Chiến đấu chấm dứt vào phút thứ 16, sớm hơn 4 phút so với thời gian dự tính.
Vua hải tặc Khiếu Phong chết trận tại chỗ, một vị vua hải tặc cứ như vậy ra đi, tất cả huy hoàng cũng tan theo mây khói.
Lính dù phát huy ra tác dụng cực kỳ trọng yếu trong trận chiến, dựa vào ban đêm yểm hộ, hỏa lực tầm xa cường đại, bọn hắn giết chết hải tặc còn nhiều hơn bốn mạo hiểm giả. Bốn gã đầu lĩnh hải tặc, tám gã phó đầu lĩnh, hai gã thuyền trưởng, có phân nửa là lính dù giết chết, hải tặc phổ thông hơn hai phần ba đều bị các binh sĩ làm thịt.
Một trận chiến này đã khiến Frost và Ralph thành công tăng lên tới cấp 3, các binh sĩ tinh anh còn lại cũng toàn bộ thăng một cấp, thu hoạch tương đối khá.
Theo đẳng cấp các binh sĩ tinh anh dâng lên, năng lực sinh tồn của bọn họ cũng theo đó tăng dần, thực lực cũng càng trở nên cường hãn. Hiện tại bọn hắn có lẽ còn chưa thể trở thành trụ cột cho Thẩm Dịch, nhưng đợi phát triển thêm một thời gian, tất nhiên sẽ trở thành phụ tá đắc lực nhất của Thẩm Dịch, bên cạnh Terminator Skynet.
Ngoài ra, tiêu diệt năm chiếc thuyền hải tặc, đội Đoạn Nhận đã được ban thưởng 6200 điểm Huyết Tinh, ngoại trừ tín vật vua hải tặc và bản đồ cổ, còn lấy được ba quyển trục thuật hợp kích, hai quyển trục sở trường bơi. Tuy không có gì đáng giá, bất quá với Thẩm Dịch mà nói, những thứ vụn vặt này hiển nhiên đồng dạng cực kỳ giá trị. Hai quyển trục sở trường bơi được giao cho Frost và Ralph, quyển trục hợp kích tiếp tục bảo tồn. Tính tính toán toán, tích lũy đến bây giờ, Thẩm Dịch cũng đã có năm quyển trục thuật hợp kích, tiếp tục để dành lên, rất nhanh sẽ có thể tích lũy ra một chi bộ đội cận chiến vây công quy mô nhỏ.
Cuối cùng còn lấy được một quyển trục kỹ năng đặc thù ngoài ý muốn.
Quyển trục kỹ năng Gió Bão: hình thành một mảnh gió bão trong phạm vi 8×8, cuốn tất cả mục tiêu bên trong khu vực vào không trung, sau khi mục tiêu rớt xuống sẽ căn cứ thể chất cùng năng lực kháng đòn của mỗi người mà tạo thành thương tổn bất đồng. Nếu sử dụng bản kỹ năng trên khu vực hải dương, có thể chế tạo một trận bão biển theo ý mình.
Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: “Vua hải tặc Khiếu Phong, có được uy tín tuyệt đối trong lòng hải tặc biển Đông, chính là nhờ vào sức mạnh kinh khủng có thể hô mưa gọi gió này.” “Kỹ năng này là kỹ năng chuyên chúc của vua hải tặc, sau khi giết chết, 100% tỷ lệ đạt được.” “Học tập kỹ năng chuyên chúc không cần bất luận điều kiện gì, không chiếm cứ thanh kỹ năng, cũng có tỷ lệ cực cao tiến hành biến dị căn cứ đặc tính thiên phú của người nắm giữ, cũng tăng lên uy lực theo ngộ tính của người sử dụng.” “Học tập bản kỹ năng sẽ không cách nào có được nghề nghiệp.” “Một người chỉ có thể học tập một loại kỹ năng chuyên chúc.” Loại kỹ năng chuyên chúc này mọi người đều mới nghe lần đầu, theo Huyết Tinh văn chương giới thiệu, kỹ năng này có uy lực và tiềm lực phát triển rất không tồi, lại có thể biến dị trở thành kỹ năng chuyên chúc mới cho người học.
Nhưng không thể nắm giữ nghề nghiệp thật sự là một cái giá quá lớn. Với mạo hiểm giả mà nói, biện pháp tốt nhất để đột phá thanh kỹ năng chính là có được nghề nghiệp, từ đó học tập kỹ năng sẽ không bị thanh kỹ năng hạn chế nữa.
