Em định đăng chap này hôm qua nhưng chỉ mới viết được 600 chữ thôi nên quyết định sáng nay đăng luôn ạ
Chap này trả lời đọc giả " Vân Thùy" ạ
...*******...
Chiến lược một lần nữa được bàn kỹ lưỡng, đội một và hai do Liễu Vân dẫn binh khai chiến cùng các vị tiểu tướng chia nhỏ lực lượng dụ quân địch trời Lam thành đi đến rừng U Linh, Tần Sở cùng mấy vị trung tuổi nhiều kinh nghiệm chỉ đạo đội ba, bốn ném đá và bắn cung phục kích ở các đoạn hiểm trở hoặc đường dốc
Tối đến, nàng cho người chuẩn bị gậy gỗ và đuốc căn cứ theo vị trí đứng của binh sĩ mà cột một người rơm, cách năm hàng cột thêm một ngọn đuốc, thêm trăm binh sĩ đội một lồng người vào đỡ cả cộc gỗ để tiện di chuyển. Vào giờ tý xuất phát đến nơi cách Lam thành khoảng 20 km gióng trống khai trận, chỉ đánh khoảng nửa nén nhang liền dừng lại, một canh giờ sau lập lại tương tự
Quân Bắc quốc ở Lam thành ăn uống no say cả tháng nay, đang chìm trong mộng đẹp chưa được bao lâu lại bị tiếng trống khai chiến vang dội từ xa mà hốt hoảng gọi nhau dậy, giáp phục không hoàn chỉnh, binh khí lộn xộn, chân này va chân kia gấp rút tập hợp
Nhưng khi tập trung đông đủ lại chẳng thấy bóng dáng quân địch đang ở đâu! một phần là do đêm nay trăng khuyết, quân ta lại tắt hết đuốc nên nếu đứng từ xa chẳng thấy gì ngoài bóng đêm tịch mịch
Quân địch nháo nhào một trận rồi lại tự thấy mông lung giải tán về phòng ngủ! mà vừa xốc một trận tỉnh cả ngủ thế này nên phải mất gần một khắc ( khoảng 30 phút) mới an tâm từ từ chìm vào mộng
Chưa yên giấc được bao lâu tiếng trống liên hồi lại vang lên, những con người vừa vào giấc ngủ lại quay mặt hỏi nhau, người canh gác mắt nhắm mắt mở ra xem xét tình hình, vừa thấy rất nhiều ngọn lửa sáng rực phía xa liền tỉnh táo hẳn chạy vào thúc giục mọi người nhanh chóng chuẩn bị ứng chiến
Tên tướng trấn thành hai lần bị phá giấc ngủ vì việc không đâu tức đến đỏ mặt lớn giọng phân phó
" mặc cả áo giáp đi ngủ cho ta! nghe hiệu trống liền tập hợp xuất binh!"
" rõ..."
Binh sĩ mệt mỏi đáp lời, áo giáp vừa cứng vừa khó di chuyển vừa ê ẩm khắp người, đêm đó toàn quân đều mất ngủ!
Tối hôm nay quân giặc vì dư âm hôm qua vẫn còn bất an không thể ngủ yên giấc! nhưng ngoài dự liệu quân ta không hề đến! có lẽ là nghĩ một chiêu không dùng được hai lần liền tìm kế sách khác?
Hai hôm sau vẫn chẳng có động tĩnh gì liền tự nhận định suy đoán của mình là đúng, vui vẻ đi vào mộng đẹp, nàng lại thích tạo bất ngờ liền ngay hôm đó tặng cho quân giặc một hồi trống vang dội, tinh thần vừa được thả lỏng một chút liền lập tức căng như dây đàn!
Nàng thích tạo bất ngờ cho người xem, nhưng làm nhiều sẽ mất vui nên sáng sớm hôm sau liền lập tức dẫn hai vạn quân đi đánh trực diện!
Tướng giặc một phần do đồng hồ sinh học* bị thay đổi bất ngờ chưa kịp thích ứng, một phần do tâm lí căng thẳng mấy hôm nay do trò mèo vờn chuột của nàng liền cáu gắt không suy nghĩ mà lập tức dẫn theo hơn ba vạn quân rời thành ứng chiến
Bao nhiêu tức giận đều dồn vào lực tay mà ra sức chém giết, chẳng mấy chốc hơn nửa quân ta đã ngã xuống, nhận thấy tình hình không ổn Liễu Vân liền rút về phía rừng U Linh
Chạy đến bìa rừng quân địch liền bị cung tên tập kích bất ngờ, đường ra bị chặn đành cắn răng chạy vào rừng tìm nơi ẩn náu
Nhóm cung thủ ngụy trang trong rừng luôn theo sát từng hành động quân địch, lâu lâu lại xả tên như mưa trút làm quân giặc thương vong vô số
Trong khi tướng thủ thành bị vây trong rừng chật vật chống đỡ, phía trước cổng Lam thành số binh sĩ quân ta tưởng chừng đã chết liền ngồi dậy tấn công vào thành! Quân giặc khiếp sợ khi thấy cảnh tượng này liền kéo nhau bỏ chạy về thành Hạ Trì tìm viện binh, Lam thành nhanh chóng được giành được, còn là thuận lợi ngoài mong đợi!
