Võng Du Chi Tiểu Nương Tử, Thân Cá Chủy Tiên

Chương 16: Ầm ĩ xấu hổ!




Không nghĩ tới đi ăn cơm ké còn bị bóc trần chân tướng, Tiếu Trác Hy cũng không còn tâm trí lưu lại, vội vàng ăn cơm xong liền bất chấp cái nắ ng gay gắt mà trở về nhà.
Mãi cho đến lúc tiễn cậu ra cửa, thanh âm Tiền Mặc vẫn còn mang ý cười nhẹ, làm cho Tiếu Trác Hy lại nổi hỏa không thôi.
Về đến nhà, chuyện đầu tiên chính là gọi điện cho Tiếu Khâm Khâm hỏi tội, vừa kết nối, tiếng chuông liền reng reng reng reng từ trong phòng Tiếu Khâm Khâm truyền ra.
Hoá ra là đã trở về.
Tiếu Trác Hy ấn ngắt điện thoại, liền đi tới đập cửa phòng bang bang.
Tiếu Khâm Khâm đi ra mở cửa, trong tay còn đang cầm một miếng da heo giòn gặm gặm "Về rồi à, tui có mua da heo giòn để ở tủ lạnh đó!"
Tiếu Trác Hy từ trước đến nay đều là ăn mềm không ăn cứng, vốn đang chuẩn bị lớn tiếng doạ người, vừa nhìn thấy Tiếu Khâm Khâm liền điên cuồng hét lên một trận, nào là sẽ đem ID tài khoản kia xóa bỏ, nào là sẽ tạo một con khác, nhưng Tiếu Khâm Khâm vẫn một mặt ôn tồn nghe cậu nói, khiến cho cậu lập tức xìu xuống.
"Rồi sao?" Tiếu Khâm Khâm cái miệng đang ăn căng phồng, phát âm có chút không rõ ràng.
Tiếu Trác Hy thở dài, mặt mày ỉu xìu nhìn nhỏ "Đại tiểu thư, đổi cái tài khoản khác luyện được không? Lần này mày nói muốn luyện môn phái nào thì là môn phái đó, muốn gọi tên kiểu gì thì là tên ấy, tài khoản kia đem xóa đi nha!"
Nghe cậu nhắc tới đề tài này, Tiếu Khâm Khâm đột nhiên trở nên lanh lợi "Làm sao vậy? Ông bị Cá Mực Nướng nhận ra rồi sao?"
Tiếu Trác Hy nghe thấy tên của Cá Mực chết kia, nhịn không được khóe miệng giật giật mới trả lời "Không phải. . . . . . Là Bánh mì nhận ra. . . . . ."
"Nga, ổng hả, vậy thì có sao đâu? Dựa vào quan hệ của hai người, sớm hay muộn gì ổng cũng biết, không phải sao?" Tiếu Khâm Khâm không thèm để ý chút nào liền khoát tay, tiếp tục cúi đầu xuống ăn.
"Mặc kệ, tao phải đổi con khác! Khâm Khâm ngoan, để anh đổi một con khác đi, đảm bảo chỉ cần 2 tuần là luyện xong!" Tiếu Trác Hy dụ ngọt.
Tiếu Khâm Khâm ngẩng đầu lên nhìn cậu cười "Được, ông xóa acc đó đi, sau đó luyện một con khác, tui muốn lấy tên gì thì lấy tên đó?"
Tiếu Trác Hy nhìn thấy nụ cười của nhỏ kia, da đầu nhất thời một trận run lên, nhưng vẫn là thành thành thật thật mà đáp ứng "Được!"
"Tốt! Thế xóa con đó đi, giúp tui luyện một acc nữ Phần Hương, phải là một acc nữ Phần Hương một thân bạch sắc xinh đẹp đó nha!" Tiếu Trác Hy còn chưa kịp cao hứng, Tiếu Khâm Khâm tiếp theo liền nghiêng đầu bày ra vẻ mặt hồn nhiên nói một câu cơ hồ khiến cho cậu muốn hộc máu, "Về phần tên thì. . . . . . Gọi là ' Vợ yêu ơi, hun cái coi ' đi, tui thích tên này!"
