Vô Tận Cường Hóa

Chương 369: Trùng kích




Đao Đồng Tâm hung mãnh bổ về phía Duriel, kỹ năng Đồng Tâm kèm theo vũ khí phát động: công kích mục tiêu tạo thành 140 điểm thương tổn, bộ vị bị đánh trúng mất đi hiệu quả phòng ngự, duy trì thời gian 10 phút.
Một kích này đánh vào người Duriel, thân thể nó run lên, giáp xác cứng rắn trên người bỗng xuất hiện một vết nứt, chảy ra một tia huyết thủy.
Thật hiển nhiên một kích này hoàn toàn chính xác làm nó bị thương, nhưng giống như mập mạp, bị thương cũng không nặng.
Hai người bọn họ tất cả ra tay hai lần, toàn bộ đều tạo thành tổn thương có hạn, thế cho nên hai bên đồng thời lặng xuống.
Duriel dứt khoát cười khằng khặc quái dị: “Thật là một nhân loại thú vị, năng lực tiến công của ngươi vậy mà lại thua xa sức phòng ngự. A, nói đến điểm này, chúng ta quả thật rất giống.”
Ma vương thống khổ Duriel, ở trong bốn ma vương địa ngục, tương tự lấy phòng ngự cường hãn làm danh xưng. Giáp xác của nó có thể cứng ngang kim cương, phòng ngự cao đến 100 điểm, là kẻ có lực phòng ngự cao nhất trong tất cả ma vương địa ngục, mặc dù là Ma vương tội ác Azmodan có thực lực mạnh nhất, trên phương diện phòng ngự cũng so không được với nó.
Bất quá La Hạo cũng không ngán.
Nếu nói chiến đấu giữa hai đối thủ nhanh nhẹn cao là lập tức quyết thắng thua, vậy thì khi hai tên phòng thủ cao đụng vào một khối, cũng rất dễ dàng diễn biến thành một hồi chiến đấu lề mề —— nếu hai kẻ mạo hiểm uống thuốc quyết đấu, như vậy thời gian đánh nhau một trận còn dài hơn trận bóng đá đều có khả năng.
Với La Hạo mà nói, thời gian là vấn đề duy nhất hắn cần lo lắng, bởi vậy phòng ngự của kẻ địch càng cao, hắn kỳ thật càng cao hứng.
Thời khắc này Duriel có vẻ hăng hái nhìn La Hạo, duỗi ra đầu lưỡi thật dài dạo qua một vòng bên miệng: “Như vậy… Chúng ta tiếp tục.”
Nói xong nó đột nhiên xông tới trước, cánh tay đao bên phải vung chém La Hạo, La Hạo vội vàng cầm thuẫn ngăn cản, ngay khoảnh khắc đao thuẫn tương giao, Duriel rẽ thật nhanh, cánh tay đao bên trái đã nhanh chóng bổ về phía bên còn lại của La Hạo, La Hạo vội vàng hoành đao ngăn cản, không nghĩ tới Duriel đột nhiên nâng chân phía dưới, đá trúng ngay bụng La Hạo.
Duriel tựa như một con đại giáp trùng hình người, ngoại trừ hai cánh tay đao và giáp xác toàn thân, phía dưới vẫn còn có sáu cái chân. Ngoại trừ hai chân chạm đất, còn có bốn cái nói là chân kỳ thật càng giống nắm đấm, co duỗi tự nhiên, linh hoạt vô cùng. La Hạo nhất thời vô ý, trực tiếp bị này bốn “Nắm đấm” đánh trúng, oanh một phát liền bay lên, lại lần nữa đâm sầm vào tường.
Cũng may La Hạo da dày thịt thô, bốn quyền này mặc dù uy lực mạnh, lại như cũ không gây cho hắn bao nhiêu tổn thương.
La Hạo uốn éo thấp cổ, mắng một câu: “Bà nó, cái đồ âm hiểm.”
Hắn coi như đã nhìn ra, tên này đồng dạng với Andariel, đều là hàng ưa thích âm người khác.
