[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 105: Đệ nhất bách linh ngũ chương




Dây thụ cầm hơi hơi chấn động, dư âm ở trong không khí còn không có chấm dứt, tiếp theo dây cầm lại bị một bàn tay dùng kỹ xảo cao siêu gảy một chút, một cây tiếp theo một cây, chương nhạc liên miên vang lên.
Ngoài cửa sổ sát đất, lục ý nhiễm thấu mặt cửa sổ trong suốt, thụ cầm màu vàng dưới dương quang chiếu vào tản ra quang huy thản nhiên, liền ngay cả người đánh đàn cũng bị chiếu sáng vàng rực, vốn bộ dáng hoa mỹ lại thêm vài phần thần thánh tôn quý không thể xâm phạm.
cảnh sắc tuyệt mỹ, chương nhạc động lòng người, bất luận là ai đều sẽ trầm mê như thế, càng đừng nói người đánh đàn kia là người chính mình yêu nhất, cảnh sắc suy tàn nữa cũng sẽ cảm thấy xinh đẹp, âm nhạc khó nghe nữa cũng sẽ trở nên êm tai, huống chi cảnh sắc là mộng ảo như thế, âm nhạc là hoa lệ cao siêu trên đời ít có.
Nhưng là cố tình Ma vương nên tối trầm mê không có trầm mê. Cặp kia mắt nhìn người trước mắt, lỗ tai nghe âm nhạc, nhưng tâm tư cũng không ở trong này.
Trong ánh mắt đột nhiên xuất hiện, không phải lửa giận, không phải không kiên nhẫn, mà là có cái gì làm hắn phức tạp, do dự không dứt.
Rốt cuộc, Ma vương hạ quyết tâm, từ trên sô pha mềm đứng lên, đi tới phía sau người đánh đàn.
Khắc Lạc Duy biết Ma vương gần nhất thường xuyên không ở Ma giới, đi nơi nào y không hỏi, tâm sự của Ma vương cũng không phải hôm nay mới có, gần nhất Ma vương luôn dùng một loại do dự muốn hỏi lại không biết có nên hỏi hay không nhìn chính mình, y vẫn như cũ không hỏi.
Tò mò loại thứ này, từ lúc trong đoạn năm tháng đào vong kia đã biến mất; Lo lắng, không, thực lực hiện tại của Ma vương có thể xúc phạm tới hắn rất ít, hơn nữa Ma vương không phải hảo hảo ở trong này sao? Làm phức tạp Ma vương là cái gì, y không biết, bất quá y tin tưởng Ma vương có thể giải quyết. Đây là đối thực lực của Ma vương tán thành, đối trí tuệ của Ma vương nhận đồng, dù sao trước lúc trở thành đồng bạn, Ma vương cũng thiếu chút tính kế đến chính mình, như vậy Ma vương không thể coi thường.
Động tác Ma vương đứng dậy, Khắc Lạc Duy biết, nhưng tay gảy thụ cầm không bị quấy nhiễu, âm phù không có một tia tạm dừng tiếp tục kéo tiếp, nhắm ánh mắt không có ý tứ mở.
Ma vương đến phía sau Khắc Lạc Duy, vươn tay phải chính mình đặt lên trên tay Khắc Lạc Duy đang đánh đàn, làm cho chương nhạc liên miên xuất hiện âm kết thúc, chương nhạc êm tai đã ở lúc này tuyên cáo chấm dứt.
Khắc Lạc Duy mở mắt ra, nhưng không có quay đầu, tay phải theo Ma vương liên lụy di động, đưa qua đỉnh đầu mình, xúc cảm ôn nhuyễn theo đầu ngón tay chậm rãi chuyển qua mu bàn tay, cảm giác quý trọng cùng nhớ nhung trong mỗi một cái khẽ hôn dừng ở trên tay thể hội được, trong lòng có ấm áp cảm giác, thật thoải mái, không nghĩ bài xích.
"Khắc Lạc Duy." Hơi thở ấm áp theo đôi môi khép mở dừng ở mu bàn tay.
Khắc Lạc Duy không có thu hồi tay, im lặng chờ Ma vương tiếp tục nói.
