Lộc Động Đình đã tắt nụ cười trên mặt từ lâu, hắn càng nói mặt của giáo sĩ càng trắng.
“Tuy vậy giáo hội vẫn phản ứng mạnh mẽ và quyết liệt nhằm bảo vệ bí mật tòa giải tội, nơi ghi nhận nhiều nhất có nhiều bằng chứng nhất về những vụ việc xâm hại tình dục trong nhà thờ đạo thiên chúa.
Thậm chí họ còn cho rằng bí mật tòa giải tội còn cao hơn cả luật pháp, rõ ràng việc giữ bí mật tòa giải tội thực tế là việc bao che cho hành động phạm tội và tội phạm.
Bây giờ anh nói cho tôi về những người công giáo chân chính được không?”
“Nhưng...”
Giáo sĩ muốn nói gì đó để phản bác, nhưng lại tạm thời không thể tìm đươc cớ gì để phản bác Lộc Động Đình.
Nhất là khi Lộc Động Đình để cập đến việc những chức sắc cấp cao, tức là những người đức cao vọng trọng nhất trong hệ thống đạo thiên chúa, đã trực tiếp phạm tội, hoặc bao che cho những kẻ phạm tội.
Chẳng những thế, không phải là phạm tội thông thường mà là phạm tội tình dục, thậm chí còn tệ hại hơn nữa là phạm tội xâm hại tình dục trẻ em.
Kể cả phần bí mật tòa giải tội, giáo sĩ với tư cách là một người có lương tâm và một công dân nước Việt cũng phải công nhận rằng Lộc Động Đình nói đúng.
Tòa giải tội chắc chắn không thể là cái cớ để bao che tội phạm, khi một người phạm tội, nhất lại tội hình sự, người biết về hành vi phạm tội này phải có trách nhiệm trình báo với cơ quan công an.
Không thể vì niềm tin tôn giáo mà bỏ qua pháp luật, bởi vì tôn giáo không bao giờ có thể đứng trên pháp luật.
Về vụ việc này, giáo sĩ cũng đã từng nghe nói đến, nhưng lúc đó giáo sĩ vẫn còn phải đi học, các cha trong trường học cũng cấm không cho phép họ bàn luận về việc này.
Chỉ là nghe nói rằng giáo hoàng và các hồng y sẽ giải quyết.
Lúc này trong lòng của giáo sĩ đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
“Rốt cuộc chúa có tồn tại thật sự hay không, nếu chúa thực sự tồn tại, vì sao những người đại diện cho chúa lại làm những việc kinh khủng như vậy.”
Lúc này hơn 10 năm học hành để trở thành mục sư mới hiển lộ uy lực, giáo sĩ ngay lập tức hoảng sợ lắc đầu ném ra khỏi đầu ý nghĩ nguy hiểm về nghi nghờ sự tồn tại của chúa.
Trong lòng tự trách về tội lỗi của mình, sau đó hít sâu một hơi gật đầu thật mạnh, càng thêm kiên định với chúa.
Lộc Động Đình thấy biểu cảm trên mặt giáo sĩ liên tục thay đổi, khi thì khó xử, khi thì nghi hoặc, sau đó lại kiên định gật đầu, trong lòng suy nghĩ.
Chắc là giáo sĩ đang nói chuyện với anh chàng vô hình râu xồm bay trên trời cũng nên.
Chỉ hy vọng là anh chàng giáo sĩ sẽ không đem việc chúa vừa nói chuyện với anh ta ra để nói rằng chúa tồn tại.
Nếu như vậy Lộc Động Đình có chút lo lắng, dù sao những người nghe được tiếng nói ở trong đầu mình thì không quá an toàn.
Nếu không phải kẻ lừa đảo, tất nhiên là đầu óc có vấn đề, mà trên đời này bằng chứng vô tội tốt nhất chính là bệnh tâm thần, rốt cuộc có bệnh thâm thần không khác gì giấy chứng nhận giết người hợp pháp.
Cái khác không nói, Lộc Động Đình biết chắc một điều là bệnh nhân tâm thần giết người không phạm pháp.
Người Tàu có câu nói rất hay “Mềm sợ cứng, cứng sợ hoành, hoành sợ lăng, lăng sợ không muốn sống, tất cả đều sợ bệnh tâm thần.”
