Vương Tôn Chiến Thần

Chương 145: Ma, Yêu nhị tộc cuối đầu!




Lâm Vũ chợt theo bản năng nuốt nước bọt, sau đó lúng túng quay mặt đi, lại biến cái lúng túng thành tức giận lên người Ma Tướng và Hỏa Diễm Ngưu Vương, tay trái đưa ra không trung nắm một cái liền kéo yết hầu hai tên đó, khiến chúng quỳ trên mặt đất trước sơn môn
“Chuyện gì, tại sao ta lại quỳ ở đây, làm sao không thể đứng lên được!” Hỏa Diễm Ngưu Vương cảm giác cả người lạnh lẽo, lại đứng thế nào điều không thể đứng lên được
Ma Tướng thì có chút thông minh, chỉ là thông minh có thông minh hại, hắn lúc này sợ đến mồ hôi chảy đầm đìa, nhìn trời cao không người mà vô thức nói: “Xin hỏi là vị tiền bối nào đang trừng phạt chúng ta, xin báo danh được không, hôm nay phóng cho ta con đường sống, Ma Tộc nhất định có hậu tạ!”
Hỏa Diễm Ngưu Vương thấy tình thế không sai, thế là sợ hãi quát tháo Yêu binh xông lên: “Lũ đần, không thấy chúng ta bị tóm rồi sao, còn không mau quỳ xuống xin tha!”
Tại Ma binh và Yêu binh đang cuồng phá xông lên điều hoảng sợ quỳ rạp xuống
“Mạnh như thế!” Mộc Uyển Thanh sững sờ nhìn Lâm Vũ
Lâm Vũ cười nhạt liền ôm Mộc Uyển Thanh bước xuống, hắn lại bá đạo hỏi nàng: “Là muốn giết hay làm thịt, con trâu này cũng làm được mấy mâm sính lễ, nàng nói Mộc gia có mấy người, tông môn đệ tử có bao nhiêu, có đủ ăn sao?”
Mộc Uyển Thanh mỉm cười chỉ dưới sơn môn nói: “Con trâu này xem ra không đủ, hẳn phải cả đàn bên dưới”
Lâm Vũ lắc đầu chịu thua
“Nhị vị tiền bối, là chúng ta sai rồi, chúng ta không nên đến địa bàn của các ngươi gây sự, các ngươi muốn ăn thịt trâu, ta trở về có thể bắt dã thú cho các ngươi làm tiệc!” Hỏa Diễm Ngưu Vương sợ hãi nói
Ma Tướng bên cạnh không khỏi vỗ đầu hắn: “Đồ đần, trước mặt tiên nhân ngươi lại đem dã thú ra đánh khẩu vị”
Nói rồi Ma Tướng liền cười cười dâng lên nhẫn trữ vật nói: “Ha ha… nhị vị tiền bối, ta nhẫn trữ vật điều cấp cho các người, quay đầu ta sẽ đem bảo khố đến dâng cho các người, các người đại nhân đại lượng có thể thả chúng ta sao?”
Lâm Vũ che miệng ngáp dài, không để ý mà vươn tay chợp vào hư không, Hoang Uyên thập nhị Yêu Vương điều bị tóm đến đây tất cả, thân hình điều là vạn trượng, vừa xuất hiện liền rung động toàn bộ Huyền Linh Giới, nếu không thì không phải trốn bên trong Cấm Địa làm gì, lần lượt là Kim Quy, Tà Phượng, Hoả Phượng, Độc Giác Kim Tê, Kim Sí Đại Bằng, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Tam Nhãn Hắc Miêu, Thanh Long vương, Nữ Xà vương, Thanh Tước vương, Bạch Hổ vương
“Ực, là Tiên Nhân cảnh hạ phàm sao?” từng cái điều run rẫy không dám thở mạnh, vẻ mặt tràn đầy hoang mang, sau đó liền hóa thành hình người mà quỳ xuống trước Lâm Vũ
“Tham kiến thượng tiên!”
