Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

Chương 324: Ngươi đúng là thế tử phi




“Ta không hứng thú làm thế tử phi gì gì đó của ngươi”, Cố Tiên Nhi lạnh lùng
tuyên bố. “Hay hay hay!”
“Quả nhiên ngươi không giống những người khác. Nếu là người khác thì e là nghe thấy ta là ai đã kích động ứa nước mắt rồi. Ngươi thì khác, ngươi không giống những người kia”.
“Ngươi đúng là thế tử phi mà ta hằng ao ước”.
_
“Ha ha ha, ngươi ư!
Cố Tiên Nhi chưa từng gặp người nào như vậy, so về độ mặt dày thì người này còn dày gấp Lâm Nhược Hành trăm lần.
Lẽ nào cả đời hắn ta chưa từng bị ai từ chối ư? Đối phương càng từ chối thì hắn ta lại càng hưng phấn?
“Xin lỗi công tử, ta sẽ lập tức giải quyết việc này!”
Lúc này, trong lòng Cố Tiên Nhi cực kỳ phẫn nộ, bị người khác nhớ thương đã đành, vậy mà chuyện này còn diễn ra ngay trước mặt Trần Trường An.
“Không sao, không cần phải vội”, Trần Trường An thản nhiên nói. Công tử?
Lời Cố Tiên Nhi nói làm thế tử biến sắc, sao nàng ta lại gọi người kia là công tử, vậy nghĩa là sao? Quan hệ của bọn họ là gì?
“Tên kia, ngươi là ai?” “Tại sao nàng lại gọi ngươi là công tử?”
“Ta nói cho ngươi biết, hiện tại, nàng là thế tử phi của phủ Trấn Bắc Vương ta. Nhớ lấy, sau này gặp nàng thì phải cung kính gọi nàng là thế tử phi”.
“Nhớ chưa?” Phủ Trấn Bắc Vương? Hóa ra là thế tử Trấn Bắc Vương, chẳng trách lại kiêu căng như thế.
Tuy Trần Trường An vừa mới tới địa phận của hoàng triều Phụng Thiên này nhưng hắn đã kịp biết nơi này là đất phong của Trấn Bắc Vương.
Trấn Bắc Vương cũng được coi là một nhân vật truyền kỳ ở hoàng triều Phụng Thiên, từ một phạm nhân bị phán tử hình, dần dần leo lên tới tận địa vị như: ngày hôm nay.
Không ngờ con trai ông ta lại kém cỏi như vậy.
“Hóa ra là thế tử phủ Trấn Bắc Vương”.
“Chưa từng nghe nói, không hề biết”, Trần Trường An cười nhạt đáp. ồ?
Chưa từng nghe nói?
Không hề biết?
“Ha ha hai”
“Hay lắm, rất hay!”
“Vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi biết!”
Tiếng thơm của thế tử Trấn Bắc Vương nức tiếng khắp vùng này, có thể nói là danh tiếng lẫy lừng.
Thực lực của người này hết sức phi phàm, hễ hẳn ta đi ra ngoài là lập tức khoanh vùng lãnh địa!
Hễ là nơi hắn ta đi qua thì trong vòng mười thước, không một ai có thể tới gần, có thể thấy thực lực của hắn ta mạnh cỡ nào!
Vậy mà hiện tại lại có người can đảm tới gần thế tử Trấn Bắc Vương? Thậm chí còn mở miệng khiêu khích?
Điều này khiến những người đứng vây xem ở đằng xa không khỏi giật mình kinh ngạc!
“ôi, chắc là người này vừa mới tơi đây, đúng là khinh suất, khinh suất quá”.
“Xem ra hẳn vẫn chưa nghe tiếng thế tử Trấn Bắc Vương rồi, đắc tội thế tử thì liệu có thể sống sót rời khỏi đây không?”
“Thôi, chúng ta chỉ cần đứng hóng chuyện là được, dù sao chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới chúng ta, cần gì phải nhọc lòng làm gì”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.