Trên đường trở về, hai huynh đệ cũng quay đầu lại nhìn tên thanh niên kia một phen, thấy cái tên này tuy là mặt bị đập cho bầm dập, gặp tình huống cực kì khó khặn, lại tỏ ra là một kẻ có ngạo cốt, nhìn kĩ thấy nhãn thần lộ ra oán niệm sâu xa, khả năng là do bị quý tộc khi áp trường kì, thế nên trong tâm đã có ý bi phẫn thế tục.
Lâm Phong hỏi:"Rốt cuộc ngươi tên là gì, lai lịch ra sao?"
Tên thanh niên ấy cũng không biết có lại lực khí từ đâu, lại cũng không nghĩ ngợi nhiều, thấy hai vị quý tộc trẻ này hành xử không giống lẽ thường, có khí độ rất là bất phàm, tịnh không phải giống như cái lũ quý tộc đáng ghét thích hà hiếp người khác, có thể thấy là lũ phôi chủng Tỉnh Thái Gia hoàn toàn không so sánh được, vì thế không ấm cũng chẳng lạnh nói ra gia môn của mình ngay:"Ta tên Khải Luân, là học viên của Đế Quốc Hoàng Gia Học Viện!"
Lâm Hổ nhướng mày, có chút bất mãn với thái độ của tiểu tử này, nói sao đi nữa hai huynh đệ mình cũng vừa cứu lấy tiểu mệnh của hắn, dù là làm ơn không có ý mong chờ báo đáp, nhưng cái thái độ của tiểu tử này quả là có một chút khó tiêu.
Lâm Phong rất ngạc nhiên nhìn lại Khải Luân, khâm phục nói:"Là học viên nổi bật của hoàng gia học viện? Thú vị thật, có thể tiến vào Hoàng Gia học viện đều là nhân tài, bất quá cũng phải xem xét là loại người nào, tuy là phần lớn đều lấy từ đống quý tộc tử đệ, nhưng bình dân tử đệ mà có khả năng được tuyển vào hoàng gia học viện, khẳng định phải có thiên phú xuất sắc ở một phương diện nào đó, thế ngươi chuyên về phương diện nào?"
Khải Luân biểu thị bản hữu cô ngạo, trên khuôn mặt bầm xanh bầm đỏ tuy có nét đau buồn, nhưng vẫn xuất ra một chút ngạo khí, nói :" Ta chuyên tu chiến lược quân sự, không phải ta tự khoe, mỗi lần thôi diễn và bố cục quân lược chiến trận, Hoàng Gia học viện không có cá nhân nào có thể so bì được với ta!"
Lâm Phong nguyên bổn nghe được tên tiểu tử này là cao tài của Hoàng Gia học viện, đã định cho hắn một cơ hội, giờ nhìn thấy tên tiểu tử này mặt hiện rõ sự ngạo nghễ, ý tưởng đó lập tức biến mất, vỗ vào vai Khải Luân một cái, ưu nhã cười nói :" Duệ khí của người trẻ tuổi thì cũng tốt, nhưng không nên dẫn tới kiêu ngạo thái quá, cương quá dễ gãy, ngươi phải minh bạch cái đạo lí này!"
Nói rồi cùng Lâm Hổ nghênh ngang bước đi.
Khải Lâm cẩn thận nhẩm lại ý nghĩa của bốn chữ "Cương quá dễ gãy", trong tai nghe được lời Lâm Phong từ xa bay lại, "Ta là lĩnh chủ Lâm Phong của Khắc Khố Sâm Đạt, như quả có một ngày ngươi cảm thấy không thể sống ở đây được nữa, cũng có thể đến Khắc Khố Sâm Đạt tìm ta!"
Khải Luân giật mình tỉnh lại, hai huynh đệ đã đi xa không còn bóng dáng nữa rồi.
Hai người quẹo qua một góc phố, Lâm Hổ không hiểu phải hỏi :" Cái kiểu thấy tài sinh kiêu ngạo này, với lũ xú cốt đầu của Hoàng Gia học viện ta đã thấy nhiều, kiểu người này phần lớn tưởng năng lực siêu trác, tài trí bất phàm, rất khó có thể dùng lời nói khống chế chúng, đệ có thật muốn nhận cái khối xú cốt đầu này về Khắc Khố Sâm Đạt không?"
Lâm Phong nói :" Có tài đương nhiên là có tật mà ! Nếu không thế làm sao có thể gọi là nhân tài, cái tên tiểu tử này rõ ràng đã phải chịu nhiều nỗi đau khổ, dù là có điểm thị tài ngạo vật, nhưng cũng đã được vài bài học như hôm nay rồi, đệ nghĩ hắn cũng có thể đến Khắc Khố Sâm Đạt tìm đệ, dạng cốt đầu này tuy là có điểm thúi, nhưng tuyệt không phải là đồ ngu!"
