Vương Tôn Chiến Thần

Chương 224: Tứ Đại Quỷ Vương (3)




Nhị Quỷ lại là hài nhi lọt lòng sinh non, kích thước cơ thể hắn chỉ bằng cổ tay của đứa trẻ lên tám, lúc hắn ra đời bị mẫu thân nhẫn tâm ném vào bãi tha ma, là hình hài một cái sơ sinh bộ dạng, tưởng chừng sẽ chết đi, nhưng may mắn được Thạch Thất nhặt về, nhưng đổi lại, lão lại cho Nhị Quỷ uống một loại thuốc cả đời điều không thể trưởng thành, khiến cả đời Nhị Quỷ điều trong bộ dạng sơ sinh, tính cách kỳ quái tự cào cấu khuôn mặt cũng là bản năng, nhưng theo sâu thẳm tiềm thức của Nhị Quỷ, chủ nô Thạch Thất này lại là ân nhân của hắn, cũng là phụ mẫu một dạng có công dưỡng dục, một khoảng khắc nào đó, hắn chính là nhận được hơi ấm của lão ta, được lão bế vào lòng cho hắn uống sữa thú, từng khen ngợi hắn diễn xuất rất tốt, từng cho hắn đồ chơi, hắn vô cùng biết ơn, nên nếu có cơ hội, hắn sẽ diễn xuất hết khả năng của mình trên đường phố, lợi dụng thân thể nhỏ bé mà thoát ẩn thoát hiện, là một cái tiểu quỷ hài hước trong mắt khán giả
Còn Tam Quỷ là một cái mỹ nữ, bị chủ nô Thạch Thất lừa gạt tình cảm yêu mến thành lão nữ nhân, đến khi chiếm hữu được nàng thể xác, lão hết hứng thú liền chán chê, giở trò biến thái, cũng gióng như Đại Quỷ, nàng cũng bị lão đưa lên bàn mổ mà thay đổi nàng ngoại hình, lại bức ép nàng ra phố diễn xuất, từ tính cách, thể xác, tinh thần điều bị lão chủ nô Thạch Thất này hủy hoại hoàn toàn, nhưng nàng lại u mê một dạng, hoàn toàn nghe theo lão sắp xếp, còn học tập Đại Quỷ kỹ năng, học hỏi sự hài hước của Nhị Quỷ, và mỗi lần diễn xuất trên phố, nàng chính là tâm điểm của buổi diễn, có sự uyển chuyển, lợi dụng mái tóc dài thiên biến vạn hóa hình dạng kỳ quái, thu về vô số tiền thưởng, khiến cho Thạch Thất hằng ngày điều vui vẻ, và sự nổ lực của nàng có lẽ đó là tình yêu của một nữ nhân yếu đuối dành cho một bạch mã hoàng tử trong tim mà nàng đã từng rất yêu, và mãi mãi sẽ yêu, vô hối!
Đến Tứ Quỷ, người này là cái thiếu gia được sinh ra trong một gia tộc thượng lưu, thời điểm đỉnh phong hắn tuấn tú không khác gì mỹ nhân, đáng tiếc bị huynh đệ máu mủ tình thân và ý trung nhân gài bẫy phế bỏ tu vi, thân thể bị hạ dược mà biến thành hiện tại bộ dạng xấu xí, cuối cùng là bị đẩy vào Ác Nô Chi Thành, chịu lấy vô tận nhục nhã, cuối cùng là đến tay Thạch Thất, Tứ Quỷ lúc này được lão chăm sóc cẩn thận, đương nhiên hắn phải nghe lời lão, theo đó, Tứ Quỷ về sau có cuộc sống có thể nói là so với những ngày tàn khóc dễ chịu hơn nhiều, trong tiềm thức của Tứ Quỷ, chủ nô Thạch Thất là hắn ân nhân một dạng, không oán, không hận, cũng như ba người trong nhóm, hắn điều sẽ nổ lực hết mình trong mỗi buổi diễn, do cái đầu lớn, hắn thường dùng nó như quả banh mà xoáy trên đất để di chuyển, theo đó cái miệng lớn luôn mở rộng mà cười nên đạt được không ít sự tán thưởng từ khán giả
Nhóm bốn người này gặp nhau với số phận khác biệt, lại chung hoàn cảnh bi thảm!
Vẫn như thường ngày, chủ nô kéo bốn người bọn họ đi diễn xuất tại Ác Nô Chi Thành
Trùng hợp thay tại khoảng khắc đó bị người của Đấu Thú Trường phát hiện sự độc dị của họ, không ai khác chính là Chu Tiền, lão đã mua bốn tên này về với giá cao lại ra sức đào tạo, sau đó cho uống một loại đan dược có thể đề thăng lên Dung Hồn cảnh tu vi, nhưng đan dược này sử dụng liền có tác dụng phụ, đó chính là cần uống máu tươi để duy trì tính mạng, từ từ theo thời gian nhân tính bọn hắn liền thay đổi, bị gọi là Tứ Đại Quỷ Vương, ra sức bán mạng cho Đấu Thú Trường đánh thuê mà uống máu làm tiền công, thắng thì sống, thua thì chết, hoàn toàn không hề có ý nghĩa nhân sinh, so sánh, bọn chúng quả thực muốn làm nô lệ trong tay Thạch Thất hơn bao giờ hết
Lại theo ký ức của nhóm người này, ngày đó Thạch Thất chính là từ chối bán đi bọn họ, dù cho giá cả có cao bao nhiêu lão điều quyết tâm không bán, lúc đó lão bị thuộc hạ Chu Tiên đánh đến sống dở chết dở, còn bị Chu Tiền uy hiếp nếu không bán sẽ giết chết đám người, vì thế, Thạch Thất đành uất ức đồng ý bán đi, sao khi giao ra Hồn
Châu, quay lưng lão liền tự vẫn giữa phố, nơi mà buổi diễn được lão thật tốt chuẩn bị, nhưng lại chính là nơi táng thân cho mình, còn vì sao lão tự vẫn, có lẽ chỉ có người thuộc nhân cách kỳ lạ mới có thể hiểu rõ lão có suy nghĩ như thế nào
Vương Tôn sau khi xem xong ký ức của từng người, đồng thời cũng tiếp nhận thành công truyền thừa, hắn đứng lên nhìn đám người mà thầm than ôi: “Lúc chào đời, người sẽ thuần khiết, nhưng Ác Nô Chi Thành, sự dơ bẩn tạo ra những con người bất thiện!”
Trên khán đài số 77, Mộc Chân sờ cằm đánh giá: “Ta đã từng xem qua Tứ Đại Quỷ Vương chiến đấu qua, tốc độ và sức mạnh điều vô cùng đáng sợ, tại hấp huyết một dạng mà cuồng nộ, lại nói A Bạch xuất kiếm tuy nhanh, nhưng là đơn trảm, vẫn chưa phải là tuyệt đối chiến thắng, rất có thể sẽ bị còn lại đối thủ tấn công, trận này ta không cược thì tốt hơn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.