So với một kỹ năng chuyên chúc uy lực tốt, thật hiển nhiên vẫn là nghề nghiệp có ý nghĩa hơn. “Xem ra lại chỉ có thể tiện nghi binh lính triệu hoán.” Hồng Lãng thở dài nói. “Ta coi như đã nhìn ra, thế giới Huyết Tinh đô thị, vĩnh viễn không thiếu tồn tại gân gà. Mà Huân Chương Vinh Dự… hoàn toàn có thể bao dung những thứ này.” Kim Cương cũng cười nói.
Đúng vậy, những phương thức cường hóa đặc thù kia, rõ ràng có ưu điểm lớn, nhưng nhược điểm cũng đầy, tỷ như thuật hợp kích, tỷ như kỹ năng chuyên chúc, hiển nhiên càng có ý nghĩa với binh sĩ triệu hoán hơn là mạo hiểm giả. Bọn họ giống như hải dương, trăm sông đổ về biển, ai đến cũng không cự tuyệt, thông qua loại bao dung này làm mạnh bản thân.
Lần lượt tham gia nhiệm vụ, Thẩm Dịch vận dụng binh sĩ ngày càng thành thục, ngày càng thấy rõ ý nghĩa trong đó. Nếu như nói trước kia hắn còn lo lắng sau khi vô số binh sĩ tinh anh thăng cấp, không có dư điểm Huyết Tinh để cường hóa cho bọn họ, như vậy hiện giờ hắn không cần phải lo nghĩ loại vấn đề này nữa.
Nghe khẩu khí của Huyết Tinh văn chương, chín vua hải tặc ắt đều có kỹ năng chuyên chúc của chính mình.
Không biết giết chết Jack Sparrow sẽ được kỹ năng chuyên chúc gì? Với tư cách người mạnh nhất trong chín vị vua hải tặc, kỹ năng chuyên chúc của Jack Sparrow dẫu thế nào cũng sẽ không kém chứ? Nghĩ vậy, ánh mắt mọi người nhìn Jack Sparrow liền bắt đầu có chút khác thường, khiến thuyền trưởng Jack thật không hiểu thấu, không biết chuyện gì xảy ra, nào nghĩ tới mấy tên này đang cường lực khắc chế tham niệm, đè xuống tâm tư giết chết mình. Được copy tại ~ Т𝖱uMТ𝖱U𝙔 𝙚𝗡﹒v𝓷 ~
Kế tiếp đám người mạo hiểm lại phát sinh xung đột với tàu Ngọc Trai Đen.
Nguyên nhân là Jack Sparrow cật lực yêu cầu mọi người lập tức tiến đến thành Shipwreck, mà đám người mạo hiểm lại hi vọng diệt thêm ít nhất một vị vua hải tặc trước khi vào thành.
Nhưng Jack Sparrow lại không muốn. Trong suy nghĩ của hắn, chỉ có hành động tại thành Shipwreck, hắn mới có thể lấy được hồi báo. Trước khi tiến vào thành Shipwreck, tất cả thu hoạch đều không mắc mớ gì tới hắn.
Cân nhắc theo góc độ lợi ích cá nhân, Jack Sparrow tự nhiên hi vọng vào thành sớm.
Đám Kim Cương rất là bất mãn việc này.
Hồng Lãng càng là chỉ vào mũi Jack Sparrow hét lớn: “Cmn ngươi nói đùa gì vậy? Chín vua hải tặc, hiện tại mới vừa vặn giải quyết một tên. Tiến vào thành Shipwreck, cho dù bỏ ngươi và Barbossa, chúng ta còn muốn đối phó sáu vua hải tặc. Sáu tên! Ngươi biết đó là khái niệm gì sao? Đó là đối thủ gấp sáu lần bây giờ! Đối phó một thuyền trưởng Khiếu Phong, chúng ta toàn quân xuất động mới có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ, dùng thực lực của chúng ta bây giờ, có thể đồng thời đối phó hai người đã không sai, ba người liền cực hạn, huống chi là sáu!” “Ồ! Thật không?” Jack Sparrow nhún vai: “Chính như ngươi nói, ba vị vua hải tặc chính là cực hạn mà các ngươi có thể đối phó. Như vậy năm hay sáu khác nhau ở chỗ nào?” “Ít nhất thời điểm chúng ta đánh không lại, hi vọng trốn chạy vẫn lớn hơn một chút!” Kim Cương trầm giọng nói. “Đấy chính là mấu chốt vấn đề!” Elizabeth đột nhiên xen vào.