Tiếu Trác Hy mặt còn chưa kịp cười nhất thời đơ cứng.
Tiếu Khâm Khâm còn hảo tâm đẩy cậu một phen "Đi mau a đi mau, xóa nó đi, bằng không nhân vật Phần Hương của tui không thể lấy tên này được! A! Hình như để xóa cũng phải chờ vài ngày, nếu không thì đem cái dấu phẩy ở chính giữa đổi thành dấu chấm đi được không?"
Cái biểu tình cùng cậu thương lượng còn rất nghiêm túc nữa chứ.
Tiếu Trác Hy tức giận trừng mắt "Tiếu Khâm Khâm!"
"Ân?" Tiếu Khâm Khâm cười thực chân thành.
Tiếu Trác Hy dùng sức nắm hai gò má của nhỏ, hướng hai bên ra sức kéo "Tao nhịn mày nổi hết rồi!"
Biết nha đầu này không có khả năng hảo tâm buông tha cho mình, Tiếu Trác Hy buông nhỏ ra liền trở về phòng mình, nặng nề mà đóng cửa lại.
Lúc này đương nhiên cũng không có tâm tư mà chơi game, Tiếu Trác Hy gỡ mắt kính ném lên cái tủ đầu giường, nằm xuống giường buồn bực không thôi.
Kháo kháo kháo kháo kháo kháo kháo!
Chỉ chơi có một cái game mà cũng có thể bị cái bọn giảo hợp làm cho loạn thất bát tao.
Thật sự tâm tư muốn giết người cũng đều có luôn!
Hôm đó mãi cho đến buổi tối, Tiếu Trác Hy đều không đụng game, ngày hôm sau tỉnh lại, còn mang theo cảm xúc mâu thuẫn rất lớn.
Đăng nhập QQ, vốn chưa tính làm động tác tiếp theo.
QQ ẩn đối với Tiền Mặc đã hủy bỏ, mới vừa lên, ava của Tiền Mặc liền hiện lên "Sao thế? Không dám chơi nữa sao?"
"Xuống địa ngục đi! " Tiếu Trác Hy thở phì phì đáp lại.
"Đến đây đi đến đây đi, ngày hôm qua anh mày bắt được một con đệ tử Trường Sinh Đường, siêu hấp thêm cao liên " Tiền Mặc tranh công.
Thế nhưng Tiếu Trác Hy một chút cũng không cảm kích "Đồ keo kiệt dư tiền như vậy còn không thèm mua cái thành phẩm cho tao, còn bắt tao luyện lại từ đầu!"
"Mày cái đồ không có lương tâm! Bảo bảo phải dưỡng thành thì mới là chân chính chơi game chứ " Tiền Mặc nói rất đắc chí.
Tiếu Trác Hy chán nản "Mày tự dưỡng mà chơi đi, sắc lang!"
Cùng cậu bạn mình nói như vậy, Tiếu Trác Hy vì để thể hiện là mình không hề sợ hãi, vẫn là thành thành thật thật mà đăng nhập game.
Mới vừa vào game, phía trên bên phải liền hiện ra cái hình phong thư, không ngừng chớp động.
Cái hình người be bé đang ở trong dược điếm đình , ngày hôm qua là ở đây tu quá trang bị rồi mới out.
Tiền Mặc cũng rất nhanh gửi qua cái tin
"Tao thêm mày vào đội, đợi lát nữa đi Hỗn Độn Thời Không kiếm kinh nghiệm, luyện bảo bảo "
Trên màn hình hiển thị khung tiếp nhận dắt đi, Tiếu Trác Hy trực tiếp nhấn đồng ý.
Hở? Từ lúc Bánh mì lại biến thành Thanh Vân?
Tiếu Trác Hy di chuột nhấn vào cái hình ava của người làm đội trưởng --kháo! Cư nhiên lại là Cá Mực Nướng.
Trong đội ngũ là hai người bọn họ!
Tiền Mặc lại gửi tin nhắn : Sao tự dưng nó lại báo mày có đội rồi?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu... Tối hôm qua chờ vợ đến dài cổ...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: . . . . . .
Tiếu Trác Hy đang lo lắng, có nên hay không trực tiếp rời đội cho xong việc.
