Võng Du Chân Trời Góc Bể

Chương 10:




【Loa】【Thị Huyết Cuồng】: Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, ngươi là cái thá gì, ỷ vào cấp cao khi dễ người?
【Loa】 【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: *cười to* nói mà như tự tát vào miệng của chính mình, cái miệng chó của ngươi trừ bỏ mắng người thì chẳng phun ra câu gì tốt lành!
【Loa】【♀ Mị Hoặc ツ】: lão đại đừng phí lời với mấy hạng người này, tay bọn này ngứa lắm rồi mau mau hạ lệnh truy sát *cười khẽ thè lưỡi*
【Loa】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: bang chúng Tương Tư Hải nghe đây, từ nay về sau ai gặp Thị Huyết Cuồng thì giết hắn cho ta, mọi người hãy chung tay dọn sạch rác của sever đi nào!
【Loa】【Thị Huyết Cuồng】: *phẫn nộ* *phẫn nộ* *phẫn nộ* *khinh bỉ* *khinh bỉ* *khinh bỉ* * nôn mửa* *nôn mửa* *nôn mửa*
【Loa】【Ngã O Bất ~ Hoại】: *cười to* rác rưởi cũng biết nói tiếng người kìa.
【Loa】 【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: ngươi còn có mặt mũi đuổi giết người khác, người ta hễ có rắc rối xảy ra thì có bạn bè ra gánh đỡ, ta nhớ ngươi chỉ có kẻ thù thôi phải không *cầm quạt phe phẩy*
Cái loa này phát đi Thị Huyết Cuồng im ngay, thế giới lại khôi phục sự yên tĩnh, về phần những ai thích bàn luận thì bàn luận đi, dù sao lòng hảo tâm của Lí Nam Nam đã bị kích phát:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tiểu mỹ nhân, em quen người này sao, cậu ta giúp em kìa.
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: thì…quen mà như không quen.
Vô hình trung hắn đã muốn tiếp nhận cách xưng hô “Tiểu mỹ nhân” – -
【Tổ đội】【Nhị Nam】: Hã? Rốt cuộc có hay là không?
Tiểu Cầm theo dõi trận chiến trên loa thì hưng phấn trao đổi với Đại Dũng: “Wase, đại thần chung bang với Mặc Tiểu Trư đó, bọn họ khi nào thì quen nhau?”
Nam Nam nghe Tiểu Cầm nói lập tức hỏi: “Người giúp tụi mình là ai?”
“Là đại thần số một sever, ngoạn gia RMB điển hình, Thiên Sơn cấp 112, trang bị vip, pet Băng Tằm và pet train ngộ tính 10, full ngọc 7, thời trang mốt một tháng đổi một kiện.” Cô một bên nghe Tiểu Cầm mặt mày hớn hở cung cấp tin tình báo, một bên cùng sư phụ nói chuyện:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: vị đại thần này ai ai cũng biết đi, nhưng là sư phụ cùng hắn căn bản chẳng có giao tình gì, cho nên nói quen mà như không quen.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: sao lại giúp chúng ta?
Tiểu Cầm cũng kêu Nam Nam hỏi Lưu Niên chuyện này, xác thực cùng cậu ta không có giao tình nha, người ta tại sao lại tới hỗ trợ. Bất quá trong đầu Nam Nam lóe lên tia sáng, Thiên Sơn cấp 112, 112… Di? Người này chính là cái người luyện acc nhỏ biến thành kho hàng đã làm chung nhiệm vụ với cô ở Đôn Hoàng đó sao, còn xúi cô phản bội sư môn, tiếc là âm mưu bất thành a, chẳng lẽ cậu ta nhớ đến cô mà hỗ trợ? Thật khó tưởng, cô vỗ vỗ đầu, đừng tự mình đa tình, giao tình nhạt như nước lã, cậu ta còn chả biết Nam Nam cô là hạng người gì đã ra tay giúp đỡ? Cho nên vấn đề này cô vứt lên người sư phụ muốn làm gì thì làm.
