Vương Phi Vạn Tuế

Chương 87: Triều đại mới, cuộc sống mới




Tần Sở vừa nghe tiểu Lan thông báo liền vội vàng cầm bát thuốc nóng chạy đến xem mà quên cầm cả khay, tay không mà bưng bát thuốc nghi ngút khói
" Vân?"
" Vân nhi?"
"..."
Không sao! chỉ cần có động tĩnh liền tốt... nàng sẽ nhanh tỉnh lại thôi... sớm thôi...
Ôm chút hy vọng vừa nhen nhóm, Tần Sở ngày đêm túc trực cạnh nàng chẳng rời, và không phụ kỳ vọng của hắn, năm ngày sau nàng đã tỉnh lại
Gần ba tháng chỉ nằm trên giường làm các cơ tay chân cứng đờ nên Liễu Vân chỉ có thể nhìn và nói, không thể cử động nhiều
Nàng tỉnh lại là tin tức cả nước vui mừng, Tần Quốc là người cương trực, sao có thể nhận công lao to lớn mà nàng đã dùng cả mạng sống để đánh đổi? vì thế vừa ổn đinh triều chính liền ban chiếu công khai cả Đông quốc từng việc nàng làm, giờ trong mắt bách tính Liễu Vân_quận chúa Bạch Liên_Tần vương phi chẳng khác nào thánh mẫu sống cứu dân cả
Lại nói vừa tỉnh lại được vài hôm Liễu Vân đã định hình được thế cuộc, chính sách nàng đã chuẩn bị sẵn từ trước, giờ chỉ việc thi hành! Đại loại là vài luật lệ liên quan đến bình đẳng nam nữ, thu thuế, bình đẳng công dân, quyền riêng tư, quyền lợi cho người già neo đơn, trẻ cô nhi, mở trường học trên toàn nước, một số chính sách ngoại giao, khai hoang trồng trọt, mở rộng hình thức nuôi trồng thủy hải sản,... sau đó là luật pháp dành cho quan viên, hình phạt cho một số tội trạng được thêm vào hay thay đổi hình phạt nặng hoặc nhẹ hơn so với hình phạt có sẵn, điều bắt buộc là tất cả mọi người đều phải biết chữ và thuộc lòng pháp luật liên quan đến đời sống và kinh doanh.... cả một quyển sách dày được dâng lên cầu thái tử suy xét, bách tính cũng trông chờ vào lần cải biến này
Với danh tiếng hiện tại và độ thông minh của Liễu Vân thì không cần bàn cải, tất cả chỉnh sửa, thêm bớt mà nàng đưa ra hoàn toàn hợp lí, chỉ có một số điều quá khác so với định kiến của mọi người nơi này nên không thể được chấp thuận ngay được... ví như bình đẳng nam nữ, mở trường học toàn quốc thì có thể, nhưng cho cả nam và nữ chung trường lại là vấn đề khác!
Liễu Vân cũng giải thích kỹ lưỡng từng tác hại lợi ích cho Tần Quốc, nàng không phải người keo kiệt, rất sẵn lòng giúp đỡ nếu họ cần và thực sự muốn nghe, còn với những người tư tâm quá sâu, quá cố chấp thì lúc xuống tay nàng một chút cảm xúc dành cho họ cũng chẳng có!
Pháp luật ban hành, bắt buộc phải đi vào nề nếp trong vòng hai năm, tức là sau hai năm kể từ hôm nay sẽ thi hành luật không còn kiêng dè bỏ qua nữa, trong hai năm đã có rất nhiều thời gian để tìm hiểu và học chữ rồi!
