Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng

Chương 44:




Tử La Lan ghé vào vai An Nặc, nhìn điểm kinh nghiệm không ngừng tăng lên do chém quái.
Đương nhiên toàn bộ kỹ năng của hắc sắc giả diện đều là kỹ năng sống, thật sự không thể tưởng tượng được đến tột cùng kỹ xảo ám sát dùng trên người quái vật. Trước đó, phượng hoàng của Kỵ Sĩ Chi Huyết có thể giúp đỡ bọn hắn về phương diện này.
Trong tình huống như vậy, hắn luôn luôn nghĩ rằng tổ hợp Kỵ Sĩ Chi Huyết cùng sủng vật đúng là không tệ, tài năng sủng vật ở phương diện giúp đỡ chủ nhân, việc này so với tình hình của hắn cùng An Nặc lại tương phản nhau.
Quái vật ngày càng nhiều như thủy triều dâng lên, An Nặc rốt cục cũng bỏ đi.
Y đem Trầm Tịch Chi Nhận bỏ vào trong vỏ, sau đó vận dụng kỹ năng ‘tuyết’.
Khi một mảnh bông tuyết trong suốt bay xuống, Tử La Lan có cảm giác luôn luôn không giống thực. Tại hiệu quả xử lý của máy tính, những bông tuyết khả ái long lanh như thế, ngươi có thể thấy chúng nó do hạt băng trong không khí tạo thành, những lại có thêm vẻ tinh xảo, tiếp đó chậm rãi hòa tan trên đầu ngón tay của ngươi.
Khí tức băng lãnh đến, đây cũng không khó lý giải, lực lượng cường đại này lúc nào cũng sẽ làm cho khí tức xung quanh biến đổi một chút, bằng không lúc sử dụng đến sẽ không có khí thế.
Một đám lớn quái vật dữ tợn tại trong bông tuyết trắng noãn lặng yên không một tiếng động dần tiêu thất.
Tử La Lan chìa cái đoản tay mập mạp ra, một mảnh bông tuyết rơi vào trong tay hắn, nhanh chóng hòa tan thành một giọt nước, không có vào trong lông tơ.
Xung quanh an tĩnh cực kì, sau đó mỗi lần ruyết rơi, đều là vắng vẻ như vậy, mà trong cái phiến trống trải này, chỉ có An Nặc cùng Tử La Lan mà thôi.
Tử La Lan bỗng nhớ tới miêu tả của kỹ năng ‘tuyết’ — tuyết bao trùm tội ác cùng máu tanh, trên mặt đất rộng lớn chầm chậm rơi xuống, đem theo nhân từ cùng tân sinh.
Thật là chuẩn xác không gì sánh được.
An Nặc lặng lẽ không lên tiếng, tiêu sái đến bậc thềm, nơi đó còn có BOSS ứng với lực lượng cường đại của tuyết mà vô phương nhúc nhích.
Y rút ra Trầm Tịch Chi Nhận, cắm vào thân thể BOSS, làm tiêu hao hết toàn bộ lượng HP của BOSS.
Tại địa phương nguyên bản nơi BOSS ngốc (khi còn sống), xuất hiện một cái bảo khố tương, khung nhiệm vụ cũng nhấp nhoáng ánh sáng.
Hoàn thành nhiệm vụ ẩn dấu Nặc Ngôn Chi Nguyệt Ngữ, đạt được kinh nghiệm cùng cực phẩm trang bị mũ dạ hắc sắc.
Nhiệm vụ lần nữa dễ dàng hoàn thành.
Nhiệm vụ ẩn dấu mặc dù có độ khó cao, nhưng xem ra cũng không có gì thách thức.
Đại khái là không hề có một nhiệm vụ ẩn dấu giống như cái nhiệm vụ trong Kim Hoa Đô, khiến người ta khó quên.
Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, An Nặc mang theo Tử La Lan về tới công hội hắc sắc giả diện tại Ám Hắc Thành.
Tử La Lan chạy vội tới cái giỏ sủng vật của mình, dùng ngón tay ngắn ngủn đếm một chút, bọn họ đã ly khai Kim Hoa Đô khoảng 1 tháng.
An Nặc đã 143 cấp, mà Ám Hắc Thành cũng là thành cuối cùng trước khi tiến vào Lí Tưởng đại lục.
Thành thị không hề có ánh sáng mặt trời, là thành thị hắc ám nhất của phiến đại lục này, đêm sẽ vĩnh viễn dừng lại nơi đây.
Sau khi Kỵ Sĩ Chi Huyết biến mất, Ám Dạ Vị Ương cùng Ôn Bá cũng hỏi qua An Nặc về chuyện tình của Kỵ Sĩ Chi Huyết, tiểu thư vẫn đặc biệt quan tâm đến phượng hoàng.
An Nặc cũng không có trực tiếp trả lời bọn họ, chỉ là nói hắn san hào, nguyên nhân y cũng không rõ ràng lắm.
