Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 19: Gặp nhau, do dự




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Dưới ánh mặt trời, một bóng dáng tuyết trắng từ từ đi đến, ở dưới ánh sáng bao phủ toàn thân như hiện ra ánh sáng rực rỡ.
Không gì đáng trách, nữ tử xuất hiện ở trong hậu viện này lớn lên rất đẹp, nàng đẹp, vẻ đẹp kia thanh lãnh như ngạo trúc khí thế kinh người, cho dù là đi đến nơi nào cũng đều là một tụ điểm sáng.
Khuôn mặt của Thẩm Phục sững sờ, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt.
Không biết rốt cuộc thực lực của nha đầu này như thế nào……
“Nha đầu, rốt cuộc ngươi cũng đến?” Ánh mắt Quân Lâm Thiên sáng lên, cười tủm tỉm nói: “Ta đã ở Quân gia chờ ngươi rất lâu, không nghĩ tới ngươi thật có thể tìm tới nơi này.”
Quân Thanh Vũ nhìn khuôn mặt mỉm cười của lão giả, có chút lời nói tới bên miệng rồi, cuối cùng vẫn là bị nàng nuốt xuống.
“Thẩm Phục, đây là thiên tài ta nói với ngươi kia.” Quân Lâm Thiên cười ha hả, vuốt râu dài tuyết trắng, vừa lòng nói: “Thế nào?”
“Không tồi!” Thẩm Phục gật đầu, ánh mắt chợt lóe vài cái: “Nha đầu, không biết bây giờ thực lực của ngươi là ở……”
“Thần Cảnh Tụ Linh.”
Giọng nói của nữ tử thanh đạm như gió, lại như một tảng đá đập ở trong lòng ông……
Xoạt!
Thẩm Phục nhịn không được đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ: “Ngươi…… Vừa rồi ngươi nói cái gì?”
Thần Cảnh Tụ Linh?
Ông thật sự không nghe lầm chứ?
Lúc này, đừng nói là Thẩm Phục, dù là Quân Lâm Thiên cũng bị dọa sợ, kinh ngạc nói: “Trước đó không lâu nhìn thấy ngươi, hình như ngươi vẫn chỉ là ở Thánh Cảnh, hiện tại mới qua hai tháng đã đến đạt Tụ Linh?”
Mọi người đều biết, sau khi đột phá Thần Cảnh đều không phải là cần tu luyện, nhiều hơn là một loại giác ngộ, cũng vì chính là vì giác ngộ, mới có thể càng khó khăn.
Nhưng nàng lại là đạt đến Tụ Linh nhanh như vậy?
Lực giác ngộ này cũng quá biến thái!
“Cái gì?” Thẩm Phục bị dọa sợ, quay đầu nhìn về phía Quân Lâm Thiên: “Quân lão nhân, ngươi là đang nói giỡn đi? Hai tháng trước ngươi nhìn thấy nàng, nàng chỉ là Thánh Cảnh? Này…… Sao có thể?”
Quân Lâm Thiên cười khổ lắc đầu: “Ta cũng hy vọng lúc ấy mình nhìn lầm rồi, nhưng hiện thực chính là như thế, gia hỏa này, không chỉ là Tiên Hồn Thân Thể, ngay cả tu luyện đều biến thái như vậy, thật không biết loại biến thái này là ai giao ra đây!”
Nhưng vì sao biến thái này không phải là của Quân gia ông?
Nghĩ đến đây, Quân Lâm Thiên bất giác có chút ai oán, ánh mắt sâu kín nhìn về phía Quân Thanh Vũ.
“Cái này……” Quân Thanh Vũ lui ra phía sau vài bước, yếu ớt nói: “Có vấn đề gì sao?”
Quân Lâm Thiên hít một hơi, u oán nói: “Nha đầu, ta thấy…… Nếu chúng ta có duyên như vậy, không bằng, ngươi làm tôn nữ của ta, như thế nào?”
