Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 194: Tác đi tiêm vắcxin, bị phản ứng mệt đờ người luôn




Nói đúng ra Lộc Động Đình cũng biết điều đó, nhưng tính cách của Lộc Động Đình lại gần như không cho phép hắn giấu giấu diếm diếm, mặc dù đôi lúc nói chuyện úp mở nhưng chắc chắn với chuyện quan trọng thì Lộc Động Đình sẽ thẳng thắn.
Rick Sanchez cầm lấy chai rượu trên bàn, tu ừng ực một hơi hết phần còn lại, sau đó ném chai rỗng xuống sàn, lại đứng dậy đi lại tủ rượu lấy chai khác.
Lấy rượu xong lại tiếp tục cầm chai uống ừng ực, Rick Sanchez trở về nặng nề ngồi vào sô pha.
“Này Lộc Động Đình, thế giới này....
Hài... thôi thôi.”
“Ông định nói cái gì?
Đừng nói nửa vời như vậy chứ, có biết nói không hết câu là thiếu đạo đức lắm không.”
Lộc Động Đình nghe Rick Sanchez muốn nói gì đó lại thôi, lòng hiếu kỳ lại bị câu lên một chút.
“Tôi định nói về thế giới này.
Như cách cậu gọi là thế giới Warhammer 40K này, loài người ở thế giới này quả thật là một lời khó nói hết.
Tôi không biết phải nói thế nào, dù sao tôi cũng chưa có nhiều hiểu biết thế giới này, nhưng nói thế nào nhỉ, nó thật hắc ám.
Bên ngoài nhìn vào, thì loài người thế giới này thật huy hoàng, nhưng ở vào bên trong nó mới biết, tất cả đều âm u tăm tối.
Tôi không nói đến loài người, tôi nói về toàn bộ bối cảnh của thế giới này.
Tôi không thích nó, sau khi nghe cậu kể chuyện, cũng nghe ngài tộc trưởng gia tộc Storm nói chuyện.
Tôi cảm giác được một bóng ma khổng lồ đang vẫn luôn ép xuống loài người, áp lực đến hít thở cũng khó khăn.
Nó còn tệ hơn những lần u ám nhất trong những chuyến phiêu lưu của tôi vậy.”
“Tôi không nghĩ vậy Rick à, thế giới này mặc dù khá áp lực, nhưng tôi không thấy đến như ông nói.
Ông cảm thấy như vậy có lẽ bởi vì ông quá dễ dàng trong mọi chuyện.
Tôi không có ý gì, nhưng ngoài chuyện Diane và Beth bị giết bởi Weird Rick thì cuộc đời ông luôn luôn thông thuận.
Ông gần như chưa bao giờ chịu suy sụp, tất nhiên lần Unity chia tay ông cũng không tính là cái gì chuyện lớn.
Nếu ông không phải là một thiên tài đứng hàng đầu vũ trụ, ông sẽ không thấy rằng thế giới Warhammer 40K này quá hắc ám đến như vậy.
Bây giờ ông hãy nghĩ lại những người ông đã từng thấy ở thế giới của ông.
Những người làm công ăn lương ấy, ngoại trừ một số ít, còn lại đều vất vả suốt đời, đi sớm về khuya, quần quật làm việc, nhưng thu nhập của họ phần lớn đều không xứng với sức lao động mà họ bỏ ra.
Kẻ kiếm lời nhiều nhất luôn là các ông chủ, tất nhiên tôi không nói các ông chủ không kiếm lời, nhưng họ lời quá nhiều, nhiều đến nỗi thu nhập của toàn bộ những người khác chỉ bằng một phần nhỏ rất nhỏ của họ.
Nói thế nào nhỉ, giống như pin vũ trụ của ông vậy, ông dùng năng lượng họ tạo ra và thậm chí chẳng cần trả cái gì cho họ, tất cả chỉ là vì ông đang nắm giữ thế giới mà họ sống.
Ông hẳn cũng đã từng thấy vô số người, học xong đại học là đeo trên mình món nợ hàng trăm nghìn đô la mỹ.
Có những người vô gia cư không được sống trong ngôi nhà của mình đã trả góp để mua hàng chục năm, chỉ vì không còn tiền để đóng nốt vài tháng khoản tiền trả góp mua nhà.
