Vô Tận Cường Hóa

Chương 114: Lĩnh Ngộ




Hàng không mẫu hạm không người lái số hiệu X112 chậm rãi bay qua phía trên dãy núi San Gabriel, bảo hộ bên cạnh là bốn chiếc máy bay tiêm kích đuôi én Hunter Killer (HK).
Hàng không mẫu hạm cỡ lớn dòng X là bộ phận chiến lược trọng yếu nhất cấu thành lực lượng hệ thống toàn cầu Skynet. Loại tàu mẹ này dài tới trăm mét, có thể dung nạp hàng ngàn người máy Terminator dòng T, thậm chí bao gồm sát thủ Harvester (Kẻ thu gặt) siêu lớn, bản thân còn có hệ thống hỏa lực cường đại.
Cho dù tốc độ phi hành của nó chậm chạp, cũng hơi có vẻ cồng kềnh, nhưng với tư cách hàng không mẫu hạm, nó có được lực chấn nhiếp không gì sánh kịp.
Lúc đi ngang qua dãy núi, robot phi cơ trinh sát bỗng đưa tới tin tức: Phía trước phát hiện ba gã nhân loại.
Bụng mẫu hạm mở ra, một cỗ Harvester từ không trung bay xuống.
Vừa hạ xuống đất, Harvester đã xuất ra hai chiếc mô-tô Terminator phóng vào sâu trong dãy núi.
Một hồi nổ súng kịch liệt vang lên, ba gã nhân loại bị bắn chết hai người, còn thừa một người bị bàn tay khổng lồ của Harvester nắm lấy, mang lên hàng không mẫu hạm.
Đường ống mở ra, dân chạy nạn kia kêu to một đường theo đường ống trượt xuống nhà tù, ngay tại lúc thông đạo đỉnh nhà tù sắp mở ra toàn diện, một chiếc Phi Trảo bay vèo tới, bắt lấy vách đường ống, sau đó một bóng người thoát ra như điện, chính là Thẩm Dịch.
Sau đó Thẩm Dịch xuất ra ‘Vampire sờ mó’ cắt lấy một miếng sắt lớn trên vách, nhanh chóng lấp lại khe hở trong miệng ống.
Liền như khe cửa bị nhét vào trang giấy, cửa thông đạo co duỗi lập tức bị kẹt, không cách nào khép lại.
Thẩm Dịch nắm lấy phía trên vách đường ống, kêu xuống dưới: “Tiểu Phàm, lên đây.” Có điều thiếu niên kia chỉ ngơ ngác nhìn mặt đất, không chút phản ứng nào.
Chứng kiến thông đạo bị mở, tất cả dân chạy nạn đều kích động tuôn qua.
Thẩm Dịch khẽ mắng một tiếng: “Đáng chết!” Hắn xuất ra Linh Hỏa Thương nhắm ngay những dân chạy nạn kia: “Tất cả đứng lại!” Tất cả dân chạy nạn sợ tới mức dừng lại.
Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Bế cậu thiếu niên kia lên, tôi có thể cho các người đi ra con đường này, sống chết của các người tôi bất kể. Bất quá nếu ai dám xông về phía trước, tôi cam đoan đời này người đó không cần ly khai nhà tù này nữa.” Một đám dân chạy nạn vội vàng tiến tới, ba chân bốn cẳng nhấc Tập Tiểu Phàm lên đến đỉnh, Thẩm Dịch một trảo bắt lấy tay Tập Tiểu Phàm, xách cậu lên, sau đó nói: “Em tốt nhất theo sát sau lưng anh, hiểu không?” Thiếu niên chất phác gật đầu.
Thẩm Dịch thở dài.
Cho dù là nhát gan như mập mạp, hắn cũng có thể thông qua kiên nhẫn thông não và động viên cổ vũ mập mạp trở nên tích cực, để cho hắn bớt dần nhát gan đi, nhưng với một đứa thiểu năng, hắn thực sự vô phương cứu chữa.
Hắn chỉ có thể vỗ vỗ đầu thiếu niên nói: “Nhớ kỹ đuổi kịp anh, mới vừa rồi là lần đầu tiên anh chờ em, cũng là lần cuối cùng anh chờ em, sẽ không có lần sau!” Sau đó Thẩm Dịch nói với đám dân chạy nạn kia: “Các người có thể đi, nhưng tốt nhất chớ đi cùng tôi. Đừng trách tôi không cảnh cáo các người. Không đi theo tôi, các người còn có khả năng sống thêm một đoạn thời gian. Đi theo tôi, các người chỉ sớm chết càng nhanh. Tuyệt đối không nên trông cậy tôi sẽ tới cứu các người, bởi vì lúc cần thiết, tôi chỉ biết dùng các người làm bia đỡ đạn.” Nói xong, Thẩm Dịch dùng dao găm mở ra đường ống, đào ra một cái lỗ bên cạnh, trước mắt là một mảnh u ám, khắp nơi dây điện giăng đầy.
