Vô Tận Cường Hóa

Chương 197: Tập Kích (Trung)




Viên đạn mang theo tiếng rít tử thần nặng nề đánh lên ngực Mơ Chưa Tỉnh như trời giáng, liên tiếp ba phát, đục ra ba lỗ máu trên người Mơ Chưa Tỉnh, đồng thời lửa thiêu đốt hừng hực, tánh mạng giảm mạnh với tốc độ 15 điểm/giây.
Cùng lúc đó, thân thể trên không của Thẩm Dịch đã cấp tốc lướt về phía boong tàu, vừa hạ xuống, lại là ba phát phân ra bắn mấy người Đế Vũ, Lộ Kỳ Áo. “La Hạo!” Hắn kêu to thành tiếng. “Rõ!” Mập mạp hơi vung tay, Xiềng Xích Giam Cầm bay tới.
Xiềng Xích Giam Cầm, dùng buộc chặt kẻ địch, khiến kẻ địch mất đi năng lực di động. Kẻ địch bị trói có thể công kích.
Với tư cách chuyên môn cấm cố đối thủ, mặc dù sợi xích này không có lực công kích, nhưng lại có năng lực trói buộc cường đại. Xiềng xích giam cầm vượt qua Số 47, quấn lấy Lộ Kỳ Áo, đồng thời tập trung cả hai người, sau đó lại bay về phía Đế Vũ, Lam Bình và Trần Dịch, toàn bộ cuốn lấy năm kẻ mạo hiểm ngoại trừ Mơ Chưa Tỉnh.
Đồng thời Thẩm Dịch cũng lao đến, giơ tay lên, Phi Trảo rời tay bay tới quấn quanh cổ Mơ Chưa Tỉnh, kéo Thẩm Dịch đi qua.
Phi thân phóng qua đỉnh đầu Mơ Chưa Tỉnh, Thẩm Dịch và mập mạp đứng chung một chỗ hét lớn ra đằng sau: “Tốc sát!” Một tiếng hét này, ngay cả mấy người Tạ Vinh Quân cách xa vài trăm mét cũng nghe được rành mạch thông qua kênh đoàn đội.
Ba người Hồng Lãng, Kim Cương, Ôn Nhu lập tức vọt tới, lần nữa giở chiêu bài phối hợp sở trường của bọn hắn, dồn dập triển khai tấn công kẻ lạc đàn.
Trước dùng dụ dỗ phân ly, bức bách đội Thứ Huyết chủ động chia đội ngũ của mình thành hai đội, tạo điều kiện cho mình tiêu diệt từng bộ phận, sau đó lại do Thẩm Dịch và La Hạo chặn đường, để ba người Hồng Lãng hoàn thành nhiệm vụ giết địch, đây chính là kế hoạch tác chiến chủ đạo trong lần tập kích này.
Bất luận hình thức chiến đấu nào, chỉ cần có nhân số nhất định, tất nhiên sẽ có tồn tại chiến lược chiến thuật. Nếu như nói lựa chọn thế giới Cướp biển vùng Caribe làm chiến trường là ý đồ chiến lược, như vậy giờ phút này phương thức tác chiến chính là ý đồ chiến thuật.
Thực lực đội Đoạn Nhận kém đội Thứ Huyết quá xa, phải chiếm trước ưu thế về mặt chiến thuật, mới có cơ hội đánh thắng trận này.
Bất kể hình thức chiến đấu nào, bất kể nhân số bao nhiêu, bất kể biến hóa như thế nào, đều không thoát khỏi tôn chỉ chủ chốt: trước tiên tạo một phần ưu thế, sau đó thông qua thắng lợi cục bộ chiến trường, mở rộng đến thắng lợi toàn cục.
Hiện tại, chiến trường đã bị phân thành ba bộ phận. Bộ phận đầu tiên là lợi dụng tình thế phân cách một nửa chủ lực đội Thứ Huyết, thứ hai là Thẩm Dịch và La Hạo chặn đường đám người còn lại. Thứ ba chính là Mơ Chưa Tỉnh trước mắt phải đối mặt tình cảnh hiểm nghèo, bị ba người vây công.
Vô luận Mơ Chưa Tỉnh cường đại đến thế nào, cuối cùng vẫn không thể dùng lực lượng một người đối kháng ba người, chớ nói chi gã lại chuyên về mặt tinh thần, am hiểu công kích tinh thần mà không phải cận thân chiến đấu.
