Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 387: Cổng Đông, Mặc Tà Nhã, Đường Nhã




Ngay khi trận đấu phía Tinh Nguyệt Môn diễn ra thì các trận đấu ở các cổng khác cũng không ngừng bắt đầu, đứng ở một nới khá cao trên đài quan sát, lẫn vào khán giả đang ngồi xem, Hình Na như cái bóng vô hình nhìn xuống phía dưới.
Tiếng reo hò kinh người giữa hai chiến đội, Thánh Linh Giáo và Đại Dương học viện, Thánh Linh Giáo tuy chỉ là một giáo phái mới thành lập không bao lâu, nhưng sự uy nghiêm và mạnh mẽ, kết hợp với tính thần bí của nó làm cho người ta như trông phải một lớp sương mù dày đặc, mờ mờ ảo ảo, không rõ đâu là hư đâu là thật.
Đối ngược với Thánh Linh Giáo, học viện Đại Dương là một học viện chuyên gia đào tạo các hồn đạo sư có thuộc tính hệ thủy, đương nhiên là cũng sẽ có một vài thuộc tính khác, nhưng thủy hệ hồn sư chính là đặc trưng nổi bật nhất của học viện này.
Tuy chưa từng xuất hiện qua hồn sư nào có thuộc tính Thủy cực hạn, nhưng mà nói về khả năng khống thủy và nghịch thủy, không ai qua bằng những thiên tài ở đây, một đội hình chuyên về thay đổi dòng chảy của trận đấu, như lớp nước ngầm bí ẩn trôi dạt tận đáy con sông, sức mạnh bao phủ như đại dương biển rộng, Đại Dương chiến đội với những học viên đáng tự hào đang bước lên sân khấu.
“ Hai bên giới thiệu đội viên”
Âm thanh trọng tài vang lên, hai bên, mỗi bên mười bốn người bước lên sàn, tuy chưa rõ thực lực nhưng nhìn sơ qua mọi người đều cảm thấy là ngang sức ngang tài, chỉ riêng duy nhất Hình Na biết rõ, Thánh Linh Giáo đang sở hữu cùng lúc hai con quái vật kinh khủng nhất Đấu La Đại Lục hiện nay, những con quỷ khát máu có sức mạnh vượt bậc.
Hình Na nhíu mày, cô không nghe thấy tên của Đường Nhã, nhưng mà rõ ràng là Vu Thiên tỷ nói rằng Đường Nhã có tham dự vào trận đấu này, điều này là sao …
“ Mặc Tà Nhã, Sa Na, Diệp Tinh Lâm, Thu Thủy, Đại Việt, Fiona, Lý Nhã Kiều”
Một đội hình với bảy người mạnh mẽ bước ra, rõ ràng là bọn họ lấy cô gái đang bịt trùm khăn đứng đầu là người lãnh đạo, cũng là đội trưởng tham trận lần này của Thánh Linh Giáo, không cần phải quan sát nhiều cũng biết thực lực của cô rất mạnh.
Khí chất xung quanh của cô gái mang tên Mặc Tà Nhã này có một loại ẩn dật và không thể xuyên thấu, sáu người còn lại giống như mang một loại hồn đạo khí gì đó che dấu sức mạnh, Hình Na có thể thấy ẩn ẩn huyết tinh và oan hồn đang bám đằng sau lưng của bọn họ, quả nhiên là những con ác quỷ chuyên gia đi sát hại mạng người…
“ Mặc Tà Nhã …”
Nhìn vào cô gái đội trưởng đang đứng hiên ngang với tư thế oai hùng, mái tóc dài được buộc lên tung bay theo gió, hồn lực bắt đầu tản ra với tốc độ cực nhanh, giống như thể cô chuẩn bị muốn nuốt chửng đội bạn ngay khi trọng tài vừa kịp lên tiếng.

Hình Na suy nghĩ một tý rồi lập tức trợn mắt lên ngạc nhiên, đây chính là ….
“ Thủy Lam, Hải Dương, Thiên Thiên, Tỷ Lưu Vũ, Dương Kiền, Lộc Đình Tài, Hắc Tử”
Thành viên của Đại Dương học viện bước lên, khí thế của bọn họ không hề kém Thánh Linh Giáo là bao nhiêu, ít nhất thì nhìn về mặt ngoài là vậy, nhưng thật chất bên trong bọn họ sớm đã bị Mặc Tà Nhã thâu tóm.
Ánh nhìn có thể nuốt chửng linh hồn, tà hồn sư năng lực đặc hiệu, chỉ đối với những tà hồn sư có sức mạnh vượt bậc có thể trực tiếp bỏ qua phòng thủ của đối phương, mà những người có khả năng không nhìn những thiên tài đội bạn thì chỉ có thể là những con quái vật mà cô đang tìm.
