Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 112: Các bạn vất vả rồi




- Đâu? Sao ta không thấy?

- Bên chỗ ký túc xá giảng viên kìa, mới đi ra đấy!

- Di, Đường Kim thật sự đang đi từ chỗ kí túc xá giảng viên tới a.

- Cậu không biết ? Hỏi Tiếu Thiền lớp chúng ta đi, bạn ấy biết đấy.

- Vương Giai cậu có bị bệnh không? Mình làm gì biết.

- Các cậu không phải từng ngủ chung sao?

- Cậu mới ngủ cùng hắn!

- Tớ đã từng ngủ cùng hắn a, hôm qua lúc hắn ngủ trong lớp, tớ cũng ngủ a…

- Được các bạn đừng cãi nhau nữa, tớ đi hỏi người khác.

- A người đẹp! cho ta biết đi, có phải Đường Kim là hàng xóm của cô giáo Tô không?

- Đúng vậy, ông trời thật không có mắt, Đường Kim lai có thể làm hàng xóm của người đẹp a a.

-Vậy không phải cô giáo Tô rất nguy hiểm sao? Thằng ngu Đường Kim rất lưu manh

- Mình cũng biết là cô giáo Tô chịu nhiều nguy hiểm, đang muốn xin làm vệ sĩ cho cô ấy đây!

- Dừng, mày đang mộn du à?

Một truyền mười, mười truyền một trăm, lâp tức mọi người liền nhìn về cổng ký túc xá giáo viên, Đường Kim lập tức cảm giác được ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi ngẩn ngơ, đội hình này thật lớn a!

Bởi vì buổi sáng bị Tô Vân Phỉ quấy rầy một chút, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Đường Kim có chút lệch lạc, bình thường là bảy giờ dậy, hôm nay đến tám giờ hắn mới dậy, chứng kiến đông người vậy hắn thật sự có chút ngoài ý muốn.

- Người sùng bái ta rất nhiều a!

Đường Kim cảm khái

- Đẹp trai quá cũng là cái tội mà!

- Anh Đường Tinh, cố lên a!

Trên khán đài, có một giọng nói thanh thúy vang lên , đúng là Tiểu Đậu Nha.

Đường Kim ngẩng đầu nhìn, phát hiện Tiểu Đậu Nha cùng với một người nữa kéo cao băng rôn, trên đó có viết mấy chữ to đùng: "Đường Tinh ca cố lên!"

Cùng Tiểu Đậu Nha kéo biểu ngữ không ai khác chính là Đỗ Kiến Phi đang vui vẻ ủng hộ Đường Kim.

- Tiểu Đậu Nha, đến sớm vậy!

Đường Kim xa xa phất phất tay, sau đó cười sang lạn:

- Đều ở đây cổ vũ ca sao?

Giọng của Đường Kim là rất lớn, nói gì ai cũng nghe rõ, Đường Kim lại phất tay tiếp tục hô to:

- Mọi người khỏe chứ, các bạn khổ cực rồi!

- Haha!

Tiểu Đậu Nha bật cười nàng cảm thấy Đường Kim thật sự rất là ác.

Đỗ Kiến Phi thì là có chút bội phục Đường Kim, nhiều người nhìn hắn như vậy, hắn còn có thể trấn định như vậy, không dễ dàng a.

Trước kia Đỗ Kiến Phi cũng chưa than quen với Đường Kim lắm, nhưng hôm nay hắn đặc biết đến trợ uy, hắn là người nhận ân tất báo, vì Đường Kim đã từng giúp hắn, hơn nữa còn là đồng hương.

Nhưng những người khác không giống với lúc trước.

- Con hàng này rất biết giả bộ!

- Oánh chết hắn!

- Ta đã vớ trứng ngươi!

- Có cà chua không? Đi mua vài kg về ngay.

- Oánh…

Trong nhất thời, tình cảm quần chúng xúc động, rất nhiều đồ vật này nọ từ khán đài bay xuống như nước khoáng, sữa, cà chua..... cái gì tiện tay đều ném xuống, hận không thể lập tức ném chết Đường Kim.

Đáng tiếc là sân vận động quá lớn, bọn hắn lại không đủ mạnh, Đường Kim cứ việc đi thẳng vào chính giữa sân không cần trốn tránh, cũng không có bất kỳ vật gì có thể nện trúng người hắn.