Trên thực tế tứ đại ma vương địa ngục không có một thứ gì tốt, lúc chiến đấu xưa giờ đều là bất kể dùng thủ đoạn tồi tệ nào, nếu không có như thế, cũng không thể trổ hết tài năng ỏ trong địa ngục cạnh tranh kịch liệt, trở thành bá chủ một vùng.
Thời khắc này hắn vung đao lực bổ Duriel, Duriel lại rất tùy ý né qua một kích này. Kỹ xảo cận chiến của La Hạo cũng kém như lực công kích của hắn, ngoại trừ vung đao chém mạnh ra, tất cả kỹ xảo cơ hồ toàn bộ đều không biết. Mặc dù Duriel tiến công không phá được phòng ngự của La Hạo, nhưng muốn tan rã tiến công của hắn lại dư xài.
“Chậc chậc chậc, thủ đoạn tiến công của ngươi thật sự là quá kém, ta quả thực khó có thể tưởng tượng ngươi là có từng huấn luyện chiến đấu hơn một ngày hay không. Thói quen dùng sức của ngươi có vấn đề, lúc ra tay công kích phải hiểu được vận dụng chân và eo của mình, như vậy mới có thể phát huy đầy đủ lực lượng của ngươi.”
“Đúng rồi, như vậy còn tạm được, bất quá ngươi không thể chỉ dựa vào tự thân phòng ngự đến tiến công, còn cần hiểu được tránh né và đón đỡ. Phải học cách vận dụng vũ khí của mình đón đỡ, mà không chỉ mải tiến công. Không, không phải ngăn cản như vậy, đồ đần, ngươi nên học cách vận dụng lực cổ tay, nó có thể khiến phản ứng của ngươi nhanh hơn.”
“Bộ pháp, chú ý bộ pháp của ngươi, vô luận là tiến công hay né tránh, ngươi đều cần bộ pháp hoàn hảo đến phối hợp! Quỷ tha ma bắt, tay chân ngươi đồng bộ!”
“Vứt quách cái khiên hỏng kia đi, nó sẽ chỉ làm ngươi co đầu rút cổ đằng sau tấm chắn, ngươi vĩnh viễn nhìn không tới kẻ địch của ngươi đang làm gì đó. Một tay phòng ngự ưu tú, ánh mắt của hắn chỉ có thể luôn nhìn chằm chằm kẻ địch!”
“Ha ha, hắc hắc, bên này, đánh phía bên này, chớ có ngu ngốc chỉ biết bổ phía trước, ngươi cho rằng kẻ địch của ngươi là cọc gỗ sao? Ngươi phải học cách thấy được động tác của kẻ địch, như vậy có thể phán đoán chính xác phương hướng di động của hắn.”
“Đúng rồi, đúng rồi, a, ngươi học được thật là nhanh, ngươi thật là một thiên tài… Coi chừng ta muốn xuất cước.”
Ầm!
La Hạo bị một cước đá bay.
La Hạo nhe răng trợn mắt đứng lên: “Móa nó, dám đùa giỡn lão tử, ngươi thực cho rằng lão tử không biết đánh hay sao?”
Hắn nói xong đột nhiên lao ra, cho ngay Duriel một đao đón đầu, Duriel đang muốn tránh sang cạnh, không nghĩ tới mập mạp đột nhiên nhảy lên, phanh một cước đá vào cổ Duriel, sau đó một cú đụng vai lao đến.
Duriel không nghĩ tới La Hạo còn có ngón này, bị hắn một vai đánh bay, lúc rơi xuống đất hơi có chút giật mình nhìn La Hạo, La Hạo lại hướng trên mặt đất chửi thề một tiếng: “Ta nhổ vào, lão Tử có nhiều chiến hữu như vậy, cần tên bò sát to con ngươi đến dạy ta chiến đấu thế nào sao!”
Hắn ở Huyết Tinh đô thị huấn luyện chung cùng với bọn Hồng Lãng, muốn nói một điểm kỹ xảo chiến đấu đều không có là không có khả năng, chỉ là khi đó chủ yếu luyện nhiều người phối hợp, bản thân mập mạp lại không phải chủ công, bởi vậy cũng không có quá nhiều hứng thú kỹ xảo đơn binh cận chiến. Rất nhiều thứ hắn hiểu thì hiểu, nhưng làm khó tránh xơ cứng. Thời khắc này đụng phải Duriel, bị nó kích thích lửa giận trong lòng, lại tự cao phòng ngự, bởi vậy mới đại triển thần uy, toàn bộ bày ra bổn sự thường ngày huấn luyện, thuận tiện cũng có chỗ châm chọc Duriel.
