Võng Du Chi Cao Thủ Bất Tịch Mịch

Chương 38:




Cao thủ không cô đơn
Tác giả: Ẩn Nặc Lan San
Biên tập: Linh
Cầu hôn
Hồng Biến Thiên Hạ cảm thấy áp lực thật lớn, mục sư MM đuổi theo gã không buông thì thôi, bây giờ đến cả hội trưởng công hội đối địch cũng đuổi theo gã không buông, tổ hợp chiến sĩ thêm mục sư thật sự là rất đáng sợ! Khi gã tấn công mục sư thì sẽ luôn bị Yêu Nhất Thần Thoại nắm khe hở mà tấn công, nếu gã tấn công Yêu Nhất Thần Thoại thì mục sư tên Lạc Tiểu Thiên kia phóng cái kỹ năng hồi máu là có thể cứu Yêu Nhất về. Huống chi công kích của mình còn thường xuyên thất bại, chỉ có thể tán thưởng hai người thao tác và phối hợp quá khăng khít.
Thật vất vả đợi kỹ năng hồi phục xong, gã lập tức phóng Hóa Đá cho Yêu Nhất Thần Thoại, rốt cuộc kiếm được 8 giây để đuổi giết mục sư, đừng trách gã lạt thủ diệt hoa, đối thủ thật sự quá khó nhai. Nhưng gã đã suy nghĩ ngây thơ rồi, vốn tính toán một mình giải quyết Lạc Tiểu Thiên hẳn là không thành vấn đề, nhưng chân chính đánh nhau mới phát hiện mục sư cũng không phải dễ chọc…
La Tường đương nhiên phát hiện Yêu Nhất bị hóa đá, quả nhiên Hồng Biến Thiên Hạ quyết định hạ thủ với mình trước sao, cho mình là quả hồng mềm à? Đầu tiên thêm Thuẫn Ánh Sáng cho bản thân, sau đó thoát ly khỏi phạm vi công kích của đối phương, phóng Tịnh Hóa Thuật cho Yêu Nhất bên kia. Người nào đó được tịnh hóa, trong nháy mắt Hóa Đá biến mất, không chút do dự dùng Tập Kích kéo gần cự ly, sau đó Toàn Phong Trảm liền bổ về phía Hồng Biến Thiên Hạ, vừa lúc cắt ngang gã ngâm xướng. Phóng Tịnh Hóa Thuật xong, Thánh Quang Thuật của La Tường cũng không chịu cô đơn mà phang xuống. Tuy rằng lại bị đả kích, nhưng Hồng Biến Thiên Hạ vẫn không bỏ ý tưởng giải quyết mục sư trước, thuấn di đến gần mục sư, phóng Lửa Địa Ngục. La Tường khóc, thằng này lại dám trộm tuyệt chiêu của mình… Cậu vội vàng nhấn phím nhảy, nhớ mang máng ban đầu đối phương cũng dùng chiêu này để né tránh… Trộm qua trộm lại, chúng ta tám lạng nửa cân!
Khi dễ Thần Thần không thể buông tha, Yêu Nhất nhìn Hồng Biến Thiên Hạ quấn lấy Lạc Tiểu Thiên không buông cũng bắt đầu sốt ruột. Nếu không biểu hiện đàng hoàng thì sẽ bị bà xã ghét bỏ mất… Trói Buộc Kiếm, tuy không cộng thêm bao nhiêu công kích nhưng có kèm kỹ năng định thân, đáng tiếc hướng công kích quá ngay mặt, Hồng Biến Thiên Hạ né tránh. Như có thần giao cách cảm, bên kia Lạc Tiểu Thiên ném Giảm Tốc về phía Hồng Biến Thiên Hạ, giảm tốc độ 50% là rất chết người, cho dù kỹ thuật di chuyển ngon ăn cỡ nào thì cũng không chịu nổi bị giảm mạnh tốc độ, Phệ Hồn, đại chiêu của chiến sĩ mãn cấp, tuy tổn thương bình thường nhưng kèm theo % phán định chết ngay, đáng tiếc vận khí không tốt lắm, tuy đánh trúng nhưng không có phán định. Lúc này bởi vì Hồng Biến Thiên Hạ cứ một mực công kích Lạc Tiểu Thiên, La Tường cũng sắp chịu không nổi, máu giảm mạnh. Phong Pháp Kiếm, kỹ năng có thời gian khôi phục dài nhất của chiến sĩ, nhưng cũng là kỹ năng bỉ ổi nhất khi đánh nhau với pháp sư, trạng thái kèm theo là khiến kẻ thù không thể sử dụng kỹ năng trong 5 giây, bởi vì quá bỉ ổi, cho nên bình thường khi chơi đùa với Thần Thần nhà mình, hắn sẽ không dùng.