Hoặc mỗi lần thị trường chứng khoán biến động, liền có vô số người từ sân thượng nhảy xuống, bởi vì họ là những cọng rau hẹ của đại tư bản, cứ một đợt là cắt một đợt.
Nhưng thế giới này không có, cho dù đối mặt với nguy cơ từ những vị thần tà ác và ma quỷ ở một thế giới khác nhăm nhe, cũng đối mặt với sự chực chờ và báo thù của các loài xenos.
Nhưng ông xem, thế giới này không có người ăn thịt người, không ai bị bóc lột.
Ở thế giới này khoa học kỹ thuật cực kỳ phát triển, tất cả mọi việc đều có thể thay thế bằng người máy, loài người chỉ còn một số công việc nhất định, nhưng cũng khá nhẹ nhàng.
Sở dĩ loài người còn việc làm. chủ yếu là để duy trì trạng thái của toàn bộ loài người, tránh cho việc đế chế phải hoàn toàn nuôi sống một đám phế vật.
Tất nhiên công việc cũng chính là trợ cấp của đế chế, nhưng ít ra cũng là bỏ sức lao động để nhận về phần tương đương.
Còn ông xem, bởi vì lãnh thổ của loài người quá rộng lớn, mỗi ngày có vô số binh linh chiến đấu và hi sinh trong các cuộc chiến với lực lượng của sự hỗn loạn và xenos.
Nhưng họ hi sinh vì toàn bộ loài người, mà không phải chết một cách vô nghĩa như việc nhảy lầu hoặc chết đói hoặc bệnh dịch chỉ vì họ nghèo.
Thế giới này ngoại trừ việc trở thành nhân thượng nhân là thực sự khó khăn, vì quý tộc quá tâm căn cố đế, nhưng cũng vì điều này, toàn bộ công dân của đế chế đều không cần phải lo lắng no ấm và bệnh tật.
Ở địa cầu quê hương tôi, trước thời đại siêu phàm.
Phần lớn những người không giàu có như gia đình tôi đều rất ngại đến bệnh viện, mà hầu hết là mua thuốc từ bên ngoài mỗi khi có bệnh.
Ông biết vì sao không?
Bởi vì mọi người đều sợ, sợ hãi chính mình và gia đình không thể gánh nổi gánh nặng bệnh viện.
Ở đất nước tôi, chi phí điều trị bệnh cũng coi như là rẻ, nhưng hẳn là ông cũng biết ở mỹ đất nước của ông chi phí của một lần bị cảm là bao nhiêu chứ?
Chi phí một lần khám chữa bệnh lên tới trăm mỹ kim, không cẩn thận vài lần liền hơn một ngàn mỹ kim hóa đơn, khác không nói, chỉ cần một năm bị cảm hai lần cũng phải mất mấy ngàn mỹ kim.
Ở đất nước của tôi, có mua bảo hiểm y tế sẽ được chi trả 80%, sau đó đủ 5 năm liên tục, sẽ được chi trả 100% với điều kiện chi phí khám chữa bệnh phải chi trả lớn hơn 6 tháng lương cơ bản, tương đương với 7 triệu Việt đồng, quy ra mỹ kim cũng khoảng trên ba trăm.
Như vậy là chi phí khám chữa bệnh cũng là thật rẻ, nhưng vẫn không có người nào dám ốm, không phải nói muốn ốm hay gì cả, nhưng mỗi một lần vào bệnh viện cũng phải chi trả không ít tiền, thông thường là tương đương với vài ngày cơm của gia đình thông thường.
Vậy ông thử so sánh hai thế giới mà xem, tôi không nói rằng thế giới Warhammer 40K này tốt hơn, nhưng tôi cũng không cho rằng thế giới này quá tệ quá hắc ám như ông nghĩ.
Mọi chuyện đều có mặt tốt mặt xấu.
Loài người ở Warhammer 40K mặc dù phải chịu nhiều đe dọa, nhưng phúc lợi xã hội thì thực sự tốt, không cần phải quá vất vả, cũng không bị áp bức bóc lột.
Mặc dù nói đế chê bắt buộc trưng binh nghĩa vụ quân sự 5 năm, cho nên luôn phải chuẩn bị sẵn sàng với việc thân nhân phục vụ cho quân đội chết đi trên chiến trường.