Đương nhiên, 2 người kia cực kì khó lý giải thằng ngốc tóc vàng kia vì cái gì san hào, bất quá bọn họ không có cách thức liên lạc với Kỵ Sĩ Chi Huyết trong hiện thực, cho nên chuyện này cũng không giải quyết được gì.
Nhưng sủng vật tiểu thư của Ám Dạ Vị Ương, bởi vì không thấy được tiến hóa của phượng hoàng mà khổ sở vài ngày, sau đó lại chán chường vài ngày, gần một tháng sau mới khôi phục lại bình thường, Tử La Lan ngược lại vẫn thoải mái như cũ, nói cái gì mệnh do trời các loại, về phần chính mình tiến hóa thành tử thần thì không có nói cùng tiểu thư.
Đương nhiên, đây cũng không tính là bí mật gì, chỉ bất quá xét thấy tiểu thư không biến hóa, hơn nữa trong thời gian này tâm tình bất hảo, nên Tử La Lan tận lực không kích động hắn.
An Nặc đứng ở bên giường, nhẹ nhàng mở rèm cửa, y có thể thấy nhai đạo hắc ám được phát sáng bởi ma pháp đèn đường, quang mang u ám đem nhai đạo thảm đạm không gì sánh được.
Khí hậu ẩm ướt, giọt nước ngưng đọng trên cỏ cây, các công trình kiến trúc trong bóng đêm hiển hiện một loại khí tức chán chường. Xung quanh Hắc Ám Thành đều là quái trên 100 cấp, hơn nữa kháng tính cũng phi thường cao, sát quái có chút tốn công.
An Nặc dựa vào các nhiệm vụ kinh nghiệm cao trong đội ngũ Ám Dạ Vị Ương mà hưởng kinh nghiệm cuồn cuộn, còn thiếu chút nữa là up 150.
Tử La Lan nhìn hình bóng An Nặc, Tạp Lạc Tư nói trong trò chơi mọi người đều là cùng một chỗ, cùng thế giới trong hiện thực bất đồng, ở đây không có xung đột quyền lợi nhiều lắm, cho nên ngoạn gia cùng ngoạn gia dễ dàng câu thông, cho nên tại hiện thực tuy nhân duyên không tốt lắm, nhưng cũng lại ở chỗ này kết giao bằng hữu.
Nhưng An Nặc không phải như thế, Tử La Lan đầu tiên thấy mắt y sẽ biết, người này trong hiện thực có lẽ nhận thức nhiều người, dù sao y lúc nào cũng biểu hiện hình tượng nho nhã lễ độ, thế nhưng cự tuyệt mở rộng lòng với bất luận kẻ nào.
Bao gồm cả chính sủng vật của mình.
Đương nhiên, ta cũng không cần y mở rộng lòng mình, Tử La Lan không thèm nghĩ, ta chỉ giúp y tìm muội muội, sau khi tìm được muội muội, An Nặc nhất định sẽ ly khai khỏi trò chơi.
Đại khái có lẽ cũng vì nguyên nhân này, An Nặc không hề chủ động cùng người khác nói chuyện, khước từ lời mời hữu hảo. Bởi vì y sớm muộn cũng sẽ ly khai, cho nên không cần nỗ lực trong tình cảm.
Tử La Lan vô cùng buồn chán ghé vào giỏ sủng vật, nghĩ sáng sớm hôm nay Tạp Thác Nhĩ nói với hắn, tại một tháng trước Kiêu Ngạo trong trò chơi, khiến cho Lý Tưởng đại lục có thế cục mới, chia cắt thế lực.
Kiêu Ngạo a, Tử La Lan nghĩ hình dạng Kỵ Sĩ Chi Huyết, vô phương đem thằng ngốc kia cùng đệ nhất cường giả của Dã Vọng ol phóng thành 1 người. Càng tiếp cận Lí Tưởng đại lục, lời đồn đãi về Kiêu Ngạo cũng càng ngày càng nhiều.
Bỗng nhiên cửa phòng bọn họ vang lên tiếng gõ, An Nặc nói câu mời vào, NPC chủ quản công hội đứng ngay cửa.
“Đây là liệp sát lệnh mới nhất, bộ phận hôi sắc đã hoàn thành, bộ phận lục sắc còn chưa có người tiếp.” Chủ quản diện vô biểu tình đem liệp sát lệnh đưa qua.
Tử La Lan có thói quen vỗ cánh đến trước mặt chủ quản công hội, tiếp nhận liệp sát lệnh lớn gấp đôi thân thể mình, rồi ra sức đập cánh nhỏ bay đến trước mặt An Nặc, đem liệp sát lệnh phóng tới trước mặt y.
Đối với thân phận người hầu như thế này, Tử La Lan đã tập mãi thành thói quen.
Chủ quản diện vô biểu tình đóng cửa lại, Tử La Lan lại nằm úp sấp trên vai An Nặc xem liệp sát lệnh.
Công hội hắc sắc giả diện, mỗi cuối tuần đều hạ liếp sát lệnh mới.
Liệp sát lệnh có thể mua được trong thương điếm, cá nhân Tử La Lan nghĩ có chút coi trọng, bất quá tại mấy năm trước là một trong nhưng đạo cụ đứng đầu trong bảng tên.