Mặc Vân mật ngữ với vị đại thần kia nhằm làm rõ vấn đề:
【Tư tán gẫu】 ngươi hướng 【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】 nói: cám ơn ngươi, bất quá vì sao phải giúp ta?
Đối phương không có phản ứng, trên kênh đội ngũ nảy lên dòng chat của đồ đệ:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tiểu mỹ nhân, nhìn kênh bang đi có người đang gọi em.
Ngày thường hắn không để ý lắm kênh bang phái, gặp đồ đệ nói như thế lập tức nhìn vào. Kỳ thật Nam Nam cũng giống như hắn, chẳng quen ai nên lập một kênh riêng để nói chuyện. Chính vì một câu chen ngang của Mộ Vũ Ôn Nhu cho nên cô mới để ý tới, còn nói cô là hồ ly tinh liền khó chịu, cô lại mở ra kênh bang xem xem người trong bang phản ứng như thế nào. Cô kéo đoạn hội thoại tuốt lên phía trên:
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Lưu Niên, sao lại thế này, có người khi dễ đồ đệ ngươi cần ta hỗ trợ hay không?
【Bang phái】【Trương Tam Điên】: hễ có đánh nhau là được, tính sao đây?
【Bang phái】【Thượng Cổ Phong Hoa Tuyết Nguyệt】: chồng ơi, chuyên tâm chút đi, anh muốn chết! (Mỗ tác giả: xem ra bọn họ hẳn là ở trong bản sao)
【Bang phái】【Vân Phá Nguyệt】: Thị Huyết đúng là rác rưởi, hạnh kiểm kém, kẻ thù cũ của Lưu Niên đây mà, muốn đánh chúng ta cùng nhau đi.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Ôn Nhu a, chú ý cách nói chuyện (Mỗ tác giả: xem ra đang nói Mộ Vũ mắng người khác là hồ ly tinh).
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: cách nói chuyện của tôi thì làm sao, taôi vốn là người của Lưu Niên *đỏ mặt*.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: *đổ mồ hôi* quên đi, không có việc gì. Lưu Niên, ngươi sao rồi, cần hỗ trợ không?
【Bang phái】【坨S Phải Khốc】: ta đang đứng tại cửa Nhạn Nam, Thị Huyết Cuồng đang PK với Lưu Niên này, sắp có kết quả.
【Bang phái】【坨S Phải Khốc】: a, Thị Huyết Cuồng treo, một mình hắn dám đấu với ba Tiêu Dao, ha ha, trứng thối!
【Bang phái】【Vân Phá Nguyệt】: xem ra không cần chúng ta hỗ trợ *mỉm cười*
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: Lưu Niên, em quen với Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, để em gọi hắn ra giúp anh *mỉm cười* (Mỗ tác giả: ha? Thì ra là thế)
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: Lưu Niên, anh có đó không?
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: Lưu Niên, anh có đó không?
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: Lưu Niên, anh có đó không?
Nhìn cô ta bày ra khí thế, Nam Nam gọi cho Lưu Niên, xem ra cô và sư phụ đều giống nhau vốn đóng kênh bang phái.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: đây đây, đừng spam nữa.
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: *đắc ý* anh hiểu ý em ghê, em đã nhờ đại thần giúp anh, mọi người trong bang cổ vũ tụi này đi.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: vậy à, thế thì cám ơn.
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: muốn cám ơn em? Một câu không đủ đâu, ngày mai anh đi chơi với em nha?
Nam Nam giật mình, nghĩ: nguyên lai bọn họ quen nhau, trách không được cô ta luôn nhắm vào cô, trách không được cô ta luôn miệng nói Lưu Niên là của ả, chẳng lẽ bọn họ là người yêu?