Trong lòng hắn đã không cố kỵ, nói chuyện cũng liền không nể mặt, loại miệt thị đến từ nhân loại này triệt để chọc giận Duriel.
Duriel hung tợn trừng mắt chằm chằm vào La Hạo, nhỏ giọng nói: “Nhân loại ngu xuẩn a, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể đánh bại ta sao. Ta vốn muốn cùng ngươi chơi vui vẻ một hồi rồi lại ăn sạch ngươi, nhưng hiện tại ngươi đã khiến ta đã mất hết hứng đùa giỡn!”
Nó đột nhiên cuồng bạo vọt tới, phát động năng lực của Ma vương thống khổ.
Xông Trận: tiến hành tập trung bất luận mục tiêu gì trong khoảng cách 200m, khởi xướng một lần công kích cường lực, trong quá trình công kích tất cả người ngăn cản đều sẽ bị đánh bay, lúc đánh trúng sẽ sinh tổn thương nhất định, khoảng cách càng xa, tổn thương mục tiêu càng lớn, bản kỹ năng có thể nối liền Toái Tinh Đao.
Một kích này hung mãnh xông đến, đụng trúng ngay La Hạo, bởi vì khoảng cách không tính quá xa, thành ra không thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho hắn.
Nhưng cùng lúc Duriel đã cuồng bạo xuất đao, cánh tay đao chém vào ngực La Hạo, kỹ năng Toái Tinh Đao phát động:
Tiến hành một lần cắt nhập mạnh mẽ vào mục tiêu, bỏ qua 20% phòng ngự, nếu là nối liền kỹ năng Xông Trận, căn cứ khoảng cách công kích gia tăng 10% đến 50% tổn thương.
Lần này đánh trúng La Hạo, đưa hắn một kích đánh bay, lúc La Hạo đang vọt tới vách tường, nó cũng đồng thời đuổi theo, vậy mà lăng không nhảy lên, lại là một đòn xông tới hung mãnh.
Liên tiếp ba kích, đánh cho La Hạo phun ra một búng máu, nặng nề đụng lên vách tường, theo vách tường trượt xuống.
“Chơi cmn, đủ mãnh liệt… Còn may lúc trước lão tử kéo thời gian đủ dài.” Mập mạp nhìn thoáng qua Huyết Tinh văn chương bên trên thời gian, còn có hơn mười giây, nhiệm vụ nghề nghiệp của mình chuẩn bị hoàn thành. Trên thực tế nếu không phải biết rõ thời gian hạn chế buông xuống, hắn cũng không dám khiêu khích Duriel nhanh như vậy.
Đúng lúc này, kênh đoàn đội trên Huyết Tinh văn chương đột nhiên vang lên: “La Hạo!”
“Lão đại!” La Hạo Hưng phấn kêu lên: “Đừng lo lắng, ta không sao, ta rất tốt! Thời gian còn chưa tới, các ngươi hiện tại chớ vào a!”
“Xem ra ngươi thật đúng là ý chí bành trướng. Bất quá ngươi không cần lo lắng, ta đột nhiên cảm thấy độ khó của nhiệm vụ đối mặt Duriel ba phút này thật sự là quá chút lòng thành, cho nên ta quyết định tạm thời sửa chữa nhiệm vụ cho ngươi. Hiện tại ngươi phải chịu trách nhiệm solo Duriel 10 phút, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, ta sẽ cho ngươi phần thưởng đặc thù, như thế nào đây?”
“Gì cơ?” La Hạo chợt hoảng hồn, cả người đều run run thoáng một phát: “Lão đại, ngươi không phải là nói thật chứ?”
“Thật, ta và Hồng Lãng đánh cuộc một trận, ta cá là ngươi có thể chống đỡ 10 phút trở lên, Nhưng hắn nói ngươi là trời sinh hèn nhát, đời này không có tiền đồ, ngay cả chống thêm một giây đồng hồ ngươi đều không thể làm được…”
Hồng Lãng bất mãn: “Bà nó, lão tử nằm cũng trúng đạn.”