"Tiền nhiều hơn bánh mì gia nhập đội ngũ"
"Nửa cánh hoa đào, gia nhập đội ngũ"
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: . . . . . . Động tác mấy người nhanh nhỉ!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi:
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: đó là đó là
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì:
Tiếu Trác Hy mặc kệ bọn họ, thẳng đến dược điếm, hướng người đưa thư chạy tới.
Vừa chạy vừa gửi cái tin tức
"Mày gửi cho tao cái gì vậy?"
" Cái gì là cái gì? Bảo bảo không thể gửi!"
Tiền Mặc rất nhanh trả lời.
Không phải câu ta? Tiếu Trác Hy lại mở ra khung đối thoại với Tiêu Tiêu Vũ Hề, gửi cho nhỏ em mình cái tin
"Mày gửi cho tao cái gì à?"
Tiếu Khâm Khâm còn chưa có trả lời , cũng đã chạy tới bên cạnh người đưa thơ, nhấn mở hộp thư nhận, người gửi kia rõ ràng viết "Cá Mực Nướng" !
Mà đề mục cư nhiên lại là --"Vợ yêu, sính lễ tới đây! (^o^):"
Câu đáp của Tiếu Khâm Khâm lúc này mới truyền lại
"Không có!"
Tiếu Trác Hy lười cùng nhỏ giải thích, thuận tay đem khung đối thoại tắt đi .
Thở phì phì nhấn mở bưu kiện, lập tức bị phụ kiện gì đó đập vào mắt.
Cá Mực Nướng vậy mà gửi cho cậu kiện trang bị? Đã vậy lại là trang bị cam+7
Tiếu Trác Hy trong lòng nhất thời lại hiện lên một tia khác thường.
Gửi cho cậu trang bị tốt như vậy để làm chi? Tuy là miệng cứ kêu vợ yêu loạn cả lên, thế nhưng giao tình của bọn họ đâu có thân thiết như vậy?
"Đội trưởng gọi bạn về tập họp đội"
Tiếu Trác Hy lúc này mới phát hiện, acc Cá Mực Nướng đang đứng ở bên cạnh cậu.
"Ngươi gửi cho ta trang bị để làm chi? Bệnh thần kinh a!"
Tiếu Trác Hy vốn định ở khung đội ngũ đánh chữ gửi đi, nhưng suy đi nghĩ lại liền đổi thành khung tin tức rồi mới gửi.
"Không phải viết rõ rồi sao? Sính lễ a "
Cá Mực Nướng đáp lại hơn nữa cực kỳ khiếm biển.
Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến, lại phẫn uất
"Đi chết đi! Muốn tặng cũng là lão tử tặng cho ngươi!"
Ngày hôm qua đều đã phát qua hỏa mà, hơn nữa hiện tại Tiền Mặc đã biết thân phận của cậu, bản tính của cậu cũng vì vậy mà lộ nhanh hơn.
" hảo a hảo a, vợ yêu có thể gửi lại sính lễ cho chồng!"
Cá Mực Nướng ngữ khí còn vui mừng hơn.
"Tới địa ngục mà tìm sính lễ!"
Tiếu Trác Hy đáp lại, nhấn nhận phụ kiện, lại điểm vào người đưa thư, một lần nữa đem trang bị gửi trả về.
" vợ yêu, vợ muốn từ hôn sao? Đừng có như vậy mà "
Sau khi Cá Mực Nướng gửi lại những lời này, Tiếu Trác Hy lại thấy cái hình phong thư ở góc trên bên phải trò chơi rất nhanh lại xuất hiện .
Kháo, hắn còn cố tình gửi lại trang bị.
Tiếu Trác Hy thở gấp
"Ta tự mua trang bị, không cần ngươi cho!"
"Vợ yêu, ngày hôm qua là chồng sai chồng không nên trước mặt vợ làm trò thông đồng người khác trang bị này là chồng nhận lỗi. . . . . ."
Tiếu Trác Hy theo bản năng đáp trả câu:
"Kháo, đừng có lấy ta ra làm trò nữa có được không vậyl?"
