Vương Phi Vạn Tuế

Chương 86: Kết thúc




A Tam vừa nghe tin liền cấp tốc chạy từ vương phủ vào cung, cùng lúc tiểu Lan ở đó liền không nhịn được lo lắng mà chạy theo, y thuật của nàng là do tiểu thư dạy, giờ tiểu thư gặp chuyện nàng sao có thể ngồi yên?
Hai người cùng nhau thúc ngựa phi nước đại, chẳng đến một khắc đã vào đến cổng hoàng cung
" mau xem nàng ấy!"
A Tam vừa chạy tới còn chưa kịp thở đã bị Tần Sở lôi đến trước mặt nàng
Liễu Vân nằm đó sắc mặt nhợt nhạt, bên khoé môi còn vương máu, cả người đều đổ mồ hôi ướt đẫm cả y phục, cạnh góc giường còn có vệt máu đen dài
Tiểu Lan vừa thấy nàng nằm đó cùng vết máu liền đau lòng bặm môi cố ngăn dòng nước mắt đã trực trào rơi xuống, quan sát xung quanh người nàng một lượt trong lúc A Tam đang chuẩn mạch thay nàng, dù đã được nàng dặn trước nhưng vì quá gấp nên lại quên mất nói cho A Tam biết không thể dùng cách bắt mạch bình thường để chuẩn bệnh cho nàng
A Tam nhanh chóng bắt mạch cho nàng, nhưng điều kỳ lạ là không chuẩn ra mạch! A Tam nhíu mày chuẩn lại nhiều lần cũng không bắt được mạch, Tần Sở bên cạnh nóng lòng hỏi
" thế nào?"
" không chuẩn được!"
" sao không chuẩn mạch được?"
Tần Sở hơi gắt giọng
" vương... vương gia... để... để nô... nô tỳ xem"
Tiểu Lan nhìn Tần Sở sát khí nồng nặc sợ sệt cất tiếng, nếu không xem xét kỹ nàng cũng chẳng biết nên làm sao cứu tỷ tỷ mình
" phải rồi! Tiểu Lan... cô mau xem vương phi!"
A Tam chợt nhớ ra Liễu Vân là người dạy nàng y thuật liền nhanh chóng nép sang một bên để tiểu Lan dễ dàng xem bệnh
Tiểu Lan nhận được sự chấp thuận liền nhắm mắt hít một hơi thật sâu rồi mới mở mắt ra, dùng tay áo lau đi dòng nước mắt, bình ổn cảm xúc lại rồi mới cất bước tiến lên xem xét
Đầu tiên là tròng mắt, miệng, lưỡi, tay, chân... vì phải xem xét cả người nên toàn bộ nam nhân đều phải ra ngoài, Tần Sở dù không muốn nàng rời khỏi tầm mắt mình nhưng việc này hắn cũng không thể ở lại xem tiếp
Tiểu Lan tiếp tục cởi y phục của nàng ra xem xét kỹ lưỡng từng milimet, nàng không muốn bỏ qua bất kỳ một điểm nhỏ nào làm tỷ tỷ mình lâm vào nguy kịch! y phục của tỷ tỷ không có vết xước nào chứng tỏ tỷ tỷ là bị trúng ám khí mới trúng độc chứ không phải bị hạ độc lúc giao chiến!
Tinh mắt nhìn thấy vết kim châm nhỏ trên vai trái của nàng, tiểu Lan liền xem xét vết thương có theo động mạch hay không, cũng may chị là lệch khỏi động mach chủ một chút...
Tỷ tỷ từng nói hạ độc với tỷ ấy không có tác dụng, nhưng tùy theo lượng độc nặng hay nhẹ mà sẽ bị hôn mê bao lâu, các phản ứng khác chỉ là do cơ thể đang đào thải độc tố ra khỏi cơ thể, chỉ cần giữ cho thế trạng của tỷ ấy không quá suy yếu là được
Dùng khăn ấm lau người cho nàng, mặc lại y phục, tiểu Lan mở cửa ra bình tĩnh thông báo tình hình
" Tỷ tỷ trúng độc, chỉ cần tịnh dưỡng tốt, không cần phối thuốc giải, nô tỳ sẽ sắc vài thang thuốc giúp tỷ ấy ngâm mình để dễ thải độc và ít thuốc bổ, trước mắt nên đưa tỷ ấy về phủ sẽ thuận tiện chăm sóc hơn"
" là độc gì? sao lại không cần thuốc giải?"
A Tam khó hiểu, trúng độc lại không cần thuốc giải? chẳng phải là chờ chết sao?
" tỷ ấy sẽ tự giải được!"
Tiểu Lan tràn đầy tự tin mà đáp lời
" nhưng..."
" được!"
