Võng Du Thần Ma

Chương 35: Lại bị ăn trộm




Tiểu Vân cuối cùng đợi được đấu giá kết thúc. Tuy nói đại gia sẽ tranh nhau tham gia đấu giá, nhưng hắn biết người giàu nước mình cũng không phải loại coi tiền chỉ là một con số. Bởi vậy khi nhìn thông báo của hệ thống hắn đấu giá chỉ có 3.000.000 kim tệ cũng không mấy ngạc nhiên.
Hệ thống hắc tâm lại như cũ lấy đi 10 % phí, hắn chỉ còn 2.700.000 kim, đang muốn đổi qua giá trị tồn tại thì.... Một màn đã từng có trong quá khứ xuất hiện, số kim tệ bỗng dưng biến thành 2.430.000. Tiểu Vân chưa kịp phản ứng thì một giọng khốn nạn vang lên
- Chú em lại giàu to rồi, kiếm tiền giỏi quá đi
Tên đáng chém ngàn đao, tên khốn nạn! Tiểu Vân vội vàng chuyển hết số còn lại qua giá trị, rồi trừng mắt nhìn qua '' Tay khi quen khi ngứa '' đang cười nhăn nhở sau lưng mình. Hắn không thể nói gì, bởi đối phương chắc chắn không trả lại tiền.
- Đừng nhìn chằm chằm vậy chứ, anh đây không có biến thái
- Cmn, cả họ ngươi mới biến thái
- Nóng giận là không tốt, bình tĩnh, hít sâu, thở nhẹ....
Tiểu Vân không muốn dây dưa với tên này, hắn hỏi ra điều mình nghi hoặc
- Tên khốn nhà ngươi không phải ở Hắc Hổ thành sao?
- Ài, vướng cái nhiệm vụ ẩn phải chạy qua đây..
Tiểu Vân ảo não, sao không biến qua thành khác đi. Có thể trùng hợp thế sao, mà tên này không hiểu sao toàn ăn trộm lúc hắn vừa nhận được tiền là thế nào? Mà thôi, hắn phải nghĩ cách tránh xa tên này, không còn phạm vi và cảm ứng nữa làm sao mới cắt đuôi được? Không để Tiểu Vân suy nghĩ, '' Tay khi quen khi ngứa '' đưa ra đề nghị
- Có một phi vụ mới, chú em có muốn đi cùng không?
- Không bao giờ!
- Cầm nhiều tiền vậy có hơi ngại thiệt, anh đây có một thứ cho chú em coi như bù lại nhá. Thật tình rất muốn gặp chú em thêm nhiều lần nữa.
- CMN, cút ngay đi! Đừng có mà xuất hiện nữa.
'' Tay khi quen khi ngứa '' đưa cho Tiểu Vân một khối sắt hình trụ, rồi rời đi. Hắn thở phào, cũng còn tốt tên này tự động rời đi chứ không khó mà thoát được. Nhìn lại khối sắt trong tay, thông tin nó hiện lên làm hắn sững sờ
'' Tiểu lô cốt ''
Tính năng: Sau khi kích hoạt lập tức hình thành một lô cốt hình trụ bảo vệ người chơi
Diện tích: Chỉ đủ bao bọc 1 người
Giới hạn: Chống cự các loại đạn, bom nhỏ có sát thương thấp
Cái này là để mình biến thành rùa đen rụt đầu sao? Tiểu Vân nhìn lại giá trị cũng tới 30.000, không ít đâu. Nhưng so với 270.000 kim tệ mà tên '' Tay khi quen khi ngứa '' cướp của hắn thì... Hắn hủy diệt thứ này, ghi nhớ lại biết đâu sau này cần nó. Nhìn lại giá trị tồn tại hiện có đã là: 2.507.000 còn cái tiến độ 0 / 100 %.
Choáng quá đi, Tiểu Vân không hiểu làm thế nào để tăng cái tiến độ này. Hủy diệt với giám định rất nhiều rồi cũng không tác dụng. Chẳng lẽ phải sáng tạo sao? Để chứng thực suy nghĩ của mình, hắn thuê phòng trọ thử sáng tạo một loạt những đồ hắn từng ghi nhớ. Nhưng làm tới làm lui, mệt như chó chết cái tiến độ vẫn vậy. Trong game không được sao, phải ở hiện thực?
Dù sao cũng chơi khá lâu rồi, còn 1 h nữa là đến giới hạn, hắn thoát game. Ở trong phòng mình nhìn di động là 8h sáng, hắn bắt đầu sáng tạo một loạt rồi hủy diệt lại sáng tạo. Cứ thế lặp đi lặp lại tới 9h sáng, một màn làm hắn kinh hỉ hiện ra. Tiến độ skill đã là 1 /100 %. Thì ra là vậy, phải dùng ở hiện thực mới được
Sẵn tiện, hắn sáng tạo một số thức ăn với thánh thủy mang qua bên cạnh cho 2 bác một phần. Từ khi con gái mất, họ tiều tụy đi nhiều, những món này làm 1 phần tâm ý của hắn đi. Nói chuyện với 2 bác một lát, hắn rời đi. Mục tiêu là nhà ba mẹ hắn, nhà chính thức của hắn cho tới 1 năm trước. Cũng lâu rồi không gặp ba mẹ, không biết họ thế nào?
Nhà cha mẹ hắn đầu bên kia thành phố, cách chỗ hắn cũng phải 10 km. Hắn sáng tạo 500 ngàn rồi bắt taxi đi qua. Trên đường còn nghĩ tới thần sắc thất vọng của ba mẹ hắn khi đưa hắn tới ở nhờ 2 bác năm trước. Tuy rằng hắn vẫn không có việc làm, nhưng hiện tại cũng là người giàu có rồi. Tiểu Vân tìm cách giải thích với ba mẹ số tiền mà hắn kiếm được. Hay là nói trúng xổ số, cách này có lẽ là đảm bảo nhất.
Taxi mới đi gần tới nhà, thì không đi tiếp được nữa. Bởi người dân đang tụ tập khá đông trước nhà cha mẹ hắn. Có chuyện gì vậy? Hắn lo lắng vội trả tiền tài xế, rồi lao tới đám đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.