Vương Phi Vạn Tuế

Chương 31: Bình yên trước giông bão?




Đúng một tháng sau hỉ sự của Liễu Thanh cũng là ngày tổ chức hôn sự của nàng, tức là còn 29 ngày nữa! lần trước do đi cứu trợ nên nàng thoát được một nạn, giờ thì không ai giúp được nàng!
Từ hôm qua mẫu thân đã đánh tiếng trước hôm nay sẽ xuống phố cùng nàng dạo tiện đường chọn vài cửa hiệu uy tín và chất lượng để chọn vải cho hỉ phục cùng một số vật trân quý xem như của hồi môn cho nàng
Cứ như vậy sáng sớm vừa thức nàng liền bị mẫu thân kéo đi đến tận chiều, cả người đều mệt mỏi nhưng mẫu thân nàng cứ như được trẻ hóa, đi suốt hai buổi chọn đồ nhưng tinh thần vẫn còn rất tốt, nàng cũng phải nói hết đủ đường Hạ Tuyết mới tạm tha về phủ vào buổi chiều
Hôm sau Hạ Tuyết vẫn còn ý định tiếp tục ' càn quét' khắp phố chọn thứ phù hợp cho nàng thì nàng đem Từ Tâm ra lấy lý do từ chối. Nếu còn tiếp tục mua như vậy nàng thực không chịu nổi! nó còn đau đầu hơn việc phải chọn đối sách thích hợp cho trận chiến và mệt hơn việc cả ngày luyện tập nữa
Hôm nay tam hoàng tử theo dự kiến sẽ về đến kinh thành thông báo tình hình, nàng cũng đã thương lượng trước với Tần Quốc mọi việc hắn sẽ đứng ra chịu trách nhiệm, nàng chỉ ra đối sách thôi! nhưng tình hình có lẽ không còn trong tầm kiểm soát của nàng nữa...
Buổi sáng nàng quả thực đến Từ Tâm nhưng ở lại chưa đến một canh giờ liền rời đi, chủ yếu cho Liễu Phong báo cáo những biến động và danh sách những thứ cần làm trong tháng tiếp theo. Nàng là người công tư phân minh nên lúc làm việc sẽ không nhắc huynh đệ tỷ muội mà chỉ có cấp trên và cấp dưới, buổi trưa ghé qua sơn trang cùng Như Ý, xế đến kiểm tra tiến độ luyện tập của nhóm 6 người được chọn, chiều về lại phủ
Đúng lúc phụ thân từ triều diện thánh trở về, hai phụ tử lại ngồi vừa uống trà đàm đạo vừa đánh cờ, khung cảnh cũng thật yên tĩnh, lâu lâu phụ thân cũng dò hỏi nàng vài câu về đường đi cứu tế, nàng cũng thật lòng trả lời, chỉ là không nói bản thân dùng danh xưng gì
Sáng hôm sau, công công ban thánh chỉ xuống chỉ đích danh nàng khen thưởng, đại loại nàng cũng đoán được Tần Quốc sẽ không giấu bất cứ gì với hoàng thượng nhưng mà có cần nói thẳng là nàng giúp không!!! có thể nói là nữ nhân trong danh xưng Minh Nguyệt kia mà!!!
Chiếu chỉ chủ yếu khen nàng tấm lòng bồ tát, nhân từ đức độ, đặt cách phong làm quận chúa Bạch Ân ngụ ý tấm lòng lương thiện, yêu dân thương người, không phân vai vế cấp bậc mà đối xử như nhau, khiêm tốn giữ lễ nghĩa..... vân vân và mây mây, rồi thưởng một rương vàng bạc châu báu cùng một ngọc bội lục thạch được khắc tỉ mỉ hình phượng hoàng cùng hàng chữ 'Bạch Ân quận chúa', nàng có thể ra vào hoàng cung mà không cần qua xét duyệt trừ cung cấm và một số nơi trọng yếu trong hoàng cung như kho binh khí, quốc khố... phải có ý chỉ của hoàng đế mới được vào!
Ngọc bội nàng nhận nhưng kiên quyết trả gương châu báu với lí do vô cùng hợp lý
' hiện tại đại hạn chỉ vừa bước vào giai đoạn đầu, bách tính đã phải có nhà chịu đói, phủ tiểu nữ cũng chẳng thiếu thốn, phần thưởng này nên xung vào công quỹ giúp bách tính trữ thêm chút lương thực phòng khi cần cứu trợ nếu tình thế xấu'
Vậy là dưới miệng lưỡi của nàng thành công đẩy cái rương về nơi được đưa đến
Tần vương bận công vụ phải nữa tháng sau mới có thể về chuẩn bị, thân phận nàng giờ là hôn thê của vương gia nên việc người đi lại giữa hai phủ cũng không có gì là, chỉ có điều làm mọi người trong phủ Tần vương không hiểu là mỗi lần đến nàng chỉ tìm A Tam! không hề hỏi thăm tin tức của vương làm mọi người không khỏi suy nghĩ nữ nhân này rốt cuộc não không bình thường hay là trong tâm đã có nam nhân khác nên mới không quan tâm vương gia?
