Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 138: Mười giây đếm ngược




Hình Na không hề biết rằng nụ cười hạnh phúc của mình bị con mười vạn năm hồn thú Tử Mai Voi coi thành nụ cười khiêu khích, chút kiên nhẫn còn sót lại trong người của nó hoàn toàn mất đi, hai mắt đỏ như máu, nó sẽ giết chết 2 đứa nhóc chết tiệt này.
“Rống”
Âm thanh to lớn thể hiện cho sự tức giận kêu vang làm chấn hai người Dạ Phong, đặc biệt là Hình Na, cô thân thể đã quá yếu, thất khiếu còn bị tổn thương cực nặng, máu chảy ra quá nhiều, nay còn bị uy áp của con Tử Ma Voi chấn áp, chịu không nỗi, cô ôm lấy mồm mình và ho điên cuồng
“Hộc, hộc”
Máu trào ra từ miệng, xem ra cô đã quá yếu rồi, bây giờ còn 40 giây nữa, chết tiệt Alvis, rốt cuộc khi nào cô mới xuất hiện chứ, nếu cô còn không nhanh ra đây giúp đỡ thì tôi sẽ chết thật đó.
“Tiểu Na” Dạ Phong ôm lấy Hình Na, mặc dù cơ thể anh bị thương không kém gì Hình Na, thậm chí có phần nặng hơn, nhưng mà hiện giờ hai người chỉ còn có nhau, họ cần phải trở thành đối tượng để người còn lại dựa vào.
“Ầm ầm” Con Tử Ma Voi lao vào phía Hình Na và Dạ Phong, đưa hàm răng sắt bén cắn về phía bọn họ, nhưng dã thú xổng chuồng, nó điên cuồng lao đến với tốc độ cực nhanh.
“Đi thôi” Dạ Phong lập tức trở thành chỗ dựa của Hình Na, anh vác tay Hình Na lên cổ mình, ráng chạy bằng chút sức lực còn lại của bản thân.
“Gặm”
Con Tử Ma Voi há mồm thật to, hàm răng sắc bén còn đầy mùi hôi của máu tanh, nước dãi dây ra khắp nơi, thật kinh tởm và đáng sợ.
Hình Na biết rằng nếu họ không làm gì, cô sẽ chết thật sự, vì vậy nên đành phải dựa vào Dạ Phong một lát rồi, mặc cho anh kéo cô đi đâu, Hình Na đưa một cánh tay ra, dùng toàn bộ hồn lực của mình lại vào đòn này.
“Protect + Smog”
Một lớp bảo vệ được tạo ra cực nhanh để chống lại hàm răng sắt bén của đối phương, tất nhiên là với sức lực hiện tại của Hình Na không đủ để duy trì thần kỹ phòng hộ này, không nói cho dù Hình Na có đầy đủ thể lực đi chăng nữa, thì đối đầu với mười vạn năm hồn thú Protect của cô cũng không có sức phòng ngự, nói chi là tình trạng sắp chết, đến cả thở cũng là khó khăn như cô.
Ráng duy trì hình thái Protect, đón đỡ được phần nào lực công kích thì tốt được phần đó, đằng nào thì giờ cô cũng không còn sức di chuyển nữa rồi, xem ra cô còn phải dựa vào Dạ Phong, 30 giây, chết tiệt, sao lúc này thời gian lại trôi qua chậm đến như vậy?
“Rắc rắc” Điều tất nhiên khi hàm răng của Tử Ma Voi va chạm vào Protect của Hình Na, lớp bảo vệ lập tức bị vỡ, nhưng hiển nhiên lực lượng của con Tử Ma Voi giảm lại một chút, như vậy là đủ rồi.

Smog bao phủ toàn sân, tuy không có khả năng cản lại tầm nhìn của Tử Ma Voi, nhưng ra đòn dạng che phủ một cách đột ngột vậy sẽ làm đối phương ngạc nhiên, nhờ đó mà có thể kéo dài thời gian được lâu hơn.
“Dạ Phong ca, làm ơn” Hình Na thở gấp, cô sắp chịu không nỗi nữa rồi, hi vọng là anh ta còn hiểu được ý cô, nếu không thể thì họ sẽ thật sự chết mất.
Dạ Phong lập tức gật đầu, ngay lúc này anh rất biết rõ điều mình cần làm là gì, không hề có chút vọng tưởng đánh bại con hồn thú trước mặt này, chạy trốn là điều ưu tiên hàng đầu của bọn anh, tuy trong như là không còn cơ hội sống sót, nhưng không cố gắng đến giây phút cuối cùng thì không giống với phong cách của anh rồi.
“Hồn kỹ: ký tự”
Lập tức lợi dụng hồn kỹ của Hình Na, quả nhiên tốc độ của Tử Ma Voi chậm lại, nó bị bất ngờ, tuy nhiên điều này sẽ không duy trì được bao lâu, họ cần làm ngay lập tức.
Cúi người xuống, Dạ Phong lập tức bật nhảy lên cao, chờ đợi Hình Na làm ra bước tiếp theo, đó là tất cả những gì anh đọc được từ cô, còn lại anh tin tưởng vào cô hết.
Hình Na nở nụ cười, xem ra anh ta vẫn còn rất hiểu cô thôi, lập tức đưa cái đuôi của mình ra phía sau
“Iron Tail”
Đuôi mang hình thái Sylveon của Hình Na lập tức thay đổi thành dạng thép, đập lên đầu của Tử Ma Voi lấy lực chấn để rời khỏi, cô tính lợi dụng hồn kỹ ký tự của Dạ Phong để đề thêm lực đẩy mang bọn họ đi xa hơn, nhưng mà.