Thấy Đường Kim tới, Trương Tiểu Bàn cầm loa chạy tới Đường Kim:

- Anh bạn, chừng nào thì bắt đầu khiêu chiến a? Mọi người đã tới đông đủ rồi.

- Tôi còn chưa ăn sáng.

Đường Kim ngáp một cái sau đó nói lớn :

- Mọi người đợi một lát tôi đi ăn sáng xong, rồi bắt đầu.

Cuối cùng, hắn lại bổ sung một câu:

- Muốn khiêu chiến tôi sớm thì bây giờ đóng thêm tiền còn kịp a!.

- Kháo, Đường Kim là chính mày tự đi tìm chết nha!

- Con mẹ mày, lấy tiền để mua quan tài à?

- Sai, thằng này là muốn lấy tiền nuôi gái. Không thấy hắn mới tới mấy ngày đã cưa đổ mấy em rồi à!

- Tiếp tục cho hắn ăn hành

Càng ngày càng nhiều đồ vật bay xuống, một đám người phát tiết, Đường Kim cũng vững bước về phía trước, đi xuyên qua sân vận động rồi biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

- Cơ hội cuối cùng, cơ hội cuối cùng a, mại zô mại zô hiện tại đóng tiền còn kịp a...

Trương Tiểu Bàn thì ngồi hét lớn

- Đê Ka Mờ, thằng mập ngươi còn kêu nữa ta thọc tiết heo ngươi.

Đường Kim đi rồi có người muốn lập tức củ hành Trương Tiểu Bàn.

- Này này đừng có làm loạn nha.

Trương Tiểu Bàn vội vàng hét lớn, sau đó chỉ về chỗ cách hắn không xa, mọi người nhìn theo hướng hắn chỉ, đúng là có người tới.

Người tới là phó sở trưởng Cao Thăng dẫn theo hai người, tựa hồ là muốn duy trì trật tự nơi này, cùng đi với hắn là bảo vệ trường, hiển nhiên chuyện này càng lúc càng náo nhiệt, khiến nhiều người rất chú ý, bất luận là nhân viên nhà trường hay là cảnh sát đều lo đến vấn đề an toàn.

Sau khi nhìn thấy mấy người này, những người muốn đánh Trương Tiểu Bàn đều phải nhịn xuống, ở chỗ này bọn họ thật sự không dám đánh người, một đám người tức giận rời đi, nhưng nghĩ lại đi rồi thì tiện nghi cho thằng khốn Đường Kim nên tiếp tục ở lại đợi.

Mọi người ở trong này tức giận bất bình, Đường Kim cũng đã đi ra khỏi trường, hắn đi tới quán há cảo của lão Lục, hắn phát hiện trong quán có hai thanh niên nhưng bọn hắn lại không đến ăn mà nói:

- Hãy nhường quyền sở hữu nơi này lại cho bọn ta

Lão Lục đứng nơi đó có chút tức giận, có chút thương tâm, lại còn có chút bất đắc dĩ.

- Tiểu Đường, thật ngại quá, hôm nay tôi không thể bán.

Thấy Đường Kim đi vào, vẻ mặt lão Lục thật có lỗi, kỳ thật giờ đây hắn và Đường Kim có chút quen thuộc, lần trước còn đặc biệt hỏi qua tên Đường Kim.

- A, không thể buôn bán cũng không sao, cho cháu mười bát há cảo là được.

Đường Kim thuận miệng nói một câu, sau đó liền ngồi xuống một bàn.

- Này...

Lão Lục có chút bất an liếc mắt nhìn hai tên thanh niên một cái, thấy cả hai đứng dậy đi về phía Đường Kim.

- Tiểu tử, nơi này hôm nay không buôn bán,sau này cũng không buôn bán

Một người vỗ vỗ cái bàn Đường Kim đang ngồi.

- Tiểu tử biết điều liền biến, đổi chỗ khác mà ăn.

Một tên khác hung hăng nói.

- Chỗ này là của các anh sao?

Đường Kim kỳ quái hỏi

- Mày phóng rắm gì đó?

Tên hung hăng căm tức nói:

- Cho mày lăn thì lăn ngay lập tức, đừng có làm phiền bọn tao.

Ba! Nguồn tại http://Truyện FULL

Đáp lời hắn là một cái tát vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.