Vương Phi Vạn Tuế

Chương 36: Tiệc tạ lỗi?




Sáng sớm đã có người ra vào tấp nập chuẩn bị cho buổi hậu tạ, không ai không hiếu kỳ về hành động mời đến tạ lỗi vì sự thất thố của bản thân như nàng, nhưng vấn đề người mời là Tần vương! chiến thần uy danh mời họ có thể không đến sao? cảm thấy thiên hạ thái bình quá ư?
.../ tầng hầm/...
Nữ tử lục y dừng bước trước cánh cổng sắt của nhà lao, xung quanh chỉ có ánh đèn mập mờ nhưng chỉ có thể làm nền cho dung mạo tuyệt sắc của mỹ nhân, thanh âm trong trẻo vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng chỉ có mỗi hơi thở phát ra từ nam nhân phía trong
" ngươi biết chủ mưu việc này, đúng không?"
Lúc trước đến trả khảo hắn chỉ nói có một gia đinh đến muốn hợp tác cùng hắn làm ăn, sau phi vụ này sẽ được thưởng hậu hĩnh nhưng không nói rõ là việc gì, hắn lại là người không có học thức, ngoại hình khá giống thư sinh nhưng chỉ biết lừa gạt người qua đường để sống qua ngày rồi gặp được thê tử mình, từ đó mới hoàn lương lại nhưng tính cách thô bạo nóng nảy đôi khi vẫn phát tác
Vì lẽ đó nên không nhân nhượng đánh tên gia đinh đó một trận, sau đó nữ nhi hắn bị họ bắt lại, ép hắn vào phủ làm việc mờ ám chia rẽ phụ thê người khác, ban đầu hắn là bị ép nhưng khi nhìn thấy nữ nhân mặc hỉ phục dung mạo như hoa trong phòng không nhịn được mà nổi sắc tâm, lại thêm trong phòng trước đó đã đặt sẵn xuân dược nên tâm trí liền bị dục vọng lấn át mới xảy ra cảnh như mọi người đã thấy
Hắn không hề nói người đứng sau là ai, từ đầu đến cuối chỉ là người khác truyền lệnh xuống, nhưng khi nàng hỏi trong mắt hắn vẫn còn do dự, rõ là đã biết nhưng vẫn không nói hết
" những gì nên nói ta đã nói"
Hắn vẫn cố chống cự không nói
" mạng của thân nhân ngươi ta sẽ bảo hộ thật tốt! Độc cũng giải rồi, ngươi không cần lo"
Nam tử bị xích chân ngẩn đầu nhìn nàng bằng ánh mắt kinh ngạc, hắn chưa từng nói việc nữ nhi mình bị hạ độc.
Kẻ đó hứa chỉ cần trong mọi trường hợp không khai tên người đứng sau liền giải độc cho nữ nhi ông, ông cũng thử tìm đại phu nhưng ai cũng bảo nữ nhi ông không trúng độc, nhưng chỉ cần không uống thuốc giải tạm thời kẻ đó đưa liền xuống sắc trầm trọng, thậm chí còn nôn ra máu
" ta biết rõ kẻ đứng sau là ai!, ta chỉ cho ngươi một cơ hội, hoặc là nghe theo sắp xếp của ta rồi từ nay an phận sống hết đời sẽ không ai đến tìm ngươi! hoặc là cả đời đều ở đây mặc thê nhi bị người đời vùi dập"
Chuyện trước đây hắn làm không đến nỗi nào, chỉ là hoàn cảnh đẩy đưa mới phải lừa gạt khắp nơi kiếm miếng cơm manh áo qua ngày, nhưng nếu hắn thực sự không cần sự khoan nhượng cuối cùng của nàng thì việc của người khác nàng cũng không có quyền xem vào!
"... vương phi tấm lòng bồ tát! hạ dân xin nghe theo sắp xếp của người"
Nam tử quỳ xuống lạy nàng, thực không ngờ sẽ có người như vậy! là hắn đã tính kế nàng, dù bị bắt nàng cũng không trả tấn hay bỏ đói hắn, không những vậy còn giúp hắn mở ra một đường sống! nếu là nữ nhân khác khi trinh tiết bị hạ nhục đã hận không thể bắt hắn về lột da róc xương rồi!
" được!"
Khóe môi khẽ cong lên nụ cười, đối với những người cứng miệng không thể dùng trà tấn thể xác mà phải đánh vào tâm lí của họ! một khi định kiến bị lung lay mọi thứ đều sẽ dễ hơn nhiều
.........
Bàn tiệc nhanh chóng được lấp đầy chỗ ngồi, khách nhân đông đủ, đương nhiên không thể thiếu phụ mẫu nàng cùng di nương và vị muội muội thân thương rồi! thiếu hai nhân vật này bữa tiệc của nàng dày công chuẩn bị lại đổ sông đổ biển a~
Đến giữa buổi tiệc, nàng cùng Tần vương bước ra trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Nam nhân vẫn một bộ lãnh đạm, gương mặt không biểu cảm, chỉ khác hôm nay người vận tử y, không phải hắc y như thường lệ; nữ nhân bên cạnh vận thanh y thêu hoa mai nhỏ khoác thêm lớp ngoại bào trắng thêu một đóa hoa dương tử* tím nhạt trùng màu với tử y của người đối diện, khí chất thanh lãnh mị hoặc làm người nhìn có cảm giác mê luyến nhưng chỉ có thể nhìn không thể chạm
*** hoa dương tử có tên gọi khác chính là hoa cẩm tú cầu, tên này em search google ko biết đúng ko nha***
" hôm nay mục đích ta mời mọi người đến đây chắc ai cũng đã rõ, lần trước là ta thất trách để xảy ra việc ngoài ý muốn làm gián đoạn bữa tiệc, hôm nay tại đây ta tặng mọi người món quà nhỏ xem như tạ lỗi"
Nàng vừa nói xong hạ nhân trong phủ lập tức bước vào đặt bên cạnh mỗi vị khách một hộp nhỏ bằng bàn tay, phía ngoài khác hoa văn tinh xảo, ở giữa là đóa hoa nở rộ được nạm một viên ngọc quý với màu sắc và độ đậm nhạt khác nhau
Có nhiều người thắc mắc tại sao vương gia không nói mà chỉ im lặng đứng bên cạnh vương phi, nhưng đa phần đều biết sau khi hoàng thượng chỉ hôn những tháng đầu là nàng bận đi cứu tế vùng hạn nên hai người không gặp mặt, sau khi cứu tế về gần như là đến một giờ nhất định Liễu Vân sẽ đến phủ Tần vương, chỉ ở lại khoảng một canh giờ nhưng mọi người nhìn vào chính là hôn thê hôn phu hai người tình sâu nghĩa nặng.
Vì vậy mà từ sớm các sắp xếp trong phủ một phần cũng là nàng chỉ đạo. Vấn đề sắp xếp trong ngày thành hôn cũng là nàng sắp xếp, vương gia chỉ cần đưa người cho nàng và thực hiện bổn phận của tân lang!
Phát biểu xong, hai người cùng đi đến bàn giữa nơi thân nhân nàng đang ngồi đó cùng với tiểu công chúa hoạt bát luôn miệng nói chọc cười người khác
" phụ thân, mẫu thân, Lâm di, hoàng huynh, hoàng tẩu"
Nàng nhún người hành lễ, nhưng khi đến ' hoàng tẩu' muội muội, nàng nhìn nàng ta lâu thêm một chút rồi vờ như không có việc gì dời tầm mắt
Tần Sở qua loa gật đầu chào hỏi
" nhạc phụ, nhạc mẫu"
Những người khác không quan trọng liền không cần chào hỏi
( tg: thực ra anh nhà còn định ko chào cơ, mà phụ mẫu của nương tử ko chào ko đc a~)
Hai người vừa ngồi xuống mẫu thân nàng đã không nhìn được mà rưng rưng nước mắt nắm lấy tay nàng ăn ủi
" Vân nhi của ta! ủy khuất con rồi!"
" nữ nhi không sao! người đừng quá lo cho nữ nhi mà hao tổn tinh lực"
" mọi chuyện đã qua rồi thì đừng nhắc lại nữa! mọi người đều mất vui!"
Phụ thân nàng trầm giọng lên tiếng, dù ông rất lo cho Vân nhi của mình nhưng ông thấy gần đây nữ nhi của mình đã thấy đổi, tuy vẫn hay làm nũng, ngoan ngoãn nhu thuận nhưng con bé đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, biết gánh vác trách nhiệm, sẵn sàng nhận lỗi nếu làm sai, ông tin Vân nhi đã nói không sao chứng tỏ con bé đã không còn đặt nặng chuyện đó nữa
Nhưng có một số người lại cứ muốn xát muối lên vết thương chưa lành của người khác, hả hê khi họ đau khổ dằn vặt
" tỷ tỷ, hôm đó tình thế hỗn loạn, muội vẫn chưa kịp nói lời an ủi, tỷ muội chúng ta cùng nhau lớn lên, muội là người hiểu tỷ nhất, nếu thực sự có chuyện không may tỷ cứ san sẻ với muội!, chúng ta cùng nhau vượt qua"
Giọng Liễu Thanh không quá lớn nhưng đủ để những người xung quanh nàng ta nghe thấy, lời nói thì là quan tâm tỷ tỷ mình, nhưng nó cũng chứng thực sự việc hôm đó quả thực nàng bị nam nhân khác đụng chạm, chứng tỏ lời đồn đại đúng sự thật!
" đa tạ hoàng tẩu đã quan tâm! muội hiện vẫn rất tốt, vương gia cũng đã xử lý mọi việc, không cần hoàng tẩu nhọc lòng lo lắng"
Nàng không những không sợ hãi hay ám ảnh mà còn mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng không giống người vừa trải qua cú sốc kinh hoàng, cách xưng hô đúng vị thế vô cùng xa cách nhưng không thiếu đạo lễ làm người khác không bắt bẻ được.
...________...
...Chân thành gửi lời cảm ơn đến độc giả đã dành thời gian xem truyện của em ❤️❤️❤️...
...Chân thành cảm ơn mọi người đã like truyện của em ❤️❤️❤️...
...😊😊😊...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.