Vương Phi Bé Con Của Ta, Nàng Chớ Có Khùng

Chương 5: Gặp lại bố mẹ ở kiếp trước




Bên trong Điện Cần Chánh , tiếng truyền báo của thái giám làm cho không khí đang vui vẻ bỗng nhiên ngưng lại , tất cả ánh mắt đều nhìn về phía cửa , hoàng đế Thiên Diệu Chính ngồi trên long ỷ cao cao tại thượng , thở dài một tiếng :
- Yến tiệc bắt đầu đã hơn một canh giờ rồi , thế mà bây giờ Hoài Na mới tới .
Hoàng hậu Nhan Y Dung ở bên cạnh vội vàng đáp lời , trong lòng có chút lo lắng :
- Thiếp nghĩ nhất định là do Hoài Na sức khỏe không tốt , một lát nữa sẽ truyền thái y đến thăm .
Hoàng đế mỉm cười hài lòng , khẽ gật đầu .
Các phi tần ngồi ở hai bên nghiêng đầu khẽ thì thầm với nhau :
- Mặt trời gần đứng bóng rồi mà bây giờ mới chịu dậy , thật là không có quy cũ .
Thiên Diệu Chính nhướng đuôi mày , ánh mắt lạnh lùng liếc qua nhìn đám phi tần , ông ho nhẹ một tiếng " e hem " , các phi tần rùng mình một cái , họ sợ hãi lập tức cúi đầu , sắc mặt tối sầm , nội tâm âm thầm kêu khổ .
Bên dưới , dãy trái đầu hàng là vị khách đặc biệt của buổi dạ yến ngày hôm nay - Thượng quốc Vương gia Thượng Quan Kỳ , một mỹ nam lạnh lùng sở hữu đôi mắt đẹp đến chết người , đôi mắt to sáng lấp lánh tình cảm , dù đang cười hay không cười cũng khiến cho người khác cảm nhận được chút buồn man mác và cô độc nơi đôi mắt chàng , làn môi cong đẹp như vẽ của chàng cũng có sức mạnh làm điên đảo xốn xang khiến cho nữ nhân mơ mộng một ngày nào đó được chạm vào làn môi ấy một lần .
Thượng Quan Kỳ khẽ nâng ly rượu , chàng ngửa cổ lên uống cạn , mắt vẫn không để tâm đến chuyện xung quanh .
Dãy bên phải , Thái tử Thiên Diệu Cung ngồi đầu hàng , kế chàng là thái tử phi Liễu Lam Thu , sau đó là 10 vị hoàng tử cùng các hoàng tử phi và trắc phi .
Lúc này , ngoài cửa có một nữ tử chạy vào , nàng một thân xiêm y màu tía đẹp và mị hoặc đến mức cướp đi hồn phách của người ta , khiến người ta như muốn nín thở , trên tay nàng cầm một bó hoa lớn , thẳng tấp đằng trước đập vào mắt nàng là hoàng đế và hoàng hậu , nàng mừng rỡ hai mắt lóe sáng mỉm cười chạy nhanh tới gọi lớn :
- Mẹ ơi ! Bố ơi !
Người người trợn trừng hai mắt nhìn nàng , nàng chạy nhanh đến nổi chân dẫm phải váy , cả thân thể ngã sõng soài trên đại điện , mấy bông hoa trên tay rơi tứ tung , cảnh tượng trước mắt làm tất cả mọi người choáng váng đến chết lặng .
Năm giây sau , nữ tử chống tay bò dậy , trên mặt dính toàn nhị hoa , nàng bực bội cầm lấy một cây hoa ngồi sụp xuống duỗi chân ra đánh lên chân vài cái tức giận nói to :
- Này thì làm Na té này , đánh chết cái chân luôn này ... chết này ... chết này ...
Trong nháy mắt hoạt động của mọi người đều như dừng lại , họ hóa đá, ngây ngốc đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía nàng , chỉ thấy nàng đứng lên vui vẻ nhảy từng bước lên bậc thang sau đó nũng nịu ôm chầm lấy hoàng hậu , dụi đầu vào ngực bà , nhõng nhẽo nói:
- Mẹ ơi mẹ ... Na đói bụng ... Na muốn ăn cơm gà ... mẹ mua cơm gà cho Na đi mẹ .
Hoàng hậu không khỏi lộ ra thần sắc ngạc nhiên , bàn tay đưa lên vuốt ve tóc của Hoài Na rồi nhìn qua hoàng đế , Thiên Diệu Chính mở to hai mắt , khóe miệng giật giật lòng nghĩ , đứa con gái duy nhất của ta bị làm sao thế này , ông đứng phắt dậy gọi lớn trong lo lắng :
- Thái y ... mau truyền thái y vào đại điện cho trẫm .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.