Tại đây thông suốt bốn phương tám hướng, cũng không biết nên đi phía nào, Thẩm Dịch tùy ý chọn lựa một phương tiến vào.
Đi được một đoạn, hắn quay đầu nhìn lại, thấy được thiếu niên kia vẫn vững vàng đi theo phía sau hắn, ngoài ra còn mấy dân chạy nạn bỏ qua cảnh cáo của hắn cũng bám phía sau.
Việc này khiến lông mày Thẩm Dịch cau chặt, hắn vốn định trực tiếp giết vài tên chạy nạn không biết tốt xấu kia, nhưng ngẫm lại vẫn thôi.
Phía trước truyền đến âm thanh nước chảy tí tách, Thẩm Dịch quay đầu lại suỵt một tiếng, tất cả mọi người thức thời dừng bước lại, không dám phát ra tiếng động, ngay cả thiếu niên kia cũng đứng thẳng bất động.
Thẩm Dịch chậm rãi sờ soạng về phía trước, chứng kiến phía trước hóa ra là tháp làm lạnh.
Bên cạnh tháp làm lạnh, còn có một Terminator đứng canh.
Tạo hình của nó thoạt nhìn nguyên thủy mộc mạc, gương mặt kim loại như người chết không chút tình cảm nào, một đôi mắt gắn dụng cụ cảm ứng nhiệt phát ra ánh sáng màu đỏ, càng khoa trương hơn là lúc nhắm lúc mở thỉnh thoảng phát ra tiếng ken két, cả người chế bằng cốt thép, bên trong là dụng cụ điện tử tinh vi, bên ngoài là làn da kim loại băng lãnh.
Thẩm Dịch sử dụng Tinh Thần Tham Sát lên người nó. “Người máy Terminator T-600, lực phòng ngự 20, giá trị bọc thép 220, được phân phối đại liên M449, lực đạn tổn thương 12, số lượng 500 viên; súng phóng hỏa tiễn cỡ nhỏ, tổn thương 200, số lượng 3 viên. Đánh giá khoa học kỹ thuật cấp D, đánh giá công dụng: tốt thí. Chỗ hiểm: hạch tâm điểu khiển sau đầu, tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao có thể chữa trị.” Bởi vì người máy Terminator không phải thể sinh mạng, không có ý chí, chỉ có đẳng cấp, bởi vậy lần này Thẩm Dịch dùng Tinh Thần Tham Sát cơ hồ nhìn thấu toàn bộ tình huống của nó.
Bộ Terminator này vô luận là bọc thép, phòng ngự hay hỏa lực, kỳ thật có vẻ không bằng cả xe tăng Tiger thế chiến thứ hai. Nhưng với tư cách robot hình người, nó đồng dạng không có nhược điểm cồng kềnh của xe tăng.
Trong Huyết Tinh đô thị, người máy đồng dạng thuộc về một loại phương thức cường hóa của mạo hiểm giả, chỉ có điều cường hóa người máy cũng giống như súng ống, đều không được phần lớn mạo hiểm giả coi trọng.
Theo bản tính của con người mà nói, mọi người càng muốn cường hóa bản thân, trừ khi cường hóa bản thân không được mới ngược lại truy cầu ngoại lực.
Đây là một loại thể hiện giá trị cá nhân, giống như cho một người lựa chọn giữa khẩu Lục Bạc và dị năng phóng điện, 99% sẽ chọn dị năng mà không phải Lục Bạc. Nhưng thật muốn bắt đầu liều mạng, hơn phân nửa vẫn là cầm súng thắng, bởi vì tốc độ nổ súng khẳng định nhanh hơn sử dụng dị năng, khoảng cách cũng xa hơn.
Bởi vậy, súng ống không được coi trọng tại Huyết Tinh đô thị, có một nguyên nhân rất quan trọng, không phải vì công kích của nó không cách nào cộng chung với thuộc tính mạo hiểm giả, mà vì nó thuộc về vật ngoài thân, không thuộc về cường hóa chính mình, việc này khiến đại bộ phận mạo hiểm giả không muốn chủ động cường hóa khoa học kỹ thuật.
Người máy cũng thế, mọi người tình nguyện mua một cái kỹ năng cấp D, cũng không muốn mua người máy đồng cấp, dù một con T-600 kỳ thật thực dụng hơn nhiều so với kỹ năng cấp D.