Thái tử sau nhiều lần thanh tẩy, cải biến chính sách thì một năm sau đăng cơ, lấy hiệu Thái Bình, mong bách tính đời đời an nhiên, đất nước an bình, không chiến tranh giết chóc, lấy lui làm tiến
Các nước lân cận cũng phải nể phục tại ăn nói của Thái Bình hoàng đế, mọi việc tranh chấp đều dùng lời lẽ để giải quyết, rất nhiều tiểu quốc noi theo, tình hình chiến tranh giảm không nhiều nhưng trước mắt là không có dấu hiệu tăng trở lại
Một năm sau ngày đăng cơ, luật pháp áp dụng trên toàn Đông quốc, các tình trạng kiện cáo ít hẳn, số lượng người đỗ trạng nguyên nhiều đáng kể, bộ máy nhà nước lần nữa được " thay máu", tình trạng bất công, phân biệt đối xử giảm đáng kể
Liễu Vân mất ba tháng để khôi phục thể lực, bên cạnh vẫn luôn là Tần Sở, hai người ngày ngày kề cạnh chăm sóc cho nhau, dù không ai nhắc đến vấn đề trước đó nhưng cũng tự hiểu đối phương đã chấp nhận bản thân và cũng đang chờ đối phương tự nguyện giải thích cho mình
Vào một ngày không đẹp cho lắm, Liễu Vân muốn đi câu, thế là cả hai đi theo nàng đến nơi nàng muốn, Liễu Vân bước xuống trước, Tần sở vừa bước ra đã đứng hình nhìn cảnh trước mắt
Liễu Vân mặc hồng y khác hẳn lúc nãy, trên tay cầm một hộp nhỏ mỉm cười nhìn hắn nói
" Tần Sở, Liễu Vân ta trước giờ chưa từng yêu thích ai, cũng chưa có ai đủ bản lĩnh để bước qua bức tường mà ta ngăn cách với tất cả, huynh là người đầu tiên có thể làm ta buông xuống tất cả, đem trái tim và tính mạng này cho huynh nắm giữ, huynh cũng là người đầu tiên làm ta có cảm xúc khác khi tiếp xúc, con người ta chính là nhỏ nhen ích kỷ, nếu huynh đã bước vào tâm ta thì đời này kiếp này cũng không được bước khỏi đó, vậy huynh có muốn bước vào không?"
Không phải lời hoa mỹ, Liễu Vân nói ra những lời chân thật từ tâm can mình, nhưng nàng vẫn muốn cho Tần Sở cơ hội lựa chọn, chỉ cần hắn không đồng ý hoặc thay lòng nàng sẽ xem như không có ngày hôm nay! cũng sẽ không làm nhiễu loạn cuộc sống của hắn!
" Liễu Vân! Tần Sở ta cũng nói cho nàng biết, nàng là người đầu tiên và cũng là người duy nhất bước vào cuộc đời ta, nhưng bây giờ ta không thích nàng nữa... ta yêu nàng!"
" được! "
Khung cảnh trời xanh mây trắng, mặt hồ trong veo dao động theo từng cơn gió, tuấn nam mỹ nữ ôm nhau thắm thiết, từ đây chính thức thuộc về nhau, mãi không xa rời
Liễu Vân mở hộp gỗ, lấy ra hai chiếc nhẫn nhỏ thiết kế tinh xảo, nàng đã mất nửa năm để học chế trang sức và vẽ bản thiết kế này, bây giờ đã được dùng. Bên trong chiếc nhẫn có một cơ quan nhỏ, khi bật lên sẽ có một con dao nhỏ tầm 2 cm bật ra, trên thân dao của Tần Sở Khắc tên nàng, của nàng thì ngược lại
Cùng nhau câu cá, Liễu Vân kể lại tất cả những sự việc " kiếp trước " của mình cho Tần Sở nghe, hóa ra nàng chỉ kém hắn một tuổi, bây giờ hắn mới hiểu vì sao nàng lại nói câu khó hiểu đó: ta là ta, không phải ai khác cũng chẳng phải là chính ta; mối thù diệt cả nhà mà nàng lại có thể bình tĩnh như thế thì phải có bao nhiêu kiên cường? không chỉ vậy mà sự việc càng trầm trọng, mức độ nguy hiểm càng cao nàng lại càng bình tĩnh... một sự bình tĩnh khiến người khác nể phục, cũng khiến người khác chết cóng trong sự bình tĩnh ấy
