Trầm Côn khóc không ra nước mắt, nhưng Quỷ Ảnh Phi Tri lại khiến cho hắn không thể không chiến rồi.
Trong đầu nhanh chóng hiện ra chiêu thức mình biết, trán Trầm Côn liền toát ra mồ hôi lạnh, bần tăng biết hai chiêu, một chiêu là học trộm chưởng pháp của Trầm Trọng, một chiêu là học trộm kiếm pháp của Trầm Hùng, hai chiêu này đều là công kích gần, đánh không tới được Quỷ Ảnh Phi Tri a!
Muốn đánh thương Quỷ Ảnh Phi Tri, ít nhất phải xuất ra Bạo Viêm Pháp Trận như tiểu quận chúa thì mới được!
Bạo Viêm Pháp Trận?
Đôi mắt nhỏ của Trầm Côn mở to ra, đúng vậy, bần tăng đã có được vũ hồn linh phù hệ, lại có đầu óc võ học cường hãn của Trầm Côn Cửu Châu, vậy tại sao lại không thể phục chế Bạo Viêm Pháp Trận của tiểu quận chúa đây chứ?
"Linh Phù Nghịch Thiên, hãy cho ta mượn linh phù chi lực, tăng tốc chia giấy tám lần, linh phù tựu vị!"
Bắt chước bộ dáng của tiểu quận chúa, Trầm Côn ôm tâm thử nó một lần, tay trái nhẹ nhàng điểm......
Rất thần kỳ, hắn hoàn toàn không biết gì về linh phù bí thuật cả, nhưng mà theo tay trái điểm ra, vũ hồn trong thân thể cũng ngo ngoe động theo rồi, không ngờ lại cung cấp cho hắn một cổ lực lượng không hiểu, dường như đang dẫn dắt động tác của Trầm Côn vậy!
Trong phút chốc, La Sát Chỉ chia làm tám tờ, vững vàng treo giữa không khí!
Dưới sự trợ giúp của Linh Phù Nghịch Thiên, bần tăng không ngờ thật sự có thể vận dụng linh phù bí thuật!
"Tăng tốc viết tám lần, bút tẩu như long!"
Trầm Côn trong nháy mắt tràn ngập tự tin, Thiên Vũ Bút phóng ra, trên tám tờ La Sát Chỉ xuất hiện tám loại ký hiệu cổ quái!
Nhìn kỹ đi, ký hiệu Trầm Côn viết mặc dù cũng là tám loại, nhưng so với Triệu Lạc Trần lại trọn vẹn hơn, bút pháp của hắn tràn ngập sự tự tin, phảng phất như 8 con phi long nhỏ, sắc bén, bá đạo!
"Bạo Viêm Pháp Trận thể trọn vẹn, Hoàng Nguyên trung đoạn...... Tam Thiên Cuồng Lôi, Liên Tỏa, Bạo Viêm Oanh!"
Hết thảy đều chuẩn bị, ngón tay phải Trầm Côn bắn ra, tám tờ linh phụ mạnh mẽ xông ra ngoài!
Gì!
Bần tăng đang nói cái gì vậy, Tam Thiên Cuồng Lôi, Liên Tỏa Bạo Viêm Oanh, lại còn Hoàng Nguyên trung đoạn, đây là thứ quỷ gì thế này?
(Giải thích tên pháp trận: 3000 đạo cuồng lôi, xích tất cả lại bùng nổ)
Trầm Côn vừa nói ra khỏi miệng liền ngẩn cả người, bất quá hắn rất nhanh liền hiểu được, đây khẳng định là do "Linh Phù Nghịch Thiên" giúp bần tăng cường hóa uy lực chiêu thứ rồi, đem một chiêu Bạo Viêm Pháp Trận bình thường, phát huy ra lực lượng siêu việt bản thân, cũng chính là "bản thăng cấp" của Bạo Viêm Pháp Trận!
Thậm chí, ngay cả cấp bậc của bần tăng cũng tạm thời được tăng lên rồi!
Trong nháy mắt, bầu trời trở nên hắc ám!
