Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần)

Chương 54: Lễ vật




–Cảm ơn mọi người quan tâm, đã cùng nam thần ở chung một chỗ, mặt khác, tôi là nam.
Sau khi Sở Tô đăng bài post liền mở ra nhóm chat QQ [Là văn nghệ không phải đáng khinh]
Văn Ý Tô: Các người đủ rồi, lại @ toàn bộ đều bắt hết.
Là Dưa Ca Không Phải Là Tiểu Cúc: Bắt lại cùng nhau nhặt xà phòng* sao ╮(╯▽╰)╭? (Nhặt xà phòng: ý chỉ đồng tính)
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Bắt lại cùng nhau nhặt xà phòng sao ╮(╯▽╰)╭?
Thanh Sơn Quy Viễn: Bắt lại cùng nhau nhặt xà phòng sao ╮(╯▽╰)╭?
Trăng Hôm Nay Thật Tròn: Bắt lại cùng nhau nhặt xà phòng sao ╮(╯▽╰)╭?
Văn Ý Tô: Không nhặt xà phòng.
Thất Ma Ma: Không nhặt xà phòng kia nói yêu đương sao thiếu niên?
Quần Lót Của Cậu: Không nhặt xà phòng kia nói yêu đương sao thiếu niên?
Không, Là Quần Lót Của Cậu: Không nhặt xà phòng kia nói yêu đương sao thiếu niên?
Văn Ý Tô: Không nói chuyện cùng các người nữa.
Di Nhạc: Lão đại, tôi biết biên kịch biết kế hoạch biết bán manh, trọng điểm là tôi cũng biết xoay eo!! Cầu yêu thương ~
CX: Thọc gậy bánh xe, tự trọng.
Mọi người: Phốc, Di Nhạc làm trò trước mặt đại thần thọc gậy bánh xe đại đại cô cũng rất là liều mạng! Cho cô một like ~
Di Nhạc: …. Thật phiền a, mới vừa rồi bị ai đó hack acc, hack acc bạo cúc hoa!
Mọi người: … Cút, dám có chút tiết tháo không!
Di Nhạc: Lại nói đại thần và lão đại đây là công khai come out đi đúng không đúng không đúng không?!
CX: Như em thấy.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Ai u má ơi, đại thần anh nhất định là bị lão đại thổ lộ ngày ấy mà cảm động rồi đi!!
Là Dưa Ca Không Phải Là Tiểu Cúc: Tớ cũng cảm thấy vậy, lão đại thổ lộ khí phách như vậy, thẳng nam nghe thấy đều muốn bẻ cong! @Thanh Sơn Quy Viễn
Thanh Sơn Quy Viễn: …
Sau khi Tiếu Thần mới vừa gửi đi một email xong, liền nhận được tin nhắn của Sở Tô.
Tô Tiểu Quai: Thì ra anh là bị khí phách thổ lộ của em làm đến cảm động.
CX: Ừ, rất là cảm động, bất quá trước lúc đó đã có ý nghĩ này.
Tô Tiểu Quai Nga, thì ra là đã có ý nghĩ này từ trước đó nữa, tuy rằng em thật vui vẻ, bất quá loại chuyện thổ lộ này hãy để cho công tới đi, anh chỉ cần nói anh nguyện ý là được rồi.
CX: …
Tiếu Thần xem tin nhắn của Tô Tiểu Quai, đột nhiên có loại cảm giác ngứa răng.
Bên kia bạn học Tô Tiểu Quai lại một lần nữa thành công đùa giỡn nam thần của các fan Trầm Tiêu đại thần, loại cảm giác này càng làm cho Sở Tô thoải mái, bất quá còn chưa có thoải mái đủ đã bị một câu đùa giỡn của đại thần kết thúc.
Trầm Tiêu: Xem ra buổi tối chính là đối với em quá khách khí rồi.
Tiếu Thần nói khiến cho Sở Tô nhớ lại cảnh tượng hai người ở trên xe kia, đầu lưỡi hai người quấn quýt còn hiện rõ ở trước mắt, chỉ là nghĩ lại Sở Tô đã cảm thấy da đầu một trận tê dại, trong lòng kích động một hồi, má ơi, đại thần anh không nên ép em a, em ra tay rất nặng, cái loại câu dẫn em như này em liền làm cho anh khắp nơi trên đất đều là hoa cúc tàn tin hay không a!!!
Bên kia sau khi Tiếu Thần gửi câu nói đó xong chờ phản ứng Sở Tô, bên này Di Nhạc liền gửi tin nhắn cho hắn trước.
Di Nhạc: Tiêu ca Tiêu ca Tiêu ca!! Có onl hay không ~
CX: Có, gần đây giọng nói có chút vấn đề, âm thô kỳ hai có thể phải trễ chút.