Thẩm Dịch dùng tay đè chặt văn chương: “Ngươi nói nhảm nữa ta liền cho ngươi nằm thiệt.”
Hồng Lãng lập tức câm miệng.
Bên kia La Hạo ngây người: “Hồng ca sao có thể nói ta như vậy?”
Thẩm Dịch trả lời: “La Hạo, ngươi hãy nghe ta nói, ta cho tới bây giờ đều tin tưởng ngươi là một chiến sĩ xuất sắc, ngươi có tiềm lực hết sức to lớn, ngươi còn mạnh hơn Hồng Lãng 1000 lần, chỉ là chính ngươi không có phát hiện, cho nên mới bị hắn tiểu nhân đắc chí. Loại tiềm lực này chỉ có tại biên giới giữa sống và chết mới có thể kích phát, mà ngươi đã rời xa loại hoàn cảnh ấy quá lâu! Đây là một lần cơ hội tốt, ta hi vọng ngươi có thể nhân dịp này biến mình trở thành dũng sĩ chân chính, nói cho ta biết, La Hạo, ngươi có thể làm được sao?”
La Hạo ngơ ngác nhìn Duriel trước mắt, tên này tựa hồ cũng không có ý quấy rầy mình đàm thoại.
Nghĩ nghĩ, La Hạo nói: “Được, lão đại, ta có thể làm được.”
“Tốt như vậy, hãy lấy sự thực để chứng minh Hồng Lãng sai lầm, lấy dũng khí chứng minh là hắn mới ngu xuẩn đi, đừng có lại suy nghĩ 3 phút 10 phút gì đó, tận tình đi chiến đấu, phát huy, đả kích kẻ địch của ngươi! Không cần lo lắng cái gì, chúng ta ở ngay sau lưng ngươi, chúng ta đang nhìn ngươi tác chiến, chúng ta là hậu thuẫn kiên cố nhất của ngươi, chúng ta sẽ vĩnh viễn ủng hộ ngươi. Khi tánh mạng ngươi gặp được nguy hiểm, chúng ta sẽ giống như thần xuất hiện trước mặt ngươi, đánh cho tất cả những ai có ý đồ thương tổn ngươi ngã lăn ra đất!”
“Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, nếu như ngay cả 10 phút ngươi đều chịu không được, vậy ý nghĩa ngươi đã thất bại! Ta không hi vọng ngươi thất bại, La Hạo, nếu như ngươi còn muốn đường đường chính chính đứng trước mặt Hồng Lãng, còn muốn hung hăng đá cái mông của hắn, vậy ngươi liền phải cố gắng đi chiến đấu!”
“Xem Duriel giống như Hồng Lãng mà đánh, đập nó thành cái đầu heo đi!”
“Vâng, lão đại!” La Hạo lớn tiếng trả lời.
“Vậy… chúc ngươi may mắn.”
Liên hệ kết thúc, La Hạo nhìn Duriel trước mắt, nhìn bộ dáng dữ tợn kia, trong nội tâm run lên, nhịn không được nói một câu: “Chi bằng… chúng ta tiếp tục trò chuyện đi.”
Chấm dứt đối thoại, Kim Cương có chút lo lắng trùng trùng nhìn Thẩm Dịch: “Thật không phái người đi trợ giúp hắn?”
“Hiện tại phái người trợ giúp, chỉ biết phân mỏng lực lượng của chúng ta. Theo khẩu khí hắn nói chuyện, ít nhất hiện tại còn không có vấn đề gì…”
Hắn chưa nói dứt lời, bên cửa động Chu Nghi Vũ đã phóng mô-tô bay thẳng xuống, hét to: “Bọn hắn tới!”
Sau lưng hắn, một gã mạo hiểm giả dáng người thon dài bỗng nhiên xuất hiện, một phát chạy nước rút cấp tốc đến sau lưng Chu Nghi Vũ, tay cầm một thanh loan đao hình trăng tròn vung ra ánh trăng lòe lòe, hung ác đánh xuống.
Thiên Thủy Dạ Nguyệt Đao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.