Lâm Hổ bất thình lình hỏi :" Cái tên tiểu miêu của Tỉnh Thái Gia thế nào rồi?"
Lâm Phong cười nói :" Đồ phôi chủng Tỉnh Thái Gia ấy làm sao mà so với Lâm Gia chúng ta, đệ chỉ phế một chân của tên Tỉnh Thái tiểu miêu ấy để lưu lại một lời cảnh cáo, nếu làm đệ nổi giận, đệ có thể để Cáp Mô đưa toàn bộ những tên mang họ Tỉnh Thái đi gặp Mông Ny Tạp Đại Thần (diêm vương)!"
Lâm Hổ hoảng kinh, vội nói :" Không thể lỗ mãng như thế được, làm như thế có thể làm đế quốc phát sinh nội loạn đấy!"
Cáp Mô hắn đương nhiên biết, Khắc Khố Sâm Đạt có hai thủ hộ giả cực mạnh, một là Bạch Long Mã, một là Cáp Mô, toàn là cấp Thần Thú, Cáp Mô còn là độc hệ thần thú, vô thanh vô tức độc chết Tỉnh Thái Gia dễ ợt, chỉ là Tỉnh Thái Gia giờ đang phụ trách nhiều bộ phận yếu hại của đế quốc, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, không thể làm cái hành động thất phu này.
Lâm Phong cười ha hả, phe phẩy quạt hai cái nói :" Nói đùa thôi mà, đệ làm sao có thể làm chuyện thất phu đó, bất quá Ái Đức Hoa cái lão già đó xem ra đã xem Lâm Gia chúng ta như cái gai trong mắt, cả ngày chỉ biết lo nghĩ làm sao diệt trừ Lâm Gia chúng ta, cái tên hôn quân này đã không còn thuốc chữa rồi!"
Lâm Hổ thở dài một hơi nói :" Còn ai nói gì được nữa chứ, mẫu thân mười năm nay bị kẹp ở giữa rất là khó khăn, thường xuyên khóc thầm, tên hôn quân ấy luôn bắt chẹt chúng ta, may mà có lão gia tử, tên hôn quân ấy cũng không dám phóng túng, chỉ là lũ phôi tử của Tỉnh Thái Gia và đám con cháu chó chết của tên hôn quân cứ hay ở trước mặt hắn bàn lộng sự phi, quả thật là đáng chết mà!" xem tại TrumTruyen.vn
Lâm Phong đột ngột hỏi :" Lộ Thiến Á hiện tại có phải đang ở đế đô không ?"
Lâm Hổ đảo mắt một vòng, cười hề hề bảo :" Tiểu nữu ấy và thất công chúa dẫn Sắc Vi Dong Binh Đoàn của mình đến Ngải Sâm Đế Quốc, hộ hoa sứ giả theo sau cũng không ít, đệ cũng phải cẩn thận một chút, thiên vạn đừng để tiểu nữu ấy làm Lâm Gia chúng ta phải mọc sừng nhá!"
Lâm Phong không khống chế nổi cười nói :" Làm sao có thể nói như thế, Lâm Gia và Pháp Lạp Đế Gia minh ước hôn nhân chỉ bằng lời nói, Lộ Thiến Á chưa bước qua cửa Lâm Gia ta, mất mặt là Lao Bỉ Tư đại công và Pháp Lạp Đế gia tộc kìa, sao lại có liên quan gì với Lâm Gia chúng ta!"
Lâm Hổ nói :"Hắc, không nhắc tới chuyện này thì cũng suýt quên, tiểu nữu ấy đã từng nói, ai có thể hạ được ngươi, sẽ dùng thân báo đáp, Lao Bỉ Tư đại công vì chuyện này mà nổi giận suýt nữa mạng cũng ô hô, cũng có nghe nói có nhiều hoàng tử và quý công tử bất phàm đã chạy đến Khắc Khố Sâm Đạt tìm ngươi làm phiền, không biết chuyện này có thật không!"
Lâm Phong ngạc nhiên nói :" Có chuyện này thật sao? Đệ bế nhập tử quan tham tu mười năm, chỉ vừa xuất quan tháng trước, chưa hề nghe nói tới sự tình này, bất quá nghe Khải Lâm Na nói qua, một năm trước có nhiều tên quý tộc trẻ địa vị không tồi chạy đến Khắc Khố Sâm Đạt muốn gây sự, tất cả đều bị Bạch Long Mã tàn nhẫn dạy cho một trận nên thân!"