Di Nhạc: Ai u, cái kia không vội nha, em tìm anh cũng không phải là vì chuyện này.
Ngay từ đầu Tiếu Thần cho rằng Di Nhạc là tới giục âm thô không nghĩ tới lại là vì chuyện khác, đang muốn hỏi là chuyện gì Di Nhạc đã gừi tin nhắn qua trước.
Di Nhạc: Anh đã thấy quà tặng sinh nhật lão đại gửi tặng anh rồi đi?!! Ai u má ơi, đơn giản là chói mù mắt chó của em a!! Lúc đó diễn đàn đều bị xoát bạo có được hay không, trang chủ hầu như đều là bài post về hai người!
Di Nhạc: Em đều bị cảm động đến khóc, MN, thiếu niên tốt như vậy vì sao không phải là của em QAQ!!
Di Nhạc: Đảng Trầm Tô chèo suốt đời thôi gào khóc!!
Quà? Tiếu Thần sửng sốt một chút, quà tặng đều không phải là Sở Tô thổ lộ và hát sao? Dựa theo Di Nhạc nói là còn có chuyện gì chính hắn không biết?
CX: Quà gì?
Di Nhạc: … Em sát, Tiêu ca anh còn chưa biết sao a?!!! Chuyện hay đến như vậy anh vậy mà không biết!! Quá nát tâm rồi!!
Hệ thống thông báo: Đối phương gửi cho bạn cái buzzzz.
Hệ thống thông báo: Đối phương gửi cho bạn cái buzzzz.
CX: Nói điểm chính.
Di Nhạc: Em đã quên anh không xem diễn đàn, em share cho anh đi.
Di nhạc nói xong cũng gửi hơn bốn cái link web, Tiếu Thần trực tiếp mở ra một cái link web thứ nhất, đập vào mắt chính là tiêu đề khiến cho hắn giật mình.
-[Hạ văn] Trầm Tiêu, sinh nhật vui vẻ.
Lời mở đầu: Xưa nay không biết tương tư, mới biết tương tư, càng sợ hãi tương tư.
[Bên dưới tóm tắt hạ văn ….]
–Xin lấy văn này chúc Trầm Tiêu sinh nhật vui vẻ.
By: Văn Ý Tô ngày x tháng x năm 20xx
Ngày tháng viết văn là ở bốn năm trước, khi đó chắc là thời điểm Sở Tô mới vừa biết đến Trầm Tiêu.
Tiếu Thần mở ra link thứ hai.
–[Hạ văn] Trầm Tiêu, sinh nhật vui vẻ.
Lời mở đầu: Dùng hồi ức cả đời này, dõi theo anh mọi chuyện từ trước cho tới nay dẫu anh không biết.
[Bên dưới tóm tắt hạ văn ….]
–Xin lấy văn này chúc Trầm Tiêu sinh nhật vui vẻ.
By: Văn Ý Tô ngày x tháng x năm 20xx
Cái này là ba năm trước đây, cũng chính là năm thứ hai Sở Tô biết được Trầm Tiêu.
Tiếu Thần tiếp tục mở hai link còn lại, hắn đã có thể đoán được hai cái link này là hạ văn sinh nhật năm ngoái và năm nay của hắn.
–[Hạ văn] Trầm Tiêu, sinh nhật vui vẻ.
Lời mở đầu: Đáng nhớ nhất lại là chuyện cố nhân, tương tư tận xương lại không biết.
[Bên dưới tóm tắt hạ văn ….]
–Xin lấy văn này chúc Trầm Tiêu sinh nhật vui vẻ.
By: Văn Ý Tô ngày x tháng x năm 20xx
–[Hạ văn] Trầm Tiêu, sinh nhật vui vẻ.
Lời mở đầu: Tam sinh hữu hạnh, có thể gặp được nhau.
[Bên dưới tóm tắt hạ văn ….]
–Xin lấy văn này chúc Trầm Tiêu sinh nhật vui vẻ.
By: Văn Ý Tô ngày x tháng x năm 20xx
Quả nhiên như hắn suy nghĩ,bài post cuối cùng là phát lúc 12h vừa tới sinh nhật hắn, ngày viết văn là trước sinh nhật hắn không lâu, comment bốn bài hạ văn sinh nhật đều cao kinh người, hắn mở ra bài văn mới nhất kéo xuống, phát hiện cũng không phải là tiểu hạ văn mấy nghìn hoặc là một vạn chữ, mà là cùng loại tiểu thuyết đam mỹ cổ phong, dù sao bên dưới bài post còn có người thống kê số lượng từ.
Phần đầu hạ văn ngắn nhất, trên dưới ba vạn chữ, phần thứ hai hơn tám vạn chữ, phần thứ ba mười lăm vạn chữ, dài nhất chính là hạ văn năm nay, tròn mười tám chữ.
