Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Chương 21: Người nào hạ độc?




Khi một đám người cũng chạy tới trong sân Tam phu nhân trong sân, xác định cả đám người làm thần sắc hoảng loạn ở bên ngoài nhìn quanh, chỉ là bây giờ xảy ra chuyện như vậy, bọn họ mặc dù tò mò, nhưng lại cũng không dám tùy tiện đi vào nhìn, chỉ sợ xảy ra chuyện gì trách đến trên đầu của mình .
Nhị phu nhân mang người vào trong phòng của Tam phu nhân, giờ phút này đại phu đã đến, đang bắt mạch cho Tam phu nhân, thần sắc có chút nặng nề, mà nha hoàn Hồng Liên của Tam phu nhân bị bỏ vào trong căn phòng bên cạnh.
"Như thế nào? Đại phu, Tam phu nhân ra sao?" Nhị phu nhân cau mày nhìn Tam phu nhân nằm ở trên giường, lại nhìn đại phu bắt mạch xong vội vàng tiến lên hỏi.
"Triệu chứng không rõ ràng lắm của Tam phu nhân là bị trúng độc, về phần là độc gì sợ là cần tiến một bước chẩn bệnh phía sau mới biết." Lão đại phu thần sắc mang theo nghi hoặc, chậm rãi nói.
"Vậy có nguy hiểm đến tính mạng không?" Nhị phu nhân nhìn một chút sắc tái nhợt của Tam phu nhân ở trên giường, trong lòng mặc dù có chút hả hê, nhưng hiện tại cũng không quan tâm đến việc này, việc cấp bách trước tiên là xác định chuyện gì xảy ra.
Lúc này Tứ phu nhân cũng đang chạy tới, sau khi đi vào chỉ đứng lẳng lặng ở một bên, thần sắc bình thản cũng không có quá nhiều khẩn trương gì hoặc là những thần sắc khác, hình như Tam phu nhân có chuyện gì xảy ra đều cùng nàng ta cũng không có quan hệ gì.
"Tam phu nhân trúng độc không sâu, tạm thời sẽ không nguy hiểm đến tính mạng."
"Làm phiền đại phu rồi, An Lam để cho đại phu đi cho Hồng Liên chăm sóc."
Sau khi đưa đại phu đi, đi ra khỏi phòng của Tam phu nhân, một nhóm người cũng tụ tập tại phía trước đại sảnh phòng Tam phu nhân, ngồi ở chủ vị, sắc mặt Nhị phu nhân cứng ngắc, rất là khó coi, mà phía dưới đang quỳ hai nha hoàn cùng gã sai vặt.
"Tam phu nhân tại sao lại trúng độc, tất cả các ngươi đều thành thật nói ra cho bản phu nhân, nếu để cho bản phu nhân tra ra là ai hạ độc, nhất định không tha!"
"Phu nhân, chuyện trong phòng Tam phu nhân luôn luôn đều là do Hồng Liên xử lý, nô tỳ căn bản cũng không có thể tùy tiện vào trong phòng, nô tỳ thật không biết vì sao lại như vậy." Một tiểu nha hoàn khóc hoa lê đái vũ không ngừng dập đầu.
Một tiểu nha hoàn khác thần sắc sợ hãi, chỉ sợ trách đến trên đầu của mình .
"Các ngươi còn không nói lời thật, Tam phu nhân trúng độc đến tột cùng là người nào phát hiện trước?" Nhị phu nhân mắt lạnh tức giận hỏi.
"Phu nhân, là nô tỳ phát hiện, trước Hồng Liên phân phó nô tỳ đi chuẩn bị nước trà cho Tam phu nhân, chỉ là nô tỳ đợi ngoài cửa hồi lâu cũng không thấy Hồng Liên tới lấy trà, nô tỳ mới tự tiện bưng nước trà vào bên trong, chỉ không ngờ sau khi đi vào liền nhìn thấy Tam phu nhân cùng Hồng Liên, cả hao đều té xuống đất. Nô tỳ thật không biết Tam phu nhân cùng Hồng Liên tại sao lại trúng độc, phu nhân ngài nhất định phải tin tưởng nô tỳ." Tiểu nha hoàn đang sợ hãi kia gọi là Tiểu Lan, lúc này bị đã hỏi tới, nói xong liền khóc lên.
Tứ phu nhân ngồi một bên ngay ngắn, tỉnh táo nhìn xem Nhị phu nhân thẩm vấn, hoàn toàn không có một chút dáng vẻ quan tâm, chỉ là vẫn từ từ uống nước trà trong tay, nghe Tiểu Lan nói mới vừa khẽ nâng mắt lên liếc nhìn, sau đó lại thấp xuống tầm mắt, một bộ dáng vẻ thờ ơ.
Nhã Phù ngồi ở một bên, ánh mắt tùy ý quét qua tất cả mọi người ở đây, đáy lòng cũng có chút tò mò, mà nhìn Lục Liễu cũng là vẻ ngoan ngoãn đứng ở một bên, không nhìn ra cái thần sắc gì, về phần Tứ phu nhân kia, nhìn người dịu dàng động lòng người, sau khi đi vào cũng không còn nói thêm lời nói gì, vẫn luôn là yên lặng đợi ở một bên.
Mà nhìn hai tiểu nha hoàn phía dưới nói cũng không giống là đang nói dối! Chỉ là nếu nói nói như vậy thì Tam phu nhân thế nào đột nhiên lại trúng độc?
"Tam phu nhân trước có ăn đồ gì, hoặc là đụng thứ gì không?" Nhị phu nhân mặt đen tối một mảnh, chau mày.
"Phu nhân ăn trưa trưa rồi phải đi ngủ trưa, đợi đến lúc thức dậy Hồng Liên phải đi hầu hạ, cũng phân phó nô tỳ chuẩn bị nước trà, lúc sau trong đó bị hạ độc rồi." Tiểu Lan sợ hãi, nhưng nói tới nói lui cũng nối liền rõ ràng, mà một tiểu nha hoàn khác cũng không ngừng khóc, không ngừng dập đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.