Lâm Hổ vỗ bạch bạch lên vai đứa em của mình, cười ha ha mấy tiếng, hạ giọng nói với vẻ tâm phục :" Lão gia tử lúc đầu để đệ chấp chưởng Phượng Hoàng Kim Lệnh đúng là có con mắt nhìn người rõ ràng, Lâm Gia chúng ta có một nhân vật siêu trác thế này, sau này cho dù không có hỗ trợ của Chu Tước Gia Tộc, cũng vẫn có thể bảo tồn trong thời chiến hỏa này!"
Hai người du ngoạn đế đô một trận, khi quay về đại công phủ, quản gia trong phủ chạy tới thông báo, rằng lão gia tử gọi Lâm Phong tới ngay hậu viện cần gặp.
Khi Lâm Phong đến hậu viện thư phòng lão gia tử đang ở, mấy lão đầu tử đã quay về nghỉ ngơi, lão gia tử ngồi sau cái án thưởng thức một bôi ba la mật mĩ tửu, ánh mắt thâm thúy, nhìn vào có cảm giác như là sự việc khó đến cỡ nào cũng có cách giải quyết.
Khi Lâm Phong bước vào thư phòng, lão gia tử nở nụ cười tươi như hoa, để tiểu tôn ngồi vào bên cạnh mình, cười sảng khoái một tiếng, hướng về Lâm Phong mắng vui :" Xú tiểu tử, vừa đến đế đô đã không biết an phận, mới rồi lão quỷ của Tỉnh Thái Gia đến nhà, bảo Lâm Hổ đã phế một chân của Tỉnh Thái tiểu miêu, phải mi làm không!"
Lâm Phong cười nói :" Con và nhị ca không hề xuất thủ, ai dám chứng minh là chính con đã phế tên Tỉnh Thái tiểu miêu đó chớ!"
Lão gia tử hiểu ra liền cười, thình lình bảo :"Tiểu tam này, con lại đây đấm lưng cho gia gia!"
Lâm Phong theo lời bước đến, đứng sau lưng lão gia tử đấm bóp hai bờ vai rộng, lão gia tử nói chuyện rất là thân thiết, chuyện gia đình hàng ngày gì đều đem ra nói với hắn, cuối cùng cũng đến chủ đề chính, nói :" Nói tới thành tựu mười năm của con, tự nhiên hệ Ma Pháp là chuyên của Tiên Nữ Hạc thuộc Thiên Hạc Gia Tộc, làm sao con cũng có thể tu luyện tự nhiên hệ ma pháp?"
Lâm Phong trong tâm cũng biết ngày này sớm muộn cũng đến, cũng không hoang mang, không suy nghĩ gì nói luôn :" Cái này à, gia gia không phải thường nói con là thiên tài sao? Thiên tài có khả năng tạo ra những phát minh thiên tài thì mới gọi là thiên tài chứ !" Lâm Phong cũng hơi đỏ mặt, hay là vì đứng sau lưng của lão gia tử, tịnh không phải sợ bị lão gia tử thấy.
Lão gia tử ngữ khí khá là vui vẻ:"Nói như thế pháp môn tự nhiên hệ ma pháp toàn bộ là do con sáng tạo ra à?"
Lâm Phong nhanh chóng lựa chọn nguyên nhân, rồi gật đầu nói :" Mười năm trước con ở ngoài Bố Đạt Luân Bảo, ở đó lấy được một khối ngọc bội từ Hô Lan Na công chúa của Hô Lan bộ lạc, trong khối ngọc bội đó tự nhiên hệ ma lực rất là cường đại, kì duyên xảo hợp con lại hấp thu tự nhiên hệ ma lực của khối ngọc bội đó, từ đó tạo ra một pháp môn tu luyện, sau đó bế quan mười năm coi như cơ bản thành công!"
Lão gia tử nhướng cặp mi dài, nói:" Chỉ là thành công một tí thôi sao ? Có thể hàng phục Bạch Long Mã mà chỉ là mới thành công một tí ? Kim Sắc Ma Thú (chỉ bát bảo nguyên thân) của ngươi có phải là thượng cổ ma thú không, sao lão nhân gia chưa hề nghe nói tới?"
Lâm Phong cười nói :" Gia gia làm sao lại nghe người ta nói sai rồi, Tiên Nữ Hạc có ngũ khí triều nguyên, có khả năng biến ra bốn phân thân, làm sao con không thể chứ, đó không phải là ma thú, là con dùng pháp lực ngưng tụ lại thành pháp thân, có thể còn lợi hại hơn phân thân của Tiên Hạc nữ thần, miễn dịch toàn bộ Ma Pháp, cũng đỡ được toàn bộ vật lí công kích !"