Có nghĩa là người mềm yếu thì sợ người cứng rắn, người cứng rắn tất nhiên sợ người ngang ngược, người ngang ngược sợ người dễ kích động, người dễ kích động tất nhiên sợ người liều mạng.
Nhưng cho dù bất kỳ ai cũng phải sợ người mắc bệnh tâm thần, bởi vì ai cũng không biết người mắc bệnh tâm thần có thể làm ra chuyện gì.
Lộc Động Đình có chút hối hận, thời buổi này điện thoại di động cũng không đắt, có đắt cũng chỉ là điện thoại thông minh màn hình cảm ứng mới đắt mà thôi, bây giờ điện thoại di động thông thường nghe gọi cũng chỉ vài trăm ngàn.
Lúc trước nghĩ không cần thiết, bây giờ chẳng may giáo sĩ bị đả kích đến nối tín ngưỡng tan vỡ, mất niềm tin vào tôn giáo.
Sau đó mất đi ý nghĩa cuộc sống, rồi quay sang muốn giết chết kẻ hại mình thê thảm như vậy, quả thực là quá nguy hiểm.
Lộc Động Đình không cho rằng giáo sĩ có đủ khả năng giết chết chính mình, nhưng cuộc đời có ai biết trước được điều gì.
Chẳng may xui xẻo để cho giáo sĩ thành công, chính mình liền chết thẳng cẳng, ngáp cũng không kịp ngáp.
Mà cho dù không chết, bị thương cũng là rất đau đớn, nấu ăn cắt đứt tay cũng đã cảm thấy rất đau, lỡ bị vết thương lớn thì đau chết mất.
Tất nhiên, Lộc Động Đình là không thích bị đau chứ không phải là sợ đau quá nhiều.
Dù gì thì gì, có ai ngốc đến nỗi muốn chính mình bị thương, lại không phải là M, bị đau chắc chắn là không vui chút nào.
Lộc Động Đình là thích vui nhưng không thích đau, chỉ có M mới thích đau thôi.
Lộc Động Đình mặc dù là vì hãm hại người khác mà chịu đòn bị thương là có, chỉ là có nguy cơ đến tính mạng hắn cũng chưa bao giờ trải qua.
Bởi vì đầu óc có chút thông minh, lại thích đọc đủ loại sách, cho nên có vẻ thành thục hơn bạn cùng lứa tuổi
Nhưng nói đi nói lại, dù sao hắn cũng vẫn chỉ là một học sinh cấp 3 mà thôi, thậm chí so bạn cùng lứa tuổi còn nhỏ hơn 2 tuổi, bởi vì Lộc Động Đình đi học sớm 2 năm.
Cho nên trong đầu tưởng tượng đến việc giao sĩ nổi điên, sau đó đuổi theo muốn giết chết chính mình, Lộc Động Đình trong lòng nao nao.
Trong khi Lộc Động Đình miên man suy nghĩ, xem có nên tiên hạ thủ vi cường, cầm ghế phang vào đầu giáo sĩ trước để vô hiệu hóa khả năng tấn công của giáo sĩ trước hay không.
Giáo sĩ đột nhiên cười, ngẩng đầu lên, tự tin nhìn thẳng vào Lộc Động Đình nói.
“Anh nói đúng.
Những giáo chức cấp cao của hệ thống đạo thiên chúa có lẽ đã không còn kính yêu chúa nữa, họ đã quên mất lời chúa dạy, hoặc họ tự cho mình là chúa.
Nhưng những người này không đại diện được cho chúa, không đại diện được cho cơ đốc nhân.
Có lẽ là tôi sai khi nói họ không phải là người đạo thiên chúa chân chính, nhưng tôi chắc chắn có nhiều người theo đạo thiên chúa là tốt.
Việc làm của những người xấu trong đạo thiên chúa không phải là việc làm của chúa.
Chúa vẫn là chúa của tình yêu và sự vị tha, không liên quan gì đến người phàm trần chúng ta.
Chúa đã trao cho chúng ta ý chí tự do, con người hành động theo những gì mình muốn.
Chúa đã cảnh báo về hậu quả của những tội lỗi, và chúa cũng đã từng gửi con trai của ngài, chúa Giê xu xuống để cứu rỗi loài người.