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: tôi bận lắm, không có thời gian tiếp đãi cô. Tôi khuyên cô đừng đem tôi biến thành bạn trai của cô nữa và cũng đừng quấn lấy tôi.
A, nguyên lai là như vậy, em trai nói chuyện rất tuyệt tình, bất quá không hiểu sao trong lòng Nam Nam thực thích.
【Bang phái】【Mộ Vũ Ôn Nhu】: hai đứa mình là bạn học cũ mà, anh nghĩ nhiều rồi.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: vậy thôi đừng nói chuyện này trên kênh bang làm ảnh hưởng đến người khác.
Tới đây Mộ Vũ Ôn Nhu đã ngừng nói, Nam Nam cũng lười tắt đi kênh bang phái, chọn kênh tổ đội.
Hiện tại sắp đến giờ tắt đèn trong kí túc xá, Tiểu Cầm đã ngừng nói chuyện với Đại Dũng và chúc anh ta ngủ ngon, Nam Nam đang do dự có nên logout ngay lúc này hay không, nhìn lên biểu tượng đại diện trong đội của Lưu Niên bỗng nhiên có điểm luyến tiếc. Hắn bỗng nhiên hỏi cô:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: sao đệ không hỏi sư phụ chuyện của Mộ Vũ?
Ai? Hắn lại là người khơi mào chuyện này a, bất quá còn cái gì để hỏi đâu, nhìn mấy dòng lúc nãy đã rõ mười mươi vì thế Nam Nam trả lời hắn:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: hai người là bạn học cũ đó thôi, hơn nữa chị không muốn tò mò chuyện riêng tư của người khác ^_^
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: thực xin lỗi.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: sao lại xin lỗi?
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: đệ ghét cô ta sao, Mộ Vũ ý.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tự nhiên mắng chị là hồ li tinh thử hỏi thích cô ta bao nhiêu?
Này là lời nói thật, nhìn em trai hỏi chuyện của Mộ Vũ trong lòng cô lại có chút khó chịu.
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: cho nên sư phụ muốn với đệ đừng quan tâm tới, dù sao bởi vì sư phụ nên đệ bị kéo vào, đêm nay xảy ra nhiều chuyện khiến đệ bực bội trong lòng, thật sự lỗi tại sư phụ.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tốt lắm, trò chơi thôi đừng quá để tâm vào. Chị logout đây, ngủ ngon.
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: sớm vậy?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: kí túc xá tắt đèn.
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: vậy ngủ ngon.
Mặc Vân đánh xong những lời này liền nhìn thấy Nhị Nam rời khỏi đội ngũ, cái tên này trong list bạn tốt cũng tối đi. Một dòng mật ngữ nảy lên, là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ:
【Tư tán gẫu】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】 hướng ngươi nói: ta không phải giúp ngươi, chính là nể mặt đồ đệ ngươi thay ngươi dọn sạch rác.
Trò chơi thôi, cô nói đừng quá để tâm vào nhưng là tôi để tâm vào rồi thì sao đây, nên làm cái gì bây giờ?
Đêm nay, Mặc Vân mất ngủ…
-----
Lí Nam Nam mơ một cái mộng, trong mộng, cô đến một cái Tiên Sơn cầu Phật.
Mây mù lượn lờ, hết thảy đều giống như thực lại giống như huyễn, mơ hồ còn có thể nghe được thâm sơn hạc vỗ cánh hoặc là tiếng chim ưng. Lí Nam Nam đối cảnh đẹp lưu luyến khó dứt, lại phát giác đã đến trước cửa một tòa chiền rộng lớn, tấm bảng viền vàng có ba chữ to, viết theo thể “Nhan” cứng cáp hữu lực, tuy chỉ có ba chữ nhưng rất lưu loát và khí phái, nhưng là vì sao âm đọc ba chữ này sao lại không hài hòa?
Cô thì thào niệm ra:
"Lừa Dối Tự"
Một đạo kinh lôi nổi lên phía chân trời, khiến Lí Nam Nam choáng voáng. . . . . .