Bản thân việc lựa chọn Mơ Chưa Tỉnh làm mục tiêu giết Boss là đã trải qua suy xét trước khi chiến đấu. Tuy thực lực bản thân Mơ Chưa Tỉnh bình thường, nhưng ba kỹ năng phụ trợ của gã lại khá mạnh mẽ.
Phong Ấn Tinh Thần có thể phong ấn kỹ năng của đối thủ và tạo thành tổn thương, Huyễn Linh có thể chế tạo hư không, tuy không có lực công kích, nhưng hư không có thể mê hoặc đối thủ tiến công. Không Gian Mơ Mộng càng là công kích tinh thần cường đại đáng sợ, có thể khiến người ta tiến vào giấc mộng mà không cách nào tự kềm chế, đoán chừng ngoại trừ Thẩm Dịch có Tâm Linh Chúc Phúc, ai cũng không dám nói có thể miễn dịch kỹ năng cường đại này. Hơn nữa tính tình gã trầm ổn, suy nghĩ thông minh, xem như nhân vật quân sư quạt mo trong đội Thứ Huyết.
Bởi vậy mục tiêu đánh giết thứ nhất của Thẩm Dịch chính là gã.
Giết chết gã, chẳng khác nào hủy đi bộ não của Tạ Vinh Quân!
Thời khắc ba viên đạn lửa của Thẩm Dịch đánh trúng Mơ Chưa Tỉnh, Kim Cương cũng đồng thời ra tay, nện lên người Mơ Chưa Tỉnh, kỹ năng Gông Cùm Xiềng Xích phát động.
Mặt khác, năm tên đội Thứ Huyết nếu muốn đi cứu Mơ Chưa Tỉnh, nhất định phải qua cửa ải Thẩm Dịch và La Hạo trước tiên.
Chỉ là, tuy Mơ Chưa Tỉnh dùng một đối ba, bọn Thẩm Dịch há chẳng phải dùng hai đối năm?
Trong lòng đội viên đội Thứ Huyết, với tư cách cường giả Khu Phổ Thông, mỗi một thành viên đội Thứ Huyết, chỉ luận thực lực cá nhân, bọn hắn cũng là tuyệt đối mạnh mẽ tại Khu Phổ Thông. Đừng nói đội ngũ Thẩm Dịch mới từ Khu Dân Nghèo thăng lên, coi như là mạo hiểm giả lăn lộn tại Khu Phổ Thông mấy tháng, cũng không thể nào là đối thủ của bọn hắn.
Bởi vậy thời điểm bị mập mạp vây khốn, mấy người kia cũng không sốt ruột, ngược lại quyết định thừa cơ giết Thẩm Dịch và mập mạp trước, sau đó lại đi cứu Mơ Chưa Tỉnh.
Đừng nhìn Mơ Chưa Tỉnh là mạo hiểm giả thiên về tinh thần, thể chất của gã lại cao tới 40 điểm, thật sự nhịn không được thì nốc thuốc cũng có thể trụ qua. Dùng hợp lực năm người bọn hắn, muốn giết chết một hai mạo hiểm giả, tuyệt đối chỉ biết nhanh hơn bọn Hồng Lãng giết Mơ Chưa Tỉnh.
Loại ý nghĩ này đúng thật không sai, dù sao Thẩm Dịch chế tạo ưu thế cho đám Hồng Lãng giết Mơ Chưa Tỉnh, kỳ thật cũng là đẩy chính mình vào hoàn cảnh xấu.
Nhưng hoàn cảnh xấu có chuẩn bị và hoàn cảnh xấu không chuẩn bị là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, khác biệt ngay ở hai chữ “chuẩn bị”.
Thẩm Dịch đã muốn lấy lực lượng hai người ngăn trở tiến công của năm gã thành viên đội Thứ Huyết, đương nhiên nhất định phải có nắm chắc.
Khoảnh khắc triển khai Xiềng Xích Giam Cầm, Thẩm Dịch và La Hạo đã xác định rõ ràng, phải để trận chiến ngày hôm nay trở thành cơn ác mộng của đội Thứ Huyết.
Vụt!
Một mũi tên dẫn đầu bay vào lồng ngực La Hạo, mở màn trận trùng kích.
Mũi Tên Băng Giá, kỹ năng cấp D, bắn ra mũi tên băng vào mục tiêu, gây ra sát thương, đồng thời bổ sung hiệu quả đóng băng, trì trệ năng lực hành động của mục tiêu, giảm xuống 20% tốc độ di chuyển và tốc độ công kích.
Kẻ bắn ra mũi tên này đúng là Trần Dịch, cung thủ duy nhất trong đội Thứ Huyết.