"Ta đi Đại vị diện." Ma vương mang theo tay Khắc Lạc Duy đặt trên mặt mình, nhẹ nhàng đụng vào, sau đó nghiêng đầu, ở lòng bàn tay hạ xuống nụ hôn.
Khắc Lạc Duy như trước im lặng.
"Ta kiến thức đến uy danh của Vô Xá." Ma vương mang cười, bất quá chỉ là nhắc tới Vô Xá, người nghe được này liền vẻ mặt tái nhợt hoảng sợ. Khắc Lạc Duy của hắn ở một vị diện khác cũng có được uy danh hiển hách a, là trên thương trường.
Khắc Lạc Duy có thanh danh tốt cùng uy danh của Vô Xá tương phản. Khắc Lạc Duy hết lòng tuân thủ hiệp ước, cũng không có người dám không thực hiện với Khắc Lạc Duy vì kết cục rất thảm, uy danh của Vô Xá cùng tôn chỉ ở vị diện nào đều có hiệu lực.
Đối với lời Ma vương nói, Khắc Lạc Duy cười khẽ, uy danh, là hung danh mới đúng. Ở Đại vị diện, Vô Xá chính là một tổ chức khủng bố, nơi đi qua, mang đến là hủy diệt cùng khủng bố.
Ma vương nhìn Khắc Lạc Duy miệng cười, biểu tình nhu hòa, một lát sau, Ma vương nói, "Khắc Lạc Duy, Ma Phương là cái gì?" Đi theo đồn đại của Vô Xá, Ma Phương này cũng có khi xuất hiện, bọn họ chỉ biết Vô Xá truy đuổi mảnh nhỏ của Ma Phương, lại không biết nguyên do, lơ đãng hỏi, có vài người không biết, người biết lại kiêng kị không nói. Tôn Hoàng tên kia rõ ràng biết chút gì đấy, vẻ mặt của hắn nói cho bọn họ những người không biết này đó tuyệt đối không phải chuyện tốt gì.
Sau khi hỏi ra được, nắm tay Khắc Lạc Duy, tiếp xúc gần gũi với thân thể Khắc Lạc Duy Ma vương tinh tường cảm giác được tạm dừng trong nháy mắt kia.
"Nếu không nghĩ nói, quên đi." Chưa bao giờ gặp qua Khắc Lạc Duy có loại phản ứng như thế Ma vương vội vàng nói. Hắn không nghĩ miễn cưỡng Khắc Lạc Duy, cho dù hắn rất muốn biết, trong lòng thật mất mát, Khắc Lạc Duy ta vẫn như cũ không làm cho ngươi hoàn toàn yên tâm sao.
"Ma Phương a," Khắc Lạc Duy mở miệng, ngữ khí kỳ dị, mang theo nhớ lại nói nhỏ, "Đó là kỳ ngộ của ta." Nếu lúc trước không tiến vào Ma Phương y hiện tại là như thế nào, sẽ giống như chó nhà có tang, rối rắm trong Lai Ngang • La Lam phản bội, La Lam gia tộc từ bỏ, thống hận, tức giận, sau đó vô lực đấu tranh chút gì, theo thời gian đi qua, oán hận cả đời, chết già ở đâu đó, hay là vừa lúc gặp được Ma vương, thắng được trận chiến kia, sau đó chết trong âm mưu của gia tộc, bất luận một loại nào, đều đã muốn không có khả năng, bởi vì khi đó chính mình tiến nhập Ma Phương.
Khắc Lạc Duy rút về tay mình, Ma vương không có ngăn trở, lúc này đổi lại hắn lẳng lặng nghe.
"Ngươi nhất định rất ngạc nhiên lực lượng của ta từ đâu tới đây." Người trên thế giới này, chỉ cần kiến thức qua lực lượng của y đều tò mò, y từ nơi nào đạt được lực lượng. Ma vương từng tò mò qua, ở mấy năm trước, sau khi y bày ra lực lượng chân chính, Thần vương trong ánh mắt hàm chứa sợ hãi cũng có hiếu kì như vậy.
Ma vương không phủ nhận, hắn quả thật từng tò mò, Ma vương không có mở miệng, tiếp tục nghe.