A Tam vẫn chưa kịp nói hết câu Tần Sở đã đồng ý, mối quan hệ giữa tiểu Lan và Liễu Vân còn thân thiết hơn cả từ thân thiết, tiểu Lan luôn xem nàng là tín ngưỡng của mình, vì thế sẽ không tự nhiên mà xảo ngôn* đưa nàng vào trạng thái nguy kịch! Nàng ấy đã nói chắc chắn sẽ giữ lời... việc của hắn bây giờ là chờ nàng thực hiện lời hứa!
*** xảo ngôn: ăn nói bậy bạ không đúng sự thật hay nói linh tinh không trúng trọng tâm
Nhanh chóng đưa Liễu Vân về phủ, tiểu Lan lấy thảo dược ngâm với nước nóng trước, sau đó mới đặt nàng vào. Mùi thơm từ thảo dược bắt đầu tỏa ra nhưng cũng dần biến mất, nửa canh giờ sau nước liền biến đen!
Trông sắc mặt nàng không còn nhợt nhạt như trước nữa, dù hôn mê bất tỉnh vẫn bị thổ huyết, chỉ là sau một ngày tần suất thấp hơn, vì chỉ nằm bất tỉnh nên nàng cũng chỉ có thể uống thuốc chứ không thể ăn nên chỉ sau nửa tháng cả người đều gầy đi hẳn
Ngoại trừ việc ngâm nước thuốc kích thích độc tố được giải nhanh hơn ra cần người phụ giúp, thay y phục cho nàng cần nha hoàn làm thay thì mọi việc của nàng đều do một tay Tần Sở đảm nhiệm từ nấu thuốc, bón thuốc đến lau người. Mỗi ngày hắn đều ngồi bên xanh nàng nhìn nàng " ngủ" trên giường, cũng là chờ ngày nàng tỉnh
" Muội ấy sao rồi?"
Tần Quốc cất lời hỏi, nửa tháng nay hắn vì đã hứa với nàng mà không được ăn ngon ngủ yên, những tưởng chỉ cần dọn dẹp đám tàn dư của Trần Cảnh và Tần Kha liền có thể rảnh tay... nào ngờ chỉ trong đêm hôm đó toàn bộ bằng chứng tham ô, hối lộ, ăn chặn ngân khố nhà nước, xử án tắc trách, cấu kết bè phái mưu lợi riêng, qua mặt thiên tử,...
Hàng nghìn tội lớn nhỏ khác nhau của từng vị quan đều được công khai, cả Đông quốc chẳng ai không biết! thế là hắn phải một mình xử lí tất cả, người công cao lỗi nhỏ phạt ngân lượng, tội lớn tước quyền sử dụng đất và hạn chế quyền lực, những quan viên khác không ai thoát khỏi cuộc " thanh tẩy" này, đều phải lĩnh một cái giá tương xứng và " lời hỏi thăm " đến từ Dạ Nguyệt các!
" đỡ hơn nhiều rồi!"
Tần Sở chăm chú nhìn Liễu Vân chẳng rời, khẽ mở miệng trả lời Tần Quốc
" dường như muội ấy đã trải qua rất nhiều đau thương!"
Tần Quốc cảm thán, cũng chẳng nhìn xen Tần Sở có lắng nghe mình nói hay không, hắn chỉ muốn giữa nàng và Tần Sở sẽ không tồn tại khoảng cách nữa...
Người trong cuộc đôi khi sẽ không nhìn rõ bằng người ngoài, mấy tháng trước nếu nói Tần Quốc hắn có cơ hội lay chuyển nàng thì sau hai lần gặp lại cách đây không lâu hắn có thể nhận ra tiểu muội muội này cũng đã dao động trước người ngũ đệ của mình... nếu như thế hắn hà cớ xen vào chia rẽ uyên ương để cả ba cùng đau khổ?
" ta không nhìn rõ được muội ấy... nhưng qua nhiều lần tâm sự huynh có thể cảm nhận được nỗi mất mát trong mắt muội ấy khi nhắc đến thân nhân gia quyến của mình"
"..."
" đệ và muội ấy có thể kết lương duyên là do ý trời tác hợp... đừng để một phút nông nổi nóng tính của bản thân làm nàng ấy tổn thương... trong mắt muội ấy đệ cũng rất quan trọng!"
"..."
" tình cảm phải có sự thấu hiểu cảm thông, sự tin tưởng nhất định vào người còn lại, phải nhẫn nhịn, biết lắng nghe... rất nhiều điều khác nữa... đừng biến tình cảm của đệ dành cho muội ấy trở thành sự chiếm hữu... điều này đối với một người như nàng ấy chính là giam cầm không phải yêu thương!"
Nói đến đây Tần Quốc bước lên vài bước vỗ vài cái lên vai Tần Sở rồi quay người rời khỏi phủ Tần vương
.../ hai tháng sau/...