Ba năm phò tá tân đế Thái Bình, Tần Sở cùng nàng bỏ lại tất cả cùng nhau đi tìm an nhàn giữa cuộc đời bộn bề, phụ thân nàng sớm đã từ quan về với mẫu thân, Tiểu Phong ngày nào đã lớn, vừa gánh vác Liễu phủ vừa mở rộng kinh doanh, giờ phải nói Từ Tâm là một thương hiệu xuyên quốc gia, đi khắp đại lục đâu đâu cũng có thể thấy chi nhánh của Từ Tâm
Cô nhi viện phía Tây cũng chẳng đủ chỗ chứa người thêm mà phải mở thêm nhiều trang viên khác khắp cả nước, bọn trẻ nàng nhận nuôi thuở nhỏ bây giờ đã 15-16 tuổi cả rồi, chúng đã biết tự lập, có người phiêu bạc giang hồ, người cống hiến cho nước nhà, cũng có người ở lại phụ các mama chăm bọn trẻ, lâu lâu lại gửi thư mời nàng về tụ họp bàn chuyện nhân sinh, tình cảm thắm thiết
A Tứ đã tìm được Nhóc Con của hắn, chính là Liễu Ngọc! cô bé này hắn gặp khi chỉ mới năm tuổi, hai năm quen biết vì Liễu Ngọc không có tên nên hắn luôn gọi nàng là Nhóc Con, lại bắt nàng gọi là anh trai, Liễu Ngọc lại nhầm A Tứ tên Anh Trai liền gọi Anh Trai ca ca
Suốt hai năm chung sông chăm sóc nhau, một ngày A Tứ trở về liền nghe tin nơi đây sơn tặc quấy phá, mọi người đều chạy đi tìm nơi trốn, thế ạ hai người lạc mất nhau. A Tứ không lâu sau đó gặp Tần Sở, phải làm thủ hạ cho hắn ba năm, Tiểu Ngọc lại gặp được nhóm trẻ của tiểu Phong, thế là ba năm cùng chung sống, sau đó gặp được nàng cuộc sống mới tốt hơn
A Tứ tìm được Liễu Ngọc nhưng vì Liễu Phong " canh " muội muội mình quá chặt, cộng thêm tên nhóc Liễu Phong này dung mạo không khác gì em trai nàng nên nên phải mất mấy năm liền để tạo dựng lòng tin, vì chỉ cần Liễu Phong mất một sợi tóc hắn liền không xong với Liễu Vân! không tới ba tháng nữa sẽ tổ chức hôn lễ
Tiểu Lan theo nàng nhiều năm đã không còn mít ướt nữa mà đã trưởng thành hơn, trầm ổn hơn, thân thể thiếu nữ đôi mươi xinh đẹp thu hút không ít ánh nhìn nhưng cô nàng vẫn chưa đặt ai vào mắt, oan nghiệt ở chỗ ám vệ của Hoàng đế_Nhật cùng nàng_tiểu Lan_ nha hoàn thân cận kiêm tỷ muội tốt với Liễu Vân phải đưa tin truyền ý cho gai chủ tử phải thường xuyên gặp mặt, lại không ngờ tên mặt đơ ấy thích cô nàng! liền tìm cớ gặp mặt soát độ tồn tại, đến giờ vẫn chưa có tiến triển
Tần Vĩnh không còn trói buộc liền từ bỏ tước vị hoàng tử ngao du bốn bể khám phá thêm nhiều nền văn hóa âm nhạc, đàn, sáo, trúc, đá nhạc, trống... thỏa mãn sở thích của mình
Lục hoàng tử Tần Gia được phong Thân vương phò tá tân đế hết lòng, Thất hoàng tử Tần Mạc đã bớt ăn chơi lại mà chú tâm vào triều chính hơn, Tần Như Ý đã không còn dính nàng như trước nữa, cũng đã có ý trung nhân của mình_hoàng tử Tây quốc
Tân đế không muốn dùng chính sách liên hôn để đẩy mạnh nước nhà nên không can thiệp vào chuyện hôn sự của các hoàng đệ và hoàng muội của mình, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên... và vì vậy cho nên hiện hậu cung của tân đế chẳng có bóng dáng của một nữ nhân nào!
