Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 28: Tàn nhẫn người




Đám giang hồ vườn du côn rừng đã chờ đánh người từ nãy giờ, nghe vậy liền nhanh chóng nhào lên vây quanh đánh Lộc Động Đình. Lộc Động Đình vốn cũng có ý muốn bị đánh một trận, không phải là hắn biến thái M, mà là theo kế hoạch hắn cần phải bị đánh.
Cũng coi như có kinh nghiệm Lộc Động Đình ngồi xổm xuống cong lưng hai tay ôm đầu, mặc cho đám giang hồ vườn du côn rừng đấm đá. Thật ra vì quá đông lại bu vào một chỗ nên đám người cũng không có chỗ phát lựu, Lộc Động Đình lại bảo vệ hiểm yếu nên một bầy đấm một người nhìn có vẻ thanh thế khá lớn lại thực ra mang đến tổn thương khá thấp.
Chỉ là mặc dù không bị thương nặng nhưng đau là vẫn khá đau, cả người bầm tím là chắc chắn. Bảo vệ trường học thấy học sinh tụ tập đánh nhau trước cổng trường, liền đi vào gọi thầy giám thị, một lúc sau giám thị cùng bảo vệ đi ra.
Thầy giám thị vừa dẹp đường đi ra vừa nói lớn:
“Làm gì đây, tụ tập đánh nhau phải không? Có muốn vào văn phòng chờ phụ huynh không?”
Dù sao chỉ cần là học sinh, nhất là học sinh dở cùng học sinh cá biệt, không có ai không sợ mời phụ huynh, chỉ cần phụ huynh lên trường về chắc chắn ăn một trận đòn.
Đến như Lộc Động Đình cùng anh trai, nếu bị mời phụ huynh chắc chắn một trận đánh, thậm chí bị treo ngược lên nam nữ hỗn hợp đánh. Anh trai thì từ nhỏ tới lớn chỉ phải ăn duy nhất một trận đòn, còn Lộc Động Đình thường có đôi lúc cãi giáo viên á khẩu, mỗi lần một trận treo lên nam nữ hỗn hợp đánh là không thoát.
Nghe vậy cầm đầu mới kêu ngừng lại, đám lưu manh tản ra cố bồi thêm mấy đá. Thấy Lộc Động Đình vẫn ngồi xổm tay ôm đầu, cầm đầu đi lại gần vỗ vỗ đầu Lộc Động Đình nói:
“Lần này bọn tao tha, lần sau bọn tao chém chết cả nhà mày đó.” – Rồi ngẩng đầu lên nói với đám anh em giang hồ “Đi nhậu! Hôm nay thoải mái nhậu!”
Cả bọn nghe đến đi nhậu liền vui mừng kéo nhau đi lên xe máy, rú ga nẹt bô phóng đi.
Lộc Động Đình buông tay ngồi dậy, phủi đi bụi bặm trên người, mặt thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Chờ thầy giám thị chen vào tới nơi, vây xem đám người đều bắt đầu tản ra, Lộc Động Đình cũng xen lẫn vào trong. Thầy giám thị nhìn nhìn xung quanh không thấy đối tượng khả nghi, liền tức giận bỏ đi. Thầy giám thị cũng không cần thiết phải tóm được, vì dù sao chút nữa vào phòng bảo vệ xem video theo dõi cũng sẽ biết ngay.
Bởi vì cả huyện mới có một trường cấp 3 nên cũng được trang bị khá đầy đủ, kể cả phòng thí nghiệm, phòng máy tính, cùng với một ít camera theo dõi ở các vị trí trọng yếu.
Lộc Động Đình bị đánh khá đau nhưng lại vừa đi vừa mỉm cười, may mắn cũng không mấy người chú ý đến hắn, nếu không lại nghĩ hắn là M. Về đến nhà, cất cặp sách, Lộc Động Đình cũng không thay quần áo mà mở tủ lấy một xấp tiền sau đó rút năm trăm nghìn bỏ vào túi quần đi ra ngoài.
Nhà Lộc Động Đình không phải giàu có nhưng cũng là không lo ăn không lo mặc. Bởi vì nhà ở trong núi, trường học lại rất xa, cho nên từ lúc hắn đi học cấp hai thì bố mẹ Lộc Động Đình lấy tiền tích góp mua một mảnh đất mặt đường và xây một căn nhà nhỏ. Trừ cuối tuần và kỳ nghỉ Lộc Động Đình đều một mình ở đây, bố mẹ một tuần cho hắn hai trăm nghìn tiền sinh hoạt.
Lộc Động Đình cũng chẳng tiêu nhiều, hắn biết nấu ăn, gạo mỗi lần mẹ đều mua một bao 50 ký. Rau thì mẹ trồng sau vườn, hằng ngày hắn chỉ cần tưới nước và chú ý làm cỏ là được. Thức ăn Lộc Động Đinh cũng không kén, hàng xóm có một trại gà trứng, trứng gà vỡ(trứng bị va đập rạn hoặc nứt vỡ nhỏ) chỉ hai trăm đồng một cái, mua một nghìn đồng liền đủ Lộc Động Đình ăn cả ngày.
