Vương Tôn Chiến Thần

Chương 223: Tứ Đại Quỷ Vương (2)




“Ha ha… lại có thể ăn thịt!” Đại Quỷ Vương hưng phấn nhe ra hàm răng đen, cái lưỡi bị chẻ đôi như lưỡi rắn mà liếm môi khi thấy Vương Tôn là đối tượng chiến đấu
Tiếp theo Tam Quỷ là một cái nữ nhân hồng y với chiều cao ngất ngưởng bằng hai người bình thường, đầu nàng lại bị cắt nửa bên mặt trái khiến người kinh sợ, vòng miệng bên trái còn lộ rõ một lỗ lớn, tại đây không cần mở miệng điều có thể đưa vào vừa một bàn tay, nhưng mái tóc đen của người này được chăm sóc rất chu đáo, tại cột lên tạo hình đuôi ngựa mà kéo dài tới eo, từng nhánh thắt bính xinh xắn mà điều đặn, tiếp theo phần ngực có chút hơi lép, đúng hơn là bị cắt phẳng như tấm ván một dạng, còn tay chân nàng ta lại bình thường, hơn nữa là sạch sẽ vô cùng, nhưng là có sở thích kỳ quặc, chính là cầm theo một cái búp bê gấu bông, nhưng cái này gấu bông tựa như có sinh mệnh một dạng, thường xuyên móc mắt ra chơi đùa, móc mắt phải rồi ghép vào mắt trái, lật ngược lật xuôi đến lộn xộn, khoé miệng lại luôn giữ lấy nụ cười đần độn
Lại nói vòng miệng của Tam Quỷ nhìn kỹ sẽ thấy bên trong còn có một cái tiểu quỷ, thân thể nó đỏ như máu mà trợn mắt to tròn nhìn đến Vương Tôn, hai tay tiểu quỷ móng vuốt sắc bén không ngừng cào cấu lên gương mặt của mình đến đáng sợ, đó chính là Nhị Quỷ tại xem vòng miệng bị khoét rỗng của Tam Quỷ là nhà của mình
Cuối cùng là Tứ Quỷ, kẻ này thấp lùng lại béo mập, đầu to lớn như quả bí, cái miệng rộng như cá mập mà răng thì thô như gỗ, bị súng một cái răng cửa thôi mà điều có thể nhét vừa ngón tay, có thể thấy khoảng cách răng và miệng như thế nào đại, nhưng là tên này quần áo bẩn thỉu một dạng, tóc tai rối bời, nói hắn dị thì có dị, nhưng đầy đáng thương bộ dạng
“Những người này ánh mắt không đúng!” Vương Tôn chợt nhíu mày nhìn đến, đương nhiên không phải hắn kỳ thị, mà là đang cảm giác rất khác thường, lại không rõ nơi nào khác thường
Trọng tài cảm thấy không sai, lúc này tiếp tục tuyên bố: “Mọi người chú ý, thời gian quý báo, xin mọi người nhanh tay đặt cược!”
“Xiu!” đồng hồ cát lại được xoay ngược lại, đấu trường theo đó nghị luận cùng trầm trọng đặt cược, bầu không khí vô cùng căng thẳng
Lợi dụng thời gian đặt cược, Vương Tôn thần thức liền tiến vào Hồn Hải tìm đến Thần Cơ Lệnh, đây là lệnh bài mà Dương Toàn Thiên Tôn ngày trước vì Tử Lôi Chi Nguyên sự hấp dẫn mà bán cả Thần Cơ Điện cho hắn
Tiếp lấy lệnh bài bạch sắc vào tay xem xét, trên lệnh bài họa tiết hoa văn bát quái trận hình, cùng vô số linh văn khắc ấn đến chặt kín: Thần Cơ Lệnh
“Người đạt được Thần Cơ Lệnh sẽ có thể nắm giữ Thần Cơ Điện bí mật, mở cho ta!” Vương Tôn ngón tay bùng lên tử lôi liền điểm lên lệnh bài, lập tức lệnh bài liền xuất hiện vô số kinh văn chú ngữ, theo đó những cổ lão chữ viết phóng ra liền che kín một mãnh không gian Hồn Hải, bạch sắc cổ tự thâm ảo, bát quái vận đạo của thiên địa, vô dùng đẹp mắt xoay chuyển trên không trung
Vương Tôn ngơ ngác nhìn đến, không khỏi thì thầm
“Thì ra đây chính là bí pháp khiến vạn giới ước mơ, quả nhiên vô cùng đáng sợ, ngước nhìn liền có thể thấu tương lai, nhắm mắt liền xem rõ quá khứ, chỉ cần suy nghĩ liền thấu thực tại, Thần Cơ Bí Điển!”
Vương Tôn bắt đầu liền ngồi xuống nhập định, kinh văn đạo vận theo hắn đỉnh đầu liền ầm ầm trút xuống, hòa nhập vào hắn ý thức, từng chút một đón nhận truyền thừa
Đồng thời lúc này bên ngoài quảng trường, Vương Tôn thân thể cũng vô thức ngồi xuống tỉnh tọa, ánh mắt hắn khẽ lướt nhìn Tứ Đại Quỷ Vương, trực tiếp xem thấu bốn người bọn hắn ký ức
Đại Quỷ Vương trước đây là bình thường đứa trẻ tại một tiểu trấn Hồ Nguyệt, tiếp đến bị người bắt cốc bán vào Ác Nô Chi Thành làm nô lệ, sau là bị chủ nô tên là Thạch Thất mua về nuôi dưỡng, ngày ngày cho ăn thịt sống, lúc giận lão liền bắt hắn sống như chó một dạng quỳ liếm cùng đánh đập, rồi đến một ngày tồi tệ, Thạch Thất bắt trói lại Đại Quỷ lên bàn mổ, trực tiếp phẫu thuật hắn thân thể, ghép vào đầu khỉ đột lên bụng, biến hắn thành bây giờ bộ dạng, đem hắn từng nơi diễn xuất kiếm chút linh thạch đổi lấy rượu uống đến say bê tha, bỏ đói Đại Quỷ đến gầy gò ra xương, nhưng theo tiềm thức của Đại Quỷ, hắn xem chủ nô lại là đại ân, bởi theo gốc cạnh suy nghĩ của hắn, vì so sánh với những tên nô lệ kém may mắn khác nào được dẫn dắt đi tứ phương rong chơi, ít nhất hắn cũng từng một thời được người tung hô ủng hộ, đối với Đại Quỷ, chủ nô không làm hắn oán giận, ngược lại xem lão như người thân, vì bởi trước đây bị chủ nô mua hắn về, hắn từng được ăn qua bữa cơm trắng, hương vị mà hắn chưa từng nghĩ sẽ có thể được ăn lại, giúp hắn tìm về ký ức tuổi thơ ở Hồ Nguyệt Trấn cùng phụ mẫu quay quần, ấm áp ra sao, hắn trân trọng khoảng khắc đó đến nhường nào, vì thế, hắn đối với Thạch Thất vô cùng biết ơn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.