Vương Gia Quá Khí Phách, Vương Phi Muốn Vùng Lên

Chương 15: Trường nữ sinh




“Đứa nhỏ này, con lại để ta lo lắng không yên tâm rồi, xem ra con yêu tiền như vậy, ta sẽ cho con học buôn bán ở trường nữ học Thánh Đức, có được không?” Nhạc Thanh Sơn hài lòng gật đầu, đứa bé này không có linh lực, tại đại lục này coi như là củi mục, cho dù đi tới chỗ nào đều bị người khác xem thường. Đứa nhỏ này vẫn là tuổi trẻ khinh cuồng, sớm muộn gì cũng sẽ chịu đả kích, nếu tương lai còn muốn đi báo thù, không bằng trải qua mưa gió sớm một chút, nhất định khi trưởng thành sẽ trở nên mạnh mẽ.
“Nữ học viện Thánh Đức? Đó là nơi quỷ quái nào vậy?” Mặt Vũ Mị chảy hai vạch đen nhìn Nhạc Thanh Sơn, đại lục này chắc sẽ không có trường học chứ? Còn là học viện nữ sinh Thánh Đức, nàng vừa nghe tên đã cảm thấy người không thoải mái.
“À, đây là việc xưa nay ở Tử Minh đại lục đã có, chuyên môn vì lựa chọn thế hệ xuất chúng tiếp sau mà xây dựng học viện, nữ nhi ở học viện Thánh Đức, nam tử thì ở Bá Quyền. Hai học viện nằm cạnh nhau, thường xuyên tranh đấu ngươi chết ta sống, rất thích khiêu chiến. Vũ nhi có muốn đi thử hay không? Hai năm sau con vừa vặn mười hai tuổi, đến lúc đó sẽ đưa con tới học viện, bọn họ đào tạo tuổi từ mười hai tới mười sáu tuổi, trong bốn năm đó con cũng sẽ trưởng thành! Bên trong có rất nhiều môn học, cầm kỳ thi họa, nữ công gia chánh, còn có luyện đan, dạy thú vật, tổ chức tình báo, tổ chức buôn bán, chỉ có ngươi không tưởng tưởng được chứ không có thứ bọn họ không làm được, đứa nhỏ, có muốn đi hay không?” Vẻ mặt Nhạc Thanh Sơn tràn ngập ý cười nhìn Vũ Nhạc, trong lòng đã muốn gấp gáp đến hoảng loạn, không biết đứa nhỏ này đi tới nơi đó liệu có bị khai trừ hay không?
“Thú vị thế sao?” Vũ Nhạc tự động bỏ qua cái gì mà nữ công gia chánh, tình báo, buôn bán, còn có dạy thú vật, nhưng thật ra cũng có vài phần thú vị.
“Ừ, chắc chắn là chơi rất vui đó!” Nếu ngươi có đủ thực lực như trong lời nói thì tuyệt đối có bản lãnh đùa chết người khác, nhưng nếu ngươi chỉ là trứng thối, thì xin lỗi, bị đùa giỡn chính là bản thân mình. Đương nhiên, những lời này Nhạc Thanh Sơn không nói cho nha đầu kia biết, chỉ có bước chân vào Thánh Đức, mới xem như bước đầu tiên hướng về phía thành công, là người đứng đầu Nhạc gia tộc đứng đầu thập đại thế lực, đương nhiên sẽ không thu nhận phế vật.
“Tốt lắm, hai năm nữa phải không, con đi.” Vũ Nhạc hơi hơi cúi đầu, mặt không biến sắc nhíu mày, trong mắt cha có ý xem kịch vui nhưng không chạy trốn ánh mắt của nàng, nhưng Vũ Nhạc nàng là ai chứ? #DDLQD#Chính là nữ đặc chiến viên của quân đội quốc gia, có trình độ hoạt động nào chưa tham gia? Sẽ sợ một cái trường nữ học? Qủa thật là chuyện nực cười.
“Được, nếu như vậy sang năm ta sẽ đưa con cùng nha đầu Mộc Ngư vào học viện. Kế tiếp ta sẽ nói về hai đại gia tộc Lăng gia cùng Mục gia. Bọn họ một bên nắm giữ tình báo của đại lục, một bên nắm giữ Luyện dược sư giỏi nhất của đại lục, trước mắt đã có được mười tên luyện dược sư cấp bậc cao, chúng ta tuyệt đối không thể khinh thường. Về sau nếu có gặp con cháu của gia tộc họ thì tuyệt đối không thể hành động theo cảm tính. Mặc dù trước mắt thế cục ở đại lục đã rất căng thẳng, nhưng muốn bọn họ không quá phận, chúng ta không muốn mở đầu phá thế cân bằng, nếu không sẽ tạo thành hậu quả không thể bù lại, ta nói như vậy con hiểu chứ?”
“Phụ thân yên tâm, nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, về điểm này, nữ nhi hiểu rõ.” Vũ Nhạc mỉm cười, nhưng trong lòng nghĩ thầm, đại lục này so với tưởng tượng còn phức tạp hơn rất nhiều! Nhưng vậy thì thế nào chứ, binh đến thì tướng chắn, nước đến thì đất chặn, nàng cũng không tin là nàng đã trải qua huấn luyện đặc chiến chuyên nghiệp lại thất bại ở cổ đại. Tương lai, quả nhiên làm cho người ta chờ mong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.