Vương Phi Nghịch Ngợm Của Thần Bí Vương Gia

Chương 14: Long hiền sơn




Thánh chỉ vua ban không thể trái. Thời gian này Lê Bảo Ngọc vẫn là ngoan ngoãn không có bất cứ một biểu hiện kháng cự lại nào. Nàng một mực nhu thuận ở trong khuê phòng, ăn rồi ngủ, chờ ngày xuất giá.
Mà lúc này trong phủ Lương Vương, nhị hoàng tử Long Hiền Sơn đang nhìn hoàng đệ cùng mẫu thân sinh ra của mình.
Hai người bọn hắn là con của Huệ quý phi. Nguyên lai mẫu thân bọn hắn là được thái hoàng thái hậu đưa vào cung ở bên cạnh hoàng thượng ngay từ khi còn là thái tử. Là cháu họ hàng cùng hoàng thái hậu, sau khi gả cho phụ hoàng của bọn hắn thì sau hai năm mới sinh được hắn là Long Hiền Sơn, ba năm sau sinh thêm tiểu đệ là Long Hiền Lương, nhưng sau khi sinh Long Hiền Lương sức khỏe của mẫu thân hắn bị suy yếu nghiêm trọng không bao lâu thì cũng qua đời. Đệ đệ hắn được hoàng thái hậu hết mực yêu thương chăm sóc mà lớn lên. Hắn cũng vô cùng yêu thương đệ đệ, từ nhỏ đã cùng đệ đệ lớn lên bên nhau, tình cảm gắn kết, nhưng tính tình của đệ đệ hắn lại vô cùng lạnh lùng, không muốn bị bó buộc, ngang ngược, có chút cổ quái, nhưng lại là một thiên tài quân sự. Khi mười năm tuổi đã dẫn binh ra chiến trường lập được công. Từ đó liên tiếp lập công lớn, phụ hoàng cũng vô cùng thưởng thức, trên triều vô cùng có tiếng nói. Chỉ duy nhất một điểm là quá lạnh lùng. Chỉ có đối với thái hoàng thái hậu lão nhân gia và hắn mới thể hiện đôi chút cảm xúc.
Lúc trước hắn đi một vùng xa xảy ra lũ lụt thị sát lên không biết được có chuyện gì xảy ra, vừa mới trở về đã nghe tin, phụ hoàng hắn lại tứ hôn cho bát đệ của hắn Lương Vương cùng nữ nhi của phủ Tướng Quốc Công Lê Bảo Ngọc. Mà theo hắn được biết cái vị tiểu thư của Tướng Quốc Công phủ này, là một kỳ nữ, nhưng tính tình ngang ngược, luôn làm theo ý mình, tự do tùy ý, không chói buộc... một người như vậy cùng với bát đệ hắn nghe qua đã cảm thấy không hợp cho lắm rồi. Nhưng thánh chỉ ban xuống hắn vẫn là chạy đến để xem bát đệ có phản ứng như thế nào. Phải biết rằng bát đệ của hắn không chỉ lạnh lùng, mà còn là người có tính tình cổ quái, khó đoán, điểm trọng yếu là không thích nữ nhân...
Nhìn cái người bát đệ trước mắt một lúc lâu vẫn không thể nhìn ra chút manh mối gì, Long Hiền Sơn mới thu hồi tầm mắt quan sát, mở lời.
"Này! Bát đệ... đệ nói cho huynh biết đệ định làm sao đây?"
Long Hiền Lương lãnh đạm liếc nhìn nhị hoàng huynh cùng mẫu thân của mình một cái, bình thản nói.
"Thánh chỉ vua ban không thể kháng, huynh nói đệ sẽ làm sao được đây..."
"Cái này..."
Long Hiền Sơn nhất thời không thể nói gì, thánh chỉ vua ban... làm sao để tránh đây...
"Nhưng mà tại sao đang yên đang lành phụ hoàng lại tứ hôn cho đệ với cái vị kia chứ. Vị kia ta nghe nói là không dễ chọc đâu, aizzz... đệ nói xem tại sao chứ..."
"Huynh nói xem trước khi thánh chỉ ban là những ai đến cầu thân đây..."
Long Hiền Sơn nghe Long Hiền Lương nói thì như nhận ra được điều gì đó.
"Đệ là nói... phụ hoàng đang cân bằng sân đấu... là như vậy đi... không đúng... không lẽ là hoàng tổ mẫu..."
Long Hiền Lương nhếch môi, nhìn hắn.
"Huynh đoán xem..."
"Là như thế... nhất định là như thế đi..."
Long Hiền Lương không để ý nhiều liền tiếp tục nói.
"Hoàng huynh... sân đấu ở thế cân bằng chỉ là bề nổi mà thôi, nhưng chúng ta bị ngắm bắn lại là thật đi...thời gian tới huynh tốt nhất nên cẩn thận một chút, đừng để người ta nắm được đuôi..."
"Huynh biết rồi... nhưng mà... như vậy với đệ có phải..."
"Đệ không sao, trước sau gì đệ cũng phải thành thân, lấy ai cũng vậy cả thôi. Với lại huynh cũng biết, vị kia xác thực là không dễ đối phó, nhưng đệ lại rất vui lòng để nàng ở trong phủ ngang ngược đó... đệ còn đang mong chờ đây..."
Long Hiền Sơn ngơ ngác, mộng mị nhìn hoàng đệ nhà mình, đây là ý gì... nhưng rất nhanh hắn đã hiểu. Người ngoài đồn thổi bát đệ này khi nữ nhân đến gần hắn cách chừng ba bước đã bị đả thương thì có phần nói quá, nhưng hắn là chán ghét nữ nhân lại là thật. Mà trong phủ hắn hiện giờ hoàng thượng cùng thái hậu đã đưa đến vài cái cô nương đến giúp hắn thông phòng. Hắn không thích nhưng không thể đuổi người, chỉ có thể mặc họ ở lại phủ. Mà mấy vị cô nương kia lại đối với hắn nhớ nhung, một lòng ôm mộng trở thành vương phi mà đấu đá đến gà chó không yên. Vậy nên nếu là cái vị kia gả đến, mà với những gì hắn được biết thì cái hậu viện này rất nhanh sẽ thanh tịnh thôi. Hắn không thể không nhìn lại vị hoàng đệ của mình một cái. Sao mà hắn cứ cảm thấy mong chờ Lương Vương Phi kia thế nhỉ...
(Còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.