Tám đạo linh phù xuất hiện ở phụ cận Quỷ Ảnh Phi Tri, trên trời mây đen dày đặc, tám đạo cuồng lôi bị linh phù hấp dẫn, từ trên trời gián xuống ầm ầm trên người Quỷ Ảnh Phi Tri, giống như một đoàn pháo hoa màu đỏ phóng ra vậy......
Ầm!!!!!!!!
Quỷ Ảnh Phi Tri tan thành tro bụi, "bất ngờ" rơi xuống, nện vào tuyết trắng trên mặt đất, đem tuyết trắng dưới đó nhuộm thành một màu đen!
............ Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cái này...... vậy là kết thúc rồi sao?
Quỷ Ảnh Phi Tri tử vong, độc dịch màu xanh biếc khắp trời cũng mất đi uy lực, Triệu Lạc Trần từ bên trong độc dịch bao vây chui ra ngoài, ngơ ngác nhìn Trầm Côn!
"Chỉ một chiêu, Triệu tướng quân ngươi thấy được không, chỉ dùng một chiêu, vị đại sư này liền tiêu diệt Quỷ Ảnh Phi Tri!" Triệu Lạc Trần thì thào tự nói.
"Không chỉ là một chiêu đơn giản như vậy!" Ánh mắt của Triệu tướng quân mở to ra, "Nếu như mạt tướng nhìn không sai, người này chỉ vận dụng lực lượng Bạch Nguyên Vũ Tông, chiêu thức sử dụng cũng là Bạo Viêm Pháp Trận của người...... Nhưng mạt tướng không rõ, cũng cùng một chiêu thức, cùng một lực lượng, không ngờ hắn lại phát huy ra lực lượng siêu việt hơn người tới 4 lần!?"
"4 lần?" Triệu Lạc Trần quay đầu mạnh lại.
"Quận chúa, chiêu thức vừa rồi của hắn uy lực tuyệt đối hơn người tới 4 lần, đạt tới Hoàng Nguyên Vũ Tông trung đoạn!" Triệu tướng quân cười khổ.
"Cùng một chiêu thức, lại có thể phát huy ra lực lượng siêu việt hơn ta đến 4 lần......" Triệu Lạc Trần kinh ngạc há mồm, "Chuyện này sao có thể được chứ?"
"Theo mạt tướng thấy, chỉ có hai cách giải thích!" Triệu tướng quân vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên, "Thứ nhất, vũ hồn của người này cường đại vô cùng, ít nhất so với 'Phù Hải Vô Nhai' của người cường đại hơn đến mười mấy lần......" Lắc đầu, bản thân liền lật đổ khả năng này, "Không đúng, 'Phù Hải Vô Nhai' của người đã là vũ hồn cường đại hiếm thấy rồi, vũ hồn của người này cho dù mạnh cách mấy, cũng không có khả năng mạnh hơn người tới mười mấy lần, đây là điều không hợp với thường thức!"
"Như vậy chỉ có thể là loại khả năng thứ hai!" Triệu tướng quân miệng khô khốc nói: "Tiểu quận chúa, nhất định là vũ hồn của người này không tính là mạnh mẽ, nhưng sự nắm giữ, điều khiển cùng tri thức của hắn đối với linh phù bí thuật, đã đạt tới tình trạng đăng phong tạo cực, là một vị cường giả linh phù bí thuật cấp bậc tông sư rồi!" (Đăng phong tạo cực: đạt tới đỉnh cao)
Nghe xong lời này, Triệu Lạc Trần đột nhiên xấu hổ mặt đỏ bừng như trứng, "Triệu tướng quân, chúng ta mới vừa rồi còn có nghi vấn với vị đại sư này, hoài nghi thực lực của hắn......"
"Sai rồi, chúng ta đều sai lầm rồi!" Triệu tướng quân dùng sức đẩy bạch hạc, "Tiểu quận chúa, mạt tướng biết nói câu này là không có quy củ, nhưng người đã sai rồi, không thể tiếp tục sai nữa! Mau lên, thừa dịp người đó còn chưa có đi xa, mau chóng bái sư học nghệ đi, chỉ cần ngươi có được sư phụ này, chẳng những nhiều hơn một vị đạo sư cấp bậc tông sư, mà Bắc Địa vương phủ, cũng có nhiều hơn một vị bằng hữu cường đại a!"
