Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 145: Đồng hành, tìm kiếm Tôn Vũ đám người




Bài giao hưởng cứ thế vang mãi, cho đến khi cả vùng trời chuyển hết về tối, các vòng xoáy cực quang dần mờ nhạt dần, liên tục ca hát nãy giờ, họng của Hình Na cũng khô hết rồi, vậy nên cả hai đành dừng lại nghỉ ngơi.
Phía bên Dạ Phong thì không có vấn đề gì đặc biệt xảy ra, cậu ta nhanh chóng hấp thu hoàn thành được mảnh hồn cốt của mình, vốn dĩ dưới bài ca của hai người thì hồn lực của anh đã vận chuyển một cách thông thuận hơn, trên hết mảnh hồn cốt lại không hề có oán niệm nên nếu anh mà còn không hấp thu được thì có lẽ anh nên kiếm khối đậu hủ dập đầu vào trong mà tự tử đi là vừa.
Tốn gần 3 -4 tiếng đồng hồ cho quá trình hấp thu, nói cách khác Hình Na cùng Eim cũng đã hát liên tục đến cho đến lúc Dạ Phong hấp thụ xong, một khoảng thời gian khá dài, Hình Na cổ họng khô hết, cô đành lấy bình nước trong túi trữ vật ra mà uống.
“Eim, anh sẽ ở đây bao lâu?” Hình Na vừa uống, vừa quay đầu lại phía Eim mà hỏi, có vẻ như Eim khá bận rộn, không biết liệu anh có ở đây được với cô lâu không, Hình Na bằng một khuôn mặt hơi buồn mà hỏi.
“Ừm, cũng không biết nữa, có lẽ mang mấy đứa ra ngoài thì anh cũng sẽ đi” Eim không đành lòng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Hình Na, đặc biệt đây còn là người làm con tim anh rung động, thật sự thì anh không muốn đi, nhưng mà cơ thể anh không thể chịu đựng được.
“V.. vậy sao?” Hình Na cúi mặt xuống, mặc dù biết rõ là anh không thể ở với cô quá lâu nhưng khi nhận được đáp án thì cô vẫn không kiềm chế được cảm xúc, cô cảm thấy buồn a.
Eim khẽ gật đầu, đau ngắn hơn đau dài, không cuộc hội ngộ nào có thể kéo dài quá lâu, cơ thể anh sẽ không thể chịu đựng được, anh cũng rất muốn ở bên cạnh Hình Na, nhưng chí ít không phải lúc này.
“À, đúng rồi, em xin được phép giới thiệu, đây là học trưởng của em, Dạ Phong, cậu ấy là một khống chế hệ hồn sư thiên tài đấy!” Hình Na cũng gắng kéo chủ đề sang hướng khác, không được, bầu không khí âm trầm quá, khó lắm mới có thể gặp lại Eim, không thể để tâm trạng như vậy được, cô cần phải vui lên, vui lên.

Để ý thấy Dạ Phong vừa hấp thụ hồn cốt xong, có vẻ như anh đã nhận được một hồn kỹ khá mạnh mẽ nên trong Dạ Phong rất vui, thấy hai người con trai không quá hợp nhau, cũng không rất thân thiện.
Dạ Phong thì cô biết rồi, nếu là bạn của cô thì anh rất sẵn sàng giao tiếp làm quen, nhưng Eim thì ngược lại, là một tinh linh cao quý, thậm chí là hoàng tộc trong giới tinh linh, rất khó để bắt anh đi giao tiếp với loài người, tất nhiên là cô là một ngoại lệ, vì bản thân mang huyết mạch tinh huyết của Alvis, đối với tinh linh, cô là đồng loại, cơ mà không biết từ khi nào, một mối liên kết từ cô với Eim đang được hình thành, giống như liên kết giữa cô và Alvis, bọn họ? Mà thôi qua đi qua đi.
“Bọn anh đã làm quen với nhau lúc em còn đang bất tỉnh rồi, cơ mà chúng ta chào hỏi lại một lần đàng hoàng nhỉ, mình là Dạ Phong, 15 tuổi, làm một khống chế hệ chiến hồn sư, hân hạnh làm quen” Dạ Phong rất thẳng thắn chào hỏi, dù biết đối phương là một tồn tại tầm cỡ phong hào đấu la, nhưng hình thái và chiều cao này, nói thế nào đi nữa thì Eim trong vẫn giống một cậu bé 14 15 tuổi như anh, với mái tóc màu vàng và đôi mắt màu lưu ly, cặp tai bị che đi nhờ phần tóc kéo dài. Eim đẹp đến nỗi mà con gái nhìn thấy anh còn tự xấu hổ.
“Xin chào, ta là Eim, hừm, là người thân của con nhỏ này, 15 tuổi, khống chế hệ chiến hồn sư luôn nhé!” Eim cũng rất nể mặt Hình Na mà quay lại đáp lời Dạ Phong, thật là, có cần phải lườm anh ghê vậy không.
