Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 29: Lại lần nữa chạy bộ, khắc nghiệt




Ngồi trong lớp nhàm chán, các học sinh đang chăm chú lắng nghe lão sư giảng bài, có lẻ đã rút được kinh nghiệm từ đợt chạy bộ vừa rồi, ai đó đều ra dáng cừu con ngoan ngoãn, màn đánh đòn tâm lý của Chu Ý quá thành công.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu bằng cách nói về cách tấn công và phòng thủ của hồn sư, Vương Đông, trả lời” Chu Y chăm chú giảng bài, gọi Vương Đông đáp bài của cô.
Vương Đông đứng dậy trả lời, câu trả lời của cậu đương nhiên là một câu trả lời hoàn hảo, tất nhiên đó là nếu như 4000 năm trước thì câu trả lời của Vương Đông hoàn toàn không có gì sai, tuy nhiên, bởi vì thế giới này không chỉ đơn thuần có mỗi hồn thú, nơi này có các hồn đạo khí, các vũ khí mạnh mẽ dựa trên hồn lực để bộc phát, trong quá khứ Hình Na, thứ này có chút giống cơ khí và người máy chiến đấu trong mấy câu truyện tiểu thuyết tưởng tượng, thế nhưng mà ở đây, mọi thứ đều có thể hiện thực hóa.
Cả một ngày giảng bài, Chu Y chú ý tập trung nói về hồn đạo khí, sự ra đời và tầm ảnh hưởng của nó đối với Đấu La Đại Lục, Hình Na thì đương nhiên không quá chú ý về sự hiện diện của hồn đạo, dù sao thì nó cũng không phải sở trường của cô, nếu cho cô sử dụng thì cũng xong đi, nếu bảo cô hứng thú muốn tham gia chế tác hồn đạo khí thì cô xin miễn, với lại cô không có thiên phú với lĩnh vực này.
Tất nhiên là trong lớp cũng sẽ có một số bạn học hứng thú với hồn đạo, đặc biệt là Dạ Vũ, trước khi nhận lớp học cậu ta đã nói rằng mình muốn trở thành một vị hồn đạo sư, muốn chế tác hồn đạo khí, đó là đam mê từ nhỏ của cậu ta.
Buổi học kết thúc một cách nhàm chán, mọi người thở dài nhẹ nhõm, có người vui vì có thể hấp thu được kiến thức hữu ích, có người cảm thấy mệt mỏi vì họ hoàn toàn không quan tâm tới hồn đạo khí, trong tiềm thức những thiên chi kiêu tử này võ hồn luôn luôn là mạnh nhất.
Trước khi rời khỏi lớp, Chu Y gọi Hoắc Vũ Hạo đi cùng, có vẻ như có chuyện gì đó quan trọng lắm nhưng không liên quan tới cô, bây giờ đang rảnh rỗi, có lẽ cô nên về phòng luyện tập một lát.
Tạm biệt Tiêu Linh và Dạ Vũ, cả 3 lại trở về căn phòng của mình, bước vô cửa phòng cô không hề thấy ai cả, thật kỳ quặc, bạn cùng phòng của cô rốt cuộc là ai mà tại sao lại liên tục vắng mặt 2 ngày rồi, chẳng lẽ cô sẽ ở đây một mình, mang theo thắc mắc cô đi hỏi phòng giáo vụ để tìm hiểu.
“Hình Na phải không? ừm, bạn cùng của cô là một trường hợp đặc biệt, cậu ta sẽ đến khá muộn từ giờ cho đến khi đó em có thể ở một mình được không?” Cô giáo ở phòng giáo vụ đáp trả Hình Na.
“Dạ vâng” Nhận được câu trả lời phù hợp, Hình Na lại lần nữa quay trở lại phòng, bây giờ thì căn phòng này là của mình cô, Hình Na xếp bằng tu luyện, lần này cô tu luyện đầy đủ 5 canh giờ, hồn lực của cô tăng lên và bền chắc hơn, bên tai của Hình Na vang lên âm thanh hệ thống đầy quen thuộc.

- Tích, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tu luyện, khen thưởng 3000 exp.
Nhắm mắt lại, Hình Na nằm xuống, ngày hôm nay dường như không hề có một tý khó khăn nào với cô, tuy nhiên với lối dạy của Chu Y lão sư, đám học viên có thể tồn tại đến những năm sau đều không hề đơn giản tý nào, không những thế, các học viên cùng năm với cô cũng mạnh mẽ không kém, Tiêu Linh và Dạ Vũ thì khỏi nói, một người là chiến hồn sư đẳng cấp 29 võ hồn Hỏa Linh Thương, một người còn lại là Dạ Vũ 24 cấp võ hồn Bách Biến Hoa hệ phụ trợ hồn sư, võ hồn khó tu luyện lên cấp nhất, vậy mà cô có thể ở 10 tuổi tu luyện đến 2 hoàn hồn sư.
“Khi nào mới có thể chiến đấu đây, Aaa, háo hức quá” Hình Na đưa tay che đi đôi mắt đầy dục vọng chiến đấu và khát vọng mạnh mẽ của cô, triệu hồi ra Sylveon, cô ôm lấy Sylveon mà nằm ngủ, không có bạn cùng phòng thì cô không cần cố kỵ triệu hồi cô bé đáng yêu này của mình.
“Via via” Sylveon cũng rất vui mừng khi được triệu hồi ra, nó dúi đầu vào ngực Hình Na và rồi cả 2 nhắm mắt ngủ, chờ một ngày mới tới.