Huống chi nếu muốn mua người máy làm bảo tiêu, còn phải có nguồn năng lượng kết tinh đối ứng, cộng thêm điểm Huyết Tinh.
Cũng bởi vì vậy, lúc Thẩm Dịch chứng kiến con T-600 này, đột nhiên ý thức được một việc —— thế giới nhiệm vụ Terminator, hồi báo chủ yếu nhất định là nguồn năng lượng kết tinh có thể dùng để mua sắm người máy bảo tiêu đối ứng.
Tựa như Van Helsing ban thưởng huyết thống và kỹ năng, thế chiến thứ hai ban thưởng lính đánh thuê, thế giới X-Men ban thưởng dị năng và quả cầu năng lượng, thế giới máy móc cũng có phương thức hồi báo chủ đạo của riêng mình.
Thông qua nhận thức này, Thẩm Dịch lại nghĩ tới, cho đến giờ trước sau hắn đã đi qua các loại thế giới chủ đề Ma Huyễn, chiến tranh, dị năng và máy móc, có thể dự tính tương lai khả năng còn có các loại chủ đề thế giới tiên hiệp, võ hiệp, ma quái, khoa học viễn tưởng, dị thú. Ban thưởng tại mỗi thế giới, tất nhiên đều có quan hệ với đặc tính chính thế giới đó. Mà Vũ Hóa Long Xà Công rất có thể chính là ban thưởng loại tiên hiệp, thông qua tu luyện tâm pháp tăng lên thuộc tính, bởi vậy cực kỳ khó được mà có giá trị. Giống như phân cân thác cốt thủ ắt là ban thưởng loại võ hiệp, thông qua tu luyện kỹ xảo tăng lên năng lực đánh nhau.
Nghĩ sâu thêm một tầng nữa, những đặc tính này, kỳ thật cũng quyết định phương hướng phát triển của đám người mạo hiểm.
Có người am hiểu cận chiến, có người am hiểu đánh lén, có người cường hóa khoa học kỹ thuật, có người cường hóa cơ thể, càng về sau, liền hình thành đủ loại cường giả siêu quần xuất chúng, riêng phần mình tranh phong một cõi.
Suy tính sâu hơn một tầng, mạo hiểm giả độ khó ban đầu kỳ thật trước hết không phải biến mình trở nên mạnh mẽ đến đâu, mà là phải xác định rõ ràng phương hướng của bản thân, dù sao không ai có thể cường hóa toàn bộ tất cả các mặt.
Cái gọi là phương hướng cường hóa ở đây, cũng không phải là nói đi mua mấy kỹ năng cận chiến trong đô thị cho người xác định theo đường cận chiến, mà là bao gồm tham gia thế giới nhiệm vụ phải thích hợp cường hóa của bản thân.
Cường hóa trong đô thị, giống như giáo dục gia đình, một mặt đặt nền móng, ví dụ như cường hóa thuộc tính, ví dụ như mua kỹ năng. Một mặt cũng là lúc làm bài tập về nhà và ôn tập ngoại khóa, ví dụ như huấn luyện đẳng cấp kỹ năng, ví dụ như dùng huyết dịch lấy được chính thức cường hóa thành huyết thống bản thân, chính thức phát huy tác dụng vật phẩm lấy được.
Còn thế giới nhiệm vụ, lại là trường học chân chánh, không chỉ cho ta phát huy sở trưởng, còn cho ta thu hoạch cần thiết. Ví dụ như phát huy phương thức am hiểu trong chiến đấu, đây là quá trình học tập; có chút thu hoạch sau chiến đấu, đây là tích lũy tri thức; ban thưởng cao nhất sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đây là khen ngợi thêm của nhà trường dành cho đứng đầu kỳ thi; ngẫu nhiên còn có thể khai quật nội dung nhiệm vụ Ẩn Tàng, cái này tương đương với tham gia CLB ngoại khóa; ban thưởng thế giới sân nhà, đây là được chủ nhiệm lớp bồi dưỡng thêm, là đặc quyền của học sinh xuất sắc.
Vùng Đất Hoang Dã thì giống như xã hội, tuổi quá nhỏ đi ra ngoài làm công phải cẩn thận bị người khi dễ, nhưng đi kèm với việc thừa nhận phong hiểm, hồi báo rõ ràng nhiều hơn —— đồng dạng một trăm đồng bạc, trong mắt người trưởng thành và trong mắt học sinh trung học rõ ràng có giá trị khác nhau.
