Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 146: Không muốn bị cô chiếm tiện nghi




- Cô vốn không xinh đẹp bằng lái xe của tôi mà. Nếu không tin để tôi gọi điện thoại cho lái xe đến đây so với cô?

Đường Kim vô tội nói:

- Hoa hậu giảng đường hay hot boy thì có gì đáng kể, vị hôn thê của tôi chính là hoa hậu giảng đường, tôi cũng chẳng cần, ngay cả hot boy tôi cũng chỉ cần một cọng cỏ cũng đủ đánh bại.

- Ha ha, Hàn Tuyết Nhu, bạn trai của cậu thật là hài hước. Nhất định là cậu ấy thường xuyên chém gió mà lừa được cậu à?

Vẻ mặt tức giận của Phương Mẫn nhay chóng được thay thế bằng vẻ mặt trào phúng.

- Khoan hãy nói, cậu ấy thực sự có thiên phú vừa nói vừa cười đó!

Hiển nhiên Phương Mẫn hoàn toàn không tin Đường Kim, đừng nói là cô bé, dù là Cố Quân cũng chẳng tin. Hắn lại càng thêm ghen tị, một gia hỏa không cao không đẹp trai, chỉ biết khoác loác sao có thể cưa đổ mỹ nữ như Hàn Tuyết Nhu đây?

- Anh ấy có chém gio hay không thì sao cậu không tìm học sinh trường chúng tôi hỏi một chút?

Hàn Tuyết Nhu theo bản năng ưỡn ngực kiêu ngạo. Nàng rõ hơn ai hết lời hắn nói không có tí khoác loác nào.

Một người bạn trai như vậy đúng là đáng để nàng kiêu ngạo, mà Hàn Tuyết Nhu cũng hiểu được rằng nếu bỏ qua chuyện Đường Kim cướp nụ hôn đầu của nàng ra thì hắn đúng là nam sinh nổi bật nhất Ninh Sơn Nhị Trung. Nếu không như vậy nàng cũng sẽ không dẫn hắn đến đây với tư cách là bạn trai.

Hàn Tuyết Nhu thuộc loại nữ sinh háo thắng, kiêu ngạo, nàng thủy chung cho rằng, nàng là nữ sinh xuất sắc nhất, mà nam sinh xứng đôi của nàng, cũng nhất định phải là xuất sắc nhất, mà Đường Kim, chính là xuất sắc nhất.

- Coi như thế đi, Hàn Tuyết Nhu, Bạn học cũ lâu ngày gặp mặt, thoi cứ vui vẻ đã.

Phương Mẫn nhẹ nhàng cười hiên nhiên cô bé nghĩ rằng Hàn Tuyết Nhu đang cãi cùn, mà khi một người cho rằng mình là người thắng thì họ sẽ trở nên rộng lượng không tính toán gì.

- Đúng vậy, chúng ta đến chơi bowling đi Hàn Tuyết Nhu!

Cố Quân cũng nói thêm, hắn không muốn làm quá kẻo Hàn Tuyết Nhu giận mà bỏ đi mất, khi đó chẳng phải hắn sẽ mất cơ hội sao?

Lúc này trong đầu Cố Quân chỉ có một suy nghĩ là thể hiện sự ưu tú của hắn trước mặt Hàn Tuyết Nhu, toàn diện dìm hàng Đường Kim, nói không chừng Hàn Tuyết Nhu sẽ chủ động để lại số liên lạc cho hắn. xem tại TrumTruyen.vn

- Chơi bóng thì chơi bóng đi.

Hàn Tuyết Nhu cũng không có ý kiến gì, kỳ thật nàng rất thích chơi bowlinh.

- Hàn Tuyết Nhu, bạn trai cậu có biết chơi bowling không? Nếu cậu ấy biết, chúng ta làm một trận đấu đi, hai đấu hai.

Phương Mẫn đưa ra chủ ý.

Hàn Tuyết Nhu nhìn về phía Đường Kim, nàng thật sự không biết người này có biết đánh bowling không nữa.

- Tôi không thích bowling.

Đường Kim thuận miệng nói một câu.

- Hàn Tuyết Nhu, xem ra bạn trai cậu chắc là không biết chơi. Sau này chịu khó nhắc nhở cậu ấy chút nha, thôi tớ không bắt nạt cậu ấy, vẫn là tớ với cậu so với nhau đi

Phương Mẫn cười hì hì nói rồi tỏ ra đắc ý.