"Dựa theo thời gian thế giới này đến tính, vài ngày trước khi ngươi và ta lần đầu gặp mặt, ta tiến nhập Ma Phương." Khắc Lạc Duy đem hai tay khoanh vào, nhớ lại.
Ma vương nhớ tới lần đầu hắn cùng Khắc Lạc Duy gặp mặt, nam tử mang theo mặt nạ ngân sắc, nhưng không cách nào che lấp một thân quý khí đi xuống lầu, đó là khi bọn họ gặp nhau, nhất thời quật khởi đến giờ dây dưa một thế (đời), chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình vô tâm vô tình sẽ yêu một người. Nguyên bản bởi vì nhớ tới kia lần đầu gặp nhau mà giơ lên khóe miệng bởi vì lời nói kế tiếp nhanh chóng hạ xuống.
"Ma Phương, là trí năng tiên tiến nhất Đại vị diện trước khi có Brad bọn họ, chứa đựng vô số hệ thống tư liệu của Đại vị diện, vì quyết ra loại năng lực nào là mạnh nhất Đại vị diện, Ma Phương sinh ra, bởi vì mục đích của nó, rất nhiều người đều đối điều này cảm thấy hứng thú, cung cấp khá nhiều tư liệu, cho nên các hệ thống tư liệu của Ma Phương tương đương hoàn thiện, tuy rằng không thể nói là tốt nhất, nhưng trụ cột tư liệu lại bao quát toàn bộ." Khắc Lạc Duy sửa sang lại suy nghĩ của mình.
Ma vương hiểu được cái loại tâm tình này, năm tháng lâu dài quá mức không thú vị, đột nhiên có một chuyện có ý tứ, tự nhiên sẽ để bụng, chờ trò hay bắt đầu. Nhưng, Ma vương đối những người đó không có nhận đồng, sáng suốt như hắn, lại như thế nào sẽ đoán không ra quan hệ của thứ những người đó làm ra cùng Khắc Lạc Duy. Ánh mắt trầm lãnh, chưa mở miệng, tiếp tục nghe Khắc Lạc Duy kể ra.
"Nhóm chế tạo Ma Phương từ trong các thế giới tùy tiện rút lấy người tiến vào Ma Phương, đều tự đông lại thời gian tại chỗ, chỉ cần từ trong Ma Phương đi ra ngoài, là có thể trở lại nguyên lai địa điểm, tiếp tục nguyên lai cuộc sống. Ta chính là tại đó lần đầu tiên tiếp xúc đến Thủy hệ ma pháp ngoài thế giới này. Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi tên này, cũng là ngôn ngữ căn cứ lần đầu tiên học được Thủy hệ công kích ma pháp mà đến." Ngay lúc đó chính mình mừng như điên, căn bản không có ý tưởng cải danh, thậm chí nghĩ, nếu học xong thứ này, như vậy gia tộc sẽ không từ bỏ y.
Ma vương cuối cùng biết tồn tại của tên Khắc Lạc Duy, nhưng không có nửa điểm vui sướng, bởi vì Ma vương hiểu được, muốn rời khỏi một hệ thống thắng bại, nhất định sẽ có tỷ thí, nếu không có bại thắng, ai có thể thuyết phục ai, ai có thể chứng minh hệ thống kia mạnh nhất. Ma vương không dám đưa tay đặt ở trên người Khắc Lạc Duy, mà là nắm chỗ tựa lưng ghế dựa Khắc Lạc Duy ngồi, bởi vì hắn sợ, sợ không cẩn thận dùng sức một cái sẽ làm đau Khắc Lạc Duy.
Ghế dựa có thể làm cho Khắc Lạc Duy coi trọng, tài chất phi thường rắn chắc, cho dù Ma vương dùng sức nắm, cũng không phá hỏng được, bất quá vết rạn mắt thường nhìn không tới đã muốn sinh ra.
"Học tập đến một giai đoạn, chính là thời khắc nghiệm chứng sở học, lần đầu tiên chiến đấu, ta thiếu chút nữa sẽ chết, nếu không phải Đôi Mắt Chân Thật này thấy được nhược điểm của đối phương, ta đã muốn chết." Khắc Lạc Duy giơ tay trái đặt lên mắt mình, đối với việc từng nhỏ yếu không có lảng tránh, thẳng thắn thành khẩn nói cho Ma vương.