Lão gia tử gật gật đầu, đã nghe người ta thuật lại tiểu tôn tử dùng pháp thân trấn áp mười hai vị Đại Lực Chiến Thần, biết rằng đạo pháp thân cường hãn vô bỉ, ngay cả vật lí công kích của Đại Lực Chiến Thần được xưng lực chiến đấu vật lí đệ nhất thiên hạ cũng bị đỡ hết, thì đúng là không bình thường, chỉ là……có khả năng đó sao ?
Trong thâm tâm lão gia tử đầy những câu hỏi, mà cũng không muốn tiếp tục truy vấn, miễn Lâm Phong là con cháu của ông, mọi thứ khác không quan trọng, nhìn suốt lịch đại tiên tổ Lâm Gia, mỗi thế hệ đều có kiệt xuất nhân vật xuất hiện, nhưng so sánh với thành tựu của đức tiểu tôn này thì không tránh khỏi bị lu mờ, Lâm Gia xuất hiện một nhân vật siêu trác thế này, nói thật tình, lão gia tử tâm lí rất là cao hứng.
Xoa bóp phần bị đau dưới mi tâm, lão gia tử chuyển đề tài, hỏi :" Nghe nói vài năm gần đấy Khắc Khố Sâm Đạt có một bộ phận tinh kim biến mất không có tung tích, con vài ngày trước lại chém hơn mười quý tộc, có liên quan đến chuyện này không?"
Lâm Phong trong tâm cũng biết nhất cử nhất động cũng không trốn được nhãn tình của lão gia tử, trả lời rất thật thà rằng :" Sự tình tinh kim thật ra là do Khải Lực Tây, mấy tên quý tộc đó chỉ là lũ thế mạng, con giết chúng là chỉ để gởi một lời cảnh cáo tới Khải Lực Tây thôi!"
Lão gia tử nhăn mặt nói :" Gia gia vốn không thường giáo huấn con, bất quá sự tình này con nên thận trọng một tí, Khải Lực Tây cái khúc xương thừa ấy muốn làm gì con và ta đều biết rõ, ta nghe nói hắn đã liên lạc với tàn dư thế lực của vương thất Thiên Hoa Vương Quốc, đối với cái chủng họa này tốt nhất con nên diệt cỏ tận gốc, đừng quên vận mệnh của Lâm Gia đều nằm trên người con đấy!"
Lâm Phong cũng minh bạch cái đạo lí này, hắn đâu phải là kẻ không quả quyết, nhưng hắn không phải là kẻ vô tình vô nghĩa, hắn có sinh mệnh vô tận, sau này còn một đoạn đường rất dài phải đi, làm sao lại có thể gây nên một vết thương vô phương cứu chữa giữa hắn và Khải Lâm Na, đây tuyệt đối không phải là kết quả hắn mong muốn.
Lâm Phong nói :" Người cứ phóng tâm thoải mái đi, hai huynh đệ Khải Lực Tây làm sao có thể giấu nổi sự thật với con, con có thể tìm một cơ hội nào đó, ở thời điểm nào đó tiêu trừ cái hậu hoạn ẩn tàng này!"
Lão gia tử này cũng biết tính cách tiểu tôn mình, cũng không nói nhiều, gật đầu nói :" Thế thì tốt, Thiên Hoa Công Chúa cũng có vài phần tương tự mẫu thân của ngươi, cũng có thể làm chủ mẫu tương lai của Lâm Gia chúng ta, gia gia cũng hy vọng giữa hai ngươi không phải để lại một vết thương nào, vấn đề này sau này con xử lí cho thỏa đáng!"
Lâm Phong gật gật đầu, hỏi :" Giáo hội khuếch trương thần quyền, muốn phù trì cái tên hoàng đế bù nhìn ấy, gia gia có cái nhìn gì về việc này?"
Lão gia tử thở dài một hơi nói :" Tình huống có điểm bất diệu a, mười năm trước không gian phát sinh đại biến động, bảy vị Thiên Sứ đột nhiên không tuân theo ước thúc của không gian pháp tắc, bổn thể xuất hiện tại thánh đô, sau khi không gian bình tĩnh trở lại, bảy vị đó vô pháp quay về thiên giới, đành trốn ở Quang Minh Thánh Điện, không thể nói trước được Thần Tộc có phải đã biết được bí mật phá vỡ không gian pháp tắc hay không!"