Ngày thứ 2 đi học, Hình Na đến lớp học rất sớm, dù sao thì hôm qua được ôm Sylveon cô cảm thấy rất thoải mái, một giấc ngủ sâu và giờ cô có đầy đủ tinh lực để đón chào một buổi học mới.
“Cả lớp ra ngoài sân, hôm nay chúng ta học tập rèn luyện thể lực” Chu Y bước vào lớp, ngắn gọn xúc tích kêu cả lớp tiến ra ngoài sân.
“Hình Na, cậu nghĩ rằng hôm nay Chu Y bà bà sẽ hành hạ gì chúng ta đây?” Tiêu Linh hứng thú tò mò hỏi Hình Na, ngày hôm qua sự phán đoán của Hình Na hoàn toàn đúng làm cho cô cảm thấy người mình thích quả nhiên lợi hại, hai mắt cô tỏa sáng “ting ting” mà nhìn Hình Na.
“Chu Y bà bà? Xưng hộ lạ thật, mà mình cũng không biết, hỏi trời ấy” Hình Na trợn trắng mắt nhìn Tiêu Linh, cô bé nhỏ thật sự vẫn còn thích mình sao, vậy mà mình cứ tưởng là chỉ là ý thích nhất thời thôi chứ, có lẽ cần tìm thời gian thích hợp xử lý chuyện này vậy, để dài lắm mộng.
“Cậu không biết sao, Chu Y lão sư được các bạn học trong lớp bầu thành lão sư khó tính nhất, đáng sợ nhất rồi đấy, giờ mọi người đều lén gọi bà là Chu Y bà bà để thể hiện sự đáng sợ của bà ta đấy” Dạ Vũ trong có vẻ là người tĩnh lặng, không ngờ cũng hóng hớt như vậy, dù sao thì cô ấy cũng chỉ là trẻ con.
“Hôm nay chúng ta luyện tập cơ thể, mọi người mang thứ này vào và chạy bộ cho ta, ai chạy ít vòng nhất thì sẽ bị loại khỏi lớp, đừng quên ngày hôm qua đã có 9 tên ngu xuẩn đã bị đá đít rồi đấy” Cắt ngang lời nói của Dạ Vũ, tại bóng cây Chu Y ngắn gọn đưa ra bài tập hôm nay, đồng thời quăng ra một quả bom làm oanh sợ tất cả mọi người, bà cô này, thật sự muốn đuổi là đuổi sao, quái vật.
“Trời ơi, bộ giáp này phải chục ký, người lớn mang còn khó khăn nói gì con gái bọn em,cô Chu Y, làm sao bọn em có thể chạy bộ trong bộ đồ này được” một số bạn nữ phản đối.
“Đừng nói chuyện giới tính, các em nghĩ khi ra chiến trường, kẻ thù sẽ vì bọn em là con gái mà tha cho các em sao, không đời nào, các em sẽ là đối tượng đầu tiên sẽ bị bọn chúng nhắm đến, lo chạy đi, trong lớp của ta bất cứ ai đều có thể bị loại, ta không nói giỡn” Chu Y dội lên các bạn nữ trong lớp một thau nước lạnh ngắt.
Bị lời nói hoàn toàn có lý của Chu Y làm nghẹn họng, cả lớp đành phải chạy bộ trong bộ đồ nặng hơn cả chục ký, sự vất vả bị đề thăng lên một mức độ hoàn toàn mới, cứ như thể là ác mộng, tất cả mọi người tràn trề mồ hôi, cứ như những con cương thi, tay chân co giật run rẩy, nước mồ hôi lẫn với nước mắt tuôn dài trên khuôn mặt tuổi trẻ, đây là địa ngục chốn trần gian, giờ phút này mọi người đau khổ khó nói trong lòng.
Sau khoảng 1 tiếng chạy liên tục, nhiều người hầu như còn không thể di chuyển hay cử động cơ thể của bản thân mình, họ gục xuống và hít thở không thông, khuôn mặt xanh tím và hồn lực cạn kiêt.
Kể cả các hồn sư mạnh mẽ tràn đầy tiềm lực như Vương Đông, Tiêu Linh đều phải dừng lại, còn Dạ Vũ thân là một phụ trợ hệ hồn sư, thể lực là điểm yếu ngại cực lớn của cô, tuy đã cố gắng chạy bằng toàn bộ sức lực nhưng cô vẫn phải dừng lại khá sớm.
Còn lại nơi đây, chỉ có một mình Hình Na vẫn còn tiếp tục đang chạy, à không, vẫn còn một người, đó là Hoắc Vũ Hạo, cậu ta một hồn sư với hồn lưc cấp 11 vẫn đang kiên trì, đáng lý ra với thể lực đó và hồn lực đẳng cấp đó, lý ra cậu ta phải kiệt sức lâu rồi cơ chứ.
Trong khi thời gian cứ trôi, Chu Y lão sư đang tập trung nhìn Hình Na, bà ta tưởng rằng nhị hoàn 1 vàng 1 tím Vương Đông vốn đã là người có tiềm năng nhất lớp rồi, cơ mà cô bé này là thứ quái thai gì vậy. Chu Y tập trung chú ý đến Hình Na thì Hình Na đang nhễ nhại mồ hôi cũng đang tập trung nhìn Hoắc Vũ Hạo, lý do vì sao mà cậu ta còn có thể chạy, đúng ra cậu ta phải gục rồi chứ, bí mật của cậu ta là gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.