Rốt cuộc giữa Liễu Vân và A Tứ đã xảy ra chuyện gì? lại có thể khiến một tên mặt lạnh luôn cao nàng không kiêng nể ai như A Tứ run rẩy sợ hãi?
Trong phút chốc Tần Sở cảm giác được nàng đúng như lời A Tứ nói... vẻ mặt khi nãy của nàng chính là dáng vẻ lần đầu tiên Tần Sở nhìn thấy trên người A Tứ, tựa như vô tâm với đời lại rất thần bí nhưng cũng khiến người khác không dám đến quá gần vì sát khí tỏa ra xung quanh quá quái dị!
" Tần Sở, nể tình bao năm cùng làm việc... ta khuyên ngươi đừng bao giờ phản bội cô ấy trên mọi hình thức... Ác ma trở lại rồi... thực sự trở lại rồi... ta...ta phải đi tìm cô ấy!"
A Tứ sau cú sốc quay sang nắm hai vai Tần Sở mặt mũi trắng bệch mà nhắc nhở, nhưng hắn nửa dùng từ hiện đại lại nửa dùng từ cổ đại làm Tần Sở cái hiểu cái không... Ác ma trở lại?
" hắn đang nói gì thế?"
A Tam ghé vào tai A Nhị hỏi nhỏ
" sao ta biết được!"
A Nhị vẻ mặt đương nhiên trả lời
.../ Trong lều/...
" tiểu Thất Nguyệt sẽ không sao đúng không?"
Nhị Dạ lo lắng hỏi
" chỉ là di chuyển xa lai thêm tinh thần căng thẳng thôi... không có gì đáng ngại. Khi nào con bé tỉnh lập tức gọi ta!"
Liễu Vân nhẹ giọng trả lời
" vâng"
" không cần đứng ngoài đó nữa... có gì mau nói!"
Nàng bất chợt lạnh giọng
" tiểu... tiểu thư"
A Tứ từ ngoài vén màn đi vào cúi đầu cung kính gọi nàng
" tiểu Nhị!"
Nhị Dạ nghe nàng gọi mình liền hiểu ý rời đi, chừa lại không gian cho hai người
" thế nào?"
Liễu Vân đứng dựa người vào thân cột phía sau, tư thế có chút lười biếng khoanh tay trước ngực
" người... nhận ra tôi từ lúc nào?"
" xem ra ở đây lâu quá nên quên mất việc vì sao anh lại ở đây rồi?"
" không có! tuyệt đối không có!"
" tiểu thư! lúc trước là tôi mù quán không giữ lòng kiên định mới bị người khác lợi dụng! hiện tại tôi thật sự trung thành với tiểu thư! mong người có thể bỏ qua cho lỗi lầm của tôi!"
.../ nhớ lại/...
Lúc cô ( Liễu Vân) bước chân vào hắc đạo, khi đó baba giao cô cho A Tứ_ kiêm sát thủ top một cửa tổ chức_ Zero. Tính cách khá kiêu ngạo vì mình là sát thủ hạng nhất! không ai vượt qua hắn
Nên khi thấy nhiệm vụ của bang chủ giao cho hắn là một cô bé đã bất mãn nhưng không thể qua được bất kỳ lời nói nào của cô, ở cùng bang, làm việc cùng nhau, hắn thiếu kiên nhẫn, cô thiếu kinh nghiệm cứ thế mà hoàn thành từng nhiệm vụ từ dễ đến khó, đồng hành cùng nhau suốt ba năm cuối cùng cô được baba thăng chức thành người quản lí tổ chức, nhưng hắn chưa từng thấy nàng cười một lần! hiển nhiên là hai người chưa từng thống nhất ý kiến.
||||| Truyện đề cử: Sụp Đổ Hình Tượng |||||
Bất mãn tích tụ lâu năm, nhiều ngày dồn nén vốn đã không thể chịu đựng quá lâu, lại nghe người đồn thổi bên tai liền nảy sinh lòng phản nghịch muốn phá hoại việc vận chuyển lô hàng tiếp theo của cô nên lợi dụng chức quyền của mình liền dễ dàng biết được địa điểm giao dịch
Trong lúc nông nổi hắn đã quên mất một điều luật ưu tiên và bắt buộc phải luôn ghi nhớ: không được phản bội tổ chức trong mọi tình huống!
Đúng giờ giao dịch Liễu Vân đích thân đi kiểm tra hàng, vẫn như mọi lần nhắc nhở
" Zero, phiền anh mấy hôm!"