Tiếu Trác Hy cùng Tiếu Khâm Khâm từ nhỏ đấu võ mồm đấu đến lớn, cậu cũng đã quen cùng đối phương câu trước câu sau đâm đâm chọt chọt đến thuận miệng, ý thức câu này nguyên bản không có nghĩ nhiều.
Chính là - thật sự gửi đi mới phát hiện, những lời này thật đúng là đặc biệt mờ ám.
Tiếu Trác Hy còn chưa kịp vãn hồi, Cá Mực Nướng đã nhe răng nhếch mép
" vợ yêu chỉ là ghen thôi mờ, đâu phải làm trò đâu, chồng cũng không dám đâu!"
Loại tình huống này, thật là có chút lý lẽ mơ hồ.
Tiếu Trác Hy tức giận đến mức trên mặt có chút nóng lên, lại nhấn vào người đưa thư nhận phụ kiện, trực tiếp đem vũ khí ném tới trên người Cá Mực Nướng
"Nói lại lần nữa xem, lão tử không có ghen!"
" hảo, không không, trang bị này chồng mua theo thuộc tính của vợ, chính mình lại không thể mang, lưu trữ chả để làm gì, vợ nhận đi "
Cá Mực Nướng ngữ khí thực thành khẩn.
Tiếu Trác Hy không chút cảm kích "Ngươi acc nhỏ nhiều như vậy, tùy tiện cấp một cái mang thì được rồi."
"Thật sự không cần?"
"Không cần."
"Xác định không cần?"
"Không cần."
"Được rồi. . . . . ."
Được rồi? Tiếu Trác Hy còn chưa hiểu lời này của hắn có ý tứ gì, trên loa lại rất nhanh hiện ra một cái tin.
[Loa] Cá Mực Nướng: [La Sát Nhận][La Sát Nhận] (1) mua là để tặng cho vợ yêu, nhưng vợ không nhận thế nên bán đại hạ giá một lượng bạc, ai tới trước mua trước
Kháo, lại là chiêu này!
"Ngươi là cái đồ biến thái!"
Tiếu Trác Hy oán hận gửi cho hắn một câu.
Cá Mực Nướng rất nhanh đáp trả bằng một con tiểu hầu tử với biểu tình ủy ủy khuất khuất.
[Loa] Mỹ nam ánh trăng: kháo, La Sát Nhận hình như là nam xài mà Cá Mực ông đừng làm tui sợ nha!
[Loa] Con, lại đây kêu cha: Trăng à Trăng, tên này làm ta sợ vài ngày trước rồi
nhân tiện... mình muốn cây đao kia, ra giá mười lượng
Trên thế giới cũng là một trận loạn rống loạn hô, nhưng T iếu Trác Hy chú ý, vẫn là phản ứng của Bánh mì trong đội ngũ.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: ......
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: phốc...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : kỳ thật sư nương, ta thực đồng tình ngươi
Cám ơn nhiều, ta cũng thực đồng tình với chính mình. Tiếu Trác Hy trong lòng gió lạnh từng trận.
Tin tức quả nhiên cũng tiếp theo leng keng đến đây vài cái, Tiếu Trác Hy điểm khai, là Tiêu Tiêu Vũ Hề
" tình huống gì đây?"
"Chả tình huống gì hết!"
" không lẽ. . . . . . không lẽ. . . . . . Anh hai, đừng nói anh muốn làm đồng tính luyến ái a "
"Muốn cái đầu mày! Tránh qua một bên đi!"
Tiếu Trác Hy thở hồng hộc gửi cho nàng, sau đó liền tắt đi khung tán gẫu của nhỏ.
Lại hiện ra một cái, lần này là Bánh mì
" vũ khí cam nha! +7 a! Sính lễ này cũng không nhỏ a!"
Hai chữ "sính lễ" này vốn là đề mục bưu kiện lúc đầu Cá Mực Nướng gửi qua, vô tình lại trùng hợp, nhất thời làm cho Tiếu Trác Hy lại một trận bùng nổ
"Sính cái đầu mày, a cái đầu mày, còn nói bậy nữa tao log vào acc mày đi theo đuổi đàn ông bây giờ!"
" hiện tại là có người đang được thổ lộ, đáng tiếc không phải là tao..."