Nhưng cho dù thế nào, cũng không gặp phải cảnh bởi vì mất đi trụ cột, người lao động chính trong gia đình, hay chi phí quá lớn cho bệnh tật dẫn đến táng gia bại sản.
Bởi vì các loại bệnh tật phần lớn đều dễ dàng chữa khỏi, chi phí lại rẻ thậm chí là miễn phí.
Tất nhiên chỉ đối với công dân của đế chế mà thôi, như khu bãi rác thậm chí hoàn toàn không được tính là con người, còn vùng ngoại ô cũng chỉ có một phần dân cư mà thôi.
Bề ngoài nhìn như hắc ám, bên trong cũng nhìn như hắc ám, nhưng thật ra cũng không hắc ám.
Đừng nói là thế giới này, liền ông đi thế giới nào cũng là chừng ấy đạo lý mà thôi.
Cho dù là chủng loài nào phát triển như vậy, cũng không có khả năng trở thành thế giới đại đồng.
Muốn có huy hoàng tất phải có hắc ám, mà chỗ hắc ám nhất thông thường chính là dưới chân đèn, điều đó chẳng có sao, miễn là đèn sáng soi cho con người là được.
Có hắc ám không phải là thực sự tệ, tôi và ông có tính cách có phần giống nhau.
Nhưng đôi mắt ông, nhìn mọi thứ lại chỉ chú ý hắc ám, ông luôn nhìn về mặt tiêu cực của vấn đề mà thường thường quên mất điều tốt đẹp.
Có lẽ vì vậy mà mỗi Rick đều có một Morty, sâu bên trong ông là sự cô đơn và u ám, ông cần Morty bởi vì cậu ta có một đôi mắt có thể nhìn thấy những điều tốt đẹp cho dù ở hoàn cảnh nào.”
Rick Sanchez im lặng nghe, cũng không nói gì, chai rượu còn một nửa cũng đặt lại trên bàn không uống nữa.
Lộc Động Đình biết Rick Sanchez đang suy nghĩ về những lời mình nói, cho nên nói với Rick Sanchez.
“Thôi, có lẽ chúng ta nên nghỉ ngơi một lát, để chuẩn bị đến chơi nhà tôi chứ nhỉ.”
Lộc Động Đình nói nhiều như vậy, một phần là để cho Rick Sanchez hiểu rõ, càng nhiều là vì chính mình.
Rick Sanchez vốn cũng không phải là người đáng tin cậy, ai biết khi tới Địa cầu, Rick Sanchez có thể hay không nổi hứng chế tạo một lọ thuốc số 9.
Lộc Động Đình mạnh là mạnh vật lý chứ khoa học và ma pháp thì hắn dốt đặc cán mai, nếu Rick Sanchez chẳng may gây chuyện thì Lộc Động Đình quả thật là chỉ có chịu thua.
Hơn nữa, hắn chỉ mời Rick Sanchez về nhà chơi vài hôm, hoặc một hôm, nếu Rick Sanchez gây chuyện, cho dù giải quyết được thì cuộc sống bình thường cũng coi như là mất đi.
Lộc Động Đình tâm tính bằng phẳng, năng lực của hắn vô địch vũ trụ, nhưng cũng không hề tuyên dương, tất nhiên, nếu ai biết được thì hắn cũng thản nhiên thừa nhận.
Tất cả đều không ảnh hưởng, đừng nói là địa cầu đã vào siêu phàm thời đại, tất cả người địa cầu đều đã tiếp nhận siêu phàm như một điều bình thường.
Liền cho dù thời đại trước, nếu Lộc Động Đình có siêu phàm năng lực, hắn cũng sẽ không giấu diếm, tất nhiên cũng sẽ không trương dương cho mọi người đều biết.
Cũng giống như những chuyện Lộc Động Đình làm thời đi học, cho dù dùng mưu kế để lừa gạt hãm hại bọn lưu manh, Lộc Động Đình cũng khôing giấu diếm cũng không công khai, ai biết hay không biết cũng chẳng ảnh hưởng, hỏi thì thừa nhận không nói coi như không biết.
Giống như trong các loại tiểu thuyết internet, nhân vật chính có siêu phàm năng lực đều phải giấu diếm sợ mọi người biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.