Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu

Chương 17.1:




Cái hôn bất thình lình này làm đại não Tại Trung ngừng lại mất 5 giây, sau đó cả người như bị điện giật, liền đẩy Duẫn Hạo ra.
Tại Trung hoảng sợ không thôi, thậm chí cả nói cũng không nói nên lời, chỉ có thể trừng mắt vểnh môi, một bộ không dám tin nhìn chằm chằm người kia.
Trịnh Duẫn Hạo nhìn bộ dáng cậu lúc này vừa tức giận vừa buồn cười, liền nói: “Có phải cậu còn phải lau miệng chút nữa không?”
Câu nói này như nhắc nhở, Tại Trung lập tức đưa tay chùi chùi khóe môi, sau đó lắp ba lắp bắp nói: “Anh… anh… anh tại sao có thể…”
Trịnh Duẫn Hạo lập tức cắt lời cậu: “Tại sao không thể? Nếu cậu là người tôi để ý, mấy câu thích cậu còn có thể nói, hôn cậu dĩ nhiên cũng dám làm.”
… Căn bản là anh đừng có đột ngột như vậy được không?! Tại Trung cảm giác đại não một mảnh hỗn loạn, rõ ràng mình chọc tổng tài không vui tại sao mọi chuyện lại diễn biến thành như vậy!
Kịch bản có sai sót a!!!
“Được rồi, nếu bước này cũng làm rồi, Tại Trung cậu có phải nên đem “chuyện nhà” kể một chút cho người trong nhà tương lai như tôi nghe không? ”
Cái… cái gì?! Tôi không nghe lầm chứ?!! Cái gì gọi là “người trong nhà”?! Còn có “làm được tới bước này” là ý tứ gì!! Căn bản một bước cũng không có mà đúng hay không!!!
Tại Trung cảm giác mình căn bản không phải là vẻ mặt hoảng sợ, mà là kinh hãi đến tê dại luôn rồi!
Trịnh Duẫn Hạo nhìn Tại Trung vẫn là vẻ mặt này, có chút không nhịn được: “Không nên tốn thời gian, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn.”
Tại Trung quả là có khổ khó nói, mình tại sao lại gặp phải loại chuyện này chứ!
“Tổng tài, tôi、tôi cảm thấy ngài không phải là hiểu lầm cái gì đó chứ… tôi… hình như cho tới bây giờ tôi chưa từng bày tỏ với ngài cái gì…” Tại Trung cảm giác mình hoàn toàn khó có thể mở miệng.
“Không cần cậu bày tỏ cái gì, từ đầu đã là tâm tình của chính tôi. Cho dù bây giờ cậu muốn từ chối, nhưng là vô luận bao lâu, cậu cũng sẽ đến bên cạnh tôi, đây chính là số phận của cậu. Cho nên tôi cần gì phải quanh co.” Trịnh Duẫn Hạo không những thành thật lại còn chân thành tha thiết.