Trong suốt hai tháng qua, mọi thứ dần thay đổi, hoàng thượng đã khỏi bệnh nhưng lại lấy chiếu chỉ trước đó phong Tần Quốc làm Thái tử, giao mọi quyền hành cho tam hoàng tử này xong liền lấy lí do tuổi già sức yếu cáo lão không quan tâm triều chính, cùng An Quý phi rời kinh thành đi du sơn ngoạn thủy ngắm phong cảnh thay cho ước nguyện của Lạc Thư lúc trước là muốn được tiêu dao tự tại
Dù là đi một mình nhưng trong tối thái tử ( Tần Quốc) vẫn cho một vạn ám vệ theo bảo vệ ông và An Quý phi
Hoàng hậu bị mất thế lực đứng sau, hiện trong cung ngoài uy danh hoàng thái hậu cũng chẳng còn gì, Tiền Thái hậu ( thái hậu trước đó) đóng cửa cung không tiếp bất kỳ ai, Lương phi mẫu thân Tần Quốc lên chức Lương thái hậu, các vị phi tần khác đều được phong thái phi, những người còn trẻ đều được xuất cung làm lại cuộc đời
Tần Kha mất máu quá nhiều đã chết tại chỗ, Liễu Thanh hiện tại trong lời đồn đại đã tự sát để bảo toàn danh dự cho Liễu gia và bản thân, Lâm di nương vì thương nhớ nhi nữ cũng đóng cửa viện không gặp ai, một thời gian sau thì không ai nghe tin gì của bà ta nữa
Trần Hạo chết, Trần Cảnh điên điên dại dại, phạm tội mưu phản, cấu kết ngoại bang hòng phá hủy bình thịnh nước nhà phạm vào trọng tội, chém đầu thị chúng, nương tử cùng nhi nữ của quốc sư bị tước chức làm dân thường, lưu lạc khắp nơi nương nhau mà sống
Bè phái theo Trần Cảnh đa số đều bị diệt sạch, số ít biết quay đầu làm lại từ đầu vẫn an ổn mà sống, phần lớn tham quan ô hợp bị thanh trừ, chiếu cáo thiên hạ cầu nhân tài, Dạ Tuyên các cũng chính thức công khai đổi các chủ, làm mật thám cho triều đình
Liễu Phong tiếp tục cai quản Từ Tâm, Viện cô nhi được mở rộng hơn chào đón thêm nhiều thành viên mới, Liễu Ngọc phụ trách quán xuyến Dạ Nguyệt các và phụ nghĩa mẫu trông coi phủ thừa tướng bận đến tối mặt, lâu lâu mới có thể đến thăm nàng một lần
A Tứ vẫn theo mệnh lệnh của nàng theo sau Tần Quốc 24/24 một bước không rời, lúc trước hắn luôn mang vẻ ta là bị ép để đi theo Tần Quốc thì bây giờ cho dù có đuổi hắn cũng chỉ đáp lại một câu cục súc
" đây là nhiệm vụ của ta!"
Vì nàng hôn mê chưa tỉnh → không ban nhiệm vụ mới → không thể bỏ nhiệm vụ đang làm!
A Tứ hiện tại chính là một thủ hạ trung thành đặt Liễu Vân làm trung tâm, trừ nàng ra chẳng ai nói lọt tai hắn ( là anh chưa gặp Nhóc Con của mình thôi chứ gì 😏)
.........
" Vân nhi... lâu như vậy rồi... mọi thứ đều đã được sắp xếp ổn thỏa... vì sao nàng vẫn ngủ mãi không tỉnh?"
"..."
" nàng nhìn ta có được không?"
"..."
Tần Sở siết chặt tay người nằm trên giường, ánh mắt sâu thẳm lóe lên tia hy vọng, nhung dù nhìn thế nào nàng cũng chỉ nằm yên đó hơi thở đều đều, không chút cử động
" ta đi lấy thuốc cho nàng... chờ ta"
Buông tay người thương, Tần Sở đứng dậy lấy bát thuốc đã nấu từ sáng, hiện thể trạng của Liễu Vân đã hồng hào có sức sống hơn trước, tiểu Lan cũng nói nàng đã gần như giải hết độc... nhưng không hiểu sau đã hơn mười ngày nay nàng vẫn không có động tĩnh gì
Người đi được một lúc, nữ nhân trên giường mới cử động nhẹ ngón tay, mày hơi nhíu lại nhưng không mở ra mà cứ như vậy, giống như đang mơ thấy ác mộng, cùng lúc tiểu Lan đi vào thay trầm hương cho nàng, vừa nhìn thấy liền quay lại xem xét kỹ lưỡng. Có lẽ tỷ tỷ nàng sắp tỉnh rồi, hay là nấu ít cháo nhừ cho tỷ ấy nhỉ?
Vừa nghĩ xong tiểu Lan liền vọt ra ngoài thông báo mà quên cả việc đang làm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.