Khi Lí Nam Nam niệm ra tự danh, cảm thấy không ổn, liền muốn xoay người rời đi, mới phát hiện con đường lúc trước đã biến mất. Con đường đã bị sương khói lượn lờ che mất, phân không ra phương hướng, lại càng không dám làm ra bất cứ hành động gì, chỉ sợ vô ý sẽ gặp vách núi ngã xuống, rơi vào đường cùng, chỉ còn cách bước vào "Lừa Dối Tự".
Cả tòa chùa miếu tràn ngập một loại hương vị tiên phong đạo cốt, tựa hồ từ chỗ chiếc chuông treo trên gác cao đang ngâm nga. Đại Hùng bảo điện nguy nga ngay tại trước mắt, vừa bước trên bậc thang còn có một cái tiểu hòa thượng tiến đến chỉ dẫn:
"Nữ thí chủ là đến cầu phật hỏi duyên?"
Tiểu hòa thượng trước mắt cấp bậc lễ nghĩa chu đáo làm Lí Nam Nam cũng không thể không trả lễ:
"Đúng vậy."
"Như vậy mời theo ta đi gặp Ai Tiềm đại sư đi."
Tiểu hòa thượng dẫn cô yếm đi sâu vào lý viện, Nam Nam đã thấy một vị hòa thượng râu dài bạc phơ đang ngồi niệm phật. Sau khi tiểu hòa thượng lui ra, Nam Nam tiến lên từng bước rốt cục nghe rõ kinh văn đại sư đang niệm:
"Hỉ (được người mến) dương dương, mĩ (đẹp) dương dương, lại (lười) dương dương, phí (như nước) dương dương, hồng rất lang, hôi rất lang. . . . . ."
Nam Nam bừng tỉnh đại ngộ, cảm tình đối với Ai Tiềm đại sư này xem ra là một hồi ngoạn ý.
"Đại sư, thật có lỗi quấy rầy một chút?"
Ai Tiềm đại sư đình chỉ niệm kinh, trong mắt giống như hiện lên một tia vui mừng, lập tức liền bình tĩnh, nhướng mi nhìn Lí Nam Nam, chờ đợi câu sau của cô.
"Ta tới để hỏi duyên."
"Vậy à, nữ thí chủ là tới để hỏi tiền duyên?"
"Ơ, tiền duyên? Xem như vậy đi, về sau ta có nhiều tiền không?"
"Này khó mà nói, tạm thời trước quyên cho bản tự một ít thiện ngân, bần tăng sẽ báo cho ngươi biết."
"Ngượng ngùng a, ta không mang tiền mặt." Lí Nam Nam khó xử.
"Kia không quan hệ, chúng ta có nhận chi phiếu."
"Cũng không có chi phiếu. . . . . ." Lí Nam Nam càng thêm khó xử.
"Chúng ta đây cũng có xài thẻ tín dụng."
"Ta không biết cái đó a." Lí Nam Nam gân xanh nhảy lên một chút.
"Kia vậy tốt lắm, vậy đem bất động sản quyên góp cho bổn tự đi!"
"TNND! Lừa đảo hã, cả cái cánh cửa còn không có!" Lí Nam Nam bạo nộ rồi.
"Thí chủ đã đi qua cửa chùa mới vào được đây, sao có thể nói cửa còn không có?! Nữ thí chủ sợ là đầu óc mất linh quang đi."
"Đầu óc của ngươi mới mất linh quang, cả nhà ngươi đầu óc mới không có linh quang!"
Nam Nam nhất thời kích động, cũng từ mộng bừng tỉnh, "Fuck" một tiếng đánh vào bức tường bên cạnh giường, đau điếng, nước mắt ào ào chảy ra: "Mình không bao giờ nghĩ cách lừa tiền Đại Dũng nữa ô ô. Loại mộng này cũng không cần lặp lại".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.