Cô ta, Mặc Tà Nhã chính là Đường Nhã ….
Giống như có một luồng điện giật chợt chạy ngang qua đầu, Hình Na vừa nhận ra cô thì Đường Nhã cũng lập tức quay đầu ngược lại, khuôn mặt mang theo một chút nghi vấn nhìn chằm chằm vào khu vực Hình Na đang đứng.
Thấy vậy, Hình Na lập tức thu liễm lại khí tức của mình, cô không biết rằng Đường Nhã có phát hiện ra cô chưa, nhưng mà nhờ có cô ta mà Hình Na giờ đây mới còn có thể sống sót lành lạnh đứng trên đấu trường này…
Cảm xúc của Hình Na có một chút hỗn loạn, nhưng ngay sau đó cô lập tức lắc đầu muốn buông xuôi ý nghĩ kỳ lạ của mình, vừa mới thoát khỏi màn tự vấn nội tâm, Hình Na lập tức nhìn thấy đường cong kỳ lạ dưới môi của Đường Nhã, cô ta đang cười?
“ Xin chào”
Không biết là Đường Nhã đang chào hỏi đội đối phương hay là cô đang chào hỏi Hình Na, khuôn mặt xinh đẹp tà mị khẽ gật nhẹ một cái rồi nhắm mắt lại.
Cô ta phát hiện rồi … Đây chính là ý nghĩ duy nhất còn tại trong đầu Hình Na, từ khi nào mà Đường Nhã lại có một giác quan nhạy cảm như thế, quả nhiên là người được Tà thần lựa chọn, cô ta giống như được lột xác rồi vậy, quả là đáng sợ.
“ Bối Bối đại ca, huynh nghĩ trận này ai thắng?”
Tại một phía khu vực không quá xa chỗ Hình Na, một nhóm bảy người quen thuộc mà Hình Na nhận biết, đó chính là Đường Môn, Hoắc Vũ Hạo, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Vương Đông, Tiêu Tiêu và Hòa Thái Đầu, Giang Nam Nam không nghĩ tới đám nhóc này không đi chuẩn bị cho trận đấu mà lại rảnh rỗi ngồi đây xem người khác thi đấu ư? Có khi nào lũ nhóc này cũng nhận ra được điều gì?
Hình Na có chút nghi vấn nhưng tạm thời cô không nói chuyện, lẫn qua đám đông, Hình Na thay đổi vị trí của mình, cô tiến tới gần khu vực của Huyền Lão và nhóm Đường Môn trong im lặng.
“ Ta không biết a, Đại Dương học viện là một đội rất mạnh, nhưng Thánh Linh Giáo, giáo hội của tà hồn sư, không ngờ bọn hắn lại có thể trơ trẽn tham gia loại đại hội này ….”
Bối Bối trả lời Hoắc Vũ Hạo với một thái độ khó chịu, anh có vẻ cực kỳ căm ghét loại hồn sư bẩn thỉu này, không những anh, mà kể cả những đội viên khác của Đường Môn cũng không hề thích thú gì với thành viên của Thánh Linh Giáo.
Vương Đông có phần cau mày, khuôn mặt của cô giờ đã hoàn toàn là nữ trang chứ không còn là nữ giả nam trang như trước, vẽ đẹp rạng ngời và hoàn mỹ, chất liệu của mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành ẩn ẩn trong cơ thể bé nhỏ, cho Vương Đông thêm một hai năm nữa cô gái này tuyệt đối sẽ câu hồn mọi nam nhân trên đại lục một cách dễ dàng.
Tiếc là hoa hồng đẹp đã có chủ, nhìn thằng nhóc Hoắc Vũ Hạo ở bên cạnh, cô hơi cười khẩy tỏ vẻ thích thú, dưới ánh mắt của toàn bộ thành viên Đường Môn, cô bước qua một cách thản nhiên nhưng lại giống như vô hình, lướt qua bọn họ và ngồi bên cạnh vị trí của lão già đang uống rượu phía trên.
“ Lão sư, lâu rồi không gặp”
“ Ồ, tiểu nha đầu, ngày càng trưởng thành a.”
Đưa cây đùi gà lên cắn một miếng thật to, sau đó lại uống thêm một ngụm rượu thật đã, khà một hơi, khuôn mặt hơi hồng, Huyền Lão cười cười đáp lời.
“ Ừm, trận chiến tiếp theo, có vẻ là một trận chiến một chiều rồi đây …”
Liếc qua nhìn lão già bốc lên hơi men của rượu, Hình Na cũng không có ghét bỏ, cô chỉ cười nhẹ rồi nghiêm túc quay đầu lại nhìn lên trên sàn đấu, lời nói thốt ra mang theo chút lo âu làm cho Huyền lão giật mình, rốt cuộc là có chuyện gì mà làm con tiểu quái vật này lại u sầu đến vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.