Rắc, chỗ tựa lưng rắn chắc xuất hiện vết rạn rõ ràng. Khắc Lạc Duy không bị quấy rầy, tiếp tục nói, "Ta bất quá là đồ thực nghiệm Ma Phương chộp tới, học tập, chiến đấu, chứng minh kết quả người sáng tạo muốn, thua chính là chết, thắng sẽ mang theo lực lượng trở lại nguyên lai địa phương." Trong lời Khắc Lạc Duy nói mang theo trào phúng.
"Tốt lắm, Khắc Lạc Duy, như vậy thì tốt rồi." Ma vương ôm lấy Khắc Lạc Duy, tuy rằng đã muốn đoán được, nhưng khi nghe tới ngôn ngữ Khắc Lạc Duy nói trắng ra, tâm không chỉ đau, còn có phẫn nộ.
Ma vương hắn không dám nhìn biểu tình hiện tại của Khắc Lạc Duy, sợ hãi nhìn đến Khắc Lạc Duy oán hận, muốn dùng ôm ấp của mình bình phục tâm tình Khắc Lạc Duy. Ma Phương, hắn nhớ kỹ. Ma vương rốt cuộc hiểu được phẫn hận trên mặt Tôn Hoàng, đoạt người bọn họ yêu cho thành đồ thực nghiệm đùa nghịch, không thể tha thứ, tuyệt không tha thứ.
"Ngươi nghĩ rằng ta hận sao?" Đối với Ma vương kịch liệt ôm, Khắc Lạc Duy không có kháng cự, hỏi lại Ma vương như vậy. "Ngươi sai lầm rồi, ta không hận. Ta tiến vào Ma Phương, chiếm được lực lượng, gặp đồng bạn làm cho ta lại tin tưởng, ta vì sao phải hận Ma Phương?" Khắc Lạc Duy nói xong ý tưởng chân thật.
"Khắc Lạc Duy." Ma vương cúi đầu, nhìn mặt người trong lòng, nơi đó quả thật không có một tia oán hận, Khắc Lạc Duy của hắn vì sao bất đồng như thế, nếu là những người khác, nhất định oán hận người đùa bỡn chính mình này.
"Không hận, không có nghĩa là cam nguyện, bằng không, ta cùng đồng bạn cũng sẽ không phản xuất Ma Phương, nhóm sáng tạo này nhất định không thể tưởng được thân là đồ thực nghiệm chúng ta sẽ phản loạn, thậm chí thành công giết bọn họ, phá hủy toàn bộ Ma Phương." Khắc Lạc Duy kiêu ngạo nói, đó là huy hoàng thuộc về Vô Xá.
Nhìn trên mặt Khắc Lạc Duy sinh huy kiêu ngạo, Ma vương cũng có vinh yên, đây là Nhiễm Huyết Quý Công Tử của hắn a.
"Cho nên, Y Tư Đặc La, không cần xem thường bất luận kẻ nào." Khắc Lạc Duy nhân cơ hội giáo dục Ma vương.
"Ta biết được, Khắc Lạc Duy." Cánh tay ôm lấy Khắc Lạc Duy thả lỏng, đối với điểm này, hắn tràn đầy thể hội.
"Ma Phương nứt vỡ, mảnh nhỏ phân tán xung quanh, nguyên điểm của ta cùng đồng bạn vẫn bị đông lại như cũ, cho nên bắt đầu tìm kiếm mảnh nhỏ của Ma Phương. Thế giới thật sự rất lớn, chúng ta cũng thật quá yếu ớt, thời điểm bắt đầu, chúng ta một bên tìm kiếm mảnh nhỏ, một bên đào vong người chế tạo Ma Phương còn thừa đuổi giết, dù sao Ma Phương lúc ấy xem như một kiện đồ quý, tiêu phí không ít công phu." Khắc Lạc Duy cười nói, hiện tại, Đại vị diện ai chẳng biết trí năng ưu tú nhất là thuộc về Vô Xá.
Khắc Lạc Duy nói thoải mái, nhưng Ma vương tưởng tượng được gian khổ trong đó, Khắc Lạc Duy của hắn là như thế nào đạt được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.