Một lần đánh sập hàng phòng thủ quân địch, người trong quân doanh một lần nữa phải lau mắt nhìn vị "quận chúa Bạch Liên " được mọi người tung hô " nhân từ đức độ, yêu dân như con" này
Một ngày nhanh chóng trôi qua, sau cả tháng trời bị nàng hành lên hành xuống, oán trách đủ điều mà không thể than vãng, hiện tại vừa đánh xong một trận dài sáu bảy canh giờ mà họ cứ ngỡ mình đang diễn tuồng! đánh thế này còn chẳng mệt bằng một canh giờ tập huấn của quận chúa! Thương vong quân ta còn chưa đến trăm người
Chính vì thế nên khi mọi vật và người dời về Lam thành binh sĩ vẫn theo đội mỗi ngày đều kiên trì tập luyện, không còn vẻ mặt quẫn bách ức chế như trước nữa. Liễu Vân cũng chẳng nương tay, sau bảy ngày liền tăng độ khó và tập chéo với nhau, đội ba, bốn chạy bộ và đứng tấn; đội một, hai tập thiện xạ nhưng mức độ dễ hơn
Thành Hạ Trì được một người cố thủ vững chắc, không dễ khiêu khích như vị tướng nóng tính kia! đấu với tên này khó hơn nhiều! họ cần chờ thời cơ phù hợp và nhất định phải một lần đánh gọn cả lực lượng dự bị phía sau! như thế mới có cơ hội thắng trận!
Tần Sở cùng suy nghĩ với nàng, đánh trận quan trọng ảnh đầu óc phản ứng nhanh nhạy, phân tích tình hình kỹ lưỡng và khả năng dẫn binh đánh trận. Hắn dù được xưng là chiến thần cùng sẽ có lúc sơ xuất... nàng là nữ nhân lại ra quyết sách cứng rắn như thế đã đành, lại còn tính toán mọi đường lui như thế đến cả hắn cũng chưa nghĩ đến còn có thể như thế!
Ai từng nói nữ nhân yếu đuối, sống tình cảm, luôn ghét cảnh máu tanh xin rửa mắt mà nhìn lại!
Liễu Vân cần ôn nhu có ôn nhu, cần mạnh mẽ có mạnh mẽ! nhưng tuyệt không có yếu đuối!
Án binh bất động ở Lam thành thêm một tháng, lương thực chuẩn bị kỹ lưỡng, binh khí được chế tác lại sắc bén hơn, cung tên cũng được chọn lọc trữ lại, hàng phòng ngự được kiên cố, Lam thành của một tháng sau mới đúng là thành trì nơi biên giới!
Tường thành vững chắc được đắp bằng đất của mỗi hộ trong thành kết hợp với khung sắt, bên ngoài cũng dào hào sâu tránh quân địch xâm nhập, mỗi hộ đều có một hầm bí mật dưới lòng đất để trữ lương thực và lương khô. Chỉ cần mệnh lệnh ban xuống thì tất cả đều phải xuống hầm trú ẩn
Về phần áo giáp đặc biệt bằng " phế liệu" cũng chẳng phải là việc gì bí mật, tất cả đều tự hiểu và chế tác trong thầm lặng! chẳng ai hé răng nửa lời ra ngoài miệng, nàng cũng rất rộng lượng vẽ lại bản thiết kế từng mắc xích, từ kích thước, cách lắp với nhau cho đến cách gia cố rất chi tiết
Với nàng giết được nhiều người cũng chẳng quan trọng bằng mạng sống! nên áo giáp và các loại binh khí thiên về bảo vệ như áo giáp và khiên chắn là những vật được ưu tiên chế tác trước
Mất mấy ngày quan sát trận địa, thêm mấy ngày bàn kế sách, cuối cùng chọn cách phục kích! Hạ Trì hiện có hơn năm vạn quân, nàng dẫn ba vạn quân ứng chiến, hai vạn cung thủ rời Lam thành ẩn nấp xung quanh, bách tính đều đã an toàn dưới tầng hầm kiên cố, Liễu Vân chỉ mất một lần khiêu khích làm tướng giặc dẫn ra bốn vạn quân xuất trận!
Ayza! miệng lưỡi con người thực sự có độc!
Tướng trấn thành vừa xuất trận lệnh cứu viện ngay lập tức được ban phát, hắn yêu cầu bốn vạn quân đến thành Hạ Trì trấn thủ! lại thêm hai vạn quân đến để lấy số đông áp đảo tạo áp lực cho quân ta! hắn có thể thấy được quân ta " run rẩy" đứng đó, bờ môi ngạo mạn nhếch lên cao
Có lẽ điều mà tướng giặc không ngờ tới chính là quân ta sau hơn hai tháng bị nàng hành hạ trong tư thế cam nguyện và bị nàng nhồi nhét tư tưởng " không bình thường" thì hiện tại tâm trang khi thấy quân địch tăng lên là phấn khích đến run người chứ không phải sợ đến nhũn tay chân!
Ba vạn đối đầu sáu vạn! con số áp đảo khiến người khác khủng bố, nhưng nghĩ đến lần tiến công trước đó của nàng liền không ngần ngại áp đảo! phải chắc chắn nàng sẽ không thể phản công được!
Theo như do thám ban đầu quân ta chỉ có hơn sáu vạn, hiện ở đây như thế chắc hẳn đã là chi nửa lực lượng! hắn chắc chắn sẽ khiến nàng không toàn mạng mà trở ra!