Lúc này Hồng Biến Thiên Hạ rốt cục hiểu được cái gì gọi là hai mặt thụ địch, bị mục sư dùng giảm tốc, lại bị chiến sĩ khóa kỹ năng, mắt thấy mục sư thừa dịp hồi đầy máu, chiến sĩ đương nhiên thừa cơ có đại chiêu gì đều phóng hết về phía mình. Muốn chạy trốn cũng không chạy được, hôm nay mình sẽ chết ở đây sao? Dự cảm của Hồng Biến Thiên Hạ quả nhiên thực chuẩn, pháp sư trước giờ việc gì cũng thuận lợi cũng chịu không nổi hai người liên thủ công kích, chẳng mấy chốc đã bất đắc dĩ té ngã trên mặt đất. Giây phút Hồng Biến Thiên Hạ ngã xuống, trong đầu hiện lên một ý nghĩ, có lẽ là phải sửa đổi trạng thái độc lai độc vãng trước giờ, mình cũng cần có đồng bạn trợ giúp chứ nhỉ?
Kịch tình là phải ấu trĩ, khi gã ngã xuống thì, dưới ánh tà dương bi tráng, nơi chân trời rốt cục xuất hiện đại quân của Hồng Nhân Quán, chi viện tới rồi.
Giải quyết Hồng Biến Thiên Hạ xong, La Tường và Yêu Nhất mới phát hiện người tụ tập quanh đồ đằng ngày càng nhiều, áp lực cho công hội cũng bắt đầu biến lớn, cách đó không xa còn có hơn mười người chạy về phía bọn họ, nhìn biểu tượng trên đỉnh đầu hẳn là Hồng Nhân Quán.
“Tất cả người đang phục kích trên đường rút về đồ đằng, hiện tại bắt đầu tập trung bảo vệ đồ đằng!” Đoàn Đoàn quát trên kênh.
Nhìn quảng trường càng ngày càng dày đặc người, công hội rốt cục tràn ngập cảm giác khẩn trương, tuy Hồng Biến Thiên Hạ đã chết nhưng vì tránh cho gã hồi sinh, Heo Heo gánh vác trọng trách canh xác, vì chiến sĩ và mục sư đều không phải chức nghiệp thích hợp canh xác. Chấm dứt hậu hoạ xong, La Tường trở về đội mục sư tiếp tục trợ giúp, Yêu Nhất tiếp tục dẫn dắt các chiến sĩ xông vào vào giữa quân địch. Pháp sư và thích khách chuyên công kích DPS của đối phương, nguyền rủa quấy rầy mục sư của đối phương. Không khí tuy khẩn trương nhưng tất cả vẫn được tiến hành đâu vào đấy như đã họp.
“Thần Thần cậu đi đâu rồi…” Nam Lương bất đắc dĩ hỏi, Lạc Tiểu Thiên lại thoát ly đội ngũ bọn họ.
“Cậu ta hình như rớt mạng.” Yêu Nhất nhìn cái tên đột nhiên biến xám trong danh sách hảo hữu, bất đắc dĩ phun ra một câu như vậy.
