“Sao vậy?” tất cả mọi người khó hiểu hỏi.
“Tự mình xem.” Lâm Mặc Trạch đem quan hệ thầy trò mở ra, điểm số sư đồ về 0, hảo hữu cũng bị xóa.
“Không còn sư đồ??” sau khi Mộc Vũ nghe được cũng ngạc nhiên, cái tên đạo tài khoản này sao có thể làm đến tuyệt tình như vậy …
“Tiện nhân … hèn hạ a!! Sao còn chưa bị ông trời bắt đi, thảo ~~” Ân Diệp phẫn nộ không thôi, “J8 chết tiệt, cậu có nhanh lên được 1 chút hay không a!!~”
“Được rồi được rồi!! Tôi đã lấy được 2 acc kia, để tôi đem tư liệu sửa lại trước rồi đặt lại số bảo mật ^^ hắc hắc!!” Phong Xuy đắc thủ, vẻ mặt đắc sắt, “được rồi lão đại, anh cũng đi lộng 1 số bảo mật, như vậy tương đối an toàn hơn.”
“Ân, Ân Diệp đang làm.” Lâm Mặc Trạch gật đầu.
“Mau!!! Để hắn lên không được nữa!!!!” Lâm Ngưng bạo đi, giống như muốn đập bể cái ghế.
“Được rồi được rồi, để chúng ta xem là thần thánh phương nào.” Phong Xuy nhanh nhẹn mở tài khoản Thiên Long mới lấy được, trong đó, 1 cái quả nhiên chính là quý danh sát Mặc Ly Thương, mà cái kia, là người ngoài dự đoán của mọi người —— Đông Tinh Diệu Dương.
“Hóa ra là con chó này!!!!” Ân Diệp giận, “tôi mà tra ra được tư liệu của hắn, thật muốn chỉnh chết hắn.”
“Vào xem.” Lâm Mặc Trạch đi tới, trong mắt toàn là tín hiệu nguy hiểm.
“Vâng…” Phong Xuy bị khí thế của Lâm Mặc Trạch trấn áp, vội vàng đăng nhập.
Hai acc đều được đăng nhập vào trò chơi, hình ảnh Đông Tinh Diệu Dương và quý danh kia đều đang đứng tại ngân hàng tư nhân, xem ra là đang chuẩn bị chia chác.
“Đến = = đem nguyên bảo lộng ngươc về!” Ân Diệp cũng thao tác nhân vật Mặc Ly Thương đến ngân hàng tư nhân.
“Ân, bọn họ quả nhiên là muốn chia tiền, phiếu nguyên bảo mỗi bên một nữa.” Phong Xuy đem nguyên bảo và kim trong 2 acc trả lại cho Mặc Ly Thương.
“Xem trên người hắn còn có gì có thể hủy không.” Lâm Mặc Trạch lấy lại nguyên bảo cũng không chút hả giận.
“Oa!! Hắn là nội vụ của Băng Hải!!” Phong Xuy đột nhiên cười nham hiểm, “hắn còn chưa đủ thông minh chưa đủ tiện, tôi lần này đều có thể đem Băng Hải đều hủy.”
“Ngươi định hạ thủ từ bang phái? … Cũng đúng, nếu như hắn làm thêm chút nữa, Hoa Mãn Lâu đều có thể bị hắn giải tán.” Lâm Ngưng kinh hãi, vừa rồi thực sự là quá nguy hiểm a.
“Thật không ngờ Yên Tiểu Bát tín nhiệm hắn như vậy, làm đi, mọi hậu quả tôi chịu.” Lâm Mặc Trạch nói.
“Oa, như vậy mới đã nghiền … nhanh lên!!! Đem Yên Tiểu Bát tức chết!!” Ân Diệp cũng thích thú, vui vẻ vô cùng.
“Tuân lệnh” Phong Xuy lần nữa điểm khai bang phái, bắt dùng acc Đông Tinh Diệu Dương bắt đầu đá bang chúng của Băng Hải U Cốc, rất nhanh mấy trăm người của đại bang bị đá chỉ còn mỗi bang chủ phó bang chủ và các nội vụ khác.
“Ha ha ha, tôi mắc cười muốn chết, tôi hoàn toàn có thể tưởng tượng vẻ mặt của Yên Tiểu Bát vào ngày mai lúc rời giường!!” Ân Diệp vui vẻ cực kì.
“Đem trang bị của hắn cũng hủy đi.” Lâm Mặc Trạch tiếp tục hạ lệnh.