Không dừng lại đó, Lâm Vũ lại chộp một cái liền kéo ra Ma Tôn
Trên tay Ma Tôn trà đang uống liền cảm giác sai sai, tiếp theo là kinh sợ đánh rơi ly trà rồi liền theo đó quỳ xuống: “Tham kiến thượng tiên!”
Lâm Vũ chỉ đám Ma binh cùng Yêu binh nói: “Là các ngươi bộ hạ đi, bọn hắn đến tàn phá nhà ta thê tử sơn môn, các ngươi nên nói làm gì?”
Thập nhị Yêu Vương sợ hãi đến lặp bắp: “Là chúng ta quản giáo không nghiêm”
Ma Tôn cay cú nhìn tên Ma Tướng, xong lại vuốt vuốt trên trán mồ hôi: “Thượng tiên, là ta quản giáo không nghiêm, xin ngày cho ta một giờ thời gian, ta lập tức liền khiến khu vực này biến thành tiên cảnh, không không, là nơi đẹp nhất Huyền Giới Châu!”
Lâm Vũ hừ lạnh, sau đó nhìn kinh sợ trong vòng tay Mộc Uyển Thanh: “Thanh nhi, ta bắt Ma, Yêu nhị tộc đến quỳ xuống rồi, ngươi muốn trừng phạt thế nào điều tùy ý ngươi!”
Mộc Uyển Thanh luống cuốn cười trừ: “Ha… ha, cái này sao, ta cảm thấy bắt chúng cùng nhân tộc ký khế ước ngàn vạn năm bình đẳng đi, lại nói hiện tại chiến trường đã không phải ở Huyền Linh Giới nữa, mà là ở Vạn Giới Chiến Trường!”
Lâm Vũ nghe vậy liền sâu sắc nhìn Thập Nhị Yêu Vương cùng Ma Tôn
Đám người trao đổi ánh mắt liền đồng loạt hô lên: “Điều nghe theo Nữ Đế căn dặn!”
“Nữ đế?” Mộc Uyển Thanh nghi hoặc
Lão rùa già hoàng kim y phục cười hiền hòa nói: “Bẫm nữ đế đại nhân, ngày hôm nay ngài nhân từ không truy cứu chúng ta tội lỗi, lại vì tam tộc hòa bình suy nghĩ, chúng ta đương nhiên kính ngươi là nữ đế, lại nói tiếp theo Huyền Linh Giới có thể chung sống hòa thuận hay không cũng phải nhìn Nhân Tộc quyết định, vì thế chúng ta đề xuất nữ đế đại nhân đứng ra chủ trì lần này Liên Minh Giới Hội, mục đích là xếp đặt hòa bình luật lệ!”
Mộc Uyển Thanh bối rối nhìn Lâm Vũ
Lâm Vũ gật đầu bảo nàng yên tâm, hắn lại dị thường lạnh nhạt nhìn đám người nói: “Tốt, ba ngày sau tại Tiêu Diêu Tông tổ chức Liên Minh Giới Hội, đến nói kẻ nào không đến dự, ngược lại ghi cho ta danh sách liền được!”
“Vâng!” đám người cuối đầu kính bái
Ma Tôn lại nghi hoặc hỏi: “Bẩm thượng tiên, tại sao không phải Thanh Nguyệt Sơn này mà phải đến Tiêu Diêu Phái vậy?”
Lâm Vũ liếc xéo hắn: “Còn không phải Tiêu Diêu Lão Tổ chết trên địa bàn của ngươi, đến lúc đó còn cần ngươi ra mặt quỳ trước sơn môn bọn họ một lúc, thể hiện lần này thành tâm, cho Huyền Giới Châu người thấy được công lao của Tiêu Diêu Lão Tổ năm xưa không phải là uổng phí, từ đó khích lệ đời sau phấn đấu làm mục tiêu!”
Ma Tôn vẻ mặt sắp khóc, sau đó chỉ đành cuối đầu lĩnh mệnh: “Vâng, đến lúc đó ta sẽ thành thành thật thật hối lỗi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.