Hết thảy ngoạn gia đều có thể mua liệp sát lệnh, điều kiện tiên quyết là ngươi có đủ tiền trong trò chơi. Liệp sát lệnh chỉ dùng để giao cho hắc sắc giả diện, cho nên lúc viết phải phi thường tỉ mỉ.
Đầu tiên phải viết xuống ID cùng cấp số, không phải mướn hắc sắc giả diện không lí do, viết tiền thù lao chi cho hệ thống, sau khi hệ thống xét duyệt, phát đến trong tay từng hắc sắc giả diện.
Về phần ngoạn gia cố chủ thanh toán thù lao cho hắc sắc giả diện, việc này có thể viết trực tiếp trên liệp sát lệnh, cũng có thể thương lượng với nhau.
Trong trò chơi, PK sẽ không được kinh nghiệm, tuy rằng có thể đạt được một ít đạo cụ của ngoạn gia bị giết, thế nhưng tỷ lệ cũng rất nhỏ.
Nhưng trong Dã Vọng ol, hắc sắc giả diện tiếp nhận ủy thác giết người, hoàn toàn là dựa theo đẳng cấp với kinh nghiệm.
Nguyên bản này có chuyện, sau khi làm thử thấy không hợp lý, đáng tiếc vô phương thu hồi, cho nên buộc lòng phải nghĩ ra phương thức hiện tại — nâng cao cánh cửa nhập môn hắc sắc giả diện.
An Nặc ban đầu cũng không hứng thú với liệp sát lệnh này, hơn nữa gần đây tâm tình không tốt lắm, ngoài ra từ Lôi Na Tư nghe được một chút tin tức của Lily tư, tại trong hiện thực vẫn là chưa tìm được nàng.
Y vốn chuẩn bị log out, nhưng lại thu được liệp sát lệnh, rất nhanh xem lướt qua một lần.
Ánh mắt An Nặc dừng lại tại một cái liệp sát lệnh, nhẹ nhàng điểm khai.
Trên liệp sát lệnh có ID vị ngoạn gia kia cùng tư liệu cơ bản, còn hé ra hình ảnh mơ hồ, xem ra là do chính hệ thống ngăn chặn.
Mặt trên ghi chú rõ đối tượng ám sát là một ngoạn gia cấp cao, 182 cấp, lí do không nói rõ, trải qua hệ thống xét duyệt không có vấn đề, mà tiền thù lao có ghi rõ ở trên mặt, là một cây đao.
Không có ghi chú loại đao, cũng không có thuộc tính, chỉ viết là một cây đao.
“Muốn đi làm liệp sát nhiệm vụ không?” Tử La Lan hiếu kì hỏi.
“Ngươi không phải là tử thần sao?” An Nặc bỗng nhiên đem nhiệm vụ kia điểm ‘tiếp nhận’.
“Không sai ..” Tử La Lan lúng ta lúng túng nói.
“Vậy ngươi đến giải quyết đi.” An Nặc nói, “kinh nghiệm là chia đều.”
“Ta …?” Tử La Lan trừng mắt nhìn, “thất bại thì làm sao bây giờ?”
“Ngươi bị rớt điểm kinh nghiệm.”
“Này, rất không công bằng đi!” Tử La Lan tại trên vai An Nặc ồn ào đứng lên, “thắng thì mỗi người một nửa, thua thì ta rớt kinh nghiệm!”
“Ngươi là sủng vật a,” người kia nói.
“Sủng vật cũng có nhân quyền a!” Tử La Lan đề cao thanh âm. (Yu Ming: lâu lắm rồi mới được nghe lại câu này, ôi sao mà nhớ quá !!!)
An Nặc không sao cả liếc mắt một cái: “cho nên chúng ta đi tìm người kia đến xem nhiệm vụ cụ thể đi.”
“Cái gì cho nên! căn bản không có liên hệ a!” Tử La Lan đứng lên.
“Được rồi được rồi” An Nặc ý đồ dàn xếp, “kỹ năng của ta cũng phải đến 12 giờ sau mới có thể dùng, cho nên ngươi phải đến hỗ trợ.”
“Nhưng ngươi không phải chán ghét tạo hình tử thần của ta sao?” Tử La Lan lại hỏi.
An Nặc đem ID của cố chủ đến trong khung nhiệm vụ, “Đúng vậy, nhưng ta muốn nhanh một chút đến Lí Tưởng đại lục, hơn nữa khi còn ở cấp 12, người không phải nói còn một nhiệm vụ ẩn dấu có thể tiếp sao, ta muốn đem kỹ năng đến lúc đó dùng.”
“Vì sao ta cần phải đi PK ngoạn gia…”
“Có chuyện sao?” An Nặc rốt cuộc đã không còn nhẫn nại.
Tử La Lan ủy khuất mếu máo: “Tạm thời … không có.”
“Tốt.” An Nặc vui vẻ nói. Y nhìn một chút ID hảo hữu mới trong khung bạn tốt: Vi Lan Thái ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.