Triệu Lạc Trần giật mình tỉnh lại, cúi đầu nhìn, thấy Trầm Côn đã cất Thiên Vũ Bút cùng La Sát Chỉ đi xa rồi!
"Đại sư, xin dừng bước!"
Triệu Lạc Trần phi thân tới trước mặt Trầm Côn, quỳ xuống.
"A di đà phật, tiểu quận chúa làm cái gì vậy?" Trầm Côn tạo hình chữ thập hành lễ, bộ dáng cao tăng phong độ.
"Đại sư, Lạc Trần là muốn...... muốn..." Nghĩ tới mình vừa rồi còn hoài nghi đại sư, Triệu Lạc Trần mặt đỏ như trứng, cố lấy hết dũng khí nói: "Lạc Trần là muốn bái người làm sư phụ!"
Bái sư?
Bần tăng mới vừa rồi là thuận miệng nói bậy, chủ yếu để lừa gạt binh khí ngươi thôi, đừng nói là ngươi tưởng thật đấy chứ?
Nhìn Triệu Lạc Trần khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt kích động, Trầm Côn mơ hồ có dự cảm bất hảo......
Nàng sẽ không phải là thật sự đem bần tăng trở thành cao nhân rồi chứ?
"Tiểu quận chúa, ngươi vì sao phải bái sư?" Trầm Côn thử dò xét nói.
"Bởi vì đại sư người thực lực vô cùng cao minh, có thể chỉ điểm cho Lạc Trần tiến bộ nhanh!" Triệu Lạc Trần cúi đầu nói.
"Haha, nguyên lai bị ngươi nhìn thấu thực lực của bần tăng......" Trầm Côn mặt cười thần bí, tựa hồ như đang hỏi bài vãn bối đệ tử vậy, "Vậy ngươi nói thử xem, ngươi làm thế nào mà nhìn thấu?"
"Đại sư thứ tội, Lạc Trần tuổi còn trẻ, lỡ nói sai mong người đừng lấy làm phiền lòng!" Triệu Lạc Trần xấu hổ nói: "Mới vừa rồi một chiêu nọ, đại sư mặc dù chỉ sử dụng lực lượng của Bạch Nguyên Vũ Tông, nhưng mà lại phát huy ra uy lực siêu việt hơn Lạc Trần đến 4 lần, cho nên Lạc Trần nghĩ, ngươi hẳn là có được vũ hồn mạnh hơn so với ta mười mấy lần, nếu không thì là cao nhân ẩn dấu thực lực......" Quay đầu lại nhìn Triệu tướng quân chạy tới, "Nhưng mà Triệu tướng quân đi theo phụ vương ta hơn 10 năm, kiến thức rộng rãi, từ trước đến giờ còn chưa từng nghe qua có vũ hồn nào cường đại hơn vũ hồn của Lạc Trần đến mười mấy lần, cho nên chỉ có thể là loại khả năng thứ hai: người đã ẩn tàng thực lực rồi, thực lực chính thức của người xa xa không hề dừng lại ở Bạch Nguyên Vũ Tông đơn giản như vậy!"
Ngươi cho rằng trên đại lục không có vũ hồn linh phù biến thái, rồi suy ra bần tăng là cao nhân ư?
Trầm Côn thiếu chút nữa là bật cười ra tiếng, bần tăng có thể đánh bại Quỷ Ảnh Phi Tri trong nháy mắt như vậy, hắc hắc, là dựa vào cái thứ vũ hồn cấp biến thái mà các ngươi tưởng "không tồn tại" chứ đâu.
Thường thức quả nhiên hại người không hết a!
Nhưng bần tăng thật sự phải nhận đồ đệ này sao?
Thôi!
Triệu Lạc Trần vừa mới ném bần tăng đi, nếu như nhận lấy đồ đệ này, bần tăng còn không phải là lấy nợ lại rồi sao? Hơn nữa, một khi thu đồ đệ, bần tăng không thể cùng với tiểu quận chúa thường xuyên tiếp xúc, đến lúc đó vạn nhất bại lộ thân phận, chẳng phải là chết không có chỗ chôn sao?
Đúng, tuyệt đối không thể nhận đồ đệ này!
Không biết phải dùng cái cớ gì cự tuyệt nàng mới tốt đây nữa?