" vâng!"
Cô nhìn hắn thêm một lúc, cuối cùng chỉ nói ngắn gọn rồi rời đi
" đừng làm tôi thất vọng"
" vâng... cô chủ!"
Mấy ngày sau, quả nhiên tin tức hàng bị cướp truyền về, trước đó cô đã cam đoan nếu việc mình đảm nhận có tổn thất cho tổ chức sẽ không tham dự vào bất kỳ hoạt động nào của tổ chức nữa... Zero không chờ được liền tìm Liễu Thành tố cáo, ông nghe xong chỉ thở dài rồi nói
" con bé đã cho cậu một cơ hội cuối... nhưng cậu đã bỏ lỡ nó! về tổ chức đi! lần này cả ta cũng không cứu được cậu!"
Zero ngẩn người. Lần này? ý ông chủ là sao? cho hắn một cơ hội cuối là thế nào?
Mang tâm trạng mơ màng đi về trụ sở, vừa về tới hắn cũng hiểu một phần chuyện gì đang diễn ra
Liễu Vân mặt nghiêm nghị như mọi khi đứng ngay giữa đại sảnh, hai bên chính là top 20 sát thủ kỳ cựu của tổ chức cùng một tệp giấy khá to được vệ sĩ theo sau cô cầm
" anh có nhớ điều kiện tiên quyết khi chọn làm sát thủ dưới trướng Liễu Tuyết là gì không?"
Zero vừa đến gần cô đã cất tiếng hỏi
" không phản bội bang dưới bất kỳ hình thức nào!"
" vậy đây là cái gì?"
Liễu Vân vừa dứt câu vệ sĩ im lặng nãy giờ bước lên mở tệp giấy phát cho mỗi người một sấp tài liệu, lại cảm USB cắm vào máy tính, màn hình trình chiếu đoạn video hắn giao dịch với người khác thông tin của vụ việc vừa rồi cũng hình ảnh của đồng phạm, kẻ chủ mưu châm ngòi, cả những người hay nói bóng gió xúi giục hắn cũng có mặt không thiếu kẻ nào!
Zero á khẩu nhìn từng bằng chứng chi tiết đến mức không thể chi tiết hơn tố cáo mình... một hacker tài ba như hắn lại có ngày thua dưới camera mình đã phá! lần này chẳng ai cứu được hắn nữa rồi... chẳng có ai!
" hình phạt là gì anh còn nhớ không?"
" do người ủy quyền quản lí tự quyết định!"
Zero không do dự trả lời ngay, cuộc đời hắn trung thành với baba cô, giải quyết từng nhiệm vụ khó khăn, hắn có bao nhiêu kiêu ngạo, bao nhiêu hống hách đều bị cô nhóc mười tám tuổi áp chế phải thu mình mà sống, phải nhẫn nhịn cái hóng hách của bản thân... hắn từng không phục... nhưng giờ thì tâm phục khẩu phục rồi!
" được! vậy anh tự đi hay chờ tôi mời?"
" tôi tự đi!"
Toàn bộ tổ chức từ khi cô nhận quyền quản lí baba cô chẳng can thiệp vào bất cứ việc gì, một mình cô thanh trừ toàn bộ người có tư tâm trong bang, chỉ qua một lần gặp mặt hai ngày sau họ đã rời bang với lí do hết sức chính đáng cùng tất cả bằng chứng phạm tội của mình và giờ... đến lượt Zero hắn!
Lần đầu tiên hắn tâm phục khẩu phục cô gái nhỏ này, lần đầu tiên hắn thấy khiếp sợ cô gái này... cũng là lần đầu tiên hắn chết trong đau đớn mà không rõ lí do!
Vừa vào phòng trong đó đã để sẵn ba hồ sơ cùng vài USB trên bàn kiêm máy tính, hắn cũng chẳng gấp gáp mà từ tốn xem từng mục... từng file một... càng xem mặt càng xuống sắc
" còn gì để biện minh cho mình không?"
" cô chủ! là tôi nhất thời mất lí trí gây tổn hại cho tổ chức... mong cô niệm tình mà bỏ qua... tôi hứa sẽ tuyệt đối trung thành với tổ chức!"
