Vòng Ngọt Ngào

Chương 15: Cắm vào rồi H




Hứa Điềm theo bản năng nhìn về phía mắt anh. Lúc này đã tràn đầy sắc dục.
Chỉ liếc mắt một lần, Hứa Điềm giống như bị nhốt ở bên trong, cô cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, tay lại dựa theo lời Từ Chính Thanh đã nói, nắm dương v*t anh tuốt nhẹ.
Mã mắt chảy ra ít chất lỏng trong suốt, Từ Chính Thanh dạy cô dùng nó làm chất bôi trơn, lúc tuốt không bị bàn tay ram ráp làm đau.
Hứa Điềm phân tâm quan sát biểu cảm của Từ Chính Thanh, trên mặt anh đang kiềm chế căng chặt, nếu bình thường nhìn dáng vẻ này sẽ không phát hiện cây gậy của anh đang bị người khác đùa bỡn, mà chính là do anh yêu cầu.
Giả đứng đắn.
Hứa Điềm bĩu môi, học theo động tác diễn viên phim AV, dùng móng tay nhẹ nhàng quét qua quy đầu của Từ Chính Thanh, thành công nghe được tiếng anh rên lên sảng khoái.
Hứa Điềm dần dần tìm được lạc thú vào lúc này, tự mình chơi rất hăng say, cổ tay bị Từ Chính Thanh ngăn chặn, anh dùng tay kia vỗ vỗ mông cô, ý bảo: Được rồi.
Hứa Điềm chầm chậm buông ra, nghĩ thầm, lần sau anh lại xin tôi tuốt sẽ không dễ như vậy đâu.
Từ Chính Thanh cởi hẳn quần sịp của mình ra ném xuống sàn nhà, lại cởi của Hứa Điềm ra, đến lúc này, cuối cùng hai người cũng đối mặt trần trụi với nhau lần đầu tiên.
Anh đặt Hứa Điềm xuống giường, mình ngồi quỳ lên, giữa chân là côn th*t che kín gân xanh, cây gậy to lớn thẳng tắp. Hình như còn đang nảy nảy lên.
Tư thế này, Hứa Điềm không có kinh nghiệm cũng biết Từ Chính Thanh đang muốn làm gì.
dương v*t anh kích cỡ khả quan, Hứa Điềm đã từng xem phim đen, có một người đàn ông nước ngoài chỉ to hơn một chút, những người khác giống như không bằng anh.
Đồ vật như vậy cắm vào trong, có khi nào sẽ chọc thành một cái lỗ trên người cô không.
Trong lòng Hứa Điềm không yên, căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng.
Từ Chính Thanh xoa nhẹ núm ti, gập đùi cô lại thành hình chữ M, giữa chân Hứa Điềm mở rộng ra, nơi bí ẩn của cơ thể người phụ nữ cứ như vậy hoàn toàn bại lộ trước mắt người đàn ông.
Ước chừng tuổi còn nhỏ, nơi này của Hứa Điềm cũng phấn hồng, mang theo cảm giác môi âm hộ múp thịt, vì tư thế này, âm đế thẹn thùng thò ra gật đầu một cái.
Lúc trước dưới bàn tay cùng môi lưỡi của Từ Chính Thanh, phía dưới Hứa Điềm đã chảy nước nôi lênh láng, lông mu trên âm đế ướt dầm dề, dưới ánh đèn lấp lánh ánh nước.
Ánh mắt Từ Chính Thanh thâm trầm, lấy đầu ngón tay nhẹ nhành gảy gảy, Hứa Điềm lập tức ngâm thành tiếng, theo bản năng vặn vẹo cơ thể muốn khép hai chân, lại bị bàn tay Từ Chính Thanh nắm chặt banh ra.
Như thế vài lần, cũng đủ làm cho dưới thân Hứa Điềm nước chảy ướt nhẹp khăn trải giường.
Những vẫn chưa đủ.
Từ Chính Thanh áp chế dục vọng đang muốn nổ mạnh xuống, động thân tiến lên, anh nắm dương v*t, dùng quy đầu day qua day lại, không chê phiền quét qua lỗ nhỏ.
"A......"
Hứa Điềm kinh sợ, làm sao chịu được như vậy, vừa quét một cái đã phun như lũ lụt, dưới thân lan tràn. Khoái cảm ngập đầu đánh úp lại, sau đó là vắng vẻ hư không, Hứa Điềm không biết bản thân mình muốn gì, cho nên càng có cảm giác trăm ngứa cào tâm.
Chắn hẳn cần phải lấp đầy.
Cô rên rỉ, cầu xin, trong âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở: "Đừng, đừng day nữa...... Nhanh lên cắm vào đi......"
Từ Chính Thanh nghe vậy lại hôn cô, nói: "Dạo đầu không làm tốt em sẽ đau, đừng nóng vội."
"Tôi không sợ đau."
Đau thì đau, Hứa Điềm thật sự đã chịu đủ sự tra tấn thong thả này, cắn răng nói.