Nghe được lời này, Quân Thanh Vũ trầm mặc xuống.
Tình cảm của Quân Lâm Thiên với mẫu thân là chân thành tha thiết, nhưng tình thế hiện giờ của Thần Môn cũng chỉ mới ổn định, ai biết người Quân gia có thể tin tưởng hay không? Nếu mạo muội nói ra, không chỉ nàng có phiền toái, nói không chừng, Quân Lâm Thiên càng có phiền toái hơn……
Quan trọng hơn là, nếu báo cho Quân Lâm Thiên thân phận của mình, ông tất nhiên sẽ dò hỏi tin tức của mẫu thân, chẳng lẽ, nàng phải nói cho ông mẫu thân đã chết, phá hủy toàn bộ vướng bận và hy vọng trong lòng ông?
Những lời này, nàng vẫn chưa chuẩn bị tốt để nói ra…
Lúc này, Quân Thanh Vũ hoàn toàn không còn quyết đoán như lúc trước nữa, vì lão này nhân, lần đầu tiên nàng sinh ra do dự với một chuyện……
“Được.” Khóe môi Quân Thanh Vũ cong lên, nở một nụ cười.
Quân Lâm Thiên ngây ngẩn cả người, một câu kia ông hoàn toàn chỉ là nói mà thôi, lấy tính tình của nha đầu này, hẳn là không dễ dàng đáp ứng như vậy, ai biết, nàng lại đồng ý?
Một nỗi vui mừng như điên nảy lên trong lòng Quân Lâm Thiên, ông nhịn không được lên tiếng cười ha hả, tiếng cười đầy vui sướng này truyền ở trong toàn bộ Quân gia.
Giờ khắc này, người Quân gia đều sửng sốt.
Đã bao nhiêu lâu bọn họ không nghe được tiếng cười sảng khoái như thế của gia chủ? Không biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể làm ông phát tiết ra……
“Nha đầu.” Thẩm Phục sâu kín nhìn Quân Thanh Vũ: “Tuy lão nhân này quen biết trước, nhưng dựa theo giao tình của ta và Quân lão nhân, ngươi không thể nặng bên này nhẹ bên kia, không bằng cũng nhận ta làm gia gia đi.”
Nụ cười của Quân Lâm Thiên đột nhiên im bặt, mặt già lập tức đen xuống, âm u nhìn chăm chú vào Thẩm Phục.
“Quân lão nhân, ngươi…… Ngươi dùng loại ánh mắt này nhìn ta làm gì?” Thẩm Phục run rẩy một chút, nhịn không được lui về phía sau vài bước.
“Ngươi là ai? Ngốc ở Quân gia ta làm gì? Ta giao tình không tồi với ngươi khi nào?” Quân Lâm Thiên hung hăng nhìn Thẩm Phục, quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ: “Ta không quen biết lão nhân này, tuyệt đối không quen biết ông ta, cho nên con không cần nể mặt ta làm tôn nữ của ông ấy!”
Mẹ nó, lão nhân đáng chết này, lại đoạt người ở trên đầu ông, con mẹ nó chán sống sao?
“Quân Lâm Thiên, ngươi thật quá đáng!” Thẩm Phục tức giận đứng lên: “Chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, ngươi con mẹ nó lại nói không quen biết ta?”
“Giao tình?” Quân Lâm Thiên khinh bỉ cười một tiếng: “Ta đều không quen biết ngươi, có thể có giao tình gì với ngươi?”
Thẩm Phục chân chính tức giận phủi tay rời đi, nhưng vẫn là nhịn xuống, sâu kín lườm Quân Lâm Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Quân lão nhân, ta định đoạt với ngươi rồi, ngươi có thể thế nào?”
Nếu Thẩm Phục nhận nàng làm tôn nữ, vậy nàng không khả năng gả cho Thẩm gia làm tức phụ, thiên phú của tôn tử mình cũng không tồi, bộ dáng lớn lên cũng tuấn tiếu, nếu có thể để tôn tử theo đuổi nàng……
Như đã nhìn thấy tình cảnh kia, Thẩm Phục ha nở nụ cười hả.