" người đã một lần đi lạc sẽ có lần thứ hai"
Liễu Vân mặt không đổi sắc giọng cũng chẳng nghe ra cảm xúc, tiếp tục câu nói dở dang
" lần đầu tôi gặp anh anh đã bất mãn, lần đầu làm nhiệm vụ anh chọn mức khó cao trong khi tôi chưa từng thực chiến, lần đầu tôi và anh bất đồng ý kiến trong khi tôi đang lắng nghe sơ xuất của mình qua lời chấp vấn của anh anh lại chẳng để tâm vào những gì tôi nói, lần thứ hai tôi phải cứu người vô tội anh bỏ mặt, lần thứ hai tôi và anh bất động ý kiến anh tự hành động làm tổ chức xém đứng trên bờ vực sụp đổ, lần thứ hai anh bỏ mặc tôi chỉ vì tôi nói anh nên kiềm chế tính khí của mình! cái gì có lần đầu sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba... rất nhiều lần sau nữa! suy nghĩ một khi đã nhen nhóm sẽ chẳng có cách nào dập tắt hoàn toàn... baba Liễu vì hai chữ nể tình của anh đã xuống nước mong tôi bỏ qua cho anh bao nhiêu lần anh biết không? nếu anh biết hối cãi sẽ chẳng đi đến bước đường hôm nay!... vậy nên... chấp nhận hình phạt đi! mười lần sai lầm lớn... tôi cho anh một tiếng sống trong địa ngục trần gian... Vĩnh biệt!"
Theo sau câu nói của cô là một khoảng im lặng, cô bước ra khỏi phòng tra khảo, bên trong chỉ im lặng được khoảng 10 phút liền bắt đầu có tiếng gào thét, tiếng đổ vỡ, cả tiếng khi dùng sức đấm vào tường, gần một tiếng sau mới im lặng hẳn, hai vệ sĩ đứng bên ngoài mà hai chân run cầm cập, cô chủ xử lí nhiều người rồi... nhưng có lẽ Zero là kẻ được chết thảm nhất! thi thể không nguyên vẹn, hai mắt vẫn trừng lớn không hề nhắm lại!
.../ kết thúc hồi tưởng/...
A Tứ nhớ lại mà thân thể không nhịn được bủn rủn cả người, nàng là một cao thủ hạ độc, số người trúng phải độc của nàng mà còn sống là số âm! trừ khi nàng cứu không thì cả tiên cũng không cứu nổi người ấy sống thêm một giây
" tôi có nói sẽ không bỏ qua sao?"
" cô chủ..."
" tôi không phải cô chủ anh!"
" vương... vương phi! xin hãy để thuộc hạ được đi theo người!"
A Tứ bất chấp quỳ xuống cúi đầu cầu xin nàng cho mình một cơ hội
Ban đầu hắn chỉ nghĩ là người giống người thôi, vì mỗi lần cùng làm nhiệm vụ nàng chỉ dùng độc không hề dùng bất kỳ vũ khí nào, đến lúc gần đây nhất hắn nghe được âm thanh mà đã mười mấy năm không nghe lại ấy, hắn nghĩ nàng cũng giống hắn xuyên vao cơ thể của người khác... lại chẳng nghĩ có thể gặp được cô chủ của mình!
" anh lấy gì để khiến tôi tin anh một lần nữa?"
" thuộc hạ nguyện dùng tính mạng này ra đảm bảo, chỉ cần người muốn thuộc hạ chết không từ nan!"
" hai lần trải nghiệm... chắc là ngươi không muốn có lần thứ ba nhỉ?"
Lần đầu hắn chết cũng là do công nghệ hiện đại nên việc chế ra loại nguyên chất kích thích thần kinh, ảnh hưởng tiềm thức và sinh ra ảo giác tác dụng rất mạnh, những người trước đều chết trong dày vò và sợ hãi, chỉ là khác " Zero" ở chỗ họ chỉ chịu sự chi phối của thuốc trong vòng mười phút mà thôi... riêng hắn được nàng ưu ái những... sáu mươi phút!
Lần thứ hai là lần đầu tiên hai người gặp nhau ở thế giới này, vì nguyên liệu thiếu hụt và không được nguyên chất như hiện đại nên chỉ dừng lại ở việc gây ảo giác mà thôi
" chắc chắn sẽ không!"
Nàng nhìn nam nhân trước mặt một lúc, hắn thực sự muốn quay lại làm tay sai cho nàng! hình phạt cũng đã nhận... nàng cũng không thể cứ moi sai lầm người khác đã sửa ra mà xác muối lên!
" Zero... đây là lần cuối cùng!"
" đa tạ cô chủ! tôi chắc chắn sẽ không có lần sau!"
"được!"