“Hảo!!” Phong Xuy đáp ứng, vẻ mặt hứng khởi tiếp tục thao tác.
“Sư phụ a… như vậy có phải rất xấu rồi hay không?” Mộc Vũ lúc nào cũng rất mềm lòng.
“Mộc Vũ, thế giới này vốn không có gì tuyệt đối đúng sai. Ngay từ đầu, Tiểu Mão bởi vì giận dỗi Mạnh Nhiên, cho nên dụ dỗ Đông Tinh, là Tiểu Mão không đúngl Sau khi Đông Tinh gặp mặt Tiểu Mão khởi tà niệm, đó là Đông Tinh sai; Mạnh Nhiên đem Đông Tinh đánh thành như vậy, Mạnh Nhiên cũng có sai; tiếp đó Đông Tinh hãm hại Tiểu Mão, là Đông Tinh sai; hiện tại Đông Tinh lại tới hủy acc của anh, vẫn là hắn sai; hiện tại chúng ta định hủy đi Băng Hải, là chúng ta sai, thế nhưng là hắn bức chúng ta.” Lâm Mặc Trạch nhìn Mộc Vũ nói ra.
“A … Ân…” Mộc Vũ nghe có chút choáng, nhưng vẫn gật đầu, sư phụ nói rất là đúng!
“Đúng a ~ Tiểu Bình Quả a ~ loại tiện nhân này nhất định phải cho hắn biết sai.” Phong Xuy cũng nói sâu xa.
“Aizz, tôi nói, đem tài khoản hắn xóa đi.” Lâm Ngưng tà ác nói.
“Vậy không phải quá tiện nghi hắn sao ~~ ngày mai Yên Tiểu Bát khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn, chúng ta còn có kịch hay để xem mà!!” Ân Diệp một núi so với một núi còn cao hơn.
“Hắc hắc hắc hắc hắc hắc..” tiếp đó vẫn là Lâm Ngưng và Ân Diệp cùng cười gian.
“Vậy ý của các ngươi là … sau khi hủy acc đem mật mã sửa lại cho hắn chờ ngày mai xem kịch?” Phong Xuy lau mồ hôi, quá ác oa.
“Không có việc gì, acc của hắn đánh cũng không đánh lại chúng ta ~~~ đến đến, chúng ta xem còn có gì có thể hủy … ám khí thần khí khắc văn ~~~” Ân Diệp đếm đếm.
“Nha, Long Văn không khóa có thể ném, đồ thời trang không khóa ta cũng ném a. Ôi! Không bằng đều đem hình dạng của hắn cũng sửa lại đi …” hứng thú độc ác của Phong Xuy xuất hiện.
“Hảo, làm cho hắn thành siêu xấu … tôi đến tuyển tuyển ~~” Ân Diệp vội dán lại gần.
“Được rồi được rồi, đêm đã khuya, trước đi ngủ đi, chuyện gì thì đợi ngày mai xử lý tiếp.” Lâm Mặc Trạch thấy Mộc Vũ ngáp một cái, liền bắt đầu đuổi người.
“Ai u, Phong Xuy chúng ta trở về phòng chậm rãi ngoạn Đông Tinh đi! ~~” Ân Diệp kéo cánh tay Phong Xuy.
“Hảo, đi!! ~~” Phong Xuy rút USB ra rồi đi theo.
“Hai người các ngươi ở chung 1 phòng a 0 0!” Lâm Ngưng đánh hơi được mùi JQ, “Uy … Ân Diệp chú ý cho 1 tôi chút!! Nếu như ngày mai cậu lại nói với tôi cậu thích ai ai ai đó thì tôi ngược chết cậu!!!”
…
“Mộc Vũ đi ngủ đi, hôm nay mệt mỏi rồi.” Lâm Mặc Trạch cũng rất phiền muộn, vốn chuyện tốt bị quấy rối cũng đã rất phiền, còn nháo ra chuyện đạo tài khoản …
“Sư phụ … em không thể bái sư lần nữa đúng không?” Mộc Vũ ngồi trên giường khổ sở hỏi.
“Đúng, em đã 78..” Lâm Mặc Trạch nở nụ cười, vật nhỏ nãy giờ không nói chuyện hóa ra là đang suy nghĩ cái này.
“Vậy làm sao bây giờ … anh không còn là sư phụ em …”
“Không có việc gì a, sau nay em gọi anh cái khác.”
“A? Gọi là gì??”
“Gọi là lão công.” Lâm Mặc Trạch cười tà.