Con trai của ngài, chúa Giê xu đã phải chết để trả giá cho tội lỗi mà loài người chúng ta đã phạm phải.
Nhưng nhiều người theo đạo thiên chúa đã hành động sai, thậm chí là cố tình hiểu sai và xuyên tạc lời của chúa trong kinh thánh.
Họ sẽ không bao giờ được cứu rỗi, những người thiên chúa giáo biến chất sẽ phải chịu sự trừng phạt của chúa trong địa ngục mãi mãi.
Kinh thánh vẫn là một chuẩn mực đạo đức đúng đắn, kinh thánh đúng, điều đó không liên quan gì đến việc những người công giáo khác gây ra tội lỗi.
Như anh vừa nãy đã nhắc đến các cuộc thập tự chinh đẫm máu, những vụ bắt bớ giết dị giáo đáng sợ thời trung cổ.
Đó là những tội ác kinh khủng nhất, giống như tội ác mà Hít Le đã phạm phải.
Nhưng điều đó không liên quan đến chúa và kinh thánh, chúa không ra lệnh cho họ tàn sát những người khác, chắc chắn không ra lệnh cho bất kỳ ai giết hại một cách tàn nhẫn những người không tin vào chúa.
Đó là hành động mang tính cá nhân, hoặc nói đúng hơn là bởi vì lòng tham và lợi ích của những kẻ cầm quyền.
Bọn họ hành động không vì tôn giáo, không vì chúa, mà chỉ vì lòng tham của chính họ.”
Lộc Động Đình thấy giáo sĩ có vẻ bình thường thì cảm thấy nhẹ nhõm, trong lòng cũng thở dài một hơi, thật may giáo sĩ không phát điên.
Nói thật Lộc Động Đình không kỳ thị những người theo tôn giáo, vấn đề là rất nhiều người theo tôn giáo có đầu óc không được bình thường.
Phần lớn người theo tôn giáo chỉ là vì họ cần một đức tin để sống tốt hơn, dù sao nếu có một cọc tiêu để sống tốt hơn thì vẫn là điều tốt.
Mặc dù nói việc vì sợ hãi bị trừng phạt trong địa ngục sau khi chết mà làm việc tốt, có vẻ như hơi đáng sợ.
Bởi vì nó cũng gần như đồng nghĩa với việc họ sẵn sàng làm những việc xấu xa và độc ác nếu họ nhận ra rằng không có chúa cũng không có địa ngục.
Tuy nhiên, chỉ cần họ có thể tin tưởng điều đó cả đời, và sống một cách tốt đẹp cả đời, thì đó vẫn là một điều tốt đẹp.
Nhưng điều đáng ngại là có một số ít trong số họ, trước đây thì là phần lớn trong số những người theo đạo thiên chúa, hoặc nói đúng ra là rất nhiều tôn giáo khác cũng như vậy.
Những người quá mức sùng đạo, họ là những kẻ cuồng tín, họ sẵn sàng làm tất cả những gì họ cho là đúng theo ý của vị thần mà họ tôn thờ, hoặc có thể là những kẻ cuồng tín bị lợi dụng bởi những kẻ có dã tâm.
Và thực tế là trong quá khứ tôn giáo luôn bị điều khiển bởi những kẻ có dã tâm, bởi vì tôn giáo bản chất là công cụ phục vụ cho chính trị.
Vào trước thời hiện đại ngày nay, tôn giáo vẫn luôn làm công việc của mình.
Từ phương tây cho đến phương đông, nơi nào tôn giáo cũng được sử dụng để gia tăng sự thống trị.
Và quan trọng nhất là giảm bớt sự phản kháng của dân chúng với giai cấp thống trị.
Bằng cách đem tôn giáo như một liều thuốc an thần bằng những lời hứa về sự hạnh phúc hay sự trừng phạt sau khi chết.
Và sử dụng những lời giải thích tối nghĩa để làm cho dân chúng đánh mất sự tò mò với kiến thức, làm thui chột sự hiểu biết, khiến họ trở thành những con cừu chỉ biết nghe lời mà thôi.
Cùng với đó là những điều luật tôn giáo hà khắc, đem mối quan hệ giữa tín đồ và vị thần họ thờ phụng trở thành một mối quan hệ lạm dụng.