Tiền Mặc ở đầu kia máy tính nhất định là đang cười sặc sụa...
Tiếu Trác Hy tuy rằng phẫn nộ, nhưng phương pháp giải quyết một chút cũng không có, chỉ có thể đem khung tán gẫu của cậu ta tắt đi, mặc cho tiếng đinh đinh đang đang vang đến nhức óc, cũng không mở ra.
[Loa] Cá Mực Nướng: [ La Sát Nhận ] vợ yêu, La Sát Nhận của vợ nè
[Loa] Tiền nhiều hơn bánh mì: là La Sát Nhận của ông...
[Đội ngũ ] Nửa cánh hoa đào : ... Chịu không nổi
[Loa] Vượng vượng đại đại tô: kháo, hai người các ngươi cút xuống cho ta, đừng có mà dạy hư trẻ nhỏ
[Loa] Cá Mực Nướng: vợ yêu không cần thì mình vẫn sẽ hô tiếp...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : thói đời ngày sau lòng người không như xưa a, ta đã 49 cấp mà ngươi không hề nhìn đến? ? ? ! ! ! Sư nương mới 42! ! !
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: đi tìm lão công mà mua cho ngươi.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : . . . . . .
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: hoa đào, acc kho hàng của mình vừa lúc có vũ khí của nữ Thiên Âm, để mình lấy cho
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: . . . . . .
Acc của Bánh mì có vũ khí Thiên Âm? Cậu cứ cách hai ba ngày lại log acc của thằng quỷ này lấy mấy thứ lặt vặt, tại sao chưa bao giờ thấy qua?
Vừa nghe là biết thằng này nói xạo rồi..
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hảo, cám ơn đến lúc đó bảo Cá Mực trả tiền cho ông.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: hảo hảo, tui trả tiền.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: Hoa đào.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào :
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: tổn thương tâm hồn quá đi
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: đáng đời!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu, vợ vẫn không muốn nhận. . . . . . chồng tiếp tục phát loa . . . . . .
Tiếu Trác Hy thấy tin của hắn, đầu cũng nhức bưng bưng.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: đáng đời? Hảo, Cá Mực, tui đồng ý với ông, ông cứ phát đi, đừng quên đem tên vợ yêu cùng phát
Kháo! Tiếu Trác Hy tức khắc trợn tròn con mắt, cái tên phản bội này!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: ý kiến hay! Hoa đào, cái tên Bánh mì này cũng được đó . . . . . . Dùng trang bị gì đều là hắn trả tiền, rất có cảm tình, cứ cầm dùng là được!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: . . . . . . Kháo!
Cấu kết làm việc xấu trắng trợn!!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu. . . . . .
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: xxx, ném lại đây!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng:
"Người chơi Cá Mực Nướng tặng bạn La Sát Nhận"
mở ra kiện hàng, kiện vũ khí kia đã nằm trong ô vuông hành lý.
Tiếu Trác Hy di chuột dời qua xem thử, nhìn nhìn thuộc tính, không ngừng tự thôi miên tâm lý cho bản thân.
Tiền đều là của tên Cá chết đó, không xài mới là phí của, phải xài mới là công đạo!
[Tư tán gẫu] Cá Mực Nướng> lặng lẽ nói với bạn: vợ yêu, sính lễ đó nha!
. . . . . .
Tiếu Trác Hy nháy mắt lại tạc mao.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: sính lễ cái đầu ngươi!
Đương lúc phẫn nộ, thế nhưng đã quên đổi kênh.
Nhất thời trong đội ngũ lại bùng nổ.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì: hóa ra đúng là sính lễ, quá dữ quá dữ!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : thế.... trò chơi này lúc kết hôn có cần tặng bánh cưới không?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng: đừng quên đưa bao lì xì là được
Tiếu Trác Hy nghiến răng nghiến lợi nhìn một đám biến thái trong đội ngũ kia, lại một lần nữa hạ quyết tâm.
Chờ mình lấy lại được acc vip, nhất định phải đem cái tên Bánh mì cùng con Cá Mực chết tiệt ngược đãi ngược đãi ngược đãi cho đến chết! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.