Con Tử Ma Voi tất nhiên không hề đơn giản như bọn họ nghĩ, mười vạn năm hồn thú, không phải bất cứ con hồn thú nào cũng có thể đạt tới cảnh giới này, nếu một đám nhóc 13, 14 tuổi có thể đánh lừa nó một lần thì có thể là dựa vào may mắn và sự chủ quan của đối phương, nhưng muốn nó mắc bẫy 2 hay 3 lần thì là điều không thể, bởi vì bọn nó đề là cáo thành tinh hết rồi.
Há mồm ra thật to, không hề quan tâm đến đòn tấn công của Hình Na, nó lập tức cắn vào đuôi của Hình Na, đứt đoạn, Hình Na đau đớn gào lên, võ hồn của cô bị tổn thương nặng nề.
“Aaaaaaaaaaa”
Âm thanh gào lên trong đau đớn, Hình Na mất đi trạng thái võ hồn phụ thể, hồn hoàn của cô mong manh như sắp vở, cô đau như chết đi sống lại, quả nhiên là muốn đánh lừa mười vạn năm hồn thú, bọn cô vẫn còn quá non nớt.
Không dừng lại ngay tại đó, con Tử Mai Voi kích thích hắc ám nguyên tố phân giải ký tự của Dạ Phong, làm cho Hình Na không thể bật thoát khỏi tầm đánh của nó, quả nhiên là đáng sợ lực điều khiển.
“Ngu xuẩn nhân loại, chết đi” Lần nữa há mồm ra khinh bỉ đám nhóc này, nó lao đầu lên dùng cái vòi của mình như là lưỡi giáo đâm vào người Hình Na.
“Quang Minh Xiềng Xích”
Dù đã hết sức lực nhưng Dạ Phong vẫn cố xài hồn kỹ thứ 2, hi vọng rằng những sợi dây xích của anh có thể kéo Hình Na ra khỏi nguy hiểm tạm thời này.
Còn lại chút ý thức trước khi ngất đi, Hình Na đang đếm dần, 10, 9, 8, những con số còn lại sau cùng, chả lẽ cô không thể sống sót trong 10 giây còn lại này sao, chả lẽ cô sẽ chết thật sao?
Phát hiện những sợi dây xích đến gần, con Tử Ma Voi khinh thường, nó kích hoạt quang nguyên tố cản lại những sợi dây xích của Dạ Phong.
“Rác rưởi, đừng quên ta là ai, ta là Âm Dương Tử Ma Voi, mang trong mình hai thuộc tính Âm và Dương tối cao, muốn dùng hai thuộc tính này đấu với ta, ngu xuẩn” Khinh thường Dạ Phong, nó đẩy các đòn dây xích trở lại, tiếp tục đâm vào Hình Na, chỉ còn 3 m, Hình Na sẽ bị đâm thủng mất!!
“Bốp” Âm thanh va chạm, Hình Na bị đánh bật đi rời khỏi đòn đánh của Tử Ma Voi, nhưng vì khoảng cách quá gần, cô bị nó đâm thủng một bên bụng trái, lộ ra phần xương sườn trắng và máu vỡ ra, trông thật thê thảm.
Hóa ra là giây phút cuối, Dạ Phong đánh vỡ giới hạn của bản thân một lần nữa, anh chấp nhận trả giá thương tổn để một lần nữa kích hoạt hồn kỹ, nhưng lần này không phải là kéo ra, mà là một đòn tấn công, còn 3m, quá gần, điều anh muốn là quật bay Hình Na đi, thà để cô bị thương còn hơn để cô chết.
Gục ngã xuống, 2 đứa nhóc đều cạn kiệt thể lực, Dạ Phong vì liên tục đập vỡ giới hạn tự thân, anh ngất đi ngay lập tức, Hình Na bị đòn đánh của Dạ Phong cứu nhưng đồng thời cũng bị tổn thương bơi chính hồn kỹ của anh, chưa kể dính đòn đánh của Tử Ma Voi, cô mất dần ý thức, máu chảy ra quá nhiều.
Bàn tay chạm vào phần máu của mình, cô tự giễu, chả lẽ cô sẽ chết ở đây thật sao? Không! cô cần phải sống, 2 người bọn cô đã cố gắng vậy rồi mà, 3 giây, 2 giây.
Con Tử Ma Voi phát hiện đòn đánh lại một lần nữa không thể giết chết trực tiếp được bất cứ ai trong hai đứa nhóc này, tuy bọn này đã bị ngất xỉu, nhưng lòng tự tôn của nó bị tổn thương nghiêm trọng, nó điên cuồng nhìn về phía Hình Na.
“ Ha … ha… 1 giây …. Trận chiến này …. Chúng ta.. thắng rồi... ngu.. xuẩn hồn … thú” Hình Na cười lạnh khinh thường nhìn Tử Ma Voi, nụ cười lần này của cô thể hiện sự coi rẻ đối với mười vạn năm hồn thú, cô mệt quá rồi, hồn lực của tinh linh đang tập trung về hướng này, đến rồi sao?
Bị khinh rẻ ra mặt, nó nổi giận lao vào Hình Na, mặt đất rung động, vì di chuyển quá mạnh mà đất đá xung quanh nó đi bị đạp bể, xem ra nó đang dùng sức rất nhiều, có vẻ nó mất bình tĩnh rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.