Mập mạp trốn cũng không trốn, gắng gượng ăn một mũi tên, nhưng chỉ là khiến cho khải giáp tinh thần lực trên người yếu đi một chút. Hiệu quả trì trệ hành động phát huy tác dụng, nhưng đáng tiếc mập mạp căn bản không có ý định di động, chỉ đứng tại đó y như mọc rễ, càng không có ý định đánh trả người nào.
Với hắn mà nói, ý nghĩa duy nhất của hắn ở chỗ này chính là: khốn trụ tất cả mọi người nơi đây, không để bọn hắn rời khỏi mình, còn những thứ khác, tự nhiên do Thẩm Dịch phụ trách giải quyết.
Một phát kỹ năng của Trần Dịch hoàn toàn lãng phí trên người mập mạp.
Cùng lúc đó, 3 người Lộ Kỳ Áo, Lam Bình, số 47 cũng đồng thời ra tay.
Khống Chế Tâm Linh, kỹ năng cấp DD: tiến hành khống chế tâm linh sinh mạng chỉ định, để mình sử dụng. Xác xuất thành công khống chế tâm linh quyết định bởi ý chí, đẳng cấp đối thủ, đẳng cấp kỹ năng và trình độ bền bỉ tâm linh. Khống chế tâm linh thất bại sẽ sinh ra hiệu quả gây choáng 1-8 giây lên mục tiêu. Nếu đẳng cấp hoặc trình độ bền bỉ tâm linh của mục tiêu cao hơn người thi pháp, có tỷ lệ nhất định bị cắn trả, chênh lệch càng lớn, tỷ lệ cắn trả càng cao.
Kỹ năng này đúng là kỹ năng sở trường của Lộ Kỳ Áo, gã cũng giống Mơ Chưa Tỉnh, đồng dạng là chuyên về tinh thần, am hiểu khống chế tâm linh. Chỉ có điều Mơ Chưa Tỉnh là am hiểu ảo thuật, còn Lộ Kỳ Áo am hiểu khống chế.
Khống Chế Tâm Linh mặc dù là kỹ năng cực mạnh, bất quá xác xuất thành công thật sự hơi thấp chút, độ ưu tiên vẫn chưa tới 20. Bởi vậy nói là có tỷ lệ cắn trả nhất định, kỳ thật nên nói là có xác suất cắn trả cực lớn.
Gã biết Thẩm Dịch có Tâm Linh Chúc Phúc, cho nên chỉ dám phóng thích kỹ năng này tới La Hạo. Làm một kẻ rất sợ chết, Lộ Kỳ Áo có 90% chắc chắn kỹ năng này có thể thành công.
Ngay lúc gã xuất thủ, Đao Cắt Gió của Lam Bình cũng đồng thời tịch quyển đến Thẩm Dịch.
Với tư cách là mạo hiểm giả duy nhất có nghề nghiệp trong toàn đội, Lam Bình sở hữu nhiều kỹ năng nhất. Mới ra một chiêu Đao Cắt Gió, trở tay lại là một đòn Ngôi Sao Bùng Cháy. Nghề nghiệp của gã là pháp sư gió, tất cả kỹ năng loại gió đều trực tiếp xếp vào thanh kỹ năng nghề nghiệp, trừ Ngôi Sao Bùng Cháy vốn có sẵn trên thanh kỹ năng chung.
Đồng thời Hỏa Thần Pháo của Số 47 cũng vang lên ầm ầm, là kẻ nặng nhất đội, Số 47 chẳng khác gì một pháo đài di động hạng nhẹ, vô luận đi đến nơi nào cũng đều có hỏa lực cường đại trứ danh.
Ba người này đồng thời ra tay, uy lực không thể nói không lớn, bỗng ngay lúc đó, Thẩm Dịch và La Hạo lại đồng thời làm một việc —— bọn hắn đồng thời hoán đổi vị trí cho nhau, phối hợp tinh diệu đến cực điểm, hoàn toàn là hoán đổi ngay khi đối phương xuất thủ, nếu nói trước đó không có diễn luyện qua là không thể nào.
Cùng lúc, Khống Chế Tâm Linh của Lộ Kỳ Áo đã chụp lên người Thẩm Dịch —— không thể không nói, kỹ năng đánh xa có khi bi kịch như thế, không giống kỹ năng đánh gần, phải trúng người đối thủ mới có thể phát huy hiệu quả, kỹ năng đánh xa một khi ra tay, bản thân đã không còn cách nào khống chế.