Nhà La Tường lại bị cúp điện, vậy là hành trình thành chiến của cậu đã kết thúc trong tình trạng bất ngờ thế đấy. Hẳn là không thành vấn đề nhỉ, mọi người. La Tường tuy khó chịu, nhưng tình hình như vừa nãy thì vẫn có thể khống chế được, cậu tin tưởng các đồng bạn sẽ bảo vệ chủ thành. Kìm nén xúc động muốn lập tức gọi điện thoại cho Yêu Nhất, cứ chờ thành chiến chấm dứt đã rồi tính, bây giờ mà gọi điện thoại sẽ chỉ khiến hắn phân tâm. Từng giây từng phút gian nan trôi qua, rốt cục hết hai giờ, cậu lập tức bấm điện thoại của đối phương hỏi thăm tin tức.
“Alô.”
“Ừ, là tôi… Bị cúp điện, ngại quá.”
“Không sao, chúng ta thắng.”
“Ồ…” Tiếp theo La Tường chẳng biết phải nói gì, chỉ cần rời khỏi Internet, La Tường đối mặt với Yêu Nhất luôn sẽ có câu nệ, chẳng lẽ đây là triệu chứng trạch nam?
Lại tẻ ngắt rồi, Yêu Nhất nghĩ thầm, rõ ràng bình thường là một người vừa hoạt bát vừa nóng nảy, tại sao vừa bắt đầu nói chuyện hay đối mặt với mình là rụt rè, chẳng lẽ thẹn thùng à? Có tính là hiện tượng tốt không? Sờ sờ cằm, hắn quyết định vẫn là mình chủ động đi, “Hầy, cũng chỉ vì quan tâm công hội em mới gọi điện cho anh?”
“… Không phải bình thường đều ở trên mạng rồi à!”
“Không giống… Trên mạng hôn môi được sao?”
Sắc lang chết tiệt!
“Trong điện thoại đâu thể nào hôn môi!”
“Ý em là, chúng ta hẳn là nên gặp nhau rồi hôn môi?” Yêu Nhất chậc chậc hai tiếng, “Mới cách một tuần mà đã nhớ anh rồi à?!”
“Trời mới nhớ anh!!” La Tường quát, kỳ quái là đối phương lại im lặng rất lâu, “Sao vậy? Đang bận?”
“Ồ…” Yêu Nhất lại im lặng một chút, sau đó nói, “Thần Thần, em thật sự rất chiêu ong dẫn bướm…”
“Sao vậy?” Lão tử rất có mị lực đó chứ… Nhưng từ sau khi có tên vô lại như anh thì đâu có trêu đùa ai đâu?
“Hồng Biến Thiên Hạ bị chúng ta chém, hình như rất yêu thích Lạc Tiểu Thiên là em… Hắn đang dùng loa spam em kìa.”
“Spam cái gì?” La Tường tò mò hỏi.
“Tuyên cáo cầu hôn…”
“Phắc, cuồng bị ngược à! Quả thực là vũ nhục lão tử!!”
“Đúng vậy, người Thần Thần thích là anh, làm gì đến lượt hắn.”
“Mịa, da mặt anh có dày hơn được không? Tại sao cái đề tài gì cũng bị anh kéo về hướng này vậy!”
“Không phải sự thật à?” Yêu Nhất cười ha ha, tâm trạng không tệ chút nào, “Em yên tâm, anh đã thay em đáp lời hắn.”
“Anh đáp cái gì…” Có linh cảm không tốt.
“Anh nói, Lạc Tiểu Thiên là bà xã tui, cậu đừng hòng nghĩ đến.” Yêu Nhất dừng một chút, bổ sung thêm, “Anh cũng thuận tiện dùng loa spam thêm vài lần, anh thấy thông báo cho thiên hạ thì tốt hơn, bớt cho em hấp dẫn ong bướm.”
“Khốn kiếp!!!” La Tường nổi giận, bộp, trực tiếp cúp điện thoại. Sau đó phẫn nộ chà đạp gối đầu của mình, lăn qua lăn lại trên giường…
“Tường Tường, con im lặng chút coi!!!!” Vóc dáng 1m8 mà nhảy phịch lên giường, âm thanh thật sự không nhỏ, mẹ La Tường nghe thấy động tĩnh trong phòng cậu thì gõ cửa quát to.
“Tức chết lão tử!!!!” La Tường tiếp tục quay cuồng trên giường, nói là nổi giận nhưng kỳ thật có xu hướng thẹn quá thành giận hơn…
Cao thủ không cô đơn –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.