Từ Chính Thanh không muốn cô phải chịu đựng, vẫn nhẹ nhàng day qua lại một lát, cảm giác này đã đủ, anh thử thăm dò cắm một nhón tay vào.
Có một chút cảm giác cản trở, nhưng vẫn còn tốt, Hứa Điềm không biểu hiện dáng vẻ đau khổ, Từ Chính Thanh dùng đốt ngón tay này chọc vào lúc nặng lúc nhẹ, chọc vào rút ra vài lần.
Hứa Điềm nhắm mắt lại hưởng thụ khoái cảm kỳ lạ này.
Anh đổi thành hai ngón tay, vừa mới đi vào một chút, Hứa Điềm nhíu mày, kêu: "Đau......"
Từ Chính Thanh bị tiếng kêu này làm cho suýt chút nữa bắn ra ngoài, anh hít sâu một hơi nhịn xuống, thở dài: "Thật chặt."
Anh không tiếp tục, hơi sau lùi ra sau một chút, cúi người, đem đầu vùi giữa hai chân Hứa Điềm.
Hứa Điềm nhắm hai mắt nên không biết anh đang làm gì, chỉ cảm thấy đột nhiên không có động tĩnh, vừa định mở mắt ra nhìn, dưới thân đột nhiện bị một cơn ấm áp mơn trớn, cả người cô run lên, cô cảm nhận được hoa môi của mình bị người ta vạch ra, có một đồ vật ướt át mềm mại liếm lên.
Là đầu lưỡi Từ Chính Thanh.
Hứa Điềm cố sức ngóc đầu dậy, cuối cùng cũng nhìn rõ, Từ Chính Thanh và đầu lưỡi cùng nhau dừng trên huyệt động, còn có tầm mắt nóng bỏng của anh.
Hứa Điềm không biết bị điểm nào kích thích, vừa vặn lúc này Từ Chính Thanh dùng đầu lưỡi liếm cắn âm đế ——
Một tia nước không hề dự triệu phun ra, không nghiêng không lệch, phun thẳng vào mặt Từ Chính Thanh, dừng ở trên mặt, chóp mũi, khóe miệng.
Đây là lần cao trào đầu tiên trong cuộc đời Hứa Điềm, vui sướng phảng phất như đang bước chậm trên một đám mây.
Từ Chính Thanh cũng không nghĩ đến mới như vậy mà cô đã cao trào, sửng sốt, sau đó liếm đi vệt nước trên khóe miệng, thừa dịp ánh mắt cô tan rã, còn ở trong dư vị cao trào, một lần nữa lấy thương ra trận.
Hai ngón tay, ba đốt ngón tay......
Cuối cùng, Từ Chính Thanh cảm giác Hứa Điềm có thể bao dung chính mình, anh nắm quy đầu để ở miệng huyệt, hai chân Hứa Điềm quấn quanh eo anh, đã nhắm mắt chuẩn bị nghênh đón trận xé rách màng trinh đau đớn trong truyền thuyết kia, lại đợi nửa ngày không chờ được động tác tiếp theo của Từ Chính Thanh.
Hứa Điềm dùng ánh mắt dò hỏi nhìn anh, Từ Chính Thanh cứng đờ, âm thanh khô khốc: "...... Không bao."
À, còn tưởng rằng anh không được nữa.
Hứa Điềm nói: "Không sao, đừng đeo."
Sắc mặt Từ Chính Thanh trầm xuống, muốn nói lại thôi, anh im lặng chốc lát, trong đầu trời đất giao chiến nửa ngày, không cam lòng nói: "Giờ tôi đi mua."
Hứa Điềm đối mắt với anh.
Tuy rằng gì cũng chưa nói, nhưng Từ Chính Thanh lại cẩn thận suy nghĩ, giờ đã là hơn hai giờ sáng, anh đi tìm hiệu thuốc rồi lại trở về, có khi Hứa Điềm cũng đã ngủ rồi.
Từ Chính Thanh bình tĩnh lại, bất đắc dĩ: "Được rồi. Hôm nay đi ngủ đã."
"......"
Hứa Điềm đột nhiên nhớ đến gì đó, dùng chân đá đá đùi anh, nói: "Trong va li tôi có."
Ngày mùng một tháng sáu đó cô đi tìm bạn trai cũ, trộm đến hiệu thuốc mua, đáng tiếc còn chưa dùng đến, cô phát hiện ra mình bị ngoại tình.
Hứa Điềm nói đặt ở ngăn đầu tiên, rất nhanh Từ Chính Thanh đã tìm được, vừa đi trên đường vừa đeo tốt.
Một lần nữa anh ghé vào trên người Hứa Điềm, vì đã làm đủ màn dạo đầu, lúc đi vào, đau thì vẫn có đau, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng được, không giống như trong truyện miêu tả đau đến chết đi sống lại, trướng trướng.
Nhưng còn Từ Chính Thanh, bên trong Hứa Điềm vừa ướt vừa chặt, lúc đưa vào bên trong âm đ*o đầy thịt cản lại, hút đến anh thiếu chút nữa bắn tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.