“Ngu ngốc!” Quân Lâm Thiên nhíu mày nhìn bộ dáng ngây ngô cười kia của Thẩm phục, lạnh lùng cười.
Ầm!
Một chân của Thẩm Phục trực tiếp đá vào bàn cờ, sắc mặt xanh mét nói: “Quân Lâm Thiên, ngươi con mẹ nó mắng ai là ngu ngốc?”
“Ai đáp chính là người đó!”
“Ngươi……” Thẩm Phục tức giận chỉ về phía Quân Lâm Thiên: “Ngươi có gan đi ra ngoài làm một trận với ta!”
Quân Lâm Thiên cười lạnh một tiếng: “Ngươi xác định sao?”
“Ta……”
Nhìn khuôn mặt nở cười lạnh của lão nhân kia, Thẩm Phục lui lại mấy bước: “Ta không xác định……”
Thực lực của lão nhân này mạnh hơn ông một đường, đánh lộn với ông, chính mình không phải tìm chết sao? Nhưng nghĩ đến lời vừa rồi ông ta nói, lại có chút không cam lòng……
“Lão nhân, chúng ta thương lượng được không?”
“Không được!”
Quân Lâm Thiên không lưu tình chút nào từ chối ông: “Đoạt người với ta, ngay cả cửa cũng đều không có!”
“Ngươi……” Thẩm Phục hoàn toàn bị tức giận đến quá sức, hung hăng trừng mắt nhìn Quân Lâm Thiên, lại quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ, lập tức thay một bộ dáng tươi cười: “Nha đầu……”
Ầm!
Bỗng nhiên, một chân đột nhiên đá về phía Thẩm Phục, ngay tức khắc, bóng dáng già nua kia bay lên không trung, hóa thành một điểm sáng biến mất ở trong mắt mọi người……
“Cuối cùng cũng an tĩnh.” Quân Lâm Thiên cười ha hả, xoa nắn nắm tay, cười tủm tỉm nhìn Quân Thanh Vũ: “Đừng để ý đến lão nhân kia, ông ấy đang nổi điên, qua một đoạn thời gian thì tốt rồi, nha đầu, lần này, có một việc ta muốn nhờ con……”
“Cái gì?”
Quân Thanh Vũ nhíu mày, câu môi hỏi.
“Kỳ thật, là thế này, ở một tháng sau, các thế lực Thần Môn có một tỷ thí, tỷ thí này là đệ tử trẻ tuổi các gia tộc dự thi, nếu có thể đạt được khôi thủ tỷ thí, vậy có thể tiếp tục trở thành lãnh tụ của Thần Môn……”
Giọng nói của Quân Lâm Thiên mang theo u oán: “Nhưng nhiều năm như vậy ta vì tìm nữ nhi mất tích kia của ta, chưa từng quản lý gia tộc, để cho những đệ tử đó đều không nên thân, ta muốn con tham gia tỷ thí Quân gia……”
“Có thể.”
Quân Thanh Vũ không sao cả nhún vai: “Thi đấu có quy định gì?”
Như không đoán trước được Quân Thanh Vũ trả lời dứt khoát như thế, Quân Lâm Thiên ngẩn ra một chút: “Con…… Con đáp ứng rồi?”
Phải biết rằng, lúc trước ông bảo nàng hỗ trợ phá giải trận pháp rời khỏi Thần Cảnh, nàng còn muốn thoái thác, hiện tại sao lại trả lời dứt khoát như vậy?
Sẽ không phải là…… Có âm mưu gì chứ?
Nghĩ đến đây, Quân Lâm Thiên giương mắt nhìn lại, lại phát hiện Quân Thanh Vũ nhìn chằm chằm mình, ánh mắt kia làm cả người ông run rẩy, vội vàng che ngực lại lui về phía sau mấy bước.