Tiếu Thần ghi âm qua bốn bộ trường thiên kịch truyền thanh trong đó chỉ có một bộ là văn hiện đại, ba bộ khác đều là văn cổ đại, tuy rằng chưa kịp xem nhưng là hắn rõ ràng biết được bốn bài văn này là Sở Tô đặc biệt viết vì hắn, nguyên lai thời điểm khi hắn chưa biết đến đối phương vẫn luôn chuẩn bị quà sinh nhật cho hắn.
“Có thể nói tên Văn Ý Tô này là vì Trầm Tiêu mà tồn tại.”
–“Anh làm bạn cùng em trôi qua bốn năm, nếu như anh không bài xích, như vậy cũng có thể thử cùng em kể từ bây giờ cùng anh đi tới tương lai?”
Lời nói của Sở Tô ở ca hội sinh nhật ngày đó không tiếng động trước vang ở bên tai, thấp giọng mang theo khẩn cầu khiến cho Tiếu Thần khó chịu một trận, thiếu niên ngày hôm nay ở phòng họp diễn thuyết chói mắt tự tin đến như vậy, cậu chữ chữ như châu như ngọc, không chút luống cuống nào, dùng phương thức của cậu làm cho người có loại cảm giác diễn thuyết không giống nhau, Sở Tô ưu tú như vậy là thận trọng thích chính mình như thế.
–“Em muốn mua một bộ nước hoa [Mễ Nhĩ], bao gồm cả “Vĩnh hằng” còn chưa có tung ra thị trường.”
–“Muốn tặng cho người, trước đó không lâu là sinh nhật của anh ấy còn chưa kịp tặng quà cho anh ấy, tuy rằng đã qua, nhưng vẫn là muốn tặng quà cho anh ấy.”
Ánh mắt thiếu niên mang theo nụ cười phảng phất còn đang ở trước mắt, Tiếu Thần thở dài, thật sâu nhắm mắt lại, Tiếu Thần, mày có gì có thể làm cho cậu ấy đối đãi với mày như vậy.
Tiếu Thần cầm lấy điện thoại bấm số điện thoại người mà hắn muốn thấy nhất vào lúc này.
*
“Em là cây táo cây táo nhỏ của anh, yêu em như thế nào đều ít, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng ~”
Điện thoại đặt ở bên cạnh bàn vang lên, Sở Tô không nhìn cũng biết là ai, bởi vì cậu đem ca khúc cây táo nhỏ này cài đặt thành tiếng chuông dành riêng cho Tiếu Thần, cậu đang đoán Tiếu Thần làm sao lại không trả lời tin nhắn, không nghĩ tới đối phương ngược lại gọi điện thoại tới rồi.
“Tiểu Quai.” Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm trầm thấp ôn nhu của Tiếu Thần, một câu xưng hô bị hắn gọi đến triền miên, Sở Tô phát hiện CV có một cái thần khí gian lận, chính là thanh âm của bọn họ không giờ nào khác nào mà không xoát độ tồn tại, dụ dỗ ngươi, cho ngươi rơi vào trong cái võng của bọn họ, mà Sở Tô hiện tại chính là loại tình huống này, thanh âm của Tiếu Thần quá có tính xâm lược, cậu quả thực hold không nổi!!
“Xin chào đại thần.” Sở Tô nghiêm trang kêu một tiếng.
Bên kia Tiếu Thần cúi đầu nở nụ cười hai tiếng, cũng học cậu nghiêm trang trả lời một câu, “Xin chào lão đại.”
“Tạm biệt đại thần.”
“…” Tiếu Thần bị lời này của cậu dừng lại, Sở Tô đang chuẩn bị hỏi hắn có chuyện gì, chợt nghe thấy hắn nói, “Anh đã thấy được quà sinh nhật.”
Hửm? Sở Tô ngừng lại mấy giây mới phản ứng được quà tặng mà hắn nói là cái gì.
“A.” Sở Tô hô khẽ một tiếng, nói, “Sinh nhật vui vẻ.”
“Em khi nào thì bắt đầu viết?” Tiếu Thần hỏi.
“Bên trên không phải có ghi sao?”
“Anh muốn nghe em nói.” Tiếu Thần nhẹ giọng nói, thanh âm ôn nhu đến muốn mạng người, khiến cho Sở Tô có loại xung động muốn đối với hắn như vậy rồi lại như kia!! Đại thần kêu đến mềm mại nhất định rất! mang! Cảm! giác!
“Đã rất lâu về trước rồi a, lần đầu tiên em viết văn chính là hạ văn viết cho anh.” Dù sao hai người cũng đã ở cùng một chỗ, đây cũng không phải là bí mật gì Sở Tô cũng không già mồm cãi láo, trái lại nói, “Cảm thấy vinh hạnh đi, hửm?”
