Vương Tôn ngồi phía sau chống cằm nhìn mặt ngọc dây chuyền liền tiếu ý nghĩ: “Khi nam nhân không có gì trong tay chính là quân tử, là nữ nhân hảo cầu, còn đứng trước lợi ích trường sinh, nữ nhân liền biến thành công cụ, là quân tử hảo cầu, ha ha… quả nhiên nhân sinh chỉ có thế!”
Tinh Uyển Uyển nhíu mày nhìn đến Vương Tôn: “Ngươi đang cười cái gì?”
Vương Tôn lười để ý đến nàng mà quay đầu đi hướng khác, trùng hợp lại thấy Mộc Chân chính là điên cuồng đuổi theo phía dưới
Tinh Uyển Uyển không chịu thua, đi đến dùng hay tay bé nhỏ kéo mặt hắn về, kéo khóe miệng hắn biến dạng ra mà xem với vẻ mặt vô tri: “Nói, ngươi đang cười cái gì, có phải cười trộm ta vừa rồi khóc nhòe hay không?”
Tinh Vân, Tinh Diệp cũng nhúng vai chịu thua, tiểu tổ tông cái gì cũng nói được
Vương Tôn nhẹ nhàng vung tay liền tránh thoát nàng nếu kéo, lại một câu điều không nói
Tinh Uyển Uyển bất đắc dĩ sờ cằm đánh giá Vương Tôn: “Ngươi một cái nô lệ làm sao có thể đẹp trai như thế, nói cho ta nghe, lúc nhỏ ngươi ăn cái gì?”
Vương Tôn: “…”
Tinh Uyển Uyển bất đắc dĩ liền quay lưng muốn về chỗ ngồi, nhưng lại còn tinh nghịch quay lại làm mặt quỷ với hắn mới chịu thôi
Thái Huyền Cư là một khu kiến trúc đơn giản dưới núi Tọa Lĩnh Sơn, tại xung quanh Thái Huyền Cư quả thực là nơi tứ cảnh bình yên, trước có hồ lớn, sau là non xanh, trái có vườn rau, phải có vườn đào, cùng gọi là non xanh nước biết, tứ cảnh an bình
Bên trong Thái Huyền Cư là nơi ở của Tinh Ngạo Thần và chúng chúng đệ tử Thái Huyền Môn do lão tự tay bồi dưỡng gần đây, tính toán cũng gần hai năm trở lại, nhân số chỉ vỏn vẹn có tám người, tuy nhiên từng cái điều là thiên phú vượt trội tại trong Tiên Vọng Giới Vực này, đại đệ tử là Nhất Huyền mười lăm tuổi tu vi đã là Hóa Đan cảnh viên mãn, nhị đệ tử Nhị Huyền cho đến Bát Huyền tuổi trên dưới gần nhau mười ba mười bốn, tuy vậy tu vi đồng loạt điều bước vào Hóa Đan cảnh
“Vù” thuyền rồng lúc này đã đáp xuống Thái Huyền Cư, đám người theo đó lục tục bước xuống, Tinh Uyển Uyển lại nhấc tay liền thu tiên bảo Long Tinh Tuyền về tay trái nhẫn trữ vật
“Vù vù” lúc này bên trong Thái Huyền Cư lần lượt liền bay ra tám đạo cầu vòng thanh sắc, xuất hiện tại đây chính là tám người trẻ tuổi, trong đó có sáu nam hai nữ, đạo bào trên người thanh y sạch sẽ, ánh mắt từng người điều là nhiệt huyết lăng thiên, đồng thời lúc này chắp tay cung kính trước Tinh Ngạo Thần: “Tham kiến sư tôn!”
Tinh Ngạo Thần nhìn bọn họ mà căn dặn: “Uyển Uyển nha đầu đến chơi mấy ngày, các ngươi bọn trẻ đến nói chuyện, ta có việc lại cần xử lý!”
Đám người vội tuân lệnh: “Vâng”
Tinh Ngạo Thần ân một tiếng liền hướng Thái Huyền Cư trung tâm bay đi
Lại nói đám người Thái Huyền lúc này nhìn Tinh Uyển Uyển mà tươi cười: “Gặp qua đại tiểu thư!”
Tinh Uyển Uyển cười nói, vẻ mặt hưng phấn vô cùng: “Gặp qua các vị, đúng rồi, các vị đại sư huynh, đại sư tỷ có muốn đánh cược một chút sao?”
Đám người nghe vậy đầu liền nổi lên hắc tuyến, Nhất Huyền lại cố cười nói: “Chúng ta môn quy nghiêm ngặt, tại không thể cùng đại tiểu thư luận bàn, xin thứ lỗi!”