Vì vậy tiếp đó, Lộ Kỳ Áo kinh hãi phát hiện một màn như sau: “Ngươi sử dụng Khống Chế Tâm Linh lên người E5371.” “Mục tiêu sử dụng gia trì dũng khí, ý chí của mục tiêu 50 điểm, độ ưu tiên miễn dịch hiệu quả kỹ năng khống chế là 31, sở hữu hiệu quả Tâm Linh Chúc Phúc, tâm linh bản thân cực kỳ cứng cỏi. Tỷ lệ kỹ năng thành công là 0,1%, tỷ lệ cắn trả là 88%, hiệu quả cắn trả cao nhất.” “Kỹ năng thất bại, ngươi nhận lấy hiệu quả cắn trả của việc khống chế tâm linh, lâm vào trạng thái hôn mê 8 giây.” Lộ Kỳ Áo lập tức bất động như bùn nhão.
Cùng lúc đó, hai chiêu phép của Lam Bình cũng đánh vào người La Hạo, đánh cho khải giáp tinh thần lực trên người La Hạo mờ đi hơn nửa, lại vẫn tồn tại như cũ. La Hạo mạnh mẽ bước lên trước một bước, giơ lên khiên nặng cấp DD, mớ đạn vốn là đánh về phía Thẩm Dịch đã trút lên tấm khiên nặng, khiến đạn bay tán loạn, hoa lửa văng tung tóe, tay trái La Hạo nâng khiên, tay phải lôi kéo xiềng xích lại không chút sứt mẻ.
Số 47 đã là chuyên gia thương thuật, không phải đạo cụ chống đạn có thể ngăn cản, duy chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, đành phải đổ trách nhiệm này lên đầu mập mạp.
Bất quá ngay lúc La Hạo giơ khiên, thanh niên Đế Vũ tóc đen áo trắng vốn đứng yên một bên lại đột nhiên bắt đầu cư động.
Lúc gã bất động trông nhã nhặn anh tuấn, như công tư bột mong manh, đến khi động lại tóc đen tung bay, mau lẹ vô cùng.
Đế Vũ lập tức đến bên người La Hạo, một cú chặt tay hung ác bổ vào đầu La Hạo.
Kỹ năng cấp C “Tử vong ập đến”, thông qua di động cao tốc đến gần đối thủ, tạo thành một kích cường lực không thể tránh né lên mục tiêu, gây ra 60 điểm sát thương, đánh trúng chỗ hiểm sinh ra hiệu quả sát thương gấp bội.
Đế Vũ vừa ra tay, chính là kỹ năng sở trường của mình, có thể nói hung ác quyết đoán.
Chiêu này đặc biệt ra tay nhằm vào chỗ hiểm, không tính phòng ngự có thể sinh ra cao nhất 240 điểm thương tổn, là kỹ năng công kích đơn thể có uy lực lớn nhất mà bọn Thẩm Dịch gặp phải trước mắt, hơn nữa rất khó tránh né.
Nhưng mà công kích uy lực cực lớn này đánh vào người mập mạp, cũng không phát huy ra biểu hiện nó cần có.
Khải giáp tinh thần lực vốn còn thừa vỡ vụn biến mất, uy lực kỹ năng không giảm, đánh cho đầu mập mạp mạnh mẽ lệch một chút, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, lại điềm nhiên như không có việc gì.
Đế Vũ hoảng sợ phát hiện, kỹ năng cấp C của mình, cuối cùng lại chỉ gây ra 50 điểm tổn thương cho mập mạp.
Phát hiện này khiến gã khiếp sợ không thôi.
Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ trước đó khải giáp tinh thần lực đã triệt tiêu quá nhiều sát thương?
Trong mắt Đế Vũ lóe lên huyết quang.
Không khí dần hiện ra hình tượng ác ma dữ tợn, lưng mọc hai cánh, mặt như đứa trẻ, thanh âm như tiếng khóc nỉ non. Tiểu ác ma hư không lóe lên rồi chớp đến vai mập mạp, cắn mạnh xuống một phát.
Kỹ năng huyết thống “Vết cắn ác ma”, có thể triệu hoán hình chiếu tiểu ác ma đến tự vực sâu tiến hành cắn lấy mục tiêu. Bản ác ma là trạng thái hình chiếu, không thể bị tấn công, lực công kích 15-25, duy trì thời gian 15 giây. Sử dụng kỹ năng huyết thống không tiêu hao tinh thần. Mỗi thế giới nhiệm vụ vẻn vẹn có thể sử dụng kỹ năng này hai lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.