Sau khi nghe xong Tiếu Thần trầm thấp cười nhẹ ra, thanh âm của hắn vốn là rất êm tai, cười như vậy càng mang theo loại mê hoặc gợi cảm, điện thoại dán ở bên tai, làm cậu nghe xong có loại ảo giác hắn đang ở bên tai mình cười khẽ, Sở Tô bị hắn chọc ghẹo đến giật mình một hồi, quá mệt nhọc rồi, phần tử hèn mọn trong lòng lại không đè ép được, bật thốt lên nói, “Anh đừng cười như thế!”
“Hửm?” Tiếu Thần phát ra một đơn âm nghi vấn, sau đó cười hỏi, “Làm sao vậy?”
“… Cười nữa em sẽ cứng rắn.”
“Phốc –khụ khụ …” Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm Tiếu Thần bị sặc, tựa như là bị mình cười nghẹn, mà Sở Tô rất bình tĩnh vuốt vuốt tay ╮(╯▽╰)╭.
Tiếu Thần hít thở sâu mấy cái mới có thể hòa hoãn khí lại, may là không có uống nước, nếu không quả thực cũng bị sặc khóc rồi, não bổ hiệu quả Sở Tô gương mặt than nói ra câu này, Tiếu đại thần dở khóc dở cười, biểu thị rất là có xung động đỡ trán.
“Anh ổn chứ?” Sở Tô hỏi.
“Khụ.” Tiếu Thần giả bộ bình tĩnh, vì không để cho mình có cái ý nghĩ không hài hòa gì đó liền nhanh nói sang chuyện khác, “Vẫn ổn, đúng rồi, em đang làm gì.”
“Đăng bài post.”
“Hửm? Bài post gì?” Tiếu Thần cảm giác hứng thú hỏi.
Sở Tô nghĩ đến cái bài post tiến công chiếm đống nam thần kia ở diễn đàn [Pinocchio] kia nhịn không được cong cong khóe miệng, giọng vui sướng nói, “Anh sẽ không muốn biết.”
“…” Tiếu Thần đột nhiên có loại dự cảm xấu, lấy tính tình của Tô Tiểu Quai cái bài post kia tất nhiên không phải là chuyện gì tốt! Tô đáng khinh, chúng ta vẫn là nói yêu đương thật tốt đi thôi!!
Sau khi hai người hàn huyên Tiếu Thần liền giục Sở Tô đi ngủ, vừa vặn Sở Tô cũng có chút mệt liền cúp điện thoại, trước khi tắt máy tính liền xoát một lần diễn đàn [Pinocchio], bên dưới quả nhiên có rất nhiều bình luận trả lời.
Lầu 1688: Ngọa tào!!!!! Chủ post là nam?!!!!
Lầu 1689: Ngọa tào!!!! Chủ post là nam?!! Tình yêu đồng tính a ngọa tào!! Có cần mang cảm giác như thế hay không?!!!!
Lầu 1690: …. Vẫn luôn cho rằng là em gái, sau cùng biết chân tướng nước mắt tôi liền rơi, MN, nói rõ em gái ngây ngô manh mềm đâu?!! Phê bình kém!!
Lầu 1691: Vậy mà là cậu trai nha!! Tôi đã nói đáng yêu như vậy nhất định là cậu trai rồi  o(≧v≦)o!!
….
Lầu 1777: Nam nam nam….
Lầu 1778: Máy khai quật nhà ai mạnh mẽ … a không, đào nam thần nhà ai mạnh mẽ ….
Lầu 1779: Diễn đàn tìm đối tượng…
Lầu 1780: Ai u má ơi! Vậy mà là cậu trai! Tràn đầy đều là tình yêu nha!!
Lầu 1781: Ngọa tào, tôi không nhìn lầm đi! Post được thông rồi?!! Nhật Ước, nhân viên quản lý nhất định là cơ lão!!
Lầu 1782: phản xạ độ cong lầu trên lượn một vòng địa cầu vẫn còn dư lại đi, nhân viên quản lý là cơ lão cậu mới biết được sao?!
Lầu 1783: Ca đối với cái diễn đàn giao hữu đồng tính này thật sâu tuyệt vọng, có thể để cho yêu khác giới một con đường sống không!! Bị chủ post si tình cảm động đến đều phải động tâm,chủ post vậy mà là nam!!!! Ca là thẳng được không?!!!!!
Lầu 1784: Lầu trên không khóc, đứng lên!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tô Tiểu Quai: Anh cười nữa em sẽ cứng rắn
Tiếu Thần: ….
Tô Tiểu Quai khinh bạc đại thần (*/ω*) sớm muộn gì cũng có ngày bị ăn đến xương cốt không còn!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.