“Nha đầu…… Con sẽ không coi trọng lão nhân ta chứ?”
P/s: edit đến đây cười không nhặt được mồm, đồng bào thông cảm đã cắt ngang :D
Trong nháy mắt, sắc mặt Quân Thanh Vũ đen xuống, lại có một loại xúc động muốn một chân đá bay ông đi!
“Nếu người không cần con tham gia, vậy quên đi.”
Nàng ngăn cổ xúc động trong lòng kia, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đừng, ngàn vạn đừng.” Quân Lâm Thiên vội vàng kéo Quân Thanh Vũ, ha hả cười: “Nha đầu, thi đấu chia làm hai trận, một là tỷ thí võ giả, tỷ thí này sẽ do tôn tử của ta đi tham gia, hiện giờ tôn tử của ta cũng đã đột phá tới Thần Cảnh Tụ Linh rồi, chẳng qua hắn lớn hơn con ba tuổi, cũng đã được Thần Môn gọi là thiên tài, không nghĩ tới, con còn thiên tài hơn!”
Trong hai tháng, từ Thần Cảnh tới Tụ Linh, đây là kiểu thiên phú gì? Sao có thể làm hắn không khiếp sợ?
“Mà tỷ thí luyện trận cần con đi dự thi.” Sắc mặt của Quân Lâm Thiên trầm xuống một chút, ngưng trọng nói: “Hiện tại tiểu tử Đào gia kia đã là một Luyện Trận Sư bát cấp, thực lực tương đương con, cho nên trận thi đấu này vẫn có chút khó khăn.”
“Luyện Trận Sư bát cấp?”
Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cười: “Con chỉ cần đột phá đến cửu cấp là đủ rồi……”
“Cửu cấp?” Quân Lâm Thiên mỉm cười lắc đầu: “Hiện tại chỉ có thời gian một tháng, đã không kịp để con đột phá, chẳng qua, tôn tử kia của ta ở trên luận võ có được khôi thủ, thi đấu luyện trận con chỉ cần chiến ngang tay với tiểu tử Đào gia kia là đã đủ rồi.”
Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cười, không tỏ ý kiến.
“Nhưng trước tiên, ta cần giới thiệu con cho người Quân gia, mặt khác, nha đầu, ngàn vạn đừng nói con là Tiên Hồn Thân Thể, nếu không, con sẽ đưa tới một ít phiền toái không cần thiết.”
Ánh mắt Quân Lâm Thiên mang theo nghiêm trọng, nụ cười kia biến mất từng chút một từ trên khuôn mặt già nua.
Năm đó, ông bất đắc dĩ tiễn nữ nhi đi, một là bởi vì thể chế đặc thù kia của nữ nhi không thể sống ở Thần Cảnh, thứ hai, đó là bởi vì, nếu thể chất này bị truyền ra, sẽ khiến cho rất nhiều người tranh đoạt!
Lúc đó, sợ là nữ nhi của ông sẽ nguy ở sớm tối!
Quân Lâm Thiên hít một hơi thật sâu, khóe môi phiếm chút chua xót, ông thân là gia chủ Quân gia, kết quả, lại ngay cả nữ nhi của mình đều không thể bảo vệ……
     
Nếu những người đó biết được Quân Thanh Vũ là Tiên Hồn Thân Thể, chẳng những sẽ bắt nàng đi đánh mất tự do, còn làm cho nữ nhi ở trên đại lục thân ở nguy hiểm, này đây, vì an toàn của các nàng, tuyệt đối không thể để nàng lộ ra Tiên Hồn Thân Thể……
Quân Thanh Vũ không nói gì, trong ánh mắt thanh lãnh lại xẹt qua một tia sáng……
Trong đại sảnh, tất cả mọi người Quân gia đang ngồi biết gia chủ nhận một nữ tử làm tôn nữ, với việc này, rất nhiều người rất là bất mãn, lai lịch của nữ nhân này không rõ, sao gia chủ có thể tùy ý để nàng tiến vào gia tộc?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.