Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

Chương 108: Nói thế nào đây




Chuyện lớn? Trần Trường An khó hiểu nhìn Đại Hoàng, nó nói thật sao?
“Đại Hoàng, đừng quậy, rốt cuộc đã có chuyện gì?”, Trần Trường An hỏi.
“Nói thế nào đây”.
“Quả thật Tuyết Yêu có tồn tại, hơn nữa sĩ số đông đảo khôn cùng”.
“Ta tính toán sơ sơ thì ước chừng hơn ngàn cá thể, không hổ danh là yêu thú sống theo bầy đàn, nhưng lại khác nhau”.
Hơn ngàn cá thể ư? Số lượng quả đúng là khá nhiều, nhưng liên quan gì tới chuyện lớn chứ?
“Dãy núi Vân Tuyết này không chỉ có Tuyết Yêu sinh sống mà còn có con người”.
“Điều khó hiểu nhất chính là bây giờ những người này. đang tụ tập một chỗ với Tuyết Yêu”, Đại Hoàng bất đắc dĩ nhìn Trần Trường An.
Tụ tập một chỗ ư?
Ẩu đả tập thể à?
Không phải không có khả năng!
Nhưng nếu chỉ là ẩu đả giữa hai bên thì không đến mức khiến Đại Hoàng cảm thấy xảy ra chuyện lớn.
Vậy sao bọn họ lại tụ tập cùng nhau đây?
Chuyện này... chẳng phải Tuyết Yêu ở dãy núi Vân Tuyết trời sinh tính tình hiếu chiến, không thích con người à?
“Ngươi chớ ngập ngừng, có gì thì nói hết một lèo đi”, Trần Trường An cau mày nói.
“Chầu lạy!”
“Bọn họ đang chầu lạy, cả Tuyết yêu lẫn con người”.
“Ta phát hiện ở nơi cao nhất dãy núi Vân Tuyết có một thiên trì, gần thiên trì là một cái thôn, nơi đây vẫn có con người sinh sống”.
“Mà quan hệ của những Tuyết Yêu đó với con người dường như... giúp đỡ lẫn nhau, giữa bọn họ chung sống rất hòa thuận”.
“Nhưng bọn họ đang quỳ lạy cái gì thì ta không rõ lắm”.
“Thiên trì đó có vấn đề”.
Dãy núi Vân Tuyết lại có con người sinh sống, chuyện này chưa từng nghe người ở Vân Xuyên nhắc qua.
“Dãy núi Vân Tuyết này thật thú vị”.
“Tuyết Yêu, con người, thiên trì, chầu lạy”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.