- Cậu thật sự không biết?

Hàn Tuyết Nhu nhìn Đường Kim.

- Có một chút, bất quá bowling không phải là thế mạnh của tôi.

Đường Kim thuận miệng nói.

- Nếu biết thì cùng nhau đấu một trận đi!

Cố Quân đang muốn đả kích Đường Kim, tự nhiên là không muốn buông tha cơ hội khó được này:

- Vậy đi, chúng ta đấu cách khác đi, ba trận thắng hai là được.

- Đấu thì đấu, nói đi luật chơi như thế nào?

Hàn Tuyết Nhu tự nhiên không muốn yếu thế.

- Rất đơn giản, hai trận đấu đơn, cuối cùng một trận đấu đôi, nam với nam, nữ với nữ, luật chơi cũng đơn giản thôi, không quan trọng cách thức, chỉ cần làm đổ hết, mỗi người mười lần, ai số lần đánh ra trúng nhiều, người đó liền thắng.

Cố Quân nói nhanh.

- Bowling cũng có thể đánh đôi sao?

Đường Kim có chút ngạc nhiên hỏi.

- Đương nhiên có thể, cậu không biết có biện pháp thích hợp để tình nhân đánh đôi sao? Bất quá, tôi chắc rằng chúng ta không có cơ hội đánh đôi đâu. mà nếu có thật chúng tôi sẽ biểu diễn cho hai người xem.

Phương Mẫn nhẹ nhàng cười:

- Hàn Tuyết Nhu, cậu nếu cảm thấy như vậy không công bằng thì cũng có thể đưa ra quy tắc khác, tớ không để ý đâu.

- Tôi không cần đổi gì cũng có thể thắng cậu.

Hàn Tuyết Nhu cười ngọt ngào với Đường Kim:

- Đường Kim cậu nói có đúng không?

- Đúng vậy, chơi kiểu gì tôi cũng vô địch.

Đường Kim không chút do dự trả lời.

Vô địch?

Chém gió vô địch sao?

Phương Mẫn có chút khinh thường nhưng không nói gì chỉ cười với Hàn Tuyết Nhu:

- Đấu suông thì nhàm quá, chúng ta cá cược chút đi?

- Cậu muốn cược gì?

Hàn Tuyết Nhu hỏi.

- Tôi nghĩ, hai người ai thua thì hôn bạn trai đối phương một cái đi.

Cố Quân đột nhiên nói một câu.

Nghe nói như thế, Phương Mẫn nhất thời có chút tức giận, cô bé dù ngốc cũng nhận thấy bận trai mình kết Hàn Tuyết Nhu, nhưng mà rất nhanh thản nhiên cười:

- Tốt, tớ cảm thấy được Cố Quân đề nghị không sai, Hàn Tuyết Nhu, cậu cảm thấy thế nào?

- Tôi phản đối!

Hàn Tuyết Nhu chưa nói gì Đường Kim đã vội lên tiếng.

Phương Mẫn dùng ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim:

- Sao vậy? Cậu lo Hàn Tuyết Nhu bị bạn trai khác chiếm tiện nghi sao? Kỳ thật cũng đâu có gì, người nước ngoài còn dùng cái này làm nghi lễ mà.

- Tôi không muốn bị cô chiếm tiện nghi.

Đường Kim rất nghiêm túc nói.

- Phì...!

Hàn Tuyết Nhu lại yêu kiều cười, người này thật sự là muốn người ta giận điên lên mà!

Phương Mẫn nhất thời tức giận, ước chừng hơn một giây không biết nói gì.

- Nếu không đổi lại người đi, ai thua phải đi hôn người kia.

Đường Kim chỉ một người phục vụ gần đó, nói xong còn vẫy tay gọi người kia:

- Ai, vị đại ca kia, tới đây một chút.

Đây là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, chứng kiến Đường Kim vẫy tay, anh ta vội vàng đi tới:

- Tiên sinh cậu cần cái gì sao?

- Ngô, nếu cô ấy muốn hôn anh một cái, anh có để bụng không?

Đường Kim chỉ vào Phương Mẫn nghiêm túc hỏi.

- Cái này...

Người phục vụ nhìn Phương Mẫn một cái, nhất thời có chút không biết phải làm sao.

- Anh ta làm sao có thể để bụng được chứ?

Phương Mẫn có chút giận.

- Được rồi, như lời cậu nói đi, bắt đầu đi. Hàn Tuyết Nhu, chúng ta đấu trước!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.