Tại Trung mặt đầy hắc tuyến, đây là lập luận kiểu gì a?! Tại sao đây lại là số mệnh của tôi a?!! Mô phật, tôi đường đường là thẳng nam làm sao có thể sẽ theo anh… đồng tính?! Không được không được! Trong nhà có một Kim Tuấn Tú chệch khỏi quỹ đạo là đủ rồi, Kim Tại Trung là muốn ôm con gái mà sống qua ngày nha! Chuyện như vậy cũng không thể giống như trước tùy tiện thỏa hiệp!
“Tổng tài, tôi… tôi căn bản đối với ngài không có ý đó…”
“Tôi đã nói rồi, bây giờ coi như cậu không thích, tương lai cũng sẽ thích, rõ chưa? ”
Tại Trung khóc không ra nước mắt, cảm thấy hoàn toàn không thể cùng tổng tài khaii thông như thường lệ.
Hít một hơi thật sâu, Tại Trung quyết định lấy tình khắc lý: “Tổng tài, thật không dối gì anh, hôm qua tôi đi xem em trai tôi cũng là bởi vì nó… nó thích con trai. Anh biết không? Nhà tôi bây giờ chỉ còn lại tôi và em trai, lúc tôi 19 tuổi cha mẹ chúng tôi đã qua đời…” nói tới đây, Tại Trung có chút thản nhiên cười một tiếng, “Tôi nói với anh chuyện này cũng không phải muốn anh thông cảm hay là cái gì khác… chẳng qua là, em trai tôi đã đi theo con đường này, nếu như ngay cả tôi cũng vậy… như vậy, sau khi tôi chết đi làm thế nào có mặt mũi đi gặp cha mẹ tôi ở trên thiên đường nữa…”
Tại Trung nói đến chuyện này ngược lại làm cho Duẫn Hạo có chút ngạc nhiên, hắn vẫn biết Tại Trung có một em trai, lại không nghĩ rằng em trai cậu là GAY, nghĩ đến lần trước tới nhà cậu nhìn thấy trên tờ giấy kia chắc cũng là do người anh trai này quan tâm em mình nên mới lên web tìm hiểu.
Nghĩ tới đây, Trịnh Duẫn Hạo đột nhiên cảm giác được đây cũng có thể xem là một cơ hội tốt đưa cậu vào tròng, nếu trong nhà đã có một em trai như vậy, người anh kia hẳn đối với phương diện này sẽ không quá bài xích đi.
Nghĩ ngợi một chút, Trịnh Duẫn Hạo nói: “Kia theo như cậu nói, cậu là đã đồng ý cho em trai cùng nam nhân khác ở cùng một chỗ?”
Trong mắt Tại Trung lóe lên một tia mất mát: “Mấy năm trước tôi cũng biết nó thích một người bạn… quả thật, khi đó tôi hoàn toàn không tiếp nhận nổi, nhưng là, nhìn đoạn thời gian đó nó thống khổ thế nào, tôi cảm thấy nếu mình quá khắt khe cũng chỉ khiến cho tất cả không vui… cho nên tôi cũng từ từ đón nhận. Sau đó, cũng chính là nửa năm sau này, chúng tôi cùng nhau chơi trò Cửu Châu Chí… a, tổng tài anh cũng biết, chính là trò tôi vẫn chơi đó. Em tôi chơi một nick nữ trở thành lão bà của bạn nó, nhưng bạn nó hoàn toàn không biết chuyện… Kỳ thật, cũng bởi vì ngay từ đầu tôi không chịu ngăn cản nó, cuối cùng làm hại bọn họ bây giờ ngay cả làm bạn bè cũng không thể…”
Trịnh Duẫn Hạo suy nghĩ một chút, trong đầu lập tức nghĩ tới hai cái tên: Nòng Nọc Đáng Yêu và Bị Đánh Mẻ Trán.
Thật không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
Kia chằng phải mình và em trai cậu ta là cùng một loại hay sao?!
Trịnh Duẫn Hạo trong lòng căng thẳng, liền vội vàng hỏi: “Bạn của em cậu… không chấp nhận?”
Tại Trung cười khổ: “Người bình thường làm sao sẽ chấp nhận? Hắn nói hắn không trách em tôi thích hắn, dù sao chuyện tình cảm như vậy ai cũng không có tư cách nói không thể, nhưng là… hắn không chịu được bị lừa gạt, so với đồng tính luyến ái, hắn càng không thể chấp nhận bị lừa gạt…”
“Vậy, nếu như là cậu?”
“Tôi?”
“Đúng, nếu như cậu là người bạn kia của em trai cậu?”
“Sáng nay hắn cũng hỏi tôi câu đó… tôi nghĩ, tôi cũng là không thể tiếp nhận đi, giống như… một người có tốt tới đâu, tất cả đều có giới hạn… cả tôi cũng vậy, mặc dù giúp em trai tôi lừa người, nhưng nếu như tôi chính là người bị lừa dối kia, tôi cũng sẽ oán hận…”
Trịnh Duẫn Hạo cảm thấy chuyện cũng không được giải quyết tốt như hắn tưởng tượng.
Hai người nói chuyện một hồi cũng không thấy Tại Trung có bất cứ dao động gì, Trịnh Duẫn Hạo nghĩ trận này hẳn là rất ác liệt đây.
Tục ngữ nói không sai, không sợ thẳng nam, chỉ sợ ý chí kiên định của thẳng nam!
Bản thân tính hướng Tại Trung hẳn là có thể thay đổi, nhưng là bởi vì trong nhà có biến cố xảy ra với em trai cậu, bản năng đối với đồng tính luyến ái sinh ra sợ hãi, căn bản là cậu không tưởng tượng được làm sao mình lại trở thành một thành viên trong đó.
Trịnh Duẫn Hạo thở dài, dưới yêu cầu của Tại Trung vẫn là đưa cậu về nhà.
Trước khi xuống xe, Tại Trung có chút ngượng ngùng phá vỡ không khí thâm trầm này.
“Ừm… tổng tài, tôi còn muốn nói là… cám ơn anh đã thích tôi… dù sao, một người tệ như tôi…”
“Ai nói cậu tệ?!” Trịnh Duẫn Hạo hiện tại tâm tình vô cùng không tốt, ngữ khí cũng trở nên không tốt. “Người khác không đánh giá cao cậu cũng không cần phải tự coi nhẹ mình!”
Tại Trung trong lòng đau đớn: … Được rồi, tôi không nói chuyện này.
Tại Trung lại căng mặt cười cười: “Cái đó, canh giá đậu tối nay anh nấu thật ra cũng không tệ lắm… nhưng là tôi vẫn muốn có chút ý kiến nho nhỏ…”
Trịnh Duẫn Hạo đen mặt nhìn cậu, đôi mắt hình viên đạn một bộ bảo cậu có rắm mau thả.
Tại Trung bên này dưới áp lực mạnh mẽ không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt liều nói: “Cái đó… muối có thể cho vào sớm, khi có mùi thơm có thể cho vào trước một ít, cuối cùng nấu chín rồi nêm lại… sau đó, thật ra thì… cái đó… mầm đậu không ăn được… anh nhớ lần sau nấu nhớ là… bỏ nó đi…”
“Chỉ có bấy nhiêu?” Trịnh Duẫn Hạo lạnh lùng.
“Vâng… không có gì khác…” Tại Trung vâng vâng dạ dạ.
“Xuống xe. ”
“…”
Được rồi, như vậy còn muốn làm cho tôi thích anh? Tổng tài anh mới là nên xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình hơn đi! Tiểu thuyết kia có phải gọi tổng tài là tên độc tài điên hay không?!
Tuy nói nội tâm Tại Trung như con sóng cuồn cuộn, nhưng là cậu vẫn rất lễ độ chào tạm biệt mới xuống xe, đưa mắt nhìn tổng tài quay ngoắt chạy nhanh như bay.
Ai, thật là nhân vật quan trọng có khác a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.