Mọi người ngẩn ra, Kim Cương trầm giọng hỏi: “Cô có ý gì?” Elizabeth nở nụ cười, nàng cười thật ngọt ngào, thực sự rất tự tin, khiến Thẩm Dịch không khỏi thấp thỏm trong lòng.
Hắn mơ hồ cảm giác được lời Elizabeth sắp nói chính là thứ hắn không hi vọng nghe thấy nhất.
Quả nhiên, Elizabeth nói: “Tôi không biết các anh là ai, nhưng người có can đảm khiêu chiến chín vị vua hải tặc trên đời này cũng không nhiều. Các anh biết rõ đi xông thành Shipwreck có bao nhiêu nguy hiểm, còn dám đi xông, phải chăng tôi nên cho rằng các anh có lý do không thể không đi?” Hồng Lãng trả lời: “Đúng, chỗ Tia Dalma có thứ mà bọn ta cần.” “Nhưng chưa chắc là cần cả chín tín vật mới có thể đổi được đúng không?” Elizabeth đáp lời Hồng Lãng nhưng lại nhìn Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch thở dài, nhàn nhạt nói: “Tiếp đi.” Elizabeth tiếp tục nói: “Vì sao các anh kiên trì chặn lại thêm một vị vua hải tặc mà không phải hai hay ba vị? Có lẽ tôi nên hiểu thế này: ba tín vật chính là giới hạn thấp nhất cho thứ các anh cần đổi. Cho nên các anh muốn trước khi tiến vào thành Shipwreck ít nhất chặn thêm một vị vua hải tặc, sau khi bảo đảm đạt được ba tín vật mới đi thành Shipwreck… Tôi nói không sai chứ?” Sắc mặt mọi người khẽ biến, mấy người Hồng Lãng thật không ngờ cô nàng Elizabeth này lại xảo trá đến vậy, mới đó mà nắm giữ điểm mấu chốt nhất.
Đúng thế, nếu bọn Thẩm Dịch kiếm thêm được một tín vật vua hải tặc, kèm theo tấm bản đồ cổ, như vậy Vĩnh Dạ Cực Quang Lệnh cùng nước thuốc giải chú chẳng khác nào là vật trong lòng bàn tay. Trước giải quyết cấp bách mấu chốt trước mắt, sau nữa mới lo tới mở rộng thành quả chiến đấu, đây vẫn là quy tắc hành động từ trước đến nay.
Vấn đề là nó sẽ dẫn tới một hậu quả tất yếu, chính là sau khi đã hoàn thành yêu cầu mấu chốt, đám người mạo hiểm đương nhiên không có khả năng liều chết tác chiến trong hành động kế tiếp. Bọn hắn nhất định sẽ chuẩn bị cho mình một đường lui thật tốt, chỉ cần gặp tình thế bất lợi, lập tức bỏ trốn mất dạng.
Thái độ của mọi người với thu hoạch thêm vào, cho tới bây giờ đều là có thể kiếm thì kiếm, không thể kiếm thì buông tha, tuyệt không dùng tánh mạng làm tiền cược.
Đây cũng chính là nguyên tắc nhất quán của Thẩm Dịch.
Nhưng phe Jack Sparrow hiển nhiên là không thể nào tiếp thu được chuyện này.
Bọn Thẩm Dịch có thể không cần đủ tín vật, nhưng Jack lại không thể —— duy chỉ có gỡ bỏ niêm phong Tia Dalma, hắn mới có thể chân chánh giải trừ uy hiếp bị Người Hà Lan Bay đuổi giết, Will Turner mới có thể cứu được cha mình.
Hắn có thể nhẫn nhịn việc Thẩm Dịch cưỡng chiếm phần lớn thu hoạch, lại không thể chịu đựng việc bỏ niêm phong Tia Dalma thất bại.
Đây chính là chỗ lớn nhất trong vấn đề hợp tác song phương, không nghĩ tới thời khắc này lại bị Elizabeth một câu chọc thủng.
Nữ nhân này vốn dĩ là một nhân vật bình hoa trong Cướp biển Caribe, nhưng trong thế giới nhiệm vụ của Huyết Tinh đô thị, lại sắm vai quân sư quạt mo cho Jack Sparrow.
