Vương Phi Vạn Tuế

Chương 38: Kế trong kế




Căn phòng trong Nam viện vừa trống người nàng liền tách khỏi người Tần Sở đứng nghiêm túc lại, hắn giọng nói
" xem kịch vui không?"
Dù là câu hỏi nhưng sắc mặt nàng lại mang cảm giác áp bức người khác, vẻ yếu đuối mỏng manh như khi nãy và biểu cảm lúc này của nàng tựa như là hai người khác nhau vậy!
Từ ngoài cửa lấp ló hai bóng dáng nam nhân cao lớn bước vào, một người cười hề hề đi về phía nàng vuốt mông ngựa, một người đứng nghệch mặt tại chỗ
" ha... haha... vương phi! vẫn là người nhạy bén nhất"
A Tam cười xòa cho qua nhưng nàng mặt không đổi sắc làm hắn hoảng mang bắt đầu đổ tội
" là A Nhất nghe nói có kịch hay nên muốn kéo ta theo! ta không còn lựa chọn khác!"
A Nhất đứng đơ ngoài cửa nhìn A Tam, rõ ràng khi nãy đang rảnh rỗi tên A Tam đó kéo hắn đến đây xem kịch! sao giờ lại thành hắn kéo tên kia đi?
" ngươi ở đây vậy việc ta giao đã hoàn thành?"
Nàng vẫn không để tâm lời biện minh của A Tam mà hỏi việc mình giao
" đã sắp xếp ổn thỏa"
A Tam nghiêm túc trả lời
" bây giờ ngươi có thể rời khỏi đây, thân nhân ngươi đã được họ đưa đến nơi an toàn!"
Nhìn hai gia đinh đang giữ người, Liễu Vân nhẹ giọng
Nam nhân vừa được thả tự do liền hướng nâng quỳ xuống mà dập đầu, hai mắt rưng rưng, giọng nói thập phần tôn kính
" đa tạ người... vương phi"
Nam nhân lập tức rời khỏi đây trong sự ngỡ ngàng của mọi người trừ Tần Sở, hắn trầm mặc giây lát rồi hỏi nàng
" nàng chắc chắn?"
" chắc trăm phần trăm!... à ý ta là không có sai sót, phần thắng thuộc về chúng ta!"
A Nhất, A Tam:"..."
" ta có điều không hiểu, tại sao người nói việc này lại có lợi cho chúng ta?"
A Tam lên tiếng hỏi
" thứ nhất ta không có nghĩa vụ phải giải thích về hành động của mình, thứ hai chúng ta là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi nên việc tổn thất về vật chất hay tinh thần ta sẽ không nhúng tay vào! thứ ba... ta không phải chủ tử ngươi! con người có não không phải để trưng hay để nhìn mà để học hỏi suy ngẫm! tự thân vận động đi! "
Nàng phủ nhận toàn bộ trách nhiệm, thẳng thắn nói ra sự thật làm A Tam không thể phản biện
" vương gia..."
" còn đầu thì tự suy nghĩ đi!"
Tần Sở ngắt lời A Tam
A Nhất sau khi thoát khỏi hoang mang kết hợp thông tin vừa nghe và những lời A Tam nói trước đó với nhau cũng đã đoán sơ được tình hình hiện tại
" vương gia! mọi việc đúng như dự đoán người đã nói trước đó! phủ Quốc sư đã bắt đầu hành động"
" tiếp tục quan sát"
" để ý những nơi mà Lâm di nương của ta đến... ngươi sẽ có bất ngờ a"
Nàng chen vào, thái độ dửng dưng không quan tâm
" hiện ta không ở trong phủ thừa tướng, không thể quan sát bà ta như trước! bí mật này nhờ huynh tìm giúp vậy"
Nàng thấy mọi người nhìn mình thì lên tiếng giải thích
" Vương phi... ta thực sự không nghĩ ra! nàng ta bị vạch trần không phải người chịu thiệt là phủ thừa tướng phụ thân người sao?"
A Tam không nghe lời A Nhất báo cáo mà chỉ mãi lo suy nghĩ nguyên nhân tại sao có lợi!
Nàng cảm thấy nghi ngờ nhân sinh trầm trọng! lúc trước không phải mọi người nói A Tam thông minh linh hoạt sao? hệ quả rõ như vậy cũng không biết?!
A Tam thấy nàng không trả lời mà nhìn mình bằng ánh mắt kì lạ, hắn quay sang đưa ánh mắt khó hiểu mong chờ câu trả lời từ vương gia
"A Nhất!"
Tần Sở kiệm lời cất tiếng
" vương gia giao cho ta nhiệm vụ giám sát Trần quốc sư, lại phát hiện ông ta cùng đại hoàng tử có quá lại, việc hạn mặn lần trước cũng liên quan đến ông ta! lúc thượng triều ông ta lại đề cử đại hoàng tử dẹp loạn dân. Chắc chắn giữa họ có liên can!"
" nếu họ cấu kết cùng hạ uy danh cùng lực lượng của vương gia ta có thể hiểu được, nhưng đây rõ là tranh đấu của tỷ muội Liễu gia! có thể liên can sao?"