Rất tự nhiên Eim chém gió về số tuổi của mình, mà thực chất là bản thân anh cũng không rõ bản thân bao nhiêu tuổi, nói chung là thân hình này ước chừng 14 15 tuổi tầm đó, vậy nói đại như vậy đi cho đỡ phiền phức.
“Hờ” Hình Na trắng mắt nhìn Eim, quả nhiên, cả Eim và Alvis, hai người này ai cũng có thể nói dối mặt không đỏ, thở không suyễn, thật là.
“Đúng rồi, Tiểu Na, chúng ta nên kiếm đám Tôn Vũ thôi, nói cho bọn họ biết rằng chúng ta vẫn còn an toàn, tiện thể kiếm luôn hồn hoàn thứ 5 cho cậu ta rồi thoát khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, hồi còn ở học viện hình như phía nội viện có thông báo gì đó” Dạ Phong lập tức nhớ lại về sự tồn tại của đám Tôn Vũ, với tính cách của bọn họ có lẽ giờ đang cố gắng tìm kiếm một vị lão sư tới đây giúp đỡ, để đỡ phiên phức thì họ cần kiếm ra đám Tôn Vũ sớm nhất có thể.
“Ừm, Eim, anh có thể bói một quẻ như Alvis để tìm ra vị trí của đồng bạn em không?” Hình Na gật đầu, cô lập tức quay lại hỏi Eim, có một đại tinh linh như anh ở đây nếu mà không tận dụng thì phí quá, bởi vì những sự giống nhau đến bất ngờ của Eim và Alvis, nên Hình Na mặc định những gì Alvis biết thì Eim cũng biết, do đó cô lập tức hỏi Eim mà không hề nhận ra sự khác biệt này.
Ngạc nhiên một chút trước câu hỏi của Hình Na, chả lẽ cô bé nhỏ này nhận ra điều gì? Không, vẫn chưa nhận ra, từ cách nói anh có thể thấy đây chỉ là một hành động trong tiềm thức, nó không phải là sự suy đoán hay mô phỏng, vì vậy Eim cũng không xoáy sâu vào hỏi thêm.
“Ừm, để anh kiếm” Eim rất sảng khoái mà gật đầu, thuận theo suy nghĩ của Hình Na mà đưa tay bấm quẻ, một la bàn với khắp nơi là các chùm sao, đây là? 12 cung hoàng đạo? What the f*, tại sao thời kỳ của Đấu La Đại Lục, nơi mà chỉ có hồn lực vậy mà lại có kiến thức về mười hai cung hoàng đạo, đùa sao trời.
“Đây là?” Dạ Phong rất tò mò với tấm la bàn của Eim, ánh sáng màu vàng phát sáng lên cực hạn, một vòng tròn được triệu hồi, 12 ký hiệu tượng trưng cho 12 cung xuất hiện, một cái mũi tên được làm bằng ngọc thạch màu tím, nó xoay chuyển theo hồn lực của Eim mà quay vòng.
Vòng quay liên tục được thực hiện, giống kiểu quay xổ số kiến thiết vậy, đợi một chặp thì cây kim dừng lại tại vị trí Libra, cung Thiên Bình, sự cân bằng, cân bằng? đối xứng?
“Phía kia” Eim nhanh chóng chỉ ra phương hướng của đám Tôn Vũ, anh thu hồi cái la bàn trở lại, còn 2 tên nhóc Hình Na và Dạ Phong trầm trồ về cách phán đoán của Eim, quá ngầu, quá nhanh và quá chuẩn.
Bói toàn nhờ 12 cung hoàng đạo, thật là thú vị, điều vừa rồi chứng minh, sức mạnh của tinh linh còn rất nhiều điều mà cô còn chưa biết, nếu đã có thể dựa vào 12 cung hoàng đạo để dự đoán tương lai, dự đoán phương hướng. Vậy không có lý do gì mà nó không thể sử dụng trong chiến đấu cả, một thuật toán ngắn hơn thực dụng hơn có thể ứng dụng trong chiến đấu tức thời, quá tuyệt.
Mặc cho dòng suy nghĩ trong đầu Hình Na cứ liên tục xuất hiện, đám Eim và Dạ Phong cứ chạy, đi theo phương hướng mà cái la bàn dẫn lối, họ liên tiếp băng qua hàng loạt cánh cây, con đường khá hẻo lánh và nhưng lại rất thông thuận? Đây là? Phương án lựa chọn tối ưu? Bởi vì các hồn thú sống tại khu vực trắc trở hay điều kiện khó khăn thường rất mạnh, hơn hết nó có thể làm giảm tốc độ chạy trốn của Tôn Vũ và Tiêu Linh đám người, vì vậy nên cách chạy trốn của đám nhóc này khá tốt, mặt khác, định hướng phương hướng và phạm vi di chuyển cũng không tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.