“Phải phải!” đám người vội gật đầu như gà mổ thóc
Tinh Uyển Uyển không nản chí, lại đẩy Vương Tôn ra trước đám người: “Vẫn là quy tắc môn quy, yên tâm ta có thể trước gia gia cầu xin cho các ngươi, đến, đây là A Bạch, đánh thắng hắn các ngươi sẽ có một vạn tiên ngọc, còn tại thua, chỉ trả ta một vạn linh thạch là được, thế nào, có chơi sao? Một vạn tiên ngọc đấy!”
Đám người không khỏi nuốt nước bọt: “Thật sự một vạn tiên ngọc sao?”
Tinh Uyển Uyển chắc cú nói: “Bản tiểu thư sao có thể lừa các ngươi, đến, chúng ta mở lôi đài đi!”
Tinh Uyển Uyển xôn xáo, trực tiếp vung tay, từ nhẫn trữ vật liền phóng ra một cái to lớn lôi đài, phía trên trận pháp các loại, so với Đấu Thú Trường lôi đài càng thêm khí thế, có thể thấy cái nha đầu này độ chịu chơi đã vượt qua nhà cái năng lực
Tinh Uyển Uyển hưng phấn bay lên lôi đài liền nhập vai trọng tài, miệng hô lớn: “Lôi đài chiến mở màn cuộc so tài, xin mời A Bạch lên đài!”
Tinh Uyển Uyển lại nháy mắt liên tục nhìn bất động Vương Tôn, ra hiệu hắn hợp tác
“Haizz…” Vương Tôn bất đắc dĩ liền bay lên lôi đài
Tinh Vân, Diệp Diệp bất đắc dĩ, cố gượng ép bản thân vẻ xấu hổ mà hô lớn: “A Bạch, A Bạch…”
Nhất Huyền lại nhìn Vương Tôn bộ dạng vô hại, lại nhìn xung quanh đám sư đệ sư muội: “Một vạn tiên ngọc, có thể khiến chúng ta đột phá mấy cái cấp độ, người nào lên trước!”
Tứ Huyền là thiếu nữ xinh đẹp trong thanh y bó sát người, đường cong mê người đã sớm thể hiện: “Để muội đánh trận đầu đi!”
“Tốt!” Nhất Huyền gật đầu đồng ý
“Tứ muội, ngươi nhất định phải cẩn thận!” đám người lại thoáng căn dặn
“Tứ sư tỷ, ngươi phải đánh hắn thành đầu heo a, ta ủng hộ ngươi!” Lục Huyền, tiểu thiếu nữ thấp hơn Tứ Huyền một cái đầu, lúc này vung nấm đám nói
Tứ Huyền gật đầu liền hướng lôi đài bay lên
Tinh Uyển Uyển sáng mắt, tiếp tục hô: “Trận đấu đầu tiên, A Bạch sẽ đấu với tứ đệ tử của Thái Huyền Môn, kẻ này bụng dạ đại, thực cũng đại, Tứ Huyền!”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sao Hôm Nam Tây Tạng
2. Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
3. Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng
4. Thiên Tài Tiên Đạo
=====================================
Tứ Huyền đang bay lên điều bị Tinh Uyển Uyển nói vắp ngã, chật vật lắm mới có thể đứng lên được, vẻ mặt lại u oán nhìn Tinh Uyển Uyển
Tinh Uyển Uyển vội sờ sờ mũi: “Xin giới thiệu lại, Tứ Huyền là đại mỹ nữ của Thái Huyền Môn, thực lực vô cùng lợi hại, đã sớm bước vào Hoá Đan cảnh, liệu rằng A Bạch tu vi Khai Linh cảnh có thể chiến thắng hay không, trận đấu này sẽ chính thức được bắt đầu… sau khi đồng hồ cát chảy hết, hai bên xin chuẩn bị tâm lý!”
Tinh Uyển Uyển lời nói hóc búa khiến Tứ Huyền tưởng nhầm trận chiến đã bắt đầu, muốn xông lên lại bị khựng lại một nhịp, khiến nàng lần nữa vấp ngã, bắt đắc dĩ phải nhìn đồng hồ cát trên tay Tinh Uyển Uyển chậm rãi được chảy xuống trong vẻ mặt vô cùng ủy khuất
Đám người Thái Huyền Môn lại nhìn nhau, lập tức liền hô lớn: “Tứ Huyền, Tứ Huyền…”
Được sự cổ vũ, Tứ Huyền liền nhanh lấy lại sự tự tin mà đứng lên bùng nổ Phong hệ khí tức
Vương Tôn: “…”
Tinh Ngạo Thần tại ban công nhíu mày nhìn đến: “Thật sự không biết xấu hổ sao?”
Mộc Chân lúc này mệt mõi cả ngày cũng đuổi kịp Vương Tôn, nhưng lại thấy hắn lại còn lên lôi đài nữa thì ngốc một dạng: “Tên này sinh ra để đánh nhau sao?”