Tại một nơi khác cạnh bờ biển, nữ nhân trong lời đồn đại đã tự sát hướng ánh mắt hạnh phúc nhìn về phía xa, nơi có một con thuyền nhỏ đánh cá neo đậu... còn gì hạnh phúc hơn việc được sống là chính mình, được cùng ý trung nhân một đời hạnh phúc!
Bây giờ Liễu Vân mới có thời gian đến núi Mộc Sơn, lũ trẻ ở đây đã lớn, những món quà nàng hứa vẫn mang đến cho chúng, dù đã lớn nhưng chúng vẫn rất vui vẻ nhận lấy, mấy năm gần đây họ xuất sơn khả nhiều, có người hành y, có người buôn bán nhỏ, tin tức ở kinh thành cũng có biết đôi chút, nàng đến đây mang theo rất nhiều thứ giúp họ, học hành, kiến thức, võ công, cách mưu sinh, mẹo vặt... có người còn ôm nàng khóc nức nở vì không biết phải trả ơn thế nào
Tần Sở chỉ im lặng nhìn từng hành động của nàng, thiên hạ của hắn chính là nữ nhân này, thế giới của hắn cũng là nữ nhân này, giờ Liễu Vân là tất cả của hắn, hắn không thể xa nàng dù chỉ một khắc!
Hai người hiện tại thân thiết cũng chỉ là hôn, vẫn chưa viên phòng, hắn không muốn nàng bị tổn thương, cũng không muốn thấy nàng đau dù chỉ một chút, nhưng tình cảm của hai người theo thời gian cũng chỉ tăng thêm không hề giảm!
Ngao du sơn thủy, hai người dừng chân trên một ngọn đồi nhỏ, phía sau là dãy núi hùng vĩ, phía trước là biển rộng mênh mông, cùng nhau an hưởng cuộc sống giản dị bình thường, đến cuối đời hai người vẫn không có con, mộ phần được hoàng đế đích thân vận chuyển chôn cất tại hoàng lăng
Nhân gian lưu truyền nàng là tiên nữ hạ phàm cứu giúp chúng sinh, đem những việc nàng làm biến thành truyền thuyết, tranh vẽ nàng trải khắp mặt phố, tượng đá khắc chân dung nàng hương khói đời đời, cuộc đời nàng chính là tấm gương cho bao thế hệ sau noi theo
Triều đại Thái Bình Đế ngự trị được xem là khoảng thời gian phát triển hưng thịnh nhất trong lịch sử, đưa Đông quốc từ một nước đứng thứ năm thế giới vươn lên dẫn đầu suốt hai trăm năm qua bốn đời vua, đánh dấu sự phát triển vượt bật về ý thức và vật chất, ông chỉ có duy nhất một hoàng hậu và một quý phi trong hậu cung, cuối đời truyền ngôi cho hai hoàng tử, cùng trợ giúp nhau đưa Đông quốc tiếp tục phát triển
- ----HOÀN-----
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện trong suốt thời gian qua 😊
Giờ truyện hoàn rồi... phần ngoại truyện sẽ được up sau ạ ❤️
Em muốn hỏi là lúc này để đã full hay là viết xong ngoại truyện mới được gọi là full ạ?
Mong nhận được ý kiến của mọi người ❤️

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.