Cho nên nói thế giới nhiệm vụ độ khó ban đầu, liền như chương trình tiểu học, năm thanh kỹ năng, giống như các môn học, môn gì cũng muốn học, sẽ không tinh thông môn nào, mục đích chủ yếu là cho ta chọn thứ gì đó, còn lại đề cao toàn bộ phương diện một chút. Vì vậy thời điểm chưa biết tương lai bản thân muốn trở thành cái gì, cũng không có tư cách đặt chân xã hội.
Nhưng đã đến độ khó cấp hai, thì tương đương tiến vào trung học cơ sở, trung học phổ thông, lúc này gan lớn có thể ngẫu nhiên chạy trong xã hội một chút, nhưng thời gian không thể quá dài, nếu không tất xảy ra vấn đề.
Chờ đến độ khó cấp ba, không sai biệt lắm tương đương tiến vào đại học, thời điểm này một mặt cần phải lựa chọn chuyên ngành, mặt khác còn phải tham dự xã hội thực tế, bắt đầu xem trọng học đi đôi với hành.
Đã đến độ khó cấp bốn tốt nghiệp đại học, giờ phải đi tìm việc làm, tích lũy sự nghiệp xã hội. Thời điểm này đã không còn là vấn đề học tập, mà là vấn đề có thể phát huy sở trưởng hay không. Nói cách khác, thế giới nhiệm vụ không còn mang ý nghĩa trường học, mà là công ty.
Đã đến độ khó cấp năm, là thuộc về thành tựu xã hội. Lúc này không còn là học được cái gì, mà là đã có được cái gì. Nói cách khác là có được địa vị gì, lấy được thành tựu như thế nào trong Huyết Tinh đô thị, cũng quyết định cuối cùng có thể tiến vào Thánh Tháp Thông Thiên hay không.
Thẩm Dịch cũng không nghĩ tới, chính mình vừa nhìn thấy con T-600 này, liên tưởng một cái lại nhảy ra cả đống nội dung, nhưng càng nghĩ lại càng thấy được đạo lý trong đó, nhịn không được tiếp tục suy nghĩ.
Huyết Tinh đô thị sở dĩ không cho ta bất kỳ tin tức gì, chính là cần chính ta tự khai quật, thăm dò, như vậy cũng tốt hơn đại bộ phận học sinh không cần đi làm nên không thèm lo lắng, nhưng số ít học sinh có lý tưởng, cũng nguyện ý phấn đấu vì nó, sau khi sớm xác định rõ mục tiêu, lúc phấn đấu sẽ có phương hướng, do đó cũng sớm đặt tốt nền móng trụ cột.
Trường học dễ hơn đô thị ở chỗ, các thầy cô giáo luôn hướng dẫn học sinh từng bước, cân nhắc tương lai cho học sinh; còn Huyết Tinh đô thị thì sớm trải rộng đường, sau đó che dấu, chờ mạo hiểm giả phát hiện, dùng phương thức nguyên thủy nhất khôn sống dại chết để chọn lựa người thích hợp.
Vì không có văn bản quy định cụ thể, nên đám mạo hiểm giả độ khó ban đầu cho đến bây giờ vẫn không nghĩ tới bên trong thiết kế của đô thị còn có một tầng ý nghĩa như vậy, nhưng giờ phút này Thẩm Dịch lại ý thức được.
Đương nhiên, xác lập phương hướng là một chuyện, làm sao đạt tới mục tiêu lại là chuyện khác.
Trong đời sống hiện thực, các học sinh có thể lựa chọn trường học, nhưng trong Huyết Tinh đô thị, đám người mạo hiểm lại không thể tự chủ chọn lựa thế giới nhiệm vụ.
Bỗng đùng một cái, trong đầu Thẩm Dịch chợt nhớ lại lời Hồng Lãng đã nói: “Ba mươi ngày chỉ là hạn chót, chỉ cần ngươi thích, hoàn toàn có thể sớm tiến vào thế giới nhiệm vụ.” Những lời này là câu trả lời của Hồng Lãng lúc Thẩm Dịch hỏi hắn làm sao có thể tiến vào cùng nhiệm vụ thế chiến thứ hai với mình.
Khi đó Thẩm Dịch cũng không để ý đến đáp án này, dù sao ai cũng không nguyện ý sớm tiến vào thế giới nhiệm vụ.
Nhưng thời khắc này Thẩm Dịch lại đột nhiên lĩnh ngộ dụng ý Huyết Tinh đô thị an bài như thế. “Mình thực ngốc a!” Thẩm Dịch nở nụ cười khổ.
Đây rõ ràng chính là cơ hội đô thị đặc biệt chuẩn bị cho người đã xác định chuẩn phương hướng cường hóa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.