Đám người mạo hiểm bị khám phá chi tiết, nhất thời cũng không thể nói gì hơn, Jack Sparrow càng là hung tợn trừng mắt Thẩm Dịch, so với thuyền trưởng Jack buồn cười khôi hài trong nguyên tác, vị thuyền trưởng trước mắt này hẳn là hung hãn không nói lý hơn nhiều lắm.
“Hợp tác cần điều kiện tiên quyết là cùng nhau có lợi, chúng tôi không thể hợp tác với minh hữu không có ý chí chiến đấu, tùy thời chuẩn bị trốn chạy.” Elizabeth lạnh lùng nói: “Thế nên chúng tôi không thể tiếp nhận việc các anh chặn thêm một vị vua hải tặc.” “Như vậy ý của cô là buộc bọn ta đồng thời khai chiến với sáu vua hải tặc?” Hồng Lãng tức giận kêu lên. “Nói như vậy là anh thừa nhận kỳ thật ngay từ đầu các anh đã không định như thế rồi hả? Cái gọi là hợp tác đều là gạt người.” Elizabeth hỏi lại.
Elizabeth giảo hoạt khiến mọi người vô cùng đau đầu, thời khắc này mọi người cùng nhau nhìn về phía Thẩm Dịch.
Kim Cương bày ra hai tay: “Phiền toái tới rồi, ngươi xem mà làm đi.” Thẩm Dịch cười cười: “Cũng không có gì, không phải là muốn đồng thời đối mặt sáu vị vua hải tặc nha. Thuyền trưởng Jack nói không sai, đồng thời đối phó năm cùng đồng thời đối phó sáu cũng không có khác biệt gì quá lớn. Đã như vậy, được rồi, tôi đồng ý buông tha cho kế hoạch chặn thêm một vị vua hải tặc, tập trung tất cả mục tiêu vào công hội hải tặc trên thành Shipwreck.” “Vậy còn tạm được.” “Nhưng các vị phải đáp ứng tôi một việc mới được.” “Việc gì?” “Phương thức động thủ cùng với thời cơ động thủ, đều để tôi quyết định, các vị chỉ có thể phối hợp tôi, không thể vượt mặt.” Elizabeth và Jack Sparrow liếc nhìn nhau.
Cả hai nghĩ một lát, rốt cục gật đầu: “Được rồi, bất quá hi vọng các anh đừng để cho chúng tôi thất vọng.” “Đương nhiên.” “Đã như vậy, chúng ta còn chờ gì nữa?” “Xuất phát!” Mục tiêu đã xác lập, mọi người không cần chậm trễ thời gian, lập tức xuất phát.
Đi đêm trên biển vốn là chuyện cực kỳ nguy hiểm, bất quá có đại gia Jack Sparrow ở đây, cũng không cần quá mức lo lắng, đội tàu thẳng tiến một đường đến địa điểm dự định, dần dần biến mất ở phương xa.
Không biết đi qua bao lâu, vùng biển trời đã từng che phủ giết chóc rốt cục xuất hiện một đội tàu mới, thương thuyền đi đầu treo cờ xí huyết sắc trên cao, đúng là đội tàu đội Thứ Huyết.
Đội tàu đang tiến tới, một gã thủy thủ trên cột buồm đột nhiên kêu to lên: “Nhìn bên cạnh!” Mấy kẻ mạo hiểm xông lên boong tàu, theo hướng thủy thủ chỉ, bỗng thấy xa xa trôi đến vài miếng gỗ vụn, còn có một hai thi thể lẻ tẻ.
Vu Lập quay đầu kêu lên: “Lão đại!” Tạ Vinh Quân đứng thẳng xuất hiện bên cạnh như quỷ mị hư vô, sau lưng hắn là hai gã đàn ông diện mục xa lạ.