Mấy năm nay đi học Lộc Động Đình tiết kiệm được cũng không ít tiền, hắn cũng không đếm, dù sao nhu cầu của hắn đối với vật chất đều không sao cả.
Cầm tiền đi thẳng đến một tiệm chụp ảnh gần nhà, hắn thuê thợ chụp ảnh cầm camera cùng mình đi bệnh viện. Lộc Động Đình muốn đi bệnh viện giám định thương tích, trong quá trình Lộc Động Đình thêm một chút tiền làm giám định cao hơn vài phần trăm cho qua mười một phần trăm(11% là có thể bị hình sự rồi, nếu tính đại khái thì gãy vài cái răng là đủ rồi).
Nhiệm vụ của thợ chụp ảnh là chụp lại hình ảnh thương tích của Lộc Động Đình, nhiếp ảnh chuyên nghiệp đều biết làm thế nào để ảnh chụp nhìn vết thương càng nghiêm trọng.
Sau đó trở về đi qua trường học, vào phòng bảo vệ trả tiền để sao chép đoạn video theo dõi lúc Lộc Động Đình bị đánh.
Xong xuôi Lộc Động Đình cũng không vội vàng, ăn vẫn ăn, ngủ vẫn ngủ, chơi máy tính vẫn chơi, hắn cũng không xử lý chỗ bị thương. Dù sao chỉ là bầm tím một chút, đau đớn cũng không nhiều, nếu xử lý ngày mai gần như là không còn dấu vết. Nhưng nếu cứ để như vậy, cần thời gian khá lâu để khỏi hẳn, khi bị đánh tiếp vết thương càng có vẻ nặng hơn.
Sáng hôm sau Lộc Động Đình lại mở tủ Lấy ra một triệu đồng, cùng với một số tiền lẻ bỏ vào cặp rồi đi học. Vẫn là buổi sáng không có chuyện gì xảy ra, chỉ có ánh mắt mọi người nhìn Lộc Động Đình nhiều thêm khinh bỉ cùng vui thấy người gặp họa.
Giờ ra chơi, có một số “đại ca” giang hồ đến nói với Lộc Động Đình rằng họ có thể giàn xếp giúp đỡ, nhưng bị Lộc Động Đình từ chối.
Trống tan học, Lộc Động Đình vẫn bình tĩnh thu xếp sách vở và ngồi chờ, quả nhiên không lâu sau nhóm giang hồ vườn du côn rừng đến. Không ít học sinh chưa lao ra cổng trường thấy náo nhiệt liền bu vào vây xem.
Lộc Động Đình bình tĩnh ngồi nhìn đám lưu manh, tên hôm qua cầm đầu thấy Lộc Động Đình không giống như hôm qua sợ hãi thì có hơi lấy làm lạ. Nhưng rồi hắn nhanh chóng ném ra khỏi đầu, hôm qua uy tín của hắn có tăng lên một chút, năm mươi nghìn của Lộc Động Đình làm hắn đãi anh em được một bữa nhậu.
Hắn lại gần vỗ vỗ mặt Lộc Động Đình, rồi cúi đầu nhìn thẳng Lộc Động Đình cười nói:
“Chào chú em, hôm qua mày bồi thường cho anh em tao, tao nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy chưa đủ, dù sao mày đánh anh em tao mấy người, chỉ bồi thường năm chục là ít quá. Giờ mày lấy ra năm trăm nghìn bồi thường đi.”
Lưu manh cầm đầu nói làm vây xem ngoài cửa nhóm người hít hà một hơi, quả nhiên lưu manh đại ca khủng bố như vậy.
Năm trăm nghìn đối với tất cả ở đây đều là khoản tiền lớn, hiện thời người làm công cũng chỉ có một trăm ngàn đến một trăm năm mươi ngàn một ngày mà thôi.
Ở vùng này hầu hết đều là trồng cà phê và tiêu, một ký cà phê cũng chỉ khoảng ba mươi ngàn, một ký tiêu cũng khoảng năm mươi ngàn mà thôi. Một năm một hécta(100mx100m) chỉ thu được khoảng 4 đến 5 tấn cà phê hoặc vài tấn tiêu.
Lộc Động Đình cũng hơi ngẩng đầu lên ghé lại gần nói với gã cầm đầu, chỉ đủ để một mình hắn nghe:
“Đ M M! Chúng mày chết chắc rồi, tao chỉ là đang cố ý chơi bọn mày thôi.” – Nói rồi ngồi xổm xuống ôm đầu.
Cầm đầu lưu manh nghe vậy thực tức giận liền tay đấm chân đá sau đó kêu gọi đồng bạn cùng vào đánh. Giống như hôm qua Lộc Động Đình vẫn ngồi xổm ôm đầu chịu đòn.
