể.
Vì hỏa lực bao phủ toàn sân làm Cực Cốt Hổ chịu một phần tổn thương, nhưng nó không hề e ngại mà lao tiếp thẳng phía Tiêu Linh, có vẻ đòn vừa rồi không làm nó gục ngay được.
“Ây da, phòng ngự quả là mạnh thật, nhưng mà phủ bởi lửa xong rồi thì đến lượt chị mày phát uy đây” Tiêu Linh không quá bất ngờ trước việc đối phương không bị thương quá nặng, mà vốn dĩ cô cũng ngừa trước được điều này rồi, đòn vừa rồi cũng không phải đòn kết thúc.
Phát hiện xương cốt từ hai vai con hồn thú dài ra tính đâm cô, Tiêu Linh bật cười sảng khoái.
“Hồn kỹ 1 + 2 + 4: Hỏa diễm thiêu đốt, Nhất kích lân lực, Địa ngục hỏa kích”
3 hồn kỹ một lúc được sử dụng, thời gian được canh cực chuẩn, không có một tia sơ hở, bằng vào khả năng dùng thương cao siêu, cô né được hai đòn tấn công, dùng thương đỡ cặp răng nanh tính cắn vào người cô, vì xung quanh là lửa nên hồn kỹ đầu tiên được kích hoạt cực nhanh, xoáy thương lợi dụng hồn kỹ thứ 2 và 4, cây thương của cô có thể thay đổi giống như roi xuyên thẳng vào trong miệng con hồn thú.
“Ha ha, đối với hồn thú được bao phủ xương toàn cơ thể, không phải bụng và mắt là 2 điểm yếu duy nhất, trực tiếp tấn công vào miệng cũng là một cách cực tốt” Hình Na đám người ở trên vỗ tay liên tục, cô bé này quả là thông minh.
Hỏa diễm bỏng trở thành màu xanh dương đậm huyền bí, theo màu sắc thì hỏa diễm màu xanh có nhiệt độ cao hơn lửa màu đỏ, xem ra đòn tấn công này của Tiêu Linh không phải dạng vừa, cô đâm thẳng xuyên qua cơ thể Cực Cốt Hổ, chẻ nữa cơ thể đối phương và quăng đối phương ra ngoài.
Cuồng dã, Mạnh mẽ, đầy trí tuệ, đấy là ấn tượng mà Tiêu Linh mang lại cho các thầy cô ở đây, quả là một thiên tài đầy tiềm năng.
“Thắng rồi” Tiêu Linh giơ cây thương lên tỏ vẻ nguy hiểm, chết thật, đám nhóc giờ này thích dùng cách này thể hiện ngầu lòi ghê thật, mà mặc dù nó có hiệu quả to lớn thiệt, các học viên khác trầm trồ nhìn cách cô chém giết 5000 năm hồn thú một cách trơn tru, suốt quá trình không có một chút lo lắng hay dừng lại, khả năng phán đoán và tinh thần thật kiên cường.
“Điểm số 290, học viên Tiêu Linh, vì cô đánh giết hồn thú của học viện nên phải chịu phạt nộp tiền bồi thường” Âm thanh đánh giá vang lên, thiên tài là thiên tài, nhưng mà ra tay mạnh đến nỗi giết chết hồn thú thì bồi thường vẫn phải bồi thường.
“Ể, phải bồi thường sao ạ?” Tiêu Linh bị một gáo nước lạnh tạt vào người, ây da lạnh quá, ví tiền của cô a, hu hu hu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.