Nhìn qua hài cốt trên mặt biển, Tạ Vinh Quân nhìn một gã to con thân trần sau lưng mình, gã tiến lên một bước, cẩn thận quan sát mặt biển một hồi, trầm giọng nói: “Hài cốt ít nhất đến từ ba con thuyền bất đồng, mảnh vỡ rất nhiều, hơn nữa hết sức nhỏ vụn, có vết cháy tại góc, ở giữa có vết đạn, hẳn là vũ khí loại súng ống tạo thành. Mảnh buồm rách màu đen kia là buồm tam giác, theo hình dạng cùng màu sắc, chỉ có thuyền hải tặc mới sử dụng… Hẳn là xác thuyền hải tặc.” Hắn gọi Đồ Nguyên, là mạo hiểm giả mới gia nhập. Thực lực cá nhân gã không tính là mạnh, nhưng năng lực sở trường bơi cũng đã là cấp chuyên gia. Trước khi gã tiến vào Huyết Tinh đô thị từng là một thủy thủ, hàng năm sinh hoạt trên biển, khiến cho gã thích ứng loại thế giới nhiệm vụ Caribe này mau hơn những người khác rất nhiều, chỉ cần là thứ liên quan đến biển, gã chỉ cần liếc mắt nhìn là có thể biết rõ nó đến từ thuyền gì, sự kiện gì phát sinh khi nào ở đâu.
Sắc mặt Tạ Vinh Quân âm trầm: “Có thể xác định là người nào hạ thủ không?” “Tôi e là không, cần lão đại tự mình xuất thủ.” Nói xong người nọ chỉ một chút về phía tây: “Nó trôi từ bên kia tới, chiến trường hẳn là ở gần đó.” Tạ Vinh Quân lập tức hạ lệnh: “Quẹo trái, căng buồm, đậu vào vùng biển phía tây, Thú Vương xem thử nơi đó có phát hiện gì không.” Đội tàu nhanh chóng chuyển hướng, đi về hướng tây.
Sau khi đi thêm vài phút đồng hồ, đội tàu dừng lại.
Một gã to con khác sau lưng Tạ Vinh Quân, tên là Cầu Nhiêm, cởi ra áo khoác nhảy xuống biển.
Gã tuần tra trên biển tới lui một vòng, cái mũi thỉnh thoảng máy động, làm như đang ngửi gì đó. Một hồi lâu lại lặn xuống nước, hơn nửa ngày mới nổi lên, cũng đã cách xa trăm mét.
Gã kêu lên với Tạ Vinh Quân: “Ở đây!” Đội tàu chậm rãi tiến đến.
Người được gọi là Thú Vương kia leo lại lên thuyền, nói với Tạ Vinh Quân: “Lũ cá nói vừa kể cho tôi chiến đấu tại đây. Bất quá có thể sẽ có chút sai số, hết cách rồi, nơi này là biển cả, không cách nào đạt được tọa độ chuẩn xác.” Tạ Vinh Quân lạnh lùng trả lời: “Không sao, chỉ cần có thể nằm trong tầm mắt là đủ.” Nói xong, hai mắt nhắm lại, hít một hơi thật sâu.
Đột nhiên trợn mắt, hai mắt đã biến thành một mảnh trắng bệch thê lương.
Kỹ năng Ngược Dòng Tìm Hiểu phát động!
Kim đồng hồ phảng phất như bị đẩy nhẹ một cái, bỗng nhúc nhích, thế giới trong mắt Tạ Vinh Quân bắt đầu quay ngược. Gã nhìn thấy thuyền mình rút lui về sau, sau đó là một mảnh thế giới gió êm sóng lặng, cảnh sắc đen kịt một màu, tựa như không có gì tồn tại.
Nhưng mà theo thời gian không ngừng lùi về, Tạ Vinh Quân chứng kiến xa xa một đội tàu lui trở lại, giờ phút này ước chừng cách gã năm mươi mét.
Khoảng cách này đã đủ cho gã nhìn rõ người trên tàu.
Đúng là Thẩm Dịch mà gã vô cùng quen thuộc và thống hận.
Bọn hắn đi đi lại lại trên tàu, nói chuyện, chẳng khác gì thế giới vô thanh trong phim trắng đen, chỉ có thể nhìn thấy động tác, lại không thể nghe bọn hắn đang nói cái gì.
Đột nhiên, một trận gió thổi tới.
Vài lời thoại rõ ràng theo gió rơi vào trong tai gã… Hình ảnh biến mất, khuôn mặt Tạ Vinh Quân lộ ra thần thái hài lòng. “Sao rồi? Lão đại.” Đế Vũ vội hỏi. “Bọn hắn muốn đi thành Shipwreck, cùng tàu Ngọc Trai Đen cướp lấy tín vật của chín vị vua hải tặc… Rốt cục đã tóm được hắn!” Tạ Vinh Quân đập tay phải một cái, đánh thẳng thân tàu, vỗ ra đầy trời mảnh vụn.