Đánh một hồi đám lưu manh cảm thấy thấm mệt mới ngừng đánh.
Lộc Động Đình liền mở cặp sách dốc ngượclàm cho sách vở đổ hết xuống đất, cùng với đó là số tiền hồi sáng Lộc Động Đình cầm đi.
Cầm đầu lưu manh thấy có tiền rơi ra liền ngồi xuống nhặt lên, đếm đếm thấy hơn một triệu đồng, liền vui vẻ nói:
“Hơn một triệu luôn anh em, hôm nay đi hát karaoke. Thằng ngu này phải đánh nó mới lòi tiền ra, thật đúng là ngu như chó.” – Vừa nói vừa đá Lộc Động Đình mấy cái.
Vừa nãy đám giang hồ vườn du côn rừng đều thấy Lộc Động Đình vội vàng dốc cặp sách cho tiền rơi ra. Cho nên đứa nào cũng nghĩ rằng Lộc Động Đình sợ hãi mà cống nộp tiền, cầm đầu cảm thấy mình thật sáng suốt khi dẫn anh em đi đánh Lộc Động Đình.
Cả đám lưu manh vui vẻ kéo nhau đi, tên cầm đầu còn cố tình xòe tiền ra rồi quạt quạt khoe khoang.
Lần này náo nhiệt thực lớn, hơn một triệu đồng, có người đồng tình có người càng vui khi thấy Lộc Động Đình mất tiền, vẫn tụ tập bàn tán ồn ào hồi lâu chưa tan.
Lộc Động Đình cúi mặt hơi nhếch mép một chút, lại trở lại vẻ mặt bình thản nhặt sách vở bỏ vào cặp đứng dậy đi về. Sau đó quy trình giống như hôm qua, Lộc Động Đình cảm thấy hơi đáng tiếc vì trong phòng học không có camera theo dõi.
Sáng hôm sau Lộc Động Đình lại đếm hai triệu đồng bỏ vào cặp, sự việc diễn ra giống hôm qua. Chỉ là lần này Lộc Động Đình cố tình bị mấy đấm vào mặt. chảy cả máu mồm cùng máu mũi.
Lần này Lộc Động Đình lại về nhà lấy tiền đi giám định thương tích lại chụp ảnh, sau đó cầm ba tờ giám định cùng, một giấy tường trình, đơn tố cáo, thêm một chiếc usb có video theo dõi, đi thẳng đến đồn công an. Đồn công an cách trường chỉ hơn hai trăm mét, vì khu này gần trung tâm huyện thành, lại có 2 trường học một cấp 3 một cấp 2 sát nhau.
Nộp xong đơn tố cáo, Lộc Động Đình lại trở về trường, gặp thầy giám thị để báo cho sự việc. Thầy giám thị nghe vậy giật mình hoảng hồn yêu cầu Lộc Động Đình ở tại chỗ, sau đó liên hệ hiệu trưởng hiệu phó cùng chủ nhiệm của Lộc Động Đình và chủ nhiệm lớp bên cạnh, sau đó tiếp tục gọi cho cha mẹ của Lộc Động Đình.
Lập tức liền lớn chuyện, công an thực nhanh chóng làm việc. Sự việc được cho là thực nghiêm trọng, Lộc Động Đình lại chưa đến 16 tuổi.
Công an định tính đây là vụ án liên quan đến nạn nhân là trẻ vị thành niên. Tính chất vụ án là trấn lột, cướp đoạt, đánh người gây thương tích, phạm tội nhiều lần, phạm tội có tổ chức.
Thực mau các đối tượng liên quan đều được triệu tập, thẩm vấn tạm giam, khởi tố. Nhẹ nhất đều 3 năm, nặng nhất là tên cầm đầu đến 12 năm, Lộc Động Đình được bồi thường 50 triệu đồng.
Thảm nhất chính là cả bọn bị đưa ra làm ví dụ phản diện, phiên tòa công khai lưu động được tổ chức ngay tại sân trường. Cả trường cấp 2 cùng cấp 3 đều yêu cầu học sinh bắt buộc đi xem.
Từ đó tình trạng tập tành làm giang hồ cũng giảm thật mạnh, dù sao mười mấy “đại ca” thê thảm khóc lóc sau khi bị tuyên án không phải là không có uy hiếp.
Xong hết mọi chuyện Lộc Động Đình cũng không thoải mái, hắn nhất thời phạm xuẩn đem hết mọi chuyện nói cho cha mẹ, cho nên bị treo lên nam nữ hỗn hợp đánh một trận, lại còn bị tịch thu hết số tiền tiết kiệm mấy năm nay, thậm chí tiền sinh hoạt hàng tuần cũng bị giảm xuống chỉ còn 150K.
~~~~~~~~~~~~~~~~~ gợn sóng hồi tưởng~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong khi Lộc Động Đình hồi ức thì Taran Zhu cũng đã giải thích xong cho các ảnh võ giả khác về việc bồi thường cho Lộc Động Đình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.