Giữa nàng và Tần vương cũng chỉ là quan hệ giao dịch nên dù gặp ai trao đổi cũng như nhau thôi nên nàng cũng không mấy để tâm. Nàng dùng bộ thiết kế cũng tiễn mới đổi lấy vài quyển sách dược liệu cho tiểu Lan và tiểu Ngọc, vài quyển kiếm pháp cho nhóm sáu người nàng chọn.
Dù nàng tinh thông y thuật nhưng những thứ nàng học là ngôn ngữ hiện đại, sẽ có một số chỗ làm tiểu Lan và tiểu Ngọc không hiểu những thuật ngữ ấy nhưng A Tam là thiên phú y thuật chắc chắn sẽ có nhiều sách y hữu ích cho hai tiểu muội nhà nàng!
Trong phủ hiện tại cũng thấy được vị thế của nàng rất được vương gia xem trọng, ngay cả A Tam cũng phải dùng kính ngữ khi nói chuyện cùng nàng, hắn cũng chẳng biết được thực lực nàng đến đâu nhưng mỗi việc nàng làm đều mang lại kết quả tốt, mọi dự liệu về rủi ro cũng nằm trong tầm kiểm soát, cũng nhờ tiếp xúc lâu nên hắn cũng được nàng chỉ điểm một số phương thuốc tốt hay vài loại độc dược mà cách điều phối dễ đến không tưởng, dược liệu cần thiết cũng tầm đi một vòng quanh phủ liền tìm thấy gần như đủ cả. A Tam hiện chỉ hận không thể bái nàng làm sư!
Một tuần trôi qua, nàng lại đến phủ Tần vương kiểm tra vũ khí mới khi trước đã để lại tiện tay hướng dẫn cách tháo lắp và sử dụng. Đều là người thông minh nên chỉ vài lần thao tác liền nhanh nhạy, độ chuẩn xác thì không còn gì để nói.
Gần đây việc rèn luyện khá mất nhiều thời gian nên nàng cũng không thường đến trang viên như trước nữa, lại cho người cứ cách 5 ngày sẽ xuống phố tìm chút gì mới mẻ lành mạnh mua cho bọn trẻ, chúng cũng rất ngoan không nháo.
Người ta thường nói trẻ con không nhận đủ tình thương của phụ mẫu sẽ trưởng thành sớm hơn những hài tử cùng tuổi, có lẽ do vậy nhưng cũng có thể do chúng sợ nàng cũng sẽ bỏ rơi chúng nên vô cùng ngoan ngoãn.
Tâm lý trẻ rất dễ dạy dỗ uốn nắn nhưng cũng dễ dao động suy nghĩ tiêu cực nên cũng cách tuần nàng dành chút thời gian đến thăm cũng như kiểm tra xung quanh trang viên, tiến độ học tập và để bọn trẻ không suy nghĩ nhiều
Bên phía Tần Sở đó nàng đánh tiếng trước đã có sự chuẩn bị cộng với tin tưởng của hoàng thượng nhanh chóng đến biên quan trấn an lòng dân nhưng cũng không tránh khỏi xích mích với Bắc quốc đành phải nán lại lâu hơn để giải thích cùng xin lỗi vì sự thất thố, hiện đang trên đường về kinh thành, vẫn như mọi khi A Nhị sẽ đi theo bồi Tần Sở
Mọi việc từ cứu tế, chuyện bách tính vùng biên cương náo loạn, những hành động nhằm kiến tạo thế lực cho riêng mình quá.... thuận lợi.
Gần đây bận đến chân không chạm đất mới có được chút thời gian thư giãn, nàng vừa sắp xếp sự việc đã và đang xảy ra từ hôm đến yến hội đến nay, mọi việc quá suôn sẻ đi?
Nàng ngồi tựa vào thành ghế, mắt hướng lên nhìn về bầu trời trong xanh ngày hè, hôm nay là một ngày đẹp trời...
" tiểu Lan, muội có thấy dạo này quá yên bình không?"
Nàng đột ngột cất tiếng nói, tiểu Lan nhanh chóng trả lời
" muội vẫn thấy mọi sự bình thường, duy chỉ người vì lo nhiều việc hơn thôi, người xem, người lại ốm rồi"
Tiểu Lan nhìn nàng suy ngẫm rồi đau lòng nói
Nàng mỉm cười nhìn tiểu Lan, lại quay sang cửa sổ nhìn trời, nụ cười mị hoặc đầy ý tứ nói một câu khó hiểu
" chỉ e là bình yên trước giông bão"
tiểu Lan ngây thơ hỏi lại
" không phải cuộc sống bình thường như vậy tốt hơn sao? "
" sao này muội sẽ hiểu lời tỷ nói"
Nàng cười nhẹ xoa đầu tiểu Lan nói tiếp
" đi thôi! cũng sắp đến giờ cơm rồi!"
" vâng"
*** mọi người còn thấy " Bạch Liên " ở đâu nữa thì nhắc e với nhá, e đang chỉnh lại danh xưng Bạch Liên Thành Bạch Ân
..._______...
Bật mí hôm thành hôn của chị nhà sẽ có kịch lớn để xem a🤫🤫🤫
Mọi người đừng hỏi sao chap này vừa ngắn vừa ít thoại bởi vì
.........
........
.......
Em bí ngôn từ rồi 😢😢😢 ko thể viết được nữa...
mong mọi người thông cảm ❤️❤️❤️

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.