A Tam gà mờ tiếp tục nói lên khúc mắc
" kế trong kế"
Nàng cong môi phun ra ba chữ nhìn Tần Sở đầy ẩn ý nói tiếp
" Liễu Thanh nhân ngày đại hôn hỗn loạn cho người bày kế hạ dược ta nhằm hủy hoại thanh danh Tần vương phi, dùng dư luận ép ta sống luồn cuối trong lời dị nghị của bách tính, hôm nay lại cố ý gợi lại chuyện cũ là ngầm xác nhận ta đã bị nam nhân khác động chạm ngay khi bước chân vào phủ. Với nữ nhân chính là hơn thua ganh tị nhau; với Tần huynh chính là tát thẳng vào mặt, nói người không có mắt chọn nữ nhân bại hoại! quần thần sẽ nảy sinh hiềm khích với huynh ấy. Nếu ngươi cùng Tần Sở đối nghịch ngươi có nhân cơ hội này làm lung lay lòng trung thành của họ không? ngươi có muốn Tần Sở mất đi sự tín nhiệm của hoàng thượng cùng bách tính không? ta chỉ trả đũa lại những gì ta nhận được từ vị muội muội này! trả cả gốc lẫn lãi!"
" lật ngược tình thế?"
Hai mắt A Tam như phát sáng khi được nàng khai thông, nhanh chóng nhận rõ căn nguyên
" vương phi quả thực cao thâm! không có gì quá mắt được người"
A Tam chân chó nịnh nọt nàng
" ta đã từng nói người thực sự là tri thức sẽ không kiêu ngạo khoe khoang, núi cao còn có núi cao hơn! không có người giỏi nhất, chỉ có người giỏi hơn. Ta nói nhiều như vậy huynh thực sự không để tâm?"
Nàng quả thực từng nói nhưng lúc ấy A Tam chỉ lo nàng là người không đáng tin cậy, cũng có thể là gián điệp do đại hoàng tử đưa vào làm gì còn tâm trạng phân tích lời nói của một tiểu cô nương!
"..."
" nếu không còn gì thì ta đi trước!"
Nàng nói xong lại nhìn ba nam nhân trong phòng xem tình hình rồi rời đi
" tiếp tục nhiệm vụ!"
Tần Sở ngắn gọn phân phó rồi nối gót theo sau nàng
" vì sao lại giúp ta?"
Hắn không hiểu duy nhất việc này, nàng cứ mở miệng giải thích là bảo hai bên chỉ có quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi nhưng hành động chính là một chút cũng không để thanh danh hắn bị ai bôi nhoạ hay khinh thường!
Liễu Vân nghe hắn nói thì dừng bước nhìn hắn lạnh nhạt trả lời
" ta chưa từng nói giúp huynh không công"
" ta chưa từng nhờ nàng giúp đỡ!"
" no! ta không phải giúp huynh mà chỉ ăn miếng trả miếng! thuận tay làm lớn một chút giúp huynh thôi, dù sao ta cũng dùng người của huynh! công bằng"
" no? nàng nói gì vậy?"
Tần Sở khó hiểu về nghĩa của từ lạ lẫm phát ra từ nàng
" có thể hiểu là không đồng ý với ý kiến của đối phương"
Nàng qua loa trả lời, Tần Sở không nói gì, đáy lòng thầm học cách dùng từ mới mẻ này. Nàng nhìn Tần Sở lạnh mặt thông báo, giọng điệu rất xa cách
" vương gia, người nên nhớ giữa ta và người chỉ là quan hệ hợp tác, trên thực tế không còn sự ràng buộc nào giữa chúng ta! tốt nhất người đừng bao giờ động lòng với ta cũng đừng bao giờ sử dụng uy quyền của một vương gia để ra lệnh cho người thê tử hờ này... ta thực xem người là huynh đệ mới thông báo cho người biết đời này của ta bảo vệ thân nhân chu toàn là chân lí sống! ta không quản tâm người đời dị nghị, cũng chẳng cần ai bảo hộ, tình cảm nam nữ chẳng là gì trong mắt ta, nếu người không giữ được tâm mình kẻ đau khổ chỉ có ngài!"
Tần Sở bất ngờ với những gì nàng vừa nói, nàng thực sự là nữ nhân sao? chỉ 17 tuổi nhưng lòng lại cứng rắn hơn cả nam nhân! là do nhìn thấu tâm tư của người khác nên mới không muốn bản thân bị thương tổn hay là đã từng một lần trao đi mới vững tâm như vậy?
..._______...
Mọi người ơi! em có điều muốn nói
Đôi khi số từ giữa chương trước và chương sau rất chênh lệch nhưng em không còn cách nào khác vì không thể suy nghĩ được gì để viết tiếp nữa...
Nên nếu có thể em sẽ bổ sung sau nếu như có thể nghĩ ra được gì đó để viết tiếp đoạn sau đó hoặc em sẽ viết chap mới...
...Mong mọi người thông cảm cho em...
...